Sau Khi Bị Tra Tôi Nhặt Về Tôn Nghiêm Alpha

Chương 16



Hứa Yến đi rồi, An Nhiên đi ra từ phòng trong phòng thí nghiệm, nhìn bài thi của Hứa Yến, thanh âm không nghe ra cảm xúc gì: “Vì sao lại đưa vòng thí nghiệm cho hắn”.

Quất Tử cười trộm: “Chẳng lẽ ngài không muốn hắn tới sao?”
Tuy rằng omega không thể ở trong quân đoàn, nhưng quy củ là vật chết, lão đại là thiếu tướng còn là sĩ quan chỉ huy tối cao của quân đoàn Vinh Diệu, muốn mang một người vào quân đoàn là điều dễ dàng.

Chỉ cần Hứa Yến ở quân đoàn, lão đại muốn thấy bạn trai cũng không cần phải đi xa như vậy.

Nghĩ như vậy, Quất Tử cảm thấy mình thật là săn sóc, không có cấp dưới nào có thể suy nghĩ cho lão đại như hắn.

An Nhiên tắt màn hình ảo, mặt không có biểu tình gì mà đi ra ngoài: “Tự quyết định, phạt bắn súng nước 30 lần, A Bố chấp hành, không được thiếu một lần nào”.

Nghe thấy hai chữ súng bắn nước, lông tơ của Quất Tử liền dựng lên, muốn giải thích cho mình, nhưng lão đại đã đi rồi.

Hắn đáng thương nhìn mèo Ragdoll trong tay: “A Bố, chúng ta bàn bạc được không?”.

Bên ngoài đại sảnh trắc nghiệm, Hứa Yến giống như siêu sao bị mọi người vây quanh.

Trường học phải sử dụng cả người máy bảo an, cũng không ngăn được sự nhiệt tình của nhóm sinh viên.

Hoa tươi thư tình nhận tới mỏi tay, các loại tin tức tố được phóng ra ập vào mặt, Hứa Yến lặng lẽ ngừng thở, thật ưu thương.

An Nhiên tránh đi đám người học viện nghệ thuật đi tìm Hứa Yến.

Vừa lúc chạm mặt Triệu Việt đang chuẩn bị đi học.

“Hứa Yến, cậu ấy xin nghỉ buổi chiều, nói là sau khi kiểm tra cảm thấy mệt mỏi nên muốn về nhà nghỉ ngơi”.

An Nhiên nhẹ nhàng gật đầu: “Cảm ơn”.

Hắn đi rồi, Triệu Việt liền bị một đám nam sinh nữ sinh trong ban vây quanh.


“Người kia là ai? Mau khai thật ra”.

“Tôi, tôi không quen hắn”.

“Không thể nào, nói mau….


Không nói tới Triệu Việt, An Nhiên về nhà tìm một vòng mới tìm thấy Hứa Yến đang ở hành lang sau hậu viện.

Hắn ngồi trên mặt đất, dùng một tay cố định bản vẽ, vẻ mặt chăm chú đang phác hoạ cái gì đó.

An Nhiên đi qua ngồi xuống bên cạnh hắn.

“Không phải nói mệt sao?”
Hứa Yến nhìn qua, khuôn mặt đẹp trai trong một giây liền biến thành khuôn mặt uất ức, ném bản vẽ đi ôm An Nhiên không buông tay, giống một con chó lớn đáng thương: “An Tiểu Cay, tôi xong đời rồi, hu hu….


An Nhiên vỗ vỗ lưng hắn, ánh mắt liếc nhìn vòng tay kiểm tra trên cổ tay hắn, chờ hắn quỷ khóc sói gào xong An Nhiên mới mở miệng: “Không muốn tòng quân như vậy sao?”
Nói tới việc này, Hứa Yến buông tay ra: “Anh làm gì ở trung tâm kiểm tra đo lường?”
An Nhiên mím môi: “Trưng binh”.

