Sau Khi Giết Ông Xã Trong Game 5 Lần

Chương 45

Hôm qua ăn cơm tối xong về khách sạn đã rất tối, bôn ba một ngày đều mệt, buổi tối tắm xong hai người ngã đầu liền ngủ, sáng hôm sau tỉnh dậy thì tinh thần sảng khoái.

Đặt xong vé máy bay vào chiều mai, cho nên có thêm một ngày rảnh để lượn một vòng quanh thành phố.

Thời tiết bắc nam chênh lệch rất lớn, phương bắc hanh khô làm Quý Dương có phần không chịu nổi. Sáng sớm cậu dậy uống một ly nước lớn trước, sau khi rửa mặt xong cảm thấy da mặt căng muốn nứt ra.

Quý Dương vội dùng khăn lau mặt, xoay người chạy về phòng lấy chai kem dưỡng da đặt trong góc hành lý ra, bóp một đống thoa lên mặt. Chờ khi thoa xong rồi, còn dư lại chút trên tay, cậu mới nhớ tới Tần Lộ Dịch: “Ai, Lộ Dịch lát nữa em khoan thoa, tay anh còn dư.”

Chờ khi Tần Lộ Dịch ra khỏi toilet, cậu nhanh nhẹn kéo người ngồi xuống bên giường, chấm kem trong lòng bàn tay lên trán và hai má Tần Lộ Dịch. Quý Dương cũng không thoa đều ngay, mà là vui vẻ nhìn chằm chằm Tần Lộ Dịch một lát: “Hôm nay mình đi đâu chơi đây?”

Cậu vừa hỏi vừa vươn tay thoa đều kem dưỡng da.

Tần Lộ Dịch cầm đồng hồ đeo tay trên tủ đầu giường đeo vào, rũ mắt xem thời gian, “Anh muốn đi đâu chơi, buổi sáng có thời gian có thể đi, nhưng phải chừa lại thời gian ăn cơm trưa, mình về nhà ăn.”

“Về nhà?” Quý Dương rất bất ngờ, “Lúc trước không phải nói là không về à?”

“Không về chỗ ba em, về chỗ ông bà nội của em, sáng sớm em đã nói với họ rồi.” Tần Lộ Dịch nắm cánh tay thoa mặt cho hắn xong của Quý Dương về, đặt ở bên miệng hôn một cái, “Thơm.”

Bậc trên thế hệ ông bà nội không cho Quý Dương áp lực quá lớn, nhưng cách nói tập kích muốn gặp mặt ăn cơm như này, cũng sẽ làm người ta đột nhiên có thêm không ít gánh nặng tâm lý.

“Em phải nói cho anh biết trước chứ, sao lại bất ngờ như vậy, ” Quý Dương đứng không yên, cậu đi qua đi lại, “Em có nói với họ về anh chưa, nếu chưa nói thì em tự đi đi…”

Dù trên lời có có chính thức hay chưa, nhưng lễ phép của vai dưới gặp bậc trên đâu thể thiếu được. Thay vì vội vàng, không bằng cứ im như gà để Tần Lộ Dịch đi một mình, chờ lần sau chuẩn bị chu đáo rồi mới đi.

“Ông bà nội em rất hiền lành, anh đừng lo, em đã nói với họ là muốn dắt anh về gặp họ rồi, họ cũng rất vui.” Tần Lộ Dịch đứng dậy ngăn cản Quý Dương đi tới đi lui, mới phát hiện Quý Dương có phần tức giận.

“Không phải hiền hay không hiền, chuyện này, em cũng không hiểu, thôi được rồi, lát nữa ra ngoài đi lòng vòng xem có gì mua không trước, ông bà nội em thích cái gì?” Quý Dương chỉ có thể lùi một bước nói.

“Không cần, em, ” Tần Lộ Dịch còn chưa nói xong đã bị Quý Dương cắt đứt.

Cậu bỗng nhiên nhảy lên người Tần Lộ Dịch, nghiến răng ken két nói: “A! Tần Lộ Dịch bây giờ anh muốn cắn chết em ghê!”

Quý Dương có phần xù lông với việc Tần Lộ Dịch hoàn toàn không hiểu mình vì sao bây giờ lại căng thẳng, muốn đánh người mà không xuống tay được.

Tần Lộ Dịch lấy hai tay đỡ mông Quý Dương, ôm chặt lấy cậu đặt ở góc tường, Quý Dương xù lông lập tức xuôi lại, khí thế quanh thân cũng bị đè xuống.

