Sau Khi Kết Hôn Cùng Tà Thần

Chương 96

Anh còn di ngôn nào muốn gửi gắm lại không?

Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn

__________

Trở lại ngôi nhà ở nhân gian kia, vừa đẩy cửa ra, đập vào mặt chính là khói bụi mù mịt.

Ngôi nhà nhỏ ấm áp ngày xưa đã lâu không có người dọn dẹp, chỉ có đồ đạc vẫn quen thuộc như ngày nào.

Thích Bạch Trà chậm rãi nói: "Nhờ phúc của anh, hiện tại chúng ta trong xã hội được tính là đã tử vong."

Kỳ Dạ: ". . . . . ."

Bọn họ ở trên trời một thời gian dài như vậy, thế gian đã trôi qua nửa năm. Thân phận đệ nhất đại gia Trung Quốc của Kỳ Dạ cũng coi như là một nhân vật công chúng, mất tích nửa năm đã gây nên không ít sóng to gió lớn, cảnh sát điều tra nhiều lần đều không có kết quả, giới truyền thông nghiêng trời lệch đất cũng không moi ra được bất kỳ thông tin gì. Manh mối duy nhất trước khi mất tích chính là Phó tổng từng xin giấy thông hành đường hàng không cho máy bay tư nhân.

Trên thực tế bởi tang thi xuất hiện, cho nên lần xin giấy đó không được phê chuẩn. Nhưng Thích Bạch Trà đã sửa lại ký ức của toàn bộ thế giới, hoàn toàn đánh tan sự tồn tại của tang thi, bởi vậy, trong trí nhớ của người thường, giấy thông hành đường hàng không của bọn họ đã được thông qua.

Các giới sôi nổi suy đoán, Phó tổng đã thiệt mạng trong một vụ tai nạn máy bay trong một chuyến đi riêng tư với bạn đời của mình, đến nay vẫn chưa tìm được hài cốt.

Bố trí cho nguyên nhân cái chết của bọn họ một cách rõ ràng.

Kỳ Dạ hỏi cậu: "Em muốn sống lại sao?"

Chỉ cần xuất hiện trong tầm mắt công chúng một lần nữa, lời đồn đương nhiên sẽ tự sụp đổ.

Thích Bạch Trà lắc đầu: "Thân phận này dùng đủ rồi."

Tự cổ chí kim cậu đã thay đổi rất rất nhiều thân phận, mỗi một lần đó đều sống không quá lâu —— Thích Bạch Trà cũng không muốn biến mình thành dáng vẻ già nua, cho nên một thân phận chỉ dùng tới mười mấy năm liền sẽ giả chết thoát thân.

Lần này thân phận của Kỳ Dạ quá thu hút sự chú ý, tin tức phát triển trong xã hội hiện đại ngày nay lại không thể dễ dàng che giấu. Thích Bạch Trà vốn dĩ định thiết kế một sự cố ngoài ý muốn rồi kim thiền thoát xác, nhưng bây giờ quần chúng nhân dân đã tự động bố trí một cái chết tử tế cho hai người họ luôn rồi, đỡ khiến cậu phải làm việc thừa.

Thanh danh, tài phú, địa vị của nhân gian, đối với bọn họ đều chỉ là mây bay.

Kỳ Dạ nghe ý kiến của cậu: "Vậy thôi không sống nữa."

Nếu vô tình để người thường nghe được đoạn đối thoại này, e rằng sẽ cảm thấy khá là kinh hãi.

_

Kỳ Dạ bảo Thích Bạch Trà ở nhà an tâm chờ hắn thêm lát nữa, hắn muốn đi lấy thần cách Chủ Thần.

"Đi đâu lấy?" Thích Bạch Trà hỏi.

Kỳ Dạ nói: "Vạn Thần giới."

Vạn Thần giới, chính là địa bàn của vị Chủ Vạn Thần kia.

Thích Bạch Trà lo lắng nói: "Anh muốn đi lấy thần cách Chủ Thần, không phải là đi khiêu chiến Chủ Thần đại nhân, đào từ trên người hắn xuống đấy chứ?"

Kỳ Dạ: ". . . . . ." Hắn tự dưng rảnh rỗi đi gϊếŧ Yến Chiêu làm cái gì.

Nhìn vẻ mặt sầu lo của Trà Trà nhà mình, Kỳ Dạ cảm thấy buồn cười, cố ý hỏi: "Nếu anh nói phải, vậy Trà Trà còn lời gì muốn nói với anh không?"

