Sau Khi Ly Hôn, Chồng Trước Mất Trí Nhớ

Chương 34

Phía bên trong phòng riêng rất yên tĩnh, Vu Thân Dương nghiêm túc khoanh tay nhìn Diêm Thầm, “Mày mất trí nhớ thật à? Không đùa đó chứ?”

Diêm Thầm tâm hoảng ý loạn, chỉ muốn mau chóng chạy tới công ty để giải thích với Lâm Chương, cầu an ủi. Nhưng sau khi suy xét, hắn nghĩ cần phải hỏi cho rõ ràng trước đã, vì vậy mới có cảnh tượng hiện tại.

“Ngày cá tháng tư qua lâu rồi.” Diêm Thầm đi tới đi lui, khẽ siết chặt hai tay: “Cái này không quan trọng, tao hỏi mày, lúc trước đi cùng mày tới mấy chỗ đấy, tao không làm gì có lỗi với Lâm Chương chứ?”

Vu Thân Dương: “…” Mất trí nhớ mà còn không quan trọng?

Y nín lại cảm giác phẫn nộ sắp phun trào, nặng nề thở dài: “Nhìn mày như vậy, tao thật sự không nhận ra mày mất trí nhớ, trông chẳng thay đổi gì cả.”

Há mồm ngậm miệng đều là Lâm Chương, nếu như Lâm Chương là mẹ Diêm Thầm, vậy Diêm Thầm đích thị là con trai cưng của mẹ, dù có cho tiền chắc cũng chẳng ai nguyện ý gả cho tên này.

“Đã nói không quan trọng mà, mau trả lời câu hỏi của tao.” Diêm Thầm đẩy tay Vu Thân Dương, thúc giục.

Cuối cùng Vu Thân Dương cũng không nhịn được, y trợn mắt nói: “Trinh tiết của mày vẫn còn, yên tâm đi.”

   

“Người từng hợp tác đều biết mày chưa bao giờ chạm vào mấy loại đấy, rót rượu cũng phải tự rót, cứ như kiểu trên người của người ta có bệnh truyền nhiễm ấy.”

Nghe y nói như thế, Diêm Thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn vỗ vỗ lồng ngực mình, “Vậy thì tốt, vậy thì tốt, làm tao sợ muốn chết.”

Xem ra Diêm sói già vẫn còn chút liêm sỉ.

Vu Thân Dương nhìn bộ dáng thà chết để bảo vệ trinh tiết của Diêm Thầm, nhất thời không còn gì để nói. Tuy rằng y là bạn thủa bé của hắn, đã sớm tập thành thói quen, nhưng ngay lúc này vẫn tiêu hóa không nổi, y liếc mắt: “Triệu chứng bị vợ quản nghiêm của mày hình như lại nặng thêm?”

Sau khi biết mình không bị vấy bẩn, trái tim đang treo cao của Diêm Thầm cũng dần hạ xuống, hắn xiên một miếng táo rồi bỏ vào miệng, “Nào có, này không phải chuyện đương nhiên hở? Tao và Lâm Chương kết hôn rồi, nhất định phải một lòng một dạ với em ấy.”

“Nói vậy cũng đúng.” Nhớ lại cảnh tượng Diêm Thầm tuyệt vọng gọi điện cho Lâm Chương rồi khóc lóc nói mình bị vấy bẩn, Vu Thân Dương khẽ run rẩy bờ vai, da gà da vịt thi nhau mọc lên, cái kiểu làm quá như Diêm Thầm thật sự chẳng có nổi mấy mống.

May là Lâm Chương bận rộn công việc, nói mấy câu đã phải đi họp, mới chặn lại được tiếng gào thét của Diêm Thầm.

Chuyện như vậy, quả thật Diêm Thầm 28 tuổi làm không nổi, cùng lắm là sau khi uống say thì gọi cho Lâm Chương nói ‘Anh nhớ em’ mà thôi.

