Tả Tĩnh U là món quà tuyệt vời nhất mà thượng đế đã ban tặng cho cô!
Tả Tĩnh U đè Doãn Bạch hôn cả đêm, ngày hôm sau hai người đã thuận lý thành chương mà ở bên nhau.
Xét thấy ngày mai Tả Tĩnh U còn phải quay cảnh hôn, cho nên sáng sớm thức dậy Doãn Bạch đã làm mặt làm mày tỏ vẻ lão đại không cao hứng.
Sau khi tắm rửa xong, Doãn Bạch vẫn dùng vẻ mặt rất không cao hứng mà xuất hiện.
Tả Tĩnh U không còn cách nào chỉ có thể hống rồi lại hống, sau khi trấn an xong rồi mới cùng cô đi đến phim trường quay phim.
Cảnh này diễn đến rất thuận lợi, một lần đã hoàn thành.
Sau khi quay xong Tả Tĩnh U đánh răng súc miệng, rồi để Doãn Bạch sát trùng cho nàng.
Doãn Bạch tuy rằng khó chịu, nhưng cũng có thể hiểu được sự khó xử của Tả Tĩnh U, một bên hôn nàng một bên hung hăng nói: "Về sau không được lại quay như vậy nha!"
Tả Tĩnh U cắn môi cô, mỉm cười hống cô: "Bộ này cũng chỉ có một cảnh như vậy, về sau cũng không có nữa."
Doãn Bạch bị nàng hôn đến choáng váng, nằm ở trên giường, một hồi lâu mới ôm Tả Tĩnh U trên người mình nói: "Về sau cũng không phải ý như......!Cảnh thân mật trong bộ này của chị hết rồi à?"
Tả Tĩnh U ghé nằm ở trên người cô, xoa mặt cô rồi cười một chút: "Đúng vậy nha em yêu."
Doãn Bạch nhíu mày suy nghĩ một hồi, híp mắt nhìn Tả Tĩnh U nói: "Cho nên chị lừa em đến nơi này, để lừa em hôn trước khi diễn cảnh hôn đó?"
Tả Tĩnh U không có phủ nhận chuyện này, nhẹ nhàng nâng khóe môi, tùy ý nhéo mặt Doãn Bạch nói: "Bằng không thì sao? Nụ hôn đầu tiên, chị muốn trao nó cho người mình thích."
Doãn Bạch nghe được nàng nói thích, mặt hơi hơi đỏ lên.
Cô giơ tay câu lấy cổ Tả Tĩnh U kéo xuống, rồi ôn nhu mà hôn lên.
Đây là một cái hôn quá mức ôn nhu, bắt đầu từ cánh môi, một tấc tấc hôn hướng về phía khóe môi, cằm, cổ, xương quai xanh, ngực, cứ dần dần di chuyển xuống dưới......
Tả Tĩnh U chưa từng phát hiện Doãn Bạch còn có bản lĩnh như vậy, nàng siết chặt tay Doãn Bạch, chỉ cảm thấy chính mình giống như bông tuyết vào đông bay xuống ở trên cánh môi cô, sau đó lập tức tan ra giữa môi mà lưỡi của cô.
Trong đêm đông lạnh giá, nàng tan thành một vũng nước ấm áp, ngủ say ở trong lòng ngực Doãn Bạch.
Doãn Bạch ở chỗ này bồi Tả Tĩnh U vài ngày, mãi cho đến trước trừ tịch một ngày, cô mới cùng Tả Tĩnh U trở lại Hải Thành.
Hai người ai về nhà nấy, lúc ăn cơm tất niên, Tả Tĩnh U còn gọi điện thoại video cho Doãn Bạch.
Trong điện thoại, Doãn Bạch gặp chị gái và mẹ Tả Tĩnh U, câu nệ mà chào hỏi.
Sau khi đã chào hỏi xong, Tả Tĩnh U lại cùng bà nội Doãn nói chuyện, sau đó Doãn Bạch mới cầm điện thoại quay về phòng nói chuyện phiếm với Tả Tĩnh U.