Thích Bạch Trà nghĩ nghĩ: "Anh còn di ngôn nào muốn gửi gắm lại không? Em không thể lên Vạn Thần giới, không thể nhặt xác cho anh...... Mà đến lúc đó liệu anh còn toàn thây được sao?"

". . . . . ." Kỳ Dạ tức giận nhéo nhéo mặt Thích Bạch Trà, "Đừng nghĩ người đàn ông của em yếu ớt thế chứ, anh cũng là Chủ Thần đấy nhá."

"Chủ Thần học cấp tốc trong bảy ngày, sao có thể giống với Chủ Thần trấn thủ Vạn Thần giới vô số năm......" Thích Bạch Trà không mấy lạc quan.

"Em đừng vội không tin, anh đi lấy về cho em luôn." Kỳ Dạ dứt lời liền muốn đi.

Thích Bạch Trà giữ chặt tay hắn.

Kỳ Dạ quay đầu lại, Thích Bạch Trà nhìn hắn, nghiêm túc nói: "Anh tốt nhất đừng đi, em có thể không cần ký ức, không cần Chủ Thần, nhưng không thể không có anh."

Kỳ Dạ cong môi cười. Vừa vui vì Trà Trà không muốn rời xa hắn, vừa tức vì Trà Trà cảm thấy nếu hắn đối đầu với Yến Chiêu thì hắn phải chết là điều không thể nghi ngờ.

Tuy rằng hắn quả thực...... đánh không lại Yến Chiêu.

Nếu hắn còn ở trạng thái toàn thịnh năm đó, hắn với Yến Chiêu ai thắng ai thua là điều không thể khẳng định. Nhưng hiện tại một nửa thần cách của hắn lấy từ Lê Tẫn, tuy rằng đều là cảnh giới Chủ Thần, nhưng cái Chủ Thần này của Lê Tẫn đến mười phần toàn là hơi nước, thần cách không mạnh bằng hắn và Yến Chiêu. Hắn hấp thụ nửa viên thần cách của Lê Tẫn, tổng thực lực vẫn không theo kịp Yến Chiêu.

Nhưng không sao hết, chờ Trà Trà cũng đột phá lên cảnh giới Chủ Thần, bọn họ chơi hai đánh một, có thể nghiền áp được Yến Chiêu.

Kỳ Dạ không hề có gánh nặng tâm lý về vấn đề lấy nhiều đối ít.

Hắn nói: "Yên tâm, anh không đi quyết một trận tử chiến với Chủ Thần đâu, anh và hắn quen nhau mà."

Thích Bạch Trà nhìn chằm chằm hắn: "Thật không?"

Kỳ Dạ nói: "Anh có thể khôi phục ký ức cũng là do hắn hỗ trợ phần nào." Tuy rằng toàn bộ đều là do chính hắn tự sắp xếp một cách hoàn hảo, nhưng nếu Yến Chiêu không tới làm thịt Lê Tẫn, lấy nửa viên thần cách bảo Tư Mã Phục đưa tới cho hắn, một loạt phân đoạn sẽ không thể tiến hành.

Thích Bạch Trà buông tay ra: "Vậy đi nhanh về nhanh nhá."

Kỳ Dạ ôm ôm cậu: "Sẽ không để em đợi lâu."

_

Vạn Thần giới.

Kỳ Dạ vừa mới đi lên, đập vào mặt hắn chính là một đạo kim quang ẩn chưa thần lực cường đại.

Kỳ Dạ nghiêng người né qua, nhướn mày nói: "Không phải chứ, nhiều năm vậy rồi chưa gặp nhau, chào hỏi không chút khách khí thế sao?"

Một vị thần tóc vàng ngồi trên thần toạ nhàn nhạt nhìn qua, cái liếc mắt đó chính là uy nghiêm khiến chúng sinh phải quỳ lạy. Một đôi đồng tử vàng rực như nắng gắt, mái tóc vàng buông xoã, ngũ quan tựa như được điêu khắc theo tỉ lệ vàng, tuấn mỹ mà thâm thuý. Sự cao ngạo sinh ra đã có sẵn, khí độ tôn quý bất phàm.

Trên đời có hai thứ không thể nhìn thắng, một là lòng người, hai là mặt trời.

Trước khi đột phá Chủ Thần, thần vị của Kỳ Dạ là Tà Thần, còn Yến Chiêu là Thần Mặt Trời.

Hào quang của hắn là mạnh nhất và thịnh nhất giữa đại thế giới, không phải thứ mà Nhật Thần của thế giới 999 có thể so sánh được.

Nếu không phải hiện giờ Kỳ Dạ cũng là Chủ Thần, căn bản sẽ không thể đối diện với hắn. Tuy rằng hiện tại Kỳ Dạ cũng cảm thấy hào quang trên người Yến Chiêu có thể sáng đến mù mắt.