   

Diêm Thầm dịch đến bên cạnh Vu Thân Dương, đụng đụng cánh tay y: “Mày là anh em của tao đúng không?”

Vu Thân Dương bỗng cảm thấy ớn lạnh, y kiên trì gật đầu, “Ừm.”

“Vậy chắc mày phải hiểu tao lắm, đúng không?” Diêm Thầm giơ tay ôm lấy bờ vai y.

Vu Thân Dương giật giật vai, “Có gì mau nói, đừng tỏ vẻ bí ẩn nữa.”

“Được rồi.” Diêm Thầm buông tay, ngồi thẳng người, nghiêm mặt hỏi: “Mấy năm nay tao có làm chuyện gì có lỗi với Lâm Chương không? Bây giờ mày mở công ty giải trí, đồng thời còn là anh em của tao, vậy chắc chắn sẽ hiểu rõ hơn người ngoài, mày nói tao nghe coi mấy cái scandal kia là sao vậy.”

Vu Thân Dương đốt điếu thuốc, hút một hơi: “Đều là giả đó, mày đối với Lâm Chương móc tim móc phổi, nếu hắn mở miệng, ngay cả mạng mày cũng đưa, sao có thể làm chuyện có lỗi với hắn được.”

Diêm Thầm nghe vậy thì ngơ ngác, sau đó còn hỏi lại, “Phải không? Mày nói thật đi, tao chịu được.”

“Tao nói thật đó, mày mà còn không hiểu rõ bản thân mình hả, mấy năm nay tao cũng ăn không ít cơm chó của tụi mày, mày biết tao là thẳng nam còn gì, cả ngày cứ phải nghe chuyện tình của hai đứa bây, tao mệt tâm lắm biết không?” Vu Thân Dương phiền muộn hít một hơi thuốc lá, chậm rãi nhả khói.

“Ha ha ha ha, lão Vu, mày đúng là anh em ruột của tao.” Diêm Thầm vui vẻ ôm lấy vai Vu Thân Dương, vỗ mạnh lưng y, “Tao kể mày nghe, anh của tao mới gửi cho tao năm triệu tiền tiêu vặt đó.”

   

Vu Thân Dương: “…” Cơm chó đến bất ngờ quá, không kịp chuẩn bị.

Bờ vai y run lên, hất tay Diêm Thầm xuống, “Đm, chó Diêm Thầm, mất trí nhớ cũng không buông tha bố.”

Trầm mặc vài giây, Vu Thân Dương nhịn không được mà khích hắn, “Lâm Chương còn thiếu đối tượng không?”

“Cút cút cút, không thiếu không thiếu, ca ca có đại bảo bối tao đây là đủ rồi!” Diêm Thầm lập tức kéo giãn khoảng cách với Vu Thân Dương, cảnh giác nhìn y.

“Ọe —— mắc ói ghê, hết ca ca rồi lại tới đại bảo bối, hai tụi bay đang chơi trò tình thú à?” Vu Thân Dương chà xát da gà trên người, đừng tưởng y không biết, Lâm Chương còn nhỏ hơn Diêm Thầm hẳn mấy tháng đấy.

Uống tới tận nửa đêm, hai bọn họ đỡ nhau thuê phòng ở ngay câu lạc bộ, ý thức của Vu Thân Dương đã mơ hồ mà còn phải kiên trì dìu Diêm Thầm vào trong phòng, “Không được, tao phải tận mắt nhìn mày đi vào, không thể để cho người xấu lợi dụng, tao phải bảo vệ trinh tiết của anh em mình!”

Diêm Thầm cảm động lau một giọt nước mắt không tồn tại, hai người đứng ôm nhau ở cửa một hồi lâu, người này vỗ lưng người kia, lực tay càng ngày càng mạnh, thiếu chút nữa vỗ cho đối phương ói ngay tại chỗ.

“Ọe ——” Vu Thân Dương nôn khan, vung vung tay, tập tễnh đỡ Diêm Thầm vào phòng, còn không quên kiểm tra xem trong chăn, tủ quần áo, phòng tắm có giấu người hay không.

