Edit: Ring.
Sáng sớm hôm sau, Ôn Tiễu vừa rời giường đã vội vàng mở máy tính, bạn cùng phòng còn đứng bên cạnh hối thúc cô nhanh lên.
Lúc đăng nhập vào tài khoản, Chinh Chiến Công Tước không có trên mạng, nhưng hộp thư của Ôn Tiễu lại lóe sáng báo có bưu kiện. Ôn Tiễu mở lên, liền thấy chính là phần thưởng bồi thường của hệ thống khi cường hóa thất bại, cũng chính là một ít kinh nghiệm và linh lực này nọ.
Nhưng Ôn Tiễu cô gần đây đâu có cường hóa trang bị hay vũ khí gì?!?
Trong đầu vừa lóe lên, cô lập tức mở bảng Nhân vật, phát hiện công kích của mình tăng cao. Lại nhìn tiếp xuống dưới thì thấy Điện Luân đã lên +9.
Không cần nghĩ cũng biết, người có thể vào acc cô chỉ có một mình Chinh Chiến Công Tước, không phải anh thì còn ai vào đây?
Ôn Tiễu mở đến bưu kiện cuối cùng, là một con tiểu tiên sủng Mèo Chiêu Tài, Ôn Tiễu thích đã lâu rồi nhưng vẫn chưa mua. Phần nhắn lại trong bưu kiện chỉ có một câu: Sinh nhật vui vẻ!
Tiểu tiên sủng cũng không mắc, nhưng mà Luân lên +9……
Nhìn số bưu kiện trong hệ thống, có thể đoán được tối qua sau khi cô xuống mạng, anh hẳn đã cường hóa xịt không ít lần.
Món quà này, rất quý.
Trong lòng Ôn Tiễu yên lặng hạ một quyết định.
“Còn chưa chịu đi nữa, xem cái gì vậy?” Trần Vũ rửa mặt chải đầu xong bước ra. Ngày nghỉ cuối tuần mọi người đều ngủ nướng, ngồi xe công cộng vào nội ô thành phố tốn thêm khoảng một giờ đồng hồ.
“Đi thôi, đi thôi.” Tôn Phi Phi réo một tiếng, sáu cô gái liền xuất phát.
Khi đi chơi ở ngoài, tất cả mọi thứ về game đều bị ném ra sau đầu.
Đến khi mọi người trở lại phòng thì cũng đã 10 giờ tối. Đi KTV hát hò uống rượu về, mang một thân mùi rượu nói dối gạt dì quản lý ký túc xá, Ôn Tiễu vừa về đến phòng liền ngã xuống trước máy tính.
Tài khoản Hoa Sinh Mê vẫn đang đứng trong lãnh địa bang hội. Vừa mở ra đã thấy Chinh Chiến Công Tước đang online.
“Em về rồi.” Cô gửi một tin nhắn qua cho anh.
Anh không trả lời.
Ôn Tiễu ngẩng đầu híp mắt nhìn màn hình. Suy nghĩ của cô còn rất tỉnh táo nhưng do tác dụng của cồn nên cũng không được linh hoạt lắm.
“Tửu lượng của Tiễu tỷ thật tốt.” Tôn Phi Phi không uống rượu, cho nên một đường này đều là cô đỡ Ôn Tiễu: “Bà không say đó chứ?”
“Không có.” Ôn Tiễu cau mày chỉ chỉ hủ mật ong trên giá sách: “Pha dùm tôi một ly, giải rượu.”
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn đó, toàn bộ kênh [Thế giới] và [Truyền âm] đều đã bị mọi người trong liên minh Quân Lâm spam kín.
Cả [Thế giới] chúc mừng, đều là chúc Củ Lạc sinh nhật vui vẻ!
Tại server này, cô nổi tiếng.
Bất luận là liên minh hay đối địch, cho dù không biết Củ Lạc thì ít nhất cũng đã nghe qua tên này.
Quan hệ ái muội không rõ ràng với đại thần của cả hai liên minh lớn, lại thêm cách chỉ huy, chiến đấu bá đạo.
Chinh Chiến Công Tước, Khiêu Hải Tự Sát Ngư và mấy người bạn quen thân như Mạt Nhã Huyên người người đều phát thật nhiều truyền âm. Có cả Thông Hoa Đại Toán, Mân Côi Du Nhiên, Hào Hoa Mộ Địa, Tây Điểm Binh Nhận, AK47,… và rất nhiều người khác cô không thể nhớ nổi tên, tất cả đều chúc mừng sôi nổi.
Ôn Tiễu lúc này lại gục xuống bàn phím, đầu có hơi choáng váng.
“Nhiều thật đó.” Trần Vũ ở bên cạnh nhắc nhở: “Tiễu tỷ, bà có cần cảm ơn mọi người một tiếng không a?”