Kỳ Dạ híp híp mắt: "Yến Chiêu, ngoại hình của ngươi vẫn chói mắt như ngày nào."

Yến Chiêu bình tĩnh nói: "Đây là thái độ cầu thần của ngươi?"

Kỳ Dạ co được dãn được: "À, ngoại hình của ngươi cực kỳ loá mắt."

Yến Chiêu lạnh giọng: "Đồ chó."

Trước đây Kỳ Dạ từng nói rằng, sau này ai gặp lại đối phương thì người đó là chó, hai vị thần tâm cao khí ngạo tương đương nhau cho rằng từ nay về sau sẽ không giao thoa lần nào nữa. Bây giờ Kỳ Dạ bước chân vào Vạn Thần giới nghiễm nhiên biến thành chó, đây là chuyện vô cùng bình thường.

"Lê Tẫn mới là chó thật." Kỳ Dạ buông tay xuống nói, "Nếu không phải gã ta gây nên hàng loạt chuyện gần đây, ta cũng không đến mức phải trở về cảnh giới Chủ Thần, vĩnh viễn sống cùng Trà Trà ở thế giới dưới đó có gì không tốt chứ?"

"Ngươi nguyện ý thay ta làm thịt gã, quả thực vô cùng cảm kích." Kỳ Dạ chân thành nói, "Ta biết ngươi vẫn nhớ rõ người huynh đệ tốt là ta mà."

"Ta gϊếŧ Lê Tẫn, không phải vì ngươi và gã có thù oán, mà là ta và gã có thù oán." Yến Chiêu sửa đúng, "Đừng tự mình đa tình, ta không nhớ rõ rằng ta đã từng có tình huynh đệ với ngươi từ hồi nào."

Bọn họ vẫn luôn là đối thủ.

Hai đối thủ duy nhất giữa đại thế giới có tư cách tranh đoạt Chủ Vạn Thần.

Còn về Lê Tẫn, gã chỉ là một tên vận dụng thủ đoạn không biết làm thế nào ngoi thành Chủ Thần cấp độ gà rừng mà thôi, ngay cả tư cách tham gia cạnh tranh cũng không có.

Yến Chiêu sinh ra đã cường đại vô địch, thần tính mặt trời tràn ngập ánh sáng sáng lộng lẫy cùng với ý chí chiến đấu hừng hực thiêu đốt, nhưng nề hà rằng hắn là độc cô cầu bại. Giữa đại thế giới khó khăn lắm mới gặp được một đối thủ có tầm khiêu chiến với hắn là Kỳ Dạ, vì thế cũng thưởng thức lẫn nhau, chờ mong tới ngày cùng Kỳ Dạ tranh đoạt tôn vị Chủ Vạn Thần. Dù ai thắng ai thua, cũng sẽ là một trận chiến đấu vui sướng tràn trề.

Không ngờ rằng tới gần ngày quyết chiến, Kỳ Dạ lại vì một Tuyết Thần mà tự huỷ thần cách.

Yến Chiêu thắng không cần võ, không hề cảm thấy vui sướng.

"Sao gã lại đắc tội ngươi?" Kỳ Dạ tò mò, "Hắn muốn lấy đi thần cách của ta và Trà Trà để trở nên mạnh hơn, nhưng chắc hẳn tạm thời không dám động đến ngươi đi?"

"Trong khoảng thời gian này đại thế giới rung chuyển, đều là bút tích của gã." Yến Chiêu nhàn nhạt giải thích.

Chủ Thần như Lê Tẫn rất mong manh. Năm đó Kỳ Dạ và Yến Chiêu đều dựa vào thực lực của chính bản thân để đạt tới cảnh giới Chủ Thần, nhưng Lê Tẫn lại đi đường ngang ngõ tắt, dựa vào hấp thụ vận khí của đại thế giới để khiến bản thân cường đại, xứng danh vị thần cực kỳ sa đoạ.

Hầu hết những hệ thống phi pháp đều bắt nguồn từ Lê Tẫn, đó là công cụ để gã hấp thu vận khí. Ngay từ đầu, Lê Tẫn quả thực ẩn mình rất sâu, Yến Chiêu và Kỳ Dạ cũng không hề biết rằng còn có vị Chủ Thần thứ ba. Cho tới tận khi Kỳ Dạ vì cứu Thích Bạch Trà mà chia thần cách thành hai nửa, Lê Tẫn liền chuyển mục tiêu theo dõi lên bọn họ.