“Em buông anh ra đi, ” Cậu nhỏ giọng thầm thì, sợ Tần Lộ Dịch sáng sớm đã xát ra lửa.

“Lát nữa em đi mua quà với anh, chọn thật kĩ, rất xin lỗi vì đây là lần đầu tiên em nói yêu đương, nên cho rằng lúc này đã có thể gặp mặt, ” Tần Lộ Dịch dùng chóp mũi cọ cọ Quý Dương, vẻ mặt chân thành, “Dương Dương mất hứng không?”

Quý Dương vốn thích mềm không thích cứng, huống chi cậu cũng không giận vì chuyện này, nhiều nhất chỉ là nháy mắt bị kinh sợ sau đó bị lo lắng không yêu khống chế thôi.

Tần Lộ Dịch mềm giọng như vậy, cậu hoàn toàn không chống lại được.

“Nếu em nói cho anh trước, anh cũng sẽ không giận, ” Quý Dương nghiêng đầu ánh mắt nhiệt độ cao của Tần Lộ Dịch, kề sát đầu ở hõm cổ Tần Lộ Dịch, hơi rầu rĩ, “Chán thật, nếu mỗi lần em nói như vậy anh không giận nữa, vậy không phải em chơi xấu lắm à.”

Tần Lộ Dịch cảm thấy, mua quà cho ông bà nội hắn cũng không khó, tới khu mua sắm dạo hơn nửa tiếng là đối phó được rồi. Ai mà biết sau khi hắn nói suy nghĩ này ra, ngay lập tức bị Quý Dương liếc trắng.

“Đừng nói mấy câu ngu ngốc với anh!” Quý Dương dùng giọng điệu bề trên cảm thấy bề dưới không nên thân để nói ra.

Không ngờ câu nói này chẳng hề có sức uy hiếp, ngược lại còn làm Tần Lộ Dịch khẽ bật cười.

Dù sao về mặt mua sắm Tần Lộ Dịch cũng không đưa ra được ý kiến có tính kiến thiết nào cả, Quý Dương phải tự mình dứt khoát bước vào một đại lý bán thuốc bổ có tiếng.

Cậu cũng không biết nên mua gì mới tốt, dù sao Quý Dương cũng không rõ sở thích của hai cụ. Lúc này cứ mua chút thuốc bổ cũng không sai, coi như là tấm lòng của bậc dưới cũng được.

“Mấy thứ này ở nhà ông bà nội chất rất nhiều, lát nữa mình qua không chừng họ còn muốn anh đem về luôn nữa, ” Tần Lộ Dịch ở cạnh nhắc nhở.

“Đó cũng là chuyện sau này, nói chung mình không nên đi tay không, ” Quý Dương chọn mấy nhãn hiệu đáng yên tâm, mua mỗi phần khác nhau cho ông nội và bà nội Tần Lộ Dịch.

Phải quẹt thẻ, Tần Lộ Dịch tự nhiên mở bóp muốn đưa thẻ, liền bị Quý Dương trừng một cái.

Quý Dương tự móc ra thẻ quẹt: “Chờ sau này kết hôn em chịu khó móc thẻ ra như vậy liền cho em mười điểm.”

Dưới tình huống phải gặp gia trưởng thì quên đi.

“Ừm, vẫn là Dương Dương nghĩ xa.” Tần Lộ Dịch gật đầu khen ngợi, “Lúc đó em nhất định sẽ biểu hiện tốt, cố gắng tranh thủ mười điểm của thầy Quý mới được.”

“Em im đi.” Quý Dương nghiêng đầu làm dữ, không muốn nhìn dáng vẻ nam thần trút bỏ vầng sáng không cần mặt mũi này.

Mua đồ xong đã sắp mười giờ, hai người bắt xe tới chỗ của hai cụ, trên đường đi Tần Lộ Dịch lấy điện thoại ra gọi điện.

Trần Uẩn mới kết thúc một hội nghị buổi sáng, cùng các quản lý ngành đi thang máy xuống lầu.

Chuông điện thoại vang lên, trên màn hình hiện tên “Lộ Dịch”.

Cô nháy mắt sửng sốt, rồi lập tức nhận cuộc gọi: “Alo, Lộ Dịch?”

Tần Lộ Dịch rất ít khi chủ động gọi điện cho cô, Trần Uẩn thấy không ngoài ý muốn là giả. Cửa thang máy từ từ mở ra, Trần Uẩn thoáng ra hiệu với quản lý ngành, mình thì bước nhanh ra ngoài trước, giọng nói ấm áp như gió xuân, chỗ nào còn dáng vẻ nữ cường nhân mạnh mẽ vang dội như trong buổi họp vừa nãy.