Tả Tĩnh U ở trong video đùa bỡn cô: "Tiểu Bạch yêu dấu của chị, em có nhớ chị không?"
Doãn Bạch nói nhớ, Tả Tĩnh U đã lập tức muốn bắt cóc cô, nói sau Tết Âm Lịch hãy tới Hoành Điếm bồi nàng đóng phim đi.
Doãn Bạch nói được, sau đó đã hỏi Tả Tĩnh U: "Tả Tĩnh U, chị rất thích đóng phim hả?"
Tả Tĩnh U nghiêm túc suy nghĩ, trả lơi Doãn Bạch: "Rất thích, trước mắt có thể nói ngoại trừ thích em thì chỉ thích đóng phim."
Doãn Bạch nhấp môi, lại hỏi: "Vậy chị có nghĩ ký hợp đồng?"
Tả Tĩnh U ninh mày lại suy nghĩ một hồi, nói: "Hạ đạo cũng có nói chuyện này với chị, nhưng chị vẫn chưa nghĩ xong."
Doãn Bạch câu môi, hai mắt sáng lấp lánh mà nhìn người trong lòng của mình, nói: "Nếu như vậy, Tả Tĩnh U hãy giao hết chuyện này cho em đi."
"Em sẽ mở công ty, tìm kịch bản cho chị, vì chị mà hộ giá hộ tống.
Tương lai của chị, mọi thứ đều để em tham gia vào nha?"
Tả Tĩnh U lập tức ngây ngẩn cả người, một hồi lâu mới mỉm cười Doãn Bạch hỏi: "Được chứ, bất quá vậy là em sẽ mở công ty mới sao?"
Doãn Bạch trực tiếp gật đầu, cùng Tả Tĩnh U nói: "Thật ra lúc trước bà nội đã có nói với em, có muốn đến công ty thực tập không.
Trước kia em không biết mình muốn cái gì, nhưng hiện tại......!Em cảm thấy giống như mình đã có phương hướng."
"Đầu tư điện ảnh rất thú vị, nếu chị nguyện ý ký hợp đồng với công ty của em, thì em bảo đảo chị sẽ mãi mãi được diễn vai mình muốn."
Tả Tĩnh U cắn môi, dùng ánh mắt sâu kín nhìn cô: "Nghe thấy dụ hoặc rất lớn a......!Vai chị muốn diễn sao? Nếu là vai có cảnh giường chiếu, bạn gái chị vẫn cho chị diễn sao?"
Doãn Bạch hoàn toàn đã quên chuyện này, vừa nghe xong khuôn mặt nhỏ đã lập tức đen lại.
Cô nhíu mày nhìn Tả Tĩnh U, bất mãn nói: "Đang êm đẹp mà, chị nói chuyện này làm gì? Có nhiều vai hay như thế không nghĩ, sao cứ phải......"
Tả Tĩnh U mặc kệ cô toái toái niệm, chỉ cười nói: "Trả lời xem, có nguyện ý cho chị diễn hay không?"
Doãn Bạch cắn cánh môi, bộ dáng rất rối rắm.
Tả Tĩnh U từng bước đãn đường: "Đây chính là tự em nói nói, vai gì cũng đồng ý cho chị nha, em không thể nuốt lời."
Cũng đã nói đến như vậy, Doãn Bạch còn có thể nói như thế nào.
Cô nghiến răng nghiến lợi, rất không vui mà nói: "Chỉ cần kịch bản xuất sắc, nhân vật có chiều sau, thì chị cứ diễn!"
Tả Tĩnh U lập tức đã nở nụ cười: "Tiểu Bạch ngoan, vậy chị chờ tin tốt của em."
Doãn Bạch toái toái niệm một hồi, cứ nói vì sao cứ muốn diễn vai như vậy, rõ ràng biết cô sẽ ghen.
Tả Tĩnh U thở dài: "Không có cách nào, công việc chị chọn chính là như vậy.
Chị hy vọng em có thể tôn trọng hơn nữa ủng hộ chị, cũng đủ tin tưởng chị."
