“Không…”
Diêm Thầm vừa mở miệng đã bị Lâm Chương chặn lại: “Hửm?”
Lâm Chương nhíu mày: “Đưa cho em.”
Rõ ràng giọng điệu bình thản, lại làm Diêm Thầm căng thẳng toàn thân, chỉ đành ngoan ngoãn giao nộp đồ vật phía sau lưng.
Lâm Chương nhìn kỹ, thì ra là một bộ quần áo, này có gì mà phải giấu diếm?
Không đúng.
Lâm Chương giũ quần áo ra, thấy rõ huy hiệu trường Nhất Trung sáng loáng kia, cùng với chiếc áo sơ mi thiếu một cái cúc áo, cuối cùng anh cũng nhận ra đây là đồng phục trường Nhất Trung, còn là bộ đồ ngày đó anh và Diêm Thầm mặc đến khu vui chơi.
“Sao bộ đồng phục này lại ở chỗ anh?”
Diêm Thầm mím môi, cẩn thận giương mắt nhìn lén anh: “Tôi… tôi tìm đàn anh đòi đó, quần áo em mặc sao có thể lưu lạc bên ngoài, nhỡ đâu có người cầm đi bán cho b**n th** thì sao.”
Lâm Chương rũ mắt nhìn hắn, không mặn không nhạt nói: “Em thấy anh mới là tên b**n th** kia đó.”
Diêm Thầm đỏ bừng cả mặt, tủi thân nói với Lâm Chương: “Ca ca, em không thể đổ oan cho tôi, tôi không có ý gì thật mà.”
Lâm Chương nhìn hắn chằm chằm một hồi, khiến da đầu Diêm Thẩm tê dại: “Diêm Tiểu Thầm, trà nghệ của anh càng ngày càng tốt nhỉ.”
Từ trà nghệ này, Lâm Chương biết được từ chỗ Tạ Du và Lộ Tri Hạ, nguyên nhân do Diêm Thầm hơi tý là làm nũng với Lâm Chương, oan ức, mách lẻo, Ngu Đan Sầm bèn nói một câu: “Diêm Thầm, cậu lại học trà nghệ đấy à?”
Lâm Chương nghe không hiểu, Tạ Du và Lộ Tri Hạ đành phổ cập cho anh, anh vốn đang mông lung, nhưng hiện tại thì có lẽ đã cảm nhận được rồi.
Diêm Thầm ôm chặt anh: “Ca ca không nên chơi cùng đám Tạ Du, bọn họ đều dạy hư em.”
“Rốt cuộc là ai hư hơn? Diêm Tiểu Thầm.” Lâm Chương nhéo nhéo mặt hắn.
“Tôi thật sự không có ý gì cả, tin tôi đi mà.” Diêm Thầm cúi đầu hôn lên khóe môi Lâm Chương, ánh mắt nhìn anh như con chó nhỏ, đen thui, ướt sũng, khiến lòng người không khỏi mềm mại.
“Được thôi.” Lâm Chương vừa dứt lời, Diêm Thầm bèn lộ ra vẻ mặt vui sướng, lúc này hắn lại nghe thấy Lâm Chương nói: “Anh giặt sạch quần áo của em đi, sau đó đem quyên góp.”
Diêm Thầm cười không nổi nữa, hắn ôm eo Lâm Chương, nói: “Được rồi, tôi thừa nhận, đúng là tôi cố ý xin đồng phục của em, đương nhiên cũng có nhiều lo ngại, nhưng chủ yếu vẫn muốn lấy về để làm chút chuyện xấu.”
Giọng nói của hắn càng ngày càng thấp, nhìn là biết hắn đang chột dạ, khuôn mặt tuấn tú xấu hổ đến đỏ bừng: “Tuy rằng tôi 20 tuổi, nhưng thân thể thì sắp 30 rồi, còn ở đúng thời điểm sung mãn nhất, ca ca, em cũng là đàn ông, chắc sẽ hiểu được tôi chứ?”
“Ngày em mặc bộ đồng phục này, tôi chỉ muốn em để nguyên như vậy để làm… làm…cùng tôi.”