“Dì Trần, con về thành phố A, nhưng thời gian hữu hạn ngày mai phải đi rồi, không về chỗ của hai người được, buổi trưa ăn bữa cơm với ông bà nội, chỗ cha con phiền dì nói giùm con một tiếng, cũng hi vọng dì thông cảm.”

Quý Dương ngồi cạnh nghe thấy câu này, liền biết Tần Lộ Dịch đang gọi điện thoại cho mẹ kế của hắn.

Trần Uẩn đứng ở cuối hành lang, mặc dù lời nói của Tần Lộ Dịch vẫn còn cảm giác xa cách, nhưng quan hệ của họ đã coi như là có tiến bộ. Cô không nhịn được vui mừng, luôn miệng đáp ứng: “Ai, được, nếu không trưa dì cũng tới chỗ ba mẹ, mình cùng ăn một bữa cơm?”

“Xem dì sắp xếp thời gian đi.” Tần Lộ Dịch không từ chối rõ ràng, là có ý ngầm thừa nhận.

Trần Uẩn nhờ thế mà càng thả lỏng hơn, cả người đều thoải mái: “Chỗ ba con dì sẽ nói cho ổng, mấy lời ổng nói với con con cũng đừng để ở trong lòng, ” Cô lại không tự chủ được đi nói đâu đâu, chỉ nói hai câu là lập tức dừng chủ đề lại, Trần Uẩn cẩn thận giữ gìn mối quan hệ này, không muốn bây giờ mới có chút tiến bộ đã bị mình chặt đứt mất, “Vậy, lát nữa gặp, con đi đường phải chú ý an toàn.”

“Dạ.” Tần Lộ Dịch nói rồi cúp điện thoại.

Ở bên Trần Uẩn thì thấy cuộc gọi của hai người xem như là rất thân thiện, nhưng nhìn ở bên Quý Dương, Tần Lộ Dịch ngoại trừ nói câu đầu tiên dài một chút, những câu sau thực sự là quý chữ như vàng, hoàn toàn không nhìn ra quan hệ tốt đẹp gì cả.

Bởi vậy, cậu lại bắt đầu thương cho bé đáng thương. Ngay lập tức thu về suy nghĩ Tần Lộ Dịch ngốc lúc nãy, rồi nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay Tần Lộ Dịch an ủi.

Tần Lộ Dịch thấy Quý Dương vẻ mặt thoải mái, rõ ràng trái ngược với cảm xúc sốt ruột vừa nãy, không khỏi hỏi: “Giờ không căng thẳng nữa à?”

“Anh đã chuẩn bị sẵn sàng, có gì phải căng thẳng nữa.” Quý Dương da mặt rất dày, tự tin dâng cao, “Dù sao từ nhỏ anh đã rất được mọi người yêu thích, em nhìn thịt trên mặt anh mềm như vậy, đều là bị người ta nhéo mặt.”

Lời này cũng không phải giả, Tần Lộ Dịch cũng đồng ý: “Ừm, là rất được mọi người yêu thích.”

Cái đuôi của Quý Dương càng vểnh.

Xe taxi chạy khoảng một tiếng, dọc đường chạy khỏi khu phố xá sầm uất, sau cùng vào một khu biệt thự, quẹo bảy rẽ tám mới dừng ở cửa một căn nhà.

Diện tích biệt thự rất đường hoàng, nhưng trang trí lại rất đơn giản, người trong nhà đã từ chỗ bảo vệ cổng tiểu khu biết bọn Tần Lộ Dịch đến, đứng trong sân chờ từ lâu, nhìn thấy hai đứa trẻ liền tới bắt chuyện: “Ai, mau tới mau tới, cơm sắp xong rồi.”

Quý Dương nào nghĩ đến mới xuống xe liền gặp chính chủ chứ, mấy hộp đồ nãy mua đều được Tần Lộ Dịch cầm trên tay, cậu còn chưa có cơ hội giả bộ ngoan ngoãn, hai cụ đã tới trước mặt cậu chào đón rồi.

“Ông bà, đây là Quý Dương, bạn trai cháu.” Tần Lộ Dịch giới thiệu không thể thẳng thừng hơn nữa.

Quý Dương vội vàng giới thiệu bản thân như học sinh tiểu học đọc sách giáo khoa: “A, đúng đúng, chào ông bà, cháu tên Quý Dương, Quý của quý tiết (mùa vụ), Dương trong bộ Thủ (*).”