Nàng trịnh trọng nói, như thể muốn moi tim mình ra cho Doãn Bạch xem: "Tiểu Bạch, chị hy vọng có thể cùng em bên nhau lâu lâu dài dài, cho nên về sẽ có chỗ nào làm chúng ta thấy không thoải mái phải nói ra hết, cùng nhau thỏa hiệp mới được nha."
Tả Tĩnh U nói như vậy làm Doãn Bạch cảm thấy nếu bản thân không đáp ứng đối phương, thì mình chính là một người quá keo kiệt.
Cô ừm một tiếng, biệt biệt nữu nữu nói: "Được rồi, Tả Tĩnh U, em sẽ luôn ủng hộ chị."
Nhưng khi có chuyện làm cô cảm thấy khó chịu, vậy cô vẫn phải ồn ào!
Hai người ngọt ngọt ngào ngào nói chuyện đến nữa đêm, cùng nhau trải qua năm mới thứ nhất.
Ngày hôm sau thức dậy, Doãn Bạch lấy dự án kế hoạch của mình đi đến phòng sách tìm bà nội.
Doãn Bạch bằng sự nỗ lực cùng thông tin đã mày mò nghiên cứu hơn nửa tháng, phân tích hết các hạng mục, tự mình nỗ lực thuyết phục bà nội Doãn, đã có được trăm triệu tiền đầu tư đầu tiên.
Sau đó Doãn Bạch bắt đầu sáng lập công ty điện ảnh của bản thân lấy tên Ngân Hà, sau đó thông báo tuyển dụng được một trợ lý Kim Tương Ngọc, lúc này đã bước nửa chân vào giới giải trí.
Nửa kỳ nghỉ đông còn lại, Doãn Bạch đi theo bà nội tham gia rất nhiều hội nghị diễn đàn, bàn bạc với rất nhiều người đầu tư môi giới, cuối cùng phát hiện một bộ phim khoa học viễn tưởng không được người khác chú ý lắm, đầu tư gần một trăm triệu, trở thành người đầu tư lớn nhất của bộ điện ảnh này.
Cô chi tiền mạnh, chọn người cũng không hàm hồ.
Sau khi đã xem xét chọn một người vai phụ thật phù hợp, cuối cùng đã đưa Tả Tĩnh U vào đoàn phim.
Lúc đó Tả Tĩnh U còn ở đoàn phim cả Hạ Chí Văn đóng phim, lại vừa phải lo học hành bận đến tối mày tối mặt.
Sau khi từ Doãn Bạch biết được tin tức, Tả Tĩnh U cũng không có cự tuyệt, vào đoàn phim kia quay nửa tháng, thu hoạch cũng không tồi.
Một năm sau, Tả Tĩnh U một bên đóng phim, một bên đi học, dưới đầu tư của Doãn Bạch đã đóng không ít vai, thừa dịp nghỉ đông và nghỉ hè để đi học khóa diễn xuất ngắn hạn, cuối cùng cũng dáng ra hình.
Thời gian trôi qua thật nhanh, một năm sau công ty Doãn Bạch cũng hoạt động rất bài bản.
Những bộ phim truyền hình được đầu tư sản xuất trước đây cuối năm đều có phản hồi rất tốt.
Không bao lâu đã đến tháng 4, giải thưởng Hoa Gai năm nay đạo diễn Hạ Chí Văn cùng Tả Tĩnh U ngang trời xuất hiện, với bộ phim điện ảnh kể về những chàng trai cô gái dần dần mất đi ánh sáng, nhưng vẫn nỗ lực tiếp tục cuộc sống đã mang về mấy giải thưởng lớn cho người mới vào nghề.
Trong năm này Tả Tĩnh U chính thức xuất hiện trong mắt công chúng với tư cách là một diễn viên mới với khả năng diễn xuất tuyệt vời.
Bảy tháng, Vào tháng 7, bộ phim khoa học viễn tưởng do Doãn Bạch đầu tư đã bùng nổ phòng vé và thu về hàng tỷ doanh thu.
Doãn Bạch người đầu tư lớn nhất, đã kiếm tiền đầy túi.
