Sau Khi Linh Khí Sống Lại

Chương 168

Edit + Beta: Cam Cam Một Màu Xanh

………..

Cấp hạ Sao Trời cũng chỉ có thể là cấp hạ, bằng không còn tính làm điều trái trật tự tới cỡ nào nữa?

Ngay cả thiên tài mạnh nhất có chỗ đứng ở vương tộc như Đàm Đài Kha cũng phải dựa theo đường cong tiến bộ vàng cùng với biên độ đặt căn cơ để thăng tiến. Nếu nó tăng quá nhanh tương đương tài nguyên tràn trề, đâm khiến căn cơ như người mập ăn quá mức, quá bổ nhưng không tiêu được.

Nhưng đến cấp Sao Trời lại khó vượt cấp cực kỳ, mức tăng lên của nó hoàn toàn dựa vào Sao Trời Tệ và nguồn năng lượng cùng cấp; năng lượng thấp sẽ có tổn thất trong lúc chuyển hóa, và nó được gọi là tổn thất trong việc hạ cấp nguồn năng lượng được đề cập tới trong môn Nguồn năng lượng tu linh. Đoán chừng nhóm Trần Tốn hiểu rõ điều này nhất. Khi bọn họ thiết kế và chế tạo Đồ Cấm Kỵ cấp cao, nếu muốn phát huy lực sát thương mạnh hơn, họ phải dùng nguồn năng lượng cao cấp, còn không thì phải trang bị bộ chuyển đổi động lực dũng mãnh hơn. Tuy nhiên cái thứ này sẽ khan hiếm và đắt đỏ hơn nguồn năng lượng cao cấp.

Sao Trời Tệ kia được xem là một loại, còn lại là linh hạch của ma quỷ cấp 10 trở lên đối với cấp Sao Trời. Linh hạch của giai cấp này đã thay đổi về chất, khác với linh hạch khi trước. Tuy nhiên mặc kệ có là gì, sau Cấp Sao Trời, tu vi tăng lên rất khó nhằn nhưng tiến bộ lại to lớn, chênh lệch thực lực giữa cấp hạ và cấp trung lớn tột cùng, như cái hào rộng giữa cấp A và cấp Ly Trần. Dưới cấp Sao Trời và trên cấp Sao Trời cũng cách nhau một cái hào rộng.

Thế nên A Điêu sẽ làm thế nào để chống lại cái hào này, hứng chịu cuộc tấn công của nó?

Đàm Đài Kha khác với Đàm Đài Dụ.

Rất khác.

Ít nhất thanh kiếm hợp nhất này rơi xuống đã biết phát đi cấp kỳ, tốc độ tấn công còn nhanh hơn và tàn nhẫn hơn A Điêu.

Đây mới là đòn giết người chân chính của Sao Trời!

.....

Cô chịu đựng nổi sao?

Trước hết 303 mở ra.

Không gian thứ cấp chắn một đợt, tiếp theo vật dẫn không gian cản thêm một đợt, lợi dụng hai không gian chồng chéo xóa đi sức dẫn dắt tập trung trên người mình. Cùng lúc ấy 303 và vật dẫn không gian đều bị kiếm hợp nhất đánh nổ.

Cho dù cô có mạnh, 303 mạnh hơn, nhưng vẫn không ngăn được một kiếm đáng sợ này.

Tu vi chênh lệch quá xa.

Vượt qua hai tầng lớn.

Quá kinh khủng, một kiếm này biến mọi thứ thành cái ván gỗ.

Nhưng mục đích của cô đâu phải chống lại mà là tranh thủ thời gian.

Một giây dùng hệ dẫn dắt, nửa giây dịch chuyển.

Xoạt!

Không gian A Điêu dịch chuyển đến là bầu trời rừng tre cách đó ba trăm mét. Còn chưa lái công cụ bay ổn định, bỗng nhiên lông tơ cô dựng đứng ngay sau lưng.