   

“OK, được rồi đó, tao đi đây.” Vu Thân Dương vừa quay đầu thì suýt va phải vách tường, y híp mắt nhìn kỹ một chút, ngây ngô cười: “Là tường ha ha ha ha…”

“Ầm” một tiếng, cửa bị đóng lại, Diêm Thầm mặt đỏ tới mang tai nằm trên giường, một lúc sau thì cũng ngủ say.

Ngày hôm sau, hai người ngủ thẳng tới trưa mới tỉnh, Vu Thân Dương sai thư ký đưa quần áo sạch tới để tắm rửa, y gõ cửa phòng Diêm Thầm ở bên cạnh, ném đồ cho hắn, “Nhanh rửa mặt đi, tao đặt bàn ăn rồi.”

Diêm Thầm vuốt vuốt mái tóc ngổn ngang, ngáp một cái rồi đi vào nhà tắm.

Sau khi trở ra, Diêm Thầm vừa lau tóc vừa gửi tin nhắn cho Lâm Chương.

Vu Thân Dương nhấc mí mắt liếc hắn một cái, “Lâm Chương gọi điện thoại cho mày chưa?”

“Chưa, tao đang gửi tin nhắn cho em ấy đây, cơ mà em ấy còn chưa trả lời, chắc là đang họp.” Diêm Thầm gửi tin nhắn xong thì đặt điện thoại sang một bên.

“Hắn yên tâm về mày nhỉ.” Vu Thân Dương không mặn không nhạt nói.

Cánh tay đang lau tóc của Diêm Thầm hơi ngừng lại, hắn cảm thấy lời này của Vu Thân Dương hình như có thâm ý, “Hai người ở bên nhau, quan trọng nhất vẫn là tín nhiệm.”

“Đúng rồi, còn nhớ tối qua mày đã lục tung cả phòng này lên để kiếm kẻ khả nghi không?” Diêm Thầm cười hỏi, “Thật sự coi tao là em gái mày hả?”

   

“Ha ha.” Vu Thân Dương cười lạnh một tiếng: “Đâu phải chưa từng xảy ra, trước đây có một bé trai vì muốn một chân trong đoàn phim của mày, nên cậu ta mua chuộc khách sạn, sau đó trốn ở trong chăn. Nếu không phải mày đụng vỡ lọ hoa tạo tiếng động quá lớn làm tao phải quay lại, thì với cái trình say khướt của mày khéo vứt sạch trinh tiết đi thật rồi.”

Sự kiện kia khiến Vu Thân Dương rất tức giận. Chỉ khi uống với y, Diêm Thầm mới có thể thỏa sức say đến bất tỉnh, bởi vì bọn họ là bạn từ nhỏ, cũng chẳng khác gì anh em ruột, không cần phải lo lắng bị mưu hại. Cố tình ngày đó là do y gọi người đi nhậu, địa điểm còn là khách sạn của nhà mình, xảy ra chuyện như vậy, Vu Thân Dương cũng tỉnh táo lại đôi chút.

Diêm Thầm cầm khăn mặt trong tay, tỏ vẻ khiếp sợ, “Còn có người mặt dày vậy hả?”

“Thiếu gì mấy kẻ như thế, mày yên tâm, bé trai kia đã bị tao phong sát, chắc giờ cũng về quê lội ruộng rồi.” Vu Thân Dương đối diện đồng tử trong suốt của Diêm Thầm, bỗng nhiên ý thức được Diêm Thầm thật sự mất trí nhớ, Diêm Thầm ngây thơ đơn thuần này, cùng với Diêm Thầm tràn đầy tâm sự, thường hay gọi y ra ngoài uống rượu kia không giống nhau.

Lần gần nhất y gặp Diêm Thầm là trước khi đi công tác, đó chỉ là một buổi tối bình thường như mọi ngày, Diêm Thầm đung đưa ly rượu, không vui không buồn, bất ngờ nói với y: “Tao định ly hôn.”