Mà Tả Tĩnh U đã đóng góp khả năng diễn xuất tuyệt vời trong đó ngày càng nâng cao sự nổi tiếng của mình, cho nên đã được nhiều đạo diễn săn đón.
Cùng với sự nổi tiếng thì nhiều tin đồn bóng gió cũng đến.
Đến lần thứ hai nàng cùng Hạ Chí Văn tuyên bố hợp tác, đã có phóng viên phỏng vấn nàng cùng Hạ Chí Văn có phải hay đang quen nhau hay không.
Tả Tĩnh U đứng trước tất cả cameras của phóng viên, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo, mi mắt cong cong cười trả lời: "Không có đâu, tôi và Hạ đạo là bạn tốt."
Ở trong họp báo phim điện ảnh mới, Tả Tĩnh U vẫn cứ nhai đi nhai lại một câu: "Đây là cuộc họp báo phim mới của đạo diễn Hạ, tuy rằng không nên nói đến những chuyện bên lề, nhưng gần đây mọi người hỏi quá nhiều, tôi nên nói rõ thì tốt hơn."
"Lúc trước tôi cũng có nói qua, tôi đang quen một người, nhưng người đó không phải Hạ đạo, cũng không phải người nam nào khác, mà là cô gái vô cùng đáng yêu nha."
"Nói tóm lại, hy vọng mọi người không hiểu lầm nữa."
Tả Tĩnh U nói một hồi như vậy trong họp báo, quay đầu đã lên hot search.
Là một diễn viên đang lên vừa công khai tình yêu vừa công bố xuất quỹ, không thể không nói là lá gan thật sự quá lớn.
Chuyện này đã gây náo loạn trên mạng, tốc độ tăng trưởng lượng fan của Tả Tĩnh U cũng bởi vì vậy mà chịu ảnh hưởng.
Vài đại ngôn cùng điện ảnh đã bàn xong cũng rút khỏi.
Nhưng Tả Tĩnh U cũng không có chút hoang mang nào, vẫn đi quay vẫn tỉ mỉ làm việc.
Doãn Bạch trước nay không nghĩ tới, một người muốn ở giới giải trí tỏa sáng rực rỡ như nàng vậy, sẽ trực tiếp công khai tình yêu của mình.
Phải biết, một nữ diễn viên không có đối tượng giữ mình trong sạch có thể nổi tiếng nhanh hơn so với nữ diễn viên có tin đồn đồng tính luyến ái.
Hành động này của Tả Tĩnh U đã truyền cảm hứng cho Doãn Bạch.
Người được đối phương thiên vị, quay đầu đã mang về một đống kịch bản cho Tả Tĩnh U xem lấy tâm tình quay.
Rất nhanh đã đến sinh nhật hai mươi tuổi của Doãn Bạch.
Vào ngày sinh nhật của mình, bà nội Doãn đã tổ chức một bữa tiệc lớn tại khách sạn Ngân Hà của mình, mời bạn bè từ mọi tầng lớp trong xã hội và cũng chính thức công bố Doãn Bạch là người nối nghiệp của bà.
Tả Tĩnh U lấy tư cách bạn gái của Doãn Bạch tham gia party, họ vẫn luôn chơi đến 12 giờ mới nắm tay về tới khách sạn phòng.
Hai người đều rất vui vẻ, nhưng khi mới ra cửa thang máy không xa đã gặp chút chuyện ngoài ý muốn.
Sau khi nghe được tiếng kêu la của một cô gái Tả Tĩnh U nhanh chóng nhìn về phía Doãn Bạch, hai người nhìn nhau một cái, một bên gọi điện thoại kêu bảo an, một bên đi đến chỗ phát ra âm thanh.
Dưới sự trợ giúp của bảo an, hai người cùng nhau cứu một cô gái suýt nữa bị xâm phạm hành phu bởi đám cặn bã.
Tả Tĩnh U cùng Doãn Bạch đưa cô gái đến phòng của họ, rót ly nước cho cô ấy, nhìn đối diện khoác Doãn Bạch cô gái chật vật khoác tây trang của Doãn Bạch đối diện, Tả Tĩnh U nhẹ giọng hỏi: "Cô gì?"