(P1)

Một trăm ngàn cây tre gãy vì bị chặt trước đó đã bị rút đi tính linh mang tính bền dẻo cơ bản nhất của tre.

Đây là linh hồn của tre, cũng là dạng điều khiển tính linh.

Khi thi tố chất, tính linh được nuôi dưỡng trong hồ nuôi dưỡng tại cửa thứ năm có liên quan đến chuyện này.

Vạn vật có linh, phần linh tổng thể có thể được hấp thu điều khiển và sẽ chuyển hóa thành một dạng năng lượng sống.

Chả là thế giới tu linh rất phức tạp, huyết thống + tố chất + phần tinh thần, những thứ này đều là bộ phận cấu thành sinh mệnh, mà tính linh là biểu hiện trực quan của nó. Tính linh của sinh mệnh càng mạnh thì những bộ phận này sẽ cao ở một phần hoặc toàn bộ đều cao. Chung quy vẫn có chỗ tăng lên.

Nhưng muốn kiểm soát nó, bản thân tính linh phải mạnh mẽ, hoặc gặp vận may như chó đớp phải ruồi khi thiên phú bẩm sinh nhằm vào tính linh. Dù gì các quái thai trên đời này cũng luôn con át chủ bài khó lường như A Điêu có từng lớp bu|| chồng lên nhau.

Chiêu điều khiển một trăm ngàn đoạn tính linh của tre không làm lòng người chấn động như có hai viên linh đan là thế, song vẫn tuyệt đối làm người ta ngỡ ngàng như ba ngàn gân mạch.

Hơn nữa phương thức công kích của nó thật cao cấp.

Sau khi tính linh của tre bị rút ra, độ dẻo dai của nó là biểu hiện trực quan nhất. Chưa kể A Điêu không có cách phòng ngự ngang hàng, ba cái lá chắn năng lượng sẽ không cản được. Thế là cô bị muôn vàn sợi tơ xanh quấn lấy.

Trói buộc!

Cách đó không xa, Nhiếp Viên Viên bí ẩn xuất hiện, lơ lửng trên biển tre đang cuộn trào. Trước sau như một, cảm giác tồn tại của người này không cao, nhưng vừa ra tay chính là chiếu tướng.

A Điêu không cách gì trốn đi, thế là… các ngón tay của Đàm Đài Kha chụm lại, thanh kiếm hợp nhất lần thứ hai. Kiếm này phá hư không, trực tiếp lao xuyên qua chiều dài dài ba trăm mét… từ đầu bên kia xuyên thấu qua bên này.

Vút một cái, đâm vào người A Điêu.

Lúc này trên khán đài, một người đàn ông mặc âu phục tuấn tú với chiếc khăn tay nhét trên túi áo vest tinh tế trang nhã, cổ tay áo lấp lánh, đẩy kính xuống trông như một nhà tài phiệt ưu tú

Anh ta nhìn không chớp mắt, đôi mắt đầy khôn khéo sắc bén tựa hồ đang chờ mong xem liệu sản phẩm cấp trên đỉnh của mình có thể chống đỡ được đòn tấn công một tu sĩ Sao Trời hay chăng.

(P2)

Giả thử đổi lại là tu sĩ khác, giả dụ như Chu Dịch, anh ta chết chắc.

Nhưng con người dựa vào quần áo, quần áo cũng dựa vào người.

Trần A Điêu này bị anh ta phân tích vô số lần, cuối cùng lấy quyền hạn của mình đặt cược một vốn lớn, tặng món quà này cho cô ta.

Sẽ có hiệu quả ra sao?

Ầm!!

Một kiếm xuyên cầu vồng.

Trước hết nó gặp trúng một cái vỏ rùa cứng rắn - Thực Thể Gieo Linh cấp Giáp ngang nhiên xuất hiện!

Thật là cái mai rùa đen quá lớn.

Đầu kiếm đâm vào nó, keng!!

Mai rùa run rẩy, nứt ra, đầu kiếm đi thẳng vào!