Diêm Thầm cảm giác lần này mình sắp xong đời, chắc Lâm Chương sẽ rất tức giận, nhưng hết cách rồi, thực sắc tính dã*, Lâm Chương lại là người hắn thích, cho dù là đồ ngốc khi nhìn thấy người mình thích ăn mặc như vậy, cũng nên rục rịch.
*食色性也: Thực sắc tính dã (Chuyện ăn uống và chuyện nam nữ là thiên tính của con người).
Lâm Chương kéo bàn tay đang siết chặt eo anh, ngón tay thon dài nâng cái đầu uể oải của Diêm Thầm lên. Vào lúc này, đôi mắt như sao băng khẽ phát sáng, ánh lên dáng vẻ phong lưu, hô hấp Diêm Thầm cứng lại, Lâm Chương cười rộ lên thật xinh đẹp.
“Anh muốn em mặc đồng phục học sinh, làm với anh?”
Diêm Thẩm ngây ngốc gật đầu, giống như thư sinh bị hồ yêu mê hoặc.
Khóe môi Lâm Chương khẽ giương cao, đầu ngón tay hơi lạnh v**t v* yết hầu run rẩy của Diêm Thầm: “Tại sao không trực tiếp nói với em?”
“Chỉ cần anh nói, em sẽ đồng ý.”
Diêm Thầm chậm rãi mở to hai mắt, hắn cũng chỉ dám nghĩ thôi, vậy mà Lâm Chương lại đồng ý?
Dường như nhìn ra sự nghi hoặc trong mắt Diêm Thầm, Lâm Chương cố ý nói: “Sao em lại không đồng ý chứ?”
Đầu ngón tay anh di chuyển từ cổ Diêm Thầm chạm đến môi, như có như không v**t v*: “Diêm Thầm, chúng ta không phải lần đầu tiên chơi trò cosplay này.”
Chỉ là chưa thử qua đồng phục học sinh play.
Một câu nói, thành công khơi mào máu ghen của Diêm Thầm, hắn kéo tay Lâm Chương xuống, hung hăng hôn môi, Lâm Chương khẽ cười, vòng tay qua cổ Diêm Thầm, đáp lại hắn.
Vali hành lý nằm trên mặt đất không ai hỏi han, hai người lảo đảo ngã xuống giường, Diêm Thầm giống như sói con mới học đi săn, vừa ngây ngô vừa hung hãn.
“A… Nhẹ chút, tính làm hỏng em rồi đi tìm người khác đó hả?” Lâm Chương lười biếng v**t v* mái tóc Diêm Thầm, quyến rũ mê người.
“Không có người khác, chỉ có em.” Diêm Thầm thăm dò hôn lên môi Lâm Chương.
Khóe môi Lâm Chương khẽ nhếch, dịu dàng lưu luyến ngẩng đầu đáp lại hắn.
Mồ hôi nóng tí tách rơi xuống, khuôn mặt anh tuấn của Diêm Thầm bị thấm ướt, dưới hàng lông mi đen nhánh là dòng nước ngầm mãnh liệt, hắn dựa vào ý chí yếu ớt còn sót lại, cố gắng chống đỡ: “Không được, ngày mai em còn phải đi công tác.”
Ngay khi bắt đầu, Lâm Chương đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho tình trạng thân thể đau nhức vào ngày mai, không ngờ trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Diêm Thầm lại còn nhớ được anh phải đi công tác, trong lòng anh bỗng thấy ấm áp, anh kéo tay Diêm Thầm xuống, hôn lên đôi mắt rực lửa của hắn: “Không sao, sẽ không quá khó chịu.”
Diêm Thầm chần chờ một lát, cuối cùng vẫn kiên định lắc đầu, Lâm Chương tự tin thật đó, nhưng chính hắn lại không thể tin nổi kỹ thuật của mình, hắn còn là xử nam đó!
Chuyện xảy ra đột ngột, hắn còn chưa học thành thạo, nhỡ đâu làm cho máu chảy thành sông thì sao? Loại chuyện này, cũng không thể chỉ dựa vào bản năng chứ? Đâm sai một cái, cuối cùng bị thương đau đớn vẫn là Lâm Chương đó thôi.