Thần cách có thể cướp đoạt rồi dung hợp. Giữa những thần minh bình thường sẽ có những thần cách tương phản lẫn nhau, ví dụ như Thuỷ Thần không thể dung hợp thần cách Hoả Thần, nếu không sẽ nổ tan xác mà chết. Nhưng thần cách Chủ Thần có thuộc tính toàn năng, dung hợp được với bất kỳ loại thần cách nào. Chỉ cần Lê Tẫn đoạt được thần cách của Kỳ Dạ và Thích Bạch Trà, sẽ tương đương với việc có được sức mạnh từ hai viên thần cách Chủ Thần, có thể áp đảo Yến Chiêu.

Đến lúc đó, gã mới là Chủ Vạn Thần.

Đây chính là dã tâm của Lê Tẫn.

Nhưng không đợi Lê Tẫn bắt đầu hành động, Yến Chiêu đã phát hiện ra gã, thiết hạ cấm chế "Cấm gϊếŧ thần" với gã. Lúc ấy Lê Tẫn phải trốn chạy trong tình cảnh cửu tử nhất sinh, sau đó liền ẩn mình vô số năm, chính là vì để không bị Yến Chiêu phát hiện.

Không thể chọc vào chẳng nhẽ còn không trốn nổi được sao?

Ẩn nhẫn nhiều năm, thực lực của Lê Tẫn cũng cường đại hơn, những hệ thống phi pháp kia đoạt vận khí tới cho gã trong suốt khoảng thời gian đó nhằm tăng cường sức mạnh cho gã. Lê Tẫn cuối cùng cũng không muốn nhẫn nhịn nữa, một lần giáng xuống đã phá hỏng vô số thế giới, giá hoạ cho người mang đại vận Dung Dữ ở thế giới 6666, nhiễu loạn tầm mắt Chủ Thần. Còn hắn sẽ nhằm lúc Chủ Thần đuổi bắt Dung Dữ, tiến vào thế giới 999, dàn dựng để Kỳ Dạ và Thích Bạch Trà gϊếŧ hại lẫn nhau, từ đó hắn sẽ đoạt được thần cách của bọn họ.

Đối với Yến Chiêu mà nói, chuyện quá đáng nhất mà Lê Tẫn làm đó chính là phá hỏng một loạt thế giới rồi giá hoạ cho Dung Dữ, tiếp theo là chế tạo hệ thống phi pháp để hấp thụ vận khí, cuối cùng mới là...... mơ ước thần cách của Kỳ Dạ và vị kia nhà hắn .

Kỳ Dạ không nhờ hắn, hắn cũng sẽ tự tới xử lý Lê Tẫn.

Thân là Thần Mặt Trời mang ánh hào quang chính nghĩa, Yến Chiêu thật sự không có nhiều quan hệ tới xuất thân Tà Thần của Kỳ Dạ. Năm đó Kỳ Dạ quả thực rất tà, thậm chí còn chẳng thiện lương hơn Lê Tẫn được điểm nào, chỉ là hắn không sử dụng mấy loại thủ đoạn bừa bãi như Lê Tẫn. Hắn xấu xa một cách quang minh chính đại.

Bởi vậy khi vị Tà Thần một bụng xấu xa này từ bỏ thần vị vì tình yêu, Yến Chiêu cũng thực sự chấn động trong chớp mắt.

Mặt trời chiếu sáng khắp vạn vật, duy độc không hiểu được thế nào là thiên vị một người.

"Quả là một vị thần chấp pháp cực kỳ có lương tâm." Kỳ Dạ tán thưởng, "Ngươi gϊếŧ gã là bởi vì gã và ngươi có thù oán, vậy ngươi đưa thần cách của gã cho ta, nghĩa là cũng coi ta như bằng hữu đúng không?"

Năm đó Kỳ Dạ và Yến Chiêu xem như vừa là địch cũng vừa là bạn, nhưng cũng không phải là mối quan hệ sinh tử gì cả. Lúc này Kỳ Dạ nỗ lực để leo tới quan hệ như vậy, chỉ là muốn thuận lợi lấy được nửa viên thần cách Chủ Thần còn lại của Lê Tẫn mà thôi.

Yến Chiêu nhìn thấu bản chất của hắn: "Không cần phải lá mặt lá trái với ta, ngươi muốn thứ gì ta sẽ cho ngươi."

Kỳ Dạ lập tức buông lỏng: "Sao không nói sớm, ta cũng không cần giả vờ giả vịt nữa."

Yến Chiêu mặt không cảm xúc: "Có điều kiện."

Kỳ Dạ hỏi: "Điều kiện gì?"