Tay cô gái run rẩy ôm ly nước, đỏ mắt run run nói: "Tiêu Niệm......!Tả tiểu thư, cảm ơn ngài đêm nay đã cứu tôi."
"Tôi......!nhất định sẽ báo đáp ngài thật tốt!"
Tả Tĩnh U nhìn cô gái với bộ dáng chật vật, rất thương tiếc nói: "Đây là chuyện tôi nên làm, không cần cảm tạ đâu."
Tả Tĩnh U nói, ngước mắt nhìn về phía Doãn Bạch cách đó không xa đang gọi điện thoại hùng hổ mắng chửi người khác, cong môi cười khẽ nói: "Nếu muốn thì, cảm ơn bạn gái của tôi đi."
Tiêu Niệm theo ánh mắt nàng nhìn lại, khi nhìn đến cô gái giống như người nước ngoài chống gậy đứng ở bên cửa sổ hùng hùng hổ hổ thì trong mắt lập loè cảm kích.
Cô ấy cắn cánh môi, hai mắt đẫm lệ nói: "Cũng cảm ơn bạn gái của ngài, tóm lại, hai người đều là người rất tốt rất tốt."
Doãn Bạch nói chuyện điện thoại xong, cảnh sát đã nhanh đến, hai người cùng nhau bồi Tiêu Niệm ghi lời khai, sau đó giữ đối phương lại.
Tả Tĩnh U phát hiện tựa như Tiêu Niệm có chuyện gì đó khó xử, vừa hỏi mới biết được nhà Tiêu Niệm phá sản, cha thì ôm tiền chạy trốn, mẹ đã nhảy lầu rồi bị liệt cho nên mới ký hợp đồng bán mình với công ty quản lý hiện tại, bước vào giới giải trí trả nợ.
Tả Tĩnh U đau lòng cái cô gái này nhìn về phía Doãn Bạch một bên, ánh mắt dịu dàng mà nhìn cô, trong ánh mắt toàn viết "Giúp đỡ đi."
Doãn Bạch suy tư một chút, mới nói cùng Tiêu Niệm: "Tôi có thể giúp cô, giành lại hợp đồng cùng với đó là cho cô vay tiền trả nợ trước."
"Nhưng trong vòng mười năm, cô đều phải ở công ty tôi công tác, đóng phim trả nợ thế nào?"
Tiêu Niệm không chút do dự, gật đầu thật mạnh: "Được!"
"Cảm ơn ngài ra tay tương trợ, tôi nhất định sẽ nỗ lực kiếm tiền, sẽ trả hết món nợ này!"
Sau khi hai người cùng nhau cứu Tiêu Niệm, cũng đã ký với Tiêu Niệm vào ngân hà điện ảnh, Tiêu Niệm chính thức trở thành đàn em của Tả Tĩnh U.
Tả Tĩnh U đau lòng sau lần gặp gỡ với Tiêu Niệm, giai đoạn đầu đã dắt theo Tiêu Niệm tham gia không ít điện ảnh.
Mãi cho đến khi Tả Tĩnh U 23 tuổi, nàng cùng Tiêu Niệm quay một bộ phim kinh điển tình chị em thì bởi vì Tả Tĩnh U là một người đồng tính luyến ái, đã có rất nhiều người chèo CP của nàng cùng Tiêu Niệm.
Các trang web đẩy thuyền, hoa hồng đỏ hoa hồng trắng gì đó lại làm Doãn Bạch tức đến điên lên!
Cô càng ghen thì mắt thấy người ái mộ Tả Tĩnh U càng nhiều, cô đã chuẩn bị tiên hạ thủ vi cường, muốn đính hôn với Tả Tĩnh U sớm một chút.
(Tiên hạ thủ vi cường: Ra tay trước sẽ dành được lợi thế)
Nhưng không nghĩ tới Tả Tĩnh U mới là người tiên hạ thủ vi cường.