Nói thật, hai bọn họ đi tới một bước này, Vu Thân Dương cũng không quá bất ngờ. Y tận mắt chứng kiến một năm rồi một năm qua đi, Diêm Thầm càng ngày càng trầm lặng, từ một người thích lải nhải than phiền với y, biến thành một người chỉ yên tĩnh ngồi uống rượu, ngay cả y cũng cảm thấy buồn thay Diêm Thầm, cảm thấy không đáng cho hắn.

   

Từ trước tới nay đều là Diêm Thầm trả giá vì Lâm Chương, lúc nào cũng là hắn chủ động, trong trí nhớ của Vu Thân Dương, Lâm Chương chỉ từng chủ động đúng một lần, đó chính là thời điểm anh đề xuất kết hôn với hắn.

Lâm Chương đối xử với Diêm Thầm qua loa tới mức ngay cả quà sinh nhật cũng vạn năm như một, không giống như Diêm Thầm, luôn móc sạch tâm tư, lúc nào cũng chuẩn bị cho Lâm Chương đủ loại bất ngờ.

Sau khi đi công tác về, y vốn định hỏi xem Diêm Thầm với Lâm Chương thế nào rồi, ai dè thế sự khó đoán, chẳng ngờ Diêm Thầm lại mất trí nhớ, nhưng mà nhìn bọn họ vẫn còn ở bên nhau như này thì chắc là không ly hôn nữa.

“Không nói cái khác, chỉ riêng mấy cái đối tượng scandal kia thôi, bọn họ cố ý ké fame của mày như vậy là tại mày chẳng bao giờ để ý tới, cũng chẳng thèm thanh minh đấy.” Vu Thân Dương vỗ vỗ vai Diêm Thầm: “Hiện tại Phó Cẩm Minh kết hôn với Tạ Du, Tỉnh Hành và Lộ Tri Hạ cũng đến với nhau, cuối cùng mày không còn phải đội nồi nữa rồi.”

Thì ra là vậy, từ trong lời nói của Vu Thân Dương, Diêm Thầm cũng tự tìm ra được điểm mấu chốt. Vì làm ô dù cho bọn Tạ Du nên hắn cũng không tận lực tẩy sạch scandal, ở trong mắt một số người thì đây đúng là mục tiêu tuyệt vời để ké fame.

Diêm Thầm không thể tẩy scandal với mấy người kia mà lại bỏ qua bọn Tạ Du được, nếu vậy chẳng phải sẽ đội chắc cái nồi có một chân với bọn Tạ Du à. Dù sao cũng chỉ là tin đồn thiếu căn cứ, nghe sai đồn bậy, thôi thì cứ dứt khoát đối xử bình đẳng, giữ yên lặng, vì thế mới dẫn tới tình trạng đối tượng scandal của hắn càng ngày càng nhiều.

   

Nhưng dù là vì giúp người, Diêm Thầm cũng không đồng ý với cách làm này. Cứ coi như chỉ có một biện pháp duy nhất đó thôi, vậy thì ít nhất hắn cũng phải nói cho Lâm Chương biết. Lỡ như vì tin mấy cái scandal kia mà em ấy đau lòng thì sao? Tín nhiệm giữa hai người dù lớn đến đâu, nhưng cứ lặp đi lặp lại như thế thì cũng sẽ bị bào mòn mất, khó đảm bảo một ngày nào đó Lâm Chương bỗng tin tưởng mấy tin đồn này, sau đó đánh mất niềm tin vào hắn.

Sau khi mất trí nhớ, Diêm Thầm phát hiện hắn thật sự không hiểu bản thân mình.

Đều tại Diêm sói già!

“Ồ, Lâm Chương làm việc nhanh đó .” Vu Thân Dương liếc mắt nhìn điện thoại rồi nói.

“Gì đấy?” Diêm Thầm tò mò đến gần.