Dù sao cũng là thần cách Chủ Thần, Yến Chiêu tự mình hấp thụ cũng có thể mạnh lên rất nhiều, không nhất thiết phải đưa cho bọn họ. Đưa ra điều kiện là chuyện hết sức bình thường, Yến Chiêu cũng không phải đang làm từ thiện.

Có thêm hai vị Chủ Thần nữa ra đời, đối với Yến Chiêu mà nói đây thực ra cũng không phải chuyện tốt.

Yến Chiêu nói: "Thay ta tiếp quản Vạn Thần giới, tạm thay ca trong khoảng thời gian này thôi, về sau ba chúng ta luân phiên nhau, mỗi người mười ngày mỗi tháng."

Theo dõi sát sao sự vận động của đại thế giới tới từng phút từng giây, thực sự là một công việc nhàm chám mệt mỏi đến cùng cực. Yến Chiêu đôi khi cũng sẽ không chịu đựng nổi nên ngủ gật vài lần, nhưng một giấc ngủ của thần minh dài khủng dài khiếp, trong khi đó tốc độ thời gian ở các tiểu thế giới lại không giống với Vạn Thần giới. Thường thì mỗi lần hắn tỉnh giấc, đã có mấy tiểu thế giới bị huỷ hoại.

Lê Tẫn có thể tác oai tác quái lâu như vậy, còn có thể thuận lợi giá hoạ cho Dung Dữ, cũng ít nhiều có liên quan tới khả năng trông coi của Yến Chiêu.

Yến Chiêu vẫn luôn cảm thấy tìm vị thần nào đó làm đồng nghiệp là vấn đề vô cùng cần thiết. Nhưng cường độ công tác trên Vạn Thần giới chỉ có Chủ Thần mới có thể đảm nhiệm, hắn mà lôi bừa thần minh của mấy tiểu thế giới đó lên đây thay ca thì chắc được khoảng một ngày mấy vị ấy đã có biểu hiện váng đầu hoa mắt hết một loạt.

Quản lý một thế giới đã rất khó, huống chi là cả một đại thế giới đang chuyển động ngay trước mắt.

Kỳ Dạ: "Ba chúng ta?"

Yến Chiêu nói: "Tuyết Thần của ngươi không thể chỉ làm Chủ Thần mà không làm việc đúng chứ? Đương nhiên nếu ngươi thay cậu ấy làm phần của hai thần, ta cũng không ý kiến gì, dù sao một tháng ta chỉ làm mười ngày thôi."

Thực ra hắn rất muốn từ chức nghỉ làm. Nhưng không còn cách nào khác, hắn mới là Chủ Vạn Thần được thần pháp nhận định.

Kỳ Dạ hỏi: "Trong khoảng thời gian này ngươi có việc gấp à?" Sao hắn lại cảm thấy dáng vẻ này của Yến Chiêu cứ như đang hơi gấp gáp muốn đi gặp người nào đó.

Yến Chiêu liếc nhìn hắn một cái, bỗng nhiên nói: "Kỳ Dạ, trước đây ta không hiểu vì sao ngươi lại vì Tuyết Thần mà từ bỏ thần vị một cách dễ dàng như vậy."

Hắn dừng một chút: "Bây giờ ta đã hiểu rồi."

Mặt trời chiếu sáng khắp thế gian, cũng có một ngày, chỉ muốn chiếu rọi tới một người.

Kỳ Dạ đánh giá hắn, cảm thấy hiếm lạ: "Có biến nha. Không biết là ai có thể hái mặt trời cao cao tại thượng xuống vậy nhỉ?"

Yến Chiêu hiếm hoi lộ ra vẻ mặt có chút vui sướng: "Xinh đẹp hơn một chút so với vị kia của ngươi."

"Cút đê, ngươi còn chưa gặp nhà ta bao giờ đâu." Kỳ Dạ xoa xoa cổ tay, "Tốt nhất là ngươi đừng gặp, ngoại hình của ngươi quá khiến thần minh sợ hãi."

Trà Trà là tuyết, nhìn thấy vầng thái dương Yến Chiêu này sợ là sẽ bị hoà tan mất.

Yến Chiêu cười lạnh một tiếng, trực tiếp ném cho hắn nửa viên thần cách trong suốt.

"Cậu ấy trở thành Chủ Thần thì sẽ không sợ ta nữa."

++++++

Còn nốt một vấn đề nữa thôi là hết truyện rồi đấy :))))))))

25/10/2021

Truyện chỉ đăng trên W.️.t.t.️.️.d của chính chủ

Bình Luận (0)
Comment