Về chuyện thân phận của mình, hắn chưa bao giờ muốn lừa Hứa Yến, chỉ là Hứa Yến không hỏi, hắn cũng bỏ qua cơ hội giải thích.

“Hèn gì anh lại bận như vậy”.

Trong lúc trưng binh, đa số sẽ phải triệu tập toàn bộ binh lực, An Nhiên cũng không ngoại lệ.

Hứa Yến im lặng một lát, trên mặt có nghiêm túc hiếm thấy: “Tôi không thể vào quân đội, sẽ xảy ra chuyện.


An Nhiên muốn hỏi vì sao sẽ xảy ra chuyện, sẽ xảy ra chuyện gì? Nhưng hắn không mở miệng được, Hứa Yến có đề phòng với hắn, đối phương không nói nhất định là có lý do khó nói.

Nếu hắn hỏi, đối phương vẫn không chịu nói cho hắn biết, hắn sẽ càng bị đả kích hơn.

Cái vòng thí nghiệm kia, hắn có thể cho người lấy xuống bất cứ lúc nào, nhưng lời tới bên miệng lại không thốt ra được.

Tuy nói Quất Tử làm bừa, nhưng hắn không thể phản bác, sâu trong nội tâm, hắn cũng hy vọng Hứa Yến có thể cách hắn gần chút.

Đêm khuya, Hứa Yến cảm giác có động tĩnh, liền gian nan mở mắt ra, liền nhìn thấy An Nhiên đã thò một chân lên trên giường, tay đang cầm góc chăn, chuẩn bị chui vào ổ chăn của hắn.

Hứa Yến ngồi dậy xoa xoa tóc: “Tôi nói này, anh nếu thích cái giường này như vậy, thì trả cái phòng ngủ kia cho tôi”.

An Nhiên hoàn toàn không có tự giác ban đêm tập kích bị tóm tại trận, rất lạnh lùng từ chối: “Không được”.

Hứa Yến khó hiểu hỏi: “Vì sao anh nhất định phải ngủ ở nơi này?”
An Nhiên đứng ở mép giường, một chân đặt lên giường, ngước mắt nhìn hắn, một tay kéo dây lưng áo ngủ ra: “Không có lý do gì thì không được ngủ ở chỗ này sao?”
“Đương nhiên!” Hứa Yến không hề suy nghĩ mà trả lời: “Đây là giường đơn, hai người nằm sẽ rất chật chội”.

Kéo ra vạt áo ngủ, An Nhiên im lặng một chút, tiến đến trước mặt Hứa Yến, thanh âm trầm thấp mà nhẹ nhàng: “Cậu không quên chúng ta đã kết hôn rồi chứ? Phu phu tân hôn làm sao lại chia giường ngủ?”
Hứa Yến: “….

” Không nói thật sự là tôi đã quên.

An Nhiên vừa nhìn vẻ mặt của hắn liền biết hắn đang suy nghĩ cái gì, vẻ mặt không vui mà mở miệng: “Cậu là người vợ mà tôi đã tốn một trăm triệu để mua”.

Tuy rằng đây là sự thật, nhưng An Nhiên lại dùng khuôn mặt đẹp như thần tiên kia nói ra những lời như vậy, khiến Hứa Yến hơi thấy buồn cười.

“Sao nào? Cảm thấy mình bị thiệt, muốn trở về ngủ?”
An Nhiên cởi áo ngủ ra tiện tay ném sang một bên, quần áo bay thành một đường paranol rơi trên sô pha, hắn mặc áo ngủ lụa mỏng nằm xuống bên cạnh Hứa Yến.


“Biết rồi thì không được phản đối”.

“Được được được, anh là ông chủ, anh nói được là được”.

Hắn vừa mới nằm xuống, một tay của An Nhiên liền vòng qua người hắn, cằm đặt trên đầu vai hắn, hơi híp mắt, giống một con mèo lười biếng.