“Ừ.” Ôn Tiễu trả lời, sau đó liền bắt đầu gõ phím lọc cọc.
Nhìn cách Ôn Tiễu đánh chữ, Trần Vũ đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng. Lập tức, cô dùng tốc độ cực nhanh gửi tin nhắn riêng cho Chinh Chiến Công Tước: “Tiễu tỷ giống như say rồi, mấy người tự giải quyết cho tốt……”
“Uống rượu?” Chinh Chiến Công Tước hỏi lại.
“Ừ, nó uống cũng cỡ ba chai rượu đỏ……”
……
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Các bằng hữu trong tin tức, tôi rất vui vẻ, đến mức cả người béo lên luôn rồi!
……
[Liên minh] Thanh Sắc Yêu Cơ: Củ Lạc làm sao vậy? Cô ấy đang nói cái gì thế?
[Liên minh] Thông Hoa Đại Toán: Về trễ vậy chắc là đi mừng sinh nhật rồi, uống say chăng?
[Liên minh] AK47: Còn nhỏ mà uống rượu làm chi chứ. Say rồi thì nhanh đi nghỉ ngơi đi.
[Liên minh] AK Khinh Phiến: Cô ấy nói cái gì vậy trời, có ai đọc hiểu thì phiên dịch dùm đi.
[Liên minh] Mạt Nhã Huyên: *vươn tay chỉ Công Tước*.
……
Trên [Thế giới] cũng là một trận nghi ngờ. Mà lúc này, trong số những người đang chú ý còn có ba đầu sỏ của Lâm Uyên Các.
“Bạo Lực Nữu chắc say rồi.” Im Lặng Như Tờ nói trên YY: “Đúng là phù hợp với hình tượng của cô ấy a.”
“Lưu Sa, hôm nay sinh nhật người ta, anh không lên chúc mừng một tiếng sao? Hay là đã gửi tin nhắn riêng cho nàng rồi? Đừng bỏ qua cơ hội này a!” Lãnh Tuyết Nhi cười nói.
“Đừng.” Chỉ Gian Lưu Sa trả lời: “Đã như vậy rồi mà còn chưa hiểu sao?”
“Ông đây là nghi ngờ IQ của người ta a.” Trong lòng Im Lặng Như Tờ hiểu rõ: “Không phải ông nói còn có bạn đi cùng sao? Lúc này bạn cô ấy còn chưa réo đi ngủ chắc?”
“Ai biết được.” Chỉ Gian Lưu Sa thở dài một tiếng.
……
“Công Tước! Cầu giải thích!” Trên YY của Quân Lâm Thiên Hạ, Ôn Tiễu không có mặt, Thông Hoa Đại Toán lại bắt đầu gọi hồn: “Ngoài ông ra thì phỏng chừng không còn ai hiểu nữa đâu!”
“Hahaha, tôi đây phiên dịch cho Công Tước lâu như vậy rồi, cuối cùng thì cũng đến lượt ổng phiên dịch lại cho người khác!” Khiêu Hải Tự Sát Ngư vui vẻ cười trên sự đau khổ của người ta.
“Nào, đến đoán xem câu dài như vậy Công Tước sẽ phiên dịch thế nào đây?” Mạt Nhã Huyền vui vẻ nói.
“Hẳn là một câu đi, bằng không thì dịch kiểu gì?” Cưỡi Heo Cướp Ngân Hàng hơi do dự nói.
……
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Tạ liên minh.
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Muốn đổi tiền mặt sang khấu trừ nhưng lại không có vật bảo chứng, một câu này khiến tôi thật sự rất vui.
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Tạ bang hội.
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Tâm huyết dâng trào ở cửa nhà hát lớn Tam Á, có nói với người chính là duyên phận.
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Tạ mọi người.
*R: đừng hỏi, tui cũng hông có biết bạn Ôn Tiễu nói cái gì đâu ==”. Chắc là kiểu viết tắt phiên âm nữa ròi, mà lần này hông có ai phiên dịch đầy đủ cho tui đối chứng.
……
“Đíu!” Hào Hoa Mộ Địa đã nhảy xuống: “Công Tước ông cũng quá không phúc hậu rồi! Củ Lạc nói câu dài như vậy thế quái nào mà tới chỗ ông chỉ còn có ba chữ. Ông chơi tụi tôi phải không?”
“Ngôn ngữ thật cô đọng súc tích. Công Tước, bản lĩnh văn học của ông thâm hậu đến mức nào a?” Mạt Nhã Huyền cũng bất mãn: “Ông học ngành Ngôn ngữ học sao? Nếu văn vẻ trong sách giáo khoa cũng đơn giản được như ông thì chắc đám nhỏ đã cười tới điên rồi!”