Chả là mai rùa đã loại bỏ một phần năm lực sát thương.

Thể chất và phần tinh thần của cô quá mạnh, sức mạnh của mai rùa đã vượt xa hiệu quả giáo chủ Đông Quách sử dụng nhưng vẫn không tới mức thái quá.

Giả dụ không bị trói buộc, A Điêu đã dựa vào mai rùa cản một giây để chạy trốn. Khốn nỗi cô bị chục triệu tơ tre xanh quấn lấy, chỉ thấy không gian xung quanh thân thể cô vặn vẹo và cô vẫn không tránh thoát nổi như cũ.

Nhiếp Viên Viên và Đàm Đài Kha, hai cao thủ đỉnh cấp liên thủ mà còn để cho cô chạy trốn?

Không đời nào!

Ầm! Thanh kiếm đâm liên tiếp vào áo giáp.

Đây mới là tầng bọc thép.

Ông!!! Áo giáp xuất hiện tức thì, bao phủ cơ thể chính của cô.

Cô không thể tránh được.

Ai mà không có lớp giáp đỉnh cao? Thực tế xét về giá trị thực, bộ áo giáp này trị giá hơn trăm tỷ.

Áo giáp tinh chế từ chất liệu đá Sao Trời, cần bao nhiêu công nghệ cốt lõi để chế tạo ra nó chứ?

Trước đó A Điêu và Bồn Cầu đoán tới 200 tỷ vì họ không nghĩ tới chuyện Sao Trời Tệ và cấp Sao Trời.

Bởi vì đâu có ngờ Ngân hàng Hoa Diệu đầu tư lớn ngần này.

Thế là cô không đi sâu vào chuyện ấy. Sau này khi A Điêu bắt đầu lên kế hoạch, cô có kiểm tra sức mạnh của nó, hiểu ra ngay, và khi ấy cô hãi hùng khôn xiết.

(P3)

Chẳng lẽ Boss lớn ngân hàng Hoa Diệu là cha ruột mình ta? Thứ đồ này đã bì được với giáp phòng ngự của nửa cấp Sao Trời, có mang hơi hướm hơi thở của của Sao Trời.

Món này là phiên bản giới hạn của Ngân hàng Hoa Diệu đấy.

Có bao nhiêu Vi Quang mặc được áo giáp trăm tỷ?

Trừ phi người ta là hoàng tử, nhưng cô đâu phải, mà chỉ là cô gái nông thôn bình thường.

Quả nhiên, ảo ảnh của lớp giáp vừa hiện ra, nó mỏng như cánh ve song hãy còn đáng gờm lắm. Món đồ kim loại sáng loáng từ Sao Trời Tệ là thế mà… mang bộ dáng mềm mại làm sao.

Giảm bớt lực!

Lực sát thương lại giảm thêm 2/5.

Còn thừa lại 2/5 để sức kháng cự từ cơ thể chính đối đầu.

Ánh vàng tỏa từ trong ra ngoài, từ xương đến da thịt, cả người là lớp giáp chống hoàn chỉnh.

Lại gỡ 1/5.

Nhưng sau chót vẫn còn 1/5.

Hết cách, không còn thủ đoạn nữa. Nếu là vị trí khác trên người âu cô có thể xem xét tình huống và sống sót, mỗi tội Đàm Đài Kha nhắm vào trái tim rồi.

Thế là…

“Cô nương Hạ, cẩn thận!!!”

Có tiếng vội vàng kêu to. Bản thân Nhiếp Viên Viên đã sớm cảm giác được nguy cơ khiến toàn thân sởn tóc gáy, chả là cô ta nhận ra hình như cơ thể mình bị một dấu ấn thần bí đánh dấu.

Dấu ấn gì thế?

Cái quái gì vậy?

Một loại bí thuật tinh thần, Dấu Ấn Tinh Thần, tương đối cao cấp. Hơn nữa muốn đánh dấu ấn ký lên phần tinh thần của một người ở cấp như cô ta chứng tỏ phần tinh thần đối phương cao hơn mình rất nhiều.