Cơn buồn ngủ vừa mới tới, Hứa Yến đang chuẩn bị tiến vào mộng đẹp, nhưng một cái tay không thành thật đang sờ loạn trên người hắn, thường thường di chuyển, còn muốn cào vài cái.

Không thể nhịn được nữa, Hứa Yến tóm lấy cái tay không thành thật kia, thanh âm kéo lên, rất là buồn ngủ.

“An Tiểu Cay, anh làm gì”.

An Nhiên cũng không phải cố ý muốn quấy rầy hắn, nhưng mà đã thành thói quen, trước khi ngủ phải sờ người Hứa Yến mới ngủ được.

Thanh âm của hắn quạnh quẽ: “Cậu cứ việc ngủ, không cần để ý tới tôi”.

“Đừng nhúc nhích, tôi không ngủ được”.

Hứa Yến thiếu chút nữa bị tức mà cười, tay của người này khơi lửa trên người hắn, còn kêu hắn không được động? Coi tôi là người không có cảm xúc sao?
An Nhiên ngoan ngoãn, khi Hứa Yến chuẩn bị đi vào giấc ngủ, hắn lại không thành thật.

Nghe thấy Hứa Yến không kiên nhẫn thở dài, An Nhiên liền nhàn nhạt giải thích: “Rất nhanh là thành thói quen thôi”.

Người này là đầu sỏ gây chuyện không biết hối cải còn bảo hắn sẽ thành thói quen? Chỉ có anh là quen với nó thôi.

Hứa Yến tóm lấy hai tay của hắn đặt trong ngực, vừa xoay người ôm hắn vào trong ngực, ôm rất chặt, không cho An Nhiên có cơ hội lộn xộn.

Hắn mở mắt ra, vừa buồn ngủ mà còn cười đắc ý: “Đố anh lộn xộn được”.

Bị tin tức tố của Hứa Yến bao quanh, khi nói chuyện khí nóng còn phun vào mặt, da thịt dán vào quần áo mỏng manh, khiến tim An Nhiên đập tăng tốc.

Hơi nóng.

Thấy người trong ngực muốn giãy giụa, Hứa Yến lập tức ôm chặt, cằm đặt trên đỉnh đầu An Nhiên, vỗ nhẹ lưng hắn: “ Đừng lộn xộn, mau ngủ đi, tôi không chịu nổi”.

An Nhiên hơi rũ mắt giấu đi hai tròng mắt chọt loé, cọ cọ trước ngực hắn, thả lỏng nhắm hai mắt lại.

Từ sau ngày kiểm tra đo lường, tên Hứa Yến liền nổi tiếng khắp Hoa Đại, nhóm omega vì hắn mà ngoại tình, nhóm alpha tranh đấu bể đầu vì hắn.

“Nghe nói hắn đeo vòng kiểm tra đo lường, chắc là hắn muốn phân hoá lần hai, tôi đã nói một omega không thể nào có số liệu thể năng như vậy”.

“Nhưng người trong ban cậu ta nói gen ổn định của cậu ta đạt 99%, chẳng lẽ là giả?”
“Cho dù cậu ấy phân hoá thành alpha, hiện tại cũng chỉ là một alpha chưa phân hoá hoàn toàn, số liệu thể năng đó nếu đặt trên người alpha chân chính thật đúng là ghê gớm”.

….

.

Kim Hi nghe tới đây, nhìn về phía bạn trai mới, cười thật đẹp: “Anh yêu, anh cảm thấy Hứa Yến thế nào?”
Nam sinh đẹp trai thẹn thùng gãi mặt: “Cậu ấy rất lợi hại, không giống như những omega khác, rất đặc biệt”.

Nhìn thấy ánh mắt Kim Hi như đang suy tư cái gì, nam sinh liền nói thêm một câu: “Thế nhưng anh thích nhất vẫn là em”.

Kim Hi hơi nghiêng đầu, cười híp mắt: “Anh nói rất có lý, cho nên em cảm thấy, so với anh em càng thích cậu ta hơn”.