Ông Tần và bà Tần mỉm cười ánh mắt không ngừng đánh giá Quý Dương, nhìn Quý Dương đến mức nổi da gà hết cả người.

“Cháu ngoan, đến đây, vô nhà với bà.” Bà Tần kéo tay Quý Dương, “Ai, sao lại mặc ít thế? Không lạnh chứ.”

Quý Dương thích đẹp, nhiều thì không muốn mặc, không đẹp cũng không muốn mặc, cậu suy nghĩ như ngoại môn tà đạo: Dù sao qua lại trong hệ thống điều hòa mà, cũng không chịu lạnh bao lâu.

“Ông bà, đây là Quý Dương mua cho hai người.” Tần Lộ Dịch đưa đồ trên tay cho hai cụ, “Chọn rất kĩ.”

Hai người nhận đồ, khen Quý Dương một trận: “Ai, nhãn hiệu này uốn rất tốt, bà còn đang muốn mua, Dương Dương biết mua nhiều thứ hơn Lộ Dịch nhiều.”

“Không tồi không tồi.”

Quý Dương bởi vậy mà thả lỏng không ít, mọi người ngồi trên ghế sô pha nói chuyện.

“Thành phố J à, hồi trẻ ông có đi qua mấy lần, là nơi tốt, núi đẹp nước xanh, sau này có cơ hội liền đi.” Ông Tần pha trà hơi nước tỏa mịt mờ trên mặt.

Quý Dương rút đi cảm giác căng thẳng thì cứ như quen thuộc, nói chuyện với các bậc bề trên không có gì gò bó, rất có mắt mà nâng ấm rót nước trà cho mọi người: “Đúng là rất đẹp, lần tới nếu ông bà muốn đi, cháu dẫn đường cho hai người, bên đó mới khai phá vài điểm tham quan ít được chú ý cháu đã từng đi qua, ít người không nói phong cảnh cũng đẹp nữa, không có chút ô nhiễm.”

Bà Tần nói thẳng, sau khi nghe Quý Dương nói chuyện một lát, bà cười nói: “Thằng bé Lộ Dịch này tính rất im lặng, lúc nãy nó nói dắt người yêu tới, bà còn nghĩ là người như thế nào, cũng đừng là hũ nút nữa, bây giờ thấy Dương Dương ngoan như vậy, hai cháu thoáng cái bổ sung cho nhau.”

Quý Dương xấu hổ: “Cháu chỉ là hay nói nhiều chút, người nhà cháu cũng thường nói cháu.”

“Có gì chứ, đây là chuyện tốt, đừng nghĩ Lộ Dịch, thằng này bà nói nó bao nhiêu lần, Dương Dương như vậy bà thích hơn.”

Họ đang nói chuyện, bên ngoài lại có người đến.

Trần Uẩn mới vào cửa đã thân thiện gọi ba mẹ trước, rồi cởi áo khoác đưa cho dì trong nhà. Cô được chăm sóc thích hợp, thêm tuổi còn chưa tới bốn mươi, nhìn trông càng trẻ. Quý Dương thoạt đầu còn tưởng đây là cô của Tần Lộ Dịch hay là ai nữa.

“Lộ Dịch, ” Trần Uẩn đến gần mở miệng gọi Lộ Dịch, tiếp đó ánh mắt mới rơi xuống trên người Quý Dương, “Đây là…”

Tần Lộ Dịch lên tiếng trước hai cụ: “Đây là bạn trai con Quý Dương, Quý Dương, đây là dì Trần.”

Trần Uẩn hoàn toàn không ngờ rằng Quý Dương sẽ là thân phận này, cô không nhịn được nhìn về phía hai cụ, hai cụ đều có ý ngầm thừa nhận, cô cũng không thể không tin.

May mà Trần Uẩn điều chỉnh cảm xúc rất nhanh, cô lập tức rút đi ngạc nhiên trên mặt, đổi thành ý cười: “Dương Dương chào con.”

Tác giả: Trần Uẩn là hình tượng của một người mẹ kế tốt.

(*) Đây là giải thích chữ Dương trong tên của Quý Dương: đã tìm hiểu nhưng mình không chắc 100% nhé.

Tiếng Hán có 214 bộ thủ có thể coi như là bảng chữ cái tiếng Trung.

Dương 扬 của Quý Dương nằm trong bộ thủ 4 nét số thứ tự 64 手 (扌) tên bộ là Thủ nghĩa là tay.

Chỉ nói được đến đây vì mình không rành tiếng Hán nên không thể giải thích được nhiều hơn được nữa.
Bình Luận (0)
Comment