Trần A Điêu!!!

Nhiếp Viên Viên tránh né theo bản năng nhưng chẳng còn kịp. Theo đà Thẩm Họa Kính vội vàng la lên, cách bọn họ hơn hai ngàn mét giữa hồ nước trong rừng tre nổi lên yêu khí xanh biếc kh ủng bố. Nếu thứ này được thay thế bằng khí đen thì gọi là Hắc Sơn Lão Yêu sẽ thỏa đáng hơn.

(P4)

Nhưng con yêu vương này cũng hung tàn khiếp người. Cơ thể chính của nó giấu trong khí xanh hung ác, đuổi theo hai người Thẩm Họa Kính một mạch sang bên này, chưa kể tốc độ càng kinh khủng, gần như dịch chuyển tới.

Lúc Thẩm Họa Kính la lên, nó đã nhắm ngay vào khu vực có nhóm A Điêu, hơn nữa còn tập trung vào Nhiếp Viên Viên.

Bởi vì... Dấu Ấn Tinh Thần.

Nó nhớ rõ một hơi thở phần tinh thần đã đâm linh hồn nó bị thương cách đây không lâu dưới hồ nước.

Là con nhỏ đó!!

Yêu vương Mắt Biếc tức giận, tinh thần nện tới làm choáng váng, cộng thêm cơ thể chính quét đuôi sang... Sắc mặt Nhiếp Viên Viên kinh hoàng, trước khi đầu óc choáng váng, cô ta gấp rút chuyển muôn vàn sợi tơ xanh bền dẻo của mình ra để phòng ngự trước mặt.

Trói buộc Trần A Điêu? Bảo vệ tính mạng quan trọng hơn!

Ầm!!! Khi Nhiếp Viên Viên bị cái đuôi đánh bay mấy trăm mét đụng gãy một đống tre, A Điêu đã tránh thoát.

Có điều lúc Đàm Đài Kha nhìn thấy yêu vương Mắt Biếc thì chính y biết cô có thể tránh đi.

Người này cứ hết vòng này lại bày ra vòng khác, y đã lấy thế chuẩn bị tốt kiếm thứ ba từ lâu rồi.

Cửu hoàng tử này cũng cừ lắm, từ giấc hiện thân đột kích đến hai lần hợp nhất kiếm đều thất bại, vậy mà vẫn gom sức cho kiếm thứ ba khi thời gian mới qua chưa được một phút.

Động cơ xe thể thao có tăng tốc còn chưa cừ tới vậy.

Vậy mà y đã tung ra được kiếm thứ ba. Khốn nỗi có kiếm đấy nhưng y lại không thể tập trung vào A Điêu vì… Ù! Y cũng dính Dấu Ấn Tinh Thần!

Chết tiệt!

Yêu vương Mắt Biếc vốn muốn đi qua giết Nhiếp Viên Viên nay đã lập tức công kích Đàm Đài Kha.

Đây chính là yêu vương cấp trung Sao Trời, Đàm Đài Kha không cần suy nghĩ đã né ngay… đâu còn bận tâm tới chuyện giết A Điêu.

Song làm cho y cảm thấy đáng sợ chính là hơi thở phần tinh thần của Trần A Điêu đã hoàn toàn thu lại... Lúc này mới để yêu vương nhận lầm người.

Độc quá, cái đồ chó A Điêu này!

Bị đánh dấu ấn không chỉ có y mà còn cả Đàm Đài Dụ.

(P5)

Ba cấp Sao Trời hệt như thư sinh đáng thương bị một đám nữ yêu tinh trong Lan Nhược Tự* để mắt tới, có trốn cũng không thoát nổi, còn yêu quái cứ nhìn hau háu. Cái đuôi kia điên cuồng vung lên, luồng gió ma quái dẫn dắt bao vây từng đợt, tấn công ba người thật chính xác.