“Công Tước, tôi quyết định từ nay về sau tôi cũng sẽ phiên dịch cho ông kiểu vậy!” Khiêu Hải Tự Sát Ngư lên tiếng: “Tôi muốn thấy cả câu a!”
Kênh [Thế giới] cũng đều là trách móc.
Vì bình thường tài khoản Hoa Sinh Mê này lên [Truyền âm] thì câu nào cũng đặc biệt, nếu không thì cũng là quăng bom gì đó khiến người ta phải ầm ầm thảo luận, cho nên mọi người đều vô cùng muốn biết nội dung nguyên câu là gì.
Cho nên tất cả đều cảm thấy Chinh Chiến Công Tước đây là đang đùa giỡn.
Trên thực tế, Chinh Chiến Công Tước thật sự oan uổng. Bởi vì nội dung lời Ôn Tiễu nói hoàn toàn giống với ý tứ mà anh rút gọn lại, chỉ khác nhau chiều dài mà thôi.
[Truyền âm] Hoa Sinh Mê: Cả chương xây dựng chế độ tôi nói với người, rẽ khúc cua thiên hạ một cái!
……
Một lúc lâu sau, vẫn không có ai phiên dịch.
Lần này, ngay cả ba chữ cũng không có.
“Công Tước, anh ngủ gật hả? Có ý gì a?” Mân Côi Du Nhiên mở miệng trước tiên: “Là anh xem không hiểu hay là không chịu dịch lại cho tụi em?”
“Sao tôi lại cảm thấy Công Tước là đang đắn đo xem nên phiên dịch thế nào mới tốt nhỉ?” Khiêu Hải Tự Sát Ngư chắc chắn là người hiểu Chinh Chiến Công Tước nhất.
“Cầu giải thích!” Hào Hoa Mộ Địa đập bàn rống lớn.
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Anh cũng vậy.
……
“Cũng vậy cái búa á!” Thông Hoa Đại Toán rống giận: “Bảo ông phiên dịch chứ không phải bảo ông lên tán phét! Cũng vậy cái gì mà cũng vậy!”
“Hình như ngửi thấy mùi thị phi.” Con gái luôn có vẻ mẫn cảm hơn.
[Truyền âm] Chỉ Gian Lưu Sa: Cũng vậy cái đầu ông!
Người đi lên đầu tiên không ngờ lại là Chỉ Gian Lưu Sa.
Tất cả mọi người đều im lặng, bao gồm cả đám người Quân Lâm Thiên Hạ đang náo động trên YY.
Chỉ Gian Lưu Sa cũng hiểu? Vì sao hắn lại đột nhiên nhảy ra?
Kênh [Thế giới] sau một phút im lặng quỷ dị thì lại càng rúng động hơn.
Tin nóng! Đây mới đúng là tin nóng!
Chỉ Gian Lưu Sa cùng Chinh Chiến Công Tước sắp bem nhau ngay trên [Truyền âm] sao?
[Truyền âm] Chỉ Gian Lưu Sa: Ông có phải là đàn ông hay không? Mấy câu trước tôi nhịn, nhưng mà câu này cũng ba chữ được sao? Rốt cuộc ông có thành ý hay không? Tôi còn thấy coi không được!
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Liên quan gì ông!
[Truyền âm] Chỉ Gian Lưu Sa: Mấy câu trước tôi không ý kiến, câu cuối cùng thì có liên quan! Cả thế giới chỉ có ông không hiểu ý cô ấy?
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Haha.
[Truyền âm] Chỉ Gian Lưu Sa: Củ Lạc, cô thích Chinh Chiến Công Tước phải không? Tôi thích cô! Ít nhất tôi còn dám thừa nhận! Cửa lớn Lâm Uyên Các luôn mở rộng, lúc nào cũng hoan nghênh cô đến đây!
……
Tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Câu cuối cùng của Ôn Tiễu, là tỏ tình với Chinh Chiến Công Tước sao?
Nhưng mà vì cái gì Chinh Chiến Công Tước có thể hiểu, Chỉ Gian Lưu Sa có thể hiểu, nhưng người khác lại không ai hiểu?
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Giành người của tôi có hỏi qua tôi trước chưa? Tôi có thích hay không cô ấy biết rõ nhất. Ông muốn nghe thì tôi đây liền nói cho ông nghe. Tôi thích cô ấy, từ ngày đầu tiên cô ấy đến server 8 đã vậy rồi! Thế nào, muốn solo không?
……
Chinh Chiến Công Tước vậy mà lại đánh câu dài trước mặt mọi người!!!
Tất cả người chơi toàn server đồng loạt sợ ngây người!
[Truyền âm] Chỉ Gian Lưu Sa: Haha, ông nói với tôi thì có ích lợi gì, cũng không phải tôi thích ông.