Lần thứ hai tham gia giải thưởng Hoa Gai, ngay ngày nàng đạt được ảnh hậu đã trực tiếp cầu hôn Doãn Bạch.
Dưới vô số ánh đèn rực rỡ cùng trước thật nhiều máy quay, Tả Tĩnh U ôm cúp, nhìn về phía Doãn Bạch giấu ở trong bóng tối, trong rưng rưng nước mắt, cười nói: "Tuy rằng quyết định này rất lỗ mãng, nhưng ngay giây phút đoạt được giải này thì tôi đã bỗng nhiên rất muốn kết hôn."
"Tiểu hoa hồng của chị, em có muốn đi vào viên pha lê mà chị làm cho em không? Nguyện ý để chị che chở, yêu em, chiếu cố em cả đời, tin tưởng chị có thể lần lượt vun trồng ra hoa hồng ở trong lòng không?"
"Nếu em nguyện ý, vậy thì mời em đến với tinh cầu của chị, cùng chị đi hết quãng đời còn lại."
Giọng nói rơi xuống, những tràng vỗ tay vang lên.
Một ánh đèn đánh lên trên người Doãn Bạch, cô cố kìm nước mắt, giả vờ thở dài chống gậy đứng dậy, bước tập tễnh đi về phía Tả Tĩnh U.
Dưới ống kính máy quay, Doãn Bạch người xinh đẹp tuấn tú cũng lại rất giống một người già, khập khiễng đi về phía Tả Tĩnh U.
Mặc dù tư thế bước đi của cô ấy khó coi như thế, tư thái đi về phía Tả Tĩnh U lại chật vật như vậy, nhưng mỗi bước đi đều hoàn toàn kiên định.
Dưới ánh mắt khác thường của mọi người, cô thẳng thắn tự tin đi đến trước mặt Tả Tĩnh U, từ trong túi lấy ra chiếc nhẫn mình đã chuẩn bị từ trước, hơi chút không thể nề hà nói: "Chị, cái người này, thật sự làm cái gì cũng tùy hứng......"
"Cầu hôn trong lúc này, chị có nhẫn hay sao?"
Cô nói như vậy, chống gậy quỳ một bên gối ở trên mặt đất, mở nhẫn hộp ra nhìn Tả Tĩnh U mỉm cười nói: "Vậy thì hãy để em làm đi."
"Tả Tĩnh U, chị có nguyện ý đi vào hoang mạc của em, hóa thành nguồn nước, biến thế giới của em trở thành ốc đảo không?"
Tả Tĩnh U nhìn người trước mắt, nhìn cô nước mắt lưng tròng, giơ tay che miệng lại, nước mắt cứ tích lại rồi rơi xuống, vừa khóc vừa cười nói: "Chị nguyện ý!"
Doãn Bạch biết nàng sẽ nói ba chữ này, vì thế đem lấy nhẫn ra, đẩy vào ngón tay run run rẩy rẩy của Tả Tĩnh U.
Sau khi cô đeo nhẫn cho Tả Tĩnh U xong, ngửa đầu rưng rưng nước mắt nhìn đối phương, cười nói: "Như vậy, mong chị đến hôn em."
Không cần nhiều lời, Tả Tĩnh U đã đeo nhẫn lập tức cúi người, nâng lên mặt cô lên, hung hăng mà hôn xuống.
Trong nước mắt mờ mịt, ánh sáng kéo dài, tiếng vỗ tay vang xa.
Doãn Bạch nâng cánh tay ôm lấy vòng eo mảnh mai của người kia, vững vàng như thể cô đã ôm trọn cả thế giới vào lòng.
Đúng vậy, kể từ lần đầu gặp mặt Tả Tĩnh U cô đã biết rằng nàng sẽ là người bước vào thế giới của cô.
Mà hiện tại, Tả Tĩnh U đã trở thành thế giới mà cô sống, là món quà tuyệt vời nhất mà thượng đế đã ban tặng cho cô.
Nếu có một vạn năm, thì cô cũng sẽ yêu Tả Tĩnh U một vạn năm, quyết chí không thay đổi.
- Hết-.