*Lan Nhược Tự: ngôi chùa nổi tiếng với dân trong vùng vì đã có nhiều người mất mạng bởi ma quỷ tại đó trong phim Thiếu Nữ U Hồn.

Lấy một chọi ba!

Cho mày oách gớm này, cho mày làm nổ địa bàn của tao khắp nơi này!

** má! Trần A Điêu!

Ầm! Đàm Đài Dụ xui xẻo nhất vì hắn nghèo sức nhất trong ba người, thủ đoạn không cao siêu bằng ba người. Yêu vương thấy hắn yếu đương nhiên sẽ nắm lấy cơ hội xử hắn trước.

Cái đuôi quét qua... Nhiếp Viên Viên bị quét trúng đã hộc máu, coi như là bị thương tầm trung, còn Đàm Đài Dụ là bị thương nặng ngay.

Lá gan sắp toác tới nơi.

Đồng thời khối vách ngăn không gian hình lập phương do hắn kiểm soát cũng nứt ra.

Đông đảo tu sĩ, mặc kệ ở trận doanh nào, đều sợ tới mức chạy trốn nơi nơi. Quá đáng sợ, quá đáng sợ.

Trần A Điêu chính là khối u ác tính!

Đám người Đàm Đài Kha đang thầm mắng Trần A Điêu... Lại đột nhiên cảm ứng được uy thế kh ủng bố, ngay cả yêu vương Mắt Biếc cũng khiếp sợ, thân thể khổng lồ co rúm lại.

Mà tất cả thí sinh ở đây ghé mắt nhìn sang, chỉ thấy Trần A Điêu, cái người hở tí là bỏ chạy, lại không trốn.

Cô chỉ... dịch chuyển vị trí.

Sau đó gọi ra một cái… bia mộ?

Hên sao không phải phần mộ, cũng không phải quan tài, chỉ là một cái bia mộ.

Sao, mày còn muốn dùng bia mộ đập chết người?

Vậy thì không phải, gọi ra cái bia mộ này thôi đã đủ đâm khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Đạo bia của tiểu Linh Vương đấy.

Đương nhiên mục đích gọi ra nào có phải để thắp hương dập đầu tế thầy.

Mà để… tăng cường công kích tinh thần.

Cô giơ tay lên, đầu ngón tay chụm lại, một tia sét đỏ thẫm thô cỡ ngón tay cái hiện ra. Giữa lông mày của cô có hàng ngàn chục ngàn sợi tơ tinh thần ngưng tụ thành thực thể và phóng ra ngoài phần tinh thần. Chúng xuyên qua thế giới trung gian của đạo bia tiểu Linh Vương, nhập vào tia sấm vặn vẹo gợn sóng này, tia sấm nhảy vào đầu Đàm Đài Dụ.

(P6)

Tốc độ trong chớp mắt ấy còn nhanh hơn chớp giật, chung quy tinh thần tại không gian không cần xuyên qua bất kỳ môi trường trung gian nào, gần như có thể dịch chuyển tức thời.

Thế là…

Đàm Đài Dụ chỉ thấy đầu ong ong, và rồi… thế giới tối sầm lại.

Hắn rơi xuống từ trên cao, có điều hắn không rơi xuống đất vì thi thể đã bị người ta đảo tay áo cuốn lấy.

Đoạn, người đó khiêng bia mộ bỏ chạy.

Bề ngoài giống như tiên nữ tuyệt thế, còn hành vi thì cẩu thả như con chó.

Cứ thế bỏ chạy.

Lúc chạy còn không quên giả vờ này nọ buông lời cay nghiệt.

“Sao Trời rác rưởi gì thế này. Trần A Điêu tao là tuyệt thế anh tài, nói giết mày là giết mày và tao đã chọn xong giờ tốt vào ngày hôm nay!”

“Hừ!”

Con *** quá đáng này!?? Sao ông trời không giáng sấm sét bổ chết nó luôn đi!
Bình Luận (0)
Comment