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Tất cả mọi người thấy đều hiểu. Tôi thích Củ Lạc, ai muốn cướp người thì đánh thắng tôi trước rồi nói sau!
[Truyền âm] Chỉ Gian Lưu Sa: Nhào vô solo!
……
“Quá oách, quá oách!” Mạt Nhã Huyên nói trên YY: “Hiếm khi Công Tước phô trương được một lần, mọi người còn không nhào lên ủng hộ?”
[Truyền âm] Thông Hoa Đại Toán: Chúc mừng, chúc mừng a! Song hỷ lâm môn! Chúc hai người trăm năm hạnh phúc. Còn bên kia, Chỉ Gian Lưu Sa a, tôi thấy ấn đường của ông biến thành màu đen rồi, cảm thấy ông có vẻ thích hợp với con đường BL hơn.
[Truyền âm] Im Lặng Như Tờ: Tôi nói Tỏi này, chuyện tình cảm của người ta, đám người chúng ta không cần xen vào chứ? Ông mang theo người của ông đi hóng, Lâm Uyên Các cũng chen vào bu xem, như vậy có phải chúng ta không được phúc hậu lắm không?
[Truyền âm] Lãnh Tuyết Nhi: Đúng rồi. Tôi liền im lặng mà hóng hớt. Hai đại lão gia có cần chúng ta nhúng tay hay không? Ông xem đương sự còn chưa nói tiếng nào nữa là.
[Truyền âm] Hào Hoa Mộ Địa: Nói cũng có lý a. Hai người định solo thế nào? Có cho xem không?
……
“Solo, đặt cược!” Trần Vũ vẫn luôn chú ý động tĩnh trong game. Ôn Tiễu tuy uống nước mật ong nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi màn hình.
“Tiễu tỷ, bà như vậy có được không?” Trần Vũ quay đầu hỏi: “Chậc chậc, khởi nguồn của chiến tranh a, đều là từ phụ nữ!”
“Cái đầu bà ấy!” Ôn Tiễu oán hận trừng mắt nhìn Trần Vũ một cái: “Không phải bà nói phải rụt rè một chút sao? Tôi rụt rè rồi đó. Cũng không thể bảo tôi lên nói ‘Chinh Chiến Công Tước a, tiểu tử anh không tệ, để em đẩy hai cái đi’ chứ.”
“Nhưng mà chiêu giả vờ say này của bà cũng thật không phúc hậu. Bà xem, bây giờ Công Tước khí phách nhường nào!” Trần Vũ cảm thán hai câu: “Menly thật a! Chỉ Gian Lưu Sa cũng được lắm, chỉ là tôi không có an bày đất diễn cho hắn, tự hắn lại chạy lên giành camera.”
Trong lòng Ôn Tiễu yên lặng mắng Chỉ Gian Lưu Sa vô số lần.
Chinh Chiến Công Tước bình thường khá kín tiếng, Ôn Tiễu chơi cùng anh lâu như vậy, thật ra trong lòng hai người đều rõ ràng.
Chỉ tiếc là suy nghĩ của cả hai đều quá thành thục. Cách màn hình, phân chia đời thật và game quá rành mạch nên cũng thiếu đi phần nào kích tình.
Cô cần một chút trợ lực.
Vốn chính là định thừa dịp có rượu trong người mà thổ lộ, cho dù chỉ hai người biết với nhau thôi cũng được, nhưng không ngờ bây giờ là cả thế giới đều biết hết rồi.
[Truyền âm] Chỉ Gian Lưu Sa: Khu PK, đến solo!
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Đi!
[Truyền âm] Chỉ Gian Lưu Sa: Thua thì để Củ Lạc đến Lâm Uyên Các.
[Truyền âm] Chinh Chiến Công Tước: Cô ấy không phải tiền đặt cược, cũng sẽ không đến Lâm Uyên Các.
~
Tác giả: Ngày nào đó, bạn tác giả nào đó đi uống rượu, được bạn cùng phòng đỡ về. Nói say cũng không phải hoàn toàn say, chỉ là nghe nói dọc đường đã vô số lần định mở cửa xe taxi mà hét: “Tôi muốn bay! Tôi muốn bay!”
Sau khi về phòng ngủ liền lên mạng dặn dò hậu sự, sau đó mới cầm điện thoại bắt đầu gọi từa lưa. Cô bạn xui xẻo nhất nhận liên tục 15 cuộc gọi của tôi, nội dung mỗi cuộc đều là: Mày ở đâu? – Ở nhà. – Ờ, vậy tạm biệt. Lặp đi lặp lại đến lần thứ 15, cuối cùng tôi cũng lăn xuống giường bất tỉnh.
~