Bài post xuyên tạc về Diêm Thầm đã bị xóa mất, một cái hot search khác bất ngờ xuất hiện. Hóa ra là vì hiệu trưởng trường cấp ba của Diêm Thầm vừa đăng bài trên weibo.

@Nhất trung Hồng Sơn: @Diêm Thầm Nhớ dẫn Lâm Chương về dự lễ kỷ niệm thành lập trường nha.

Phía dưới đính kèm một bức ảnh, trong bức ảnh, hai nam sinh đứng hai bên trái phải của thầy hiệu trưởng, một cao lớn đẹp trai, một khôi ngô thanh thú, phía sau là Thác hoa Tử Đằng nở rộ, dáng vẻ của bọn họ ngây ngô, nhưng vẫn có thể nhìn ra được đường nét tuấn lãng bất phàm sau khi trưởng thành.

   

【 Aaaa! Diêm đạo thời học sinh đẹp trai vậy ư? Người bên phải kia lẽ nào là bạn đời của ảnh? Xấu chỗ nào? Rất đẹp mà, chỉ là hơi đen xíu.】

【 Yêu chết tui rồi!!! Dáng vẻ của Diêm đạo chắc chắn phù hợp với gu mối tình đầu của các bé nữ sinh thời đi học luôn đó!】

【 Đích thân hiệu trưởng Nhất trung đứng ra bác bỏ tin đồn, tra nam nào đó không hổ là phú nhị đại, ba mày nên chửi mày là thằng phá của mới đúng, không biết sau vụ này phải tốn hết bao nhiêu tiền nhờ.】

【 Xí! Mấy năm nay, Diêu hiệu trưởng luôn kiên trì làm từ thiện, đặc biệt mở lớp chuyên tiếp nhận con em lao động nhập cư, cho không biết bao nhiêu đứa trẻ có cơ hội được đi học, sao có thể nói láo chỉ vì bào chữa cho Diêm Thầm được.】

【 Anti đều mở to mắt ra nhìn chút đi, nếu như Diêm Thầm đúng như lời lũ blogger nói, vậy tại sao Diêu hiệu trưởng lại đích thân mời hắn dẫn bạn đời trở lại tham gia lễ kỷ niệm thành lập trường hả, hắn mà khốn nạn như kia thì đã bị đuổi học từ sớm rồi.】

【 Please, Diêm Thầm tốt nghiệp trường danh tiếng đó trời, mày cho rằng Đại học N là nơi chỉ cần tiêu tiền cũng vào được à? Hắn mà là phú nhị đại chơi bời lêu lổng, ăn no chờ chết á? Các bẹn anti bịa chuyện mà không đem theo não hở?】

【 Chỉ mình tôi thấy nhan sắc của Lâm Chương rất bình thường à? Chẳng trách Diêm Thầm lại đi ngoại tình, ngay cả Lộ Tri Hạ cũng đẹp hơn anh ta. 】

Sau đó, Weibo chính thức của Nhất trung đã đăng bài làm sáng tỏ, nói rằng tin đồn tố cáo phẩm hạnh Diêm Thầm tồi tệ và làm nữ sinh phá thai, đều là bịa đặt, dưới khu bình luận toàn là bạn cấp ba của Diêm Thầm, đàn anh đàn chị, các đàn em cũng đứng ra minh oan giúp hắn, trong đó bình luận được trả lời nhiều nhất đó là ——

   

【 Bị đin hả! Mối tình đầu của Diêm Thầm thật sự là Lâm Chương đó!! Có trời mới biết năm đó tui sìn CP của hai người bọn họ điên cuồng tới mức nào, về sau nghe tin bọn họ kết hôn, tui trực tiếp khóc lụt nhà luôn, CP tui đu ngọt nhất thế giới! Không tin thì các người lục lại mấy bài viết ở diễn đàn Nhất trung đi! Không ngọt tui chổng ngược ẻ chảy cho coi!!】

Bình Luận (0)
Comment