Nói xong liền đứng dậy rời đi.

Vẻ mặt nam sinh ngơ ngác, là giả đi?! Tôi cứ như vậy mà bị đá, mới chỉ có ba ngày thôi!
Một nam sinh khác từ phía sau đi tới, vỗ vỗ bờ vai của hắn: “ Đừng đau lòng, Kim hoa khôi yêu đương cao nhất là 5 ngày, cậu cũng coi như là đạt tiêu chuẩn”.


Truyện Huyền Huyễn
Nam sinh muốn khóc: “ Nhưng tôi còn chưa nắm được tay cậu ấy”.

“Hoa khôi có thể xem trọng cậu, cậu nên biết đủ, còn muốn nắm tay, thật là không biết trời cao đất dày”.

“Nhưng mà….


“Cậu ấy, trừ khi cần thiết, nếu không sẽ không bao giờ tiếp xúc thân thể với người yêu”.

“Sao mà cậu biết được?”
“Bởi vì tôi vừa mới bị hắn đá tháng trước”.

Ruộng hoa sau núi của trường đại học nghệ thuật trồng toàn cây ăn quả, những loại cây này đều do học sinh của viện nông học trồng.

Hứa Yến thỉnh thoảng muốn yên tĩnh sẽ chạy tới đây ăn vụng trái cây, sau đó thoả mãn mà ngủ trưa.

Mấy ngày nay bị fan cuồng nhiệt theo đuổi, vừa tan học hắn sẽ chui vào trong vườn trái cây này, ngay cả Triệu Việt, Nghê Lộ và mấy bạn học có quan hệ hơi thân với hắn cũng cùng tới đây.

“Người nổi tiếng nhiều thị phi, không ngờ được Hứa đại thần của chúng ta có một ngày lại nổi tiếng như vậy”.

“Nhìn sắc mặt của những người đó xem, trước kia ngứa mắt không thèm để ý, giờ lại hề hề thò mặt qua, ha ha”.

Triệu Việt ngồi dưới bóng cây xem sách: “Hứa Yến chính là loại người thích cậu ấy, cậu ấy sẽ thực thích, người ghét cậu ấy, cậu ấy sẽ ghét lại, cậu ấy cũng không để bụng, các cậu để ý làm gì”.

Hứa Yến ngồi trên cành cây, lắc chân, hái trộm một quả đào, vẻ mặt như đi vào cõi tiên.

Từ cái đêm tóm được An Nhiên tập kích ban đêm xong, hắn liền càng không kiêng nể gì, ăn cơm chiều xong cũng không trở về phòng, trực tiếp ngủ ở phòng cho khách.

Buổi tối hôm trước hắn cố ý tới khuya mới lên lầu, chờ An Nhiên ngủ mới lén trở về phòng ngủ chính, kết quả sáng hôm sau ngủ dậy, An Nhiên liền xuất hiện trong ổ chăn của hắn.

Giống như một cái mochi nhỏ, vứt cũng không vứt được.

Thế nhưng, cảm giác có mỹ nhân trong ngực cũng không tệ lắm.

Nhưng cứ tiếp tục như vậy, cũng không tốt lắm.

Hứa Yến thầm than: “Tôi cũng không phải người có ý chí kiên cường”.

“Hứa Yến”.

Nghe thấy tiếng kêu, hắn lấy lại tinh thần, Nghê Lộ đứng dưới cành cây chỉ hắn nhìn về một phía nào đó, ánh mắt mờ ám: “Hứa Yến, cậu thật may mắn, hoa khôi trường chúng ta tới tìm cậu”.

Hứa Yến theo tầm mắt Nghê Lộ nhìn qua, có một thiếu niên đang đứng dưới một cây ăn quả, mặt mày hắn như tranh, hai mắt mỉm cười, tin tức tố omega theo gió bay tới rất thơm ngọt.

Là hoa ngọc lan.

.


Bình Luận (0)
Comment