Với lại, Với lại…… Nhỡ đâu hắn biểu hiện không tốt, Lâm Chương ghét bỏ hắn thì sao? Lúc trước Lâm Chương đã chê kỹ thuật hôn của mình kém hơn Diêm sói già, nếu phương diện trên giường cũng không bằng, chẳng phải Lâm Chương sẽ càng thất vọng với hắn, có khi còn bùng lại ngọn lửa tình yêu với Diêm sói già ấy chứ.
Không không, không thể để chuyện này xảy ra.
Lâm Chương không biết Diêm Thầm đã nghĩ ra 7749 viễn cảnh trong đầu, anh còn đang đắm chìm trong sự săn sóc của hắn.
Tuy rằng chưa làm đến cuối cùng, nhưng hai người vẫn vượt qua một đêm không tệ.
Sáng sớm hôm sau, Diêm Thầm dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho Lâm Chương, lại lén nhét một ít đồ vào trong vali công tác của anh.
“Ca, chào buổi sáng.” Lâm Chương từ phòng ngủ đi ra, Diêm Thầm ôm lấy anh hôn một cái, Lâm Chương cũng đáp lại hắn.
Xem ra dư âm tối qua vẫn còn, sáng sớm hôm nay Lâm Chương vô cùng nhiệt tình.
Diêm Thầm vui vẻ ngâm nga hát, bưng bữa sáng lên bàn.
“Chắc tuần sau em mới về, mai anh nhớ đến bệnh viện khám lại, em sẽ nhắn Tiểu Lý đến đón anh.” Lâm Chương dặn dò.
“Tiểu Lý là thực tập sinh lúc trước à?” Diêm Thầm nhớ là thư ký sinh hoạt của Lâm Chương đã từ chức, tính thời gian thì thư ký thực tập kia chắc đã chuyển chính thức, một anh chàng đẹp trai có trình độ học vấn cao.
“Ừm, năng lực làm việc của cậu ta khá ổn.” Dừng một chút, Lâm Chương còn nói: “Cậu ta không đẹp trai bằng anh.”
Diêm Thầm được sủng mà lo, hắn cười nói: “Đương nhiên tôi biết điều đó.”
Ăn sáng xong, thư ký Triệu tới đón người, Lâm Chương và Diêm Thầm lưu luyến tách ra.
“Em còn chưa đi, tôi đã bắt đầu nhớ em rồi, ca ca, buổi tối có thể video call không? Tôi sẽ chờ em xong việc, chỉ một lát thôi.” Diêm Thầm nhìn Lâm Chương.
Lâm Chương không thể nhẫn tâm từ chối hắn: “Được.”
Diêm Thầm vui vẻ ôm anh hôn mấy cái, cúi đầu cà cà chóp mũi Lâm Chương: “Tôi sẽ nhớ em, ca ca cũng phải nhớ tôi đó.”
Lâm Chương gật đầu đồng ý: “Được.”
“Thuận buồm xuôi gió, đến nơi nhắn cho tôi nhé.” Diêm Thầm dặn dò.
“Ừm.” Lâm Chương hôn lên mặt hắn một cái, quay người đi ra ngoài.
Sau khi ngồi lên xe, Lâm Chương bỗng có cảm giác như trở về thời yêu đương cuồng nhiệt, xuyên qua cửa sổ xe, anh chăm chú nhìn Diêm Thầm còn đang đứng ở cửa, không rõ tại sao cứ thấy cảnh tượng này hơi quen thuộc.
Suy nghĩ mãi mà vẫn không thể nhớ ra.
Chắc là do anh quá nhạy cảm.
Lâm Chương đi công tác, trong nhà chỉ còn lại một mình Diêm Thầm và dì giúp việc thỉnh thoảng tới quét dọn nhà cửa, căn phòng trống rỗng vô cùng buồn tẻ.
Diêm Thầm chợt nhớ tới hôm nay sẽ chiếu tập đầu tiên của .
Tiện lúc đang rảnh rỗi, hắn bèn mở Ipad lên coi thử.
Vừa mở đầu, Diêm Thần suýt thì sặc nước bọt, hắn đành rót cốc nước uống để đè lại cảm xúc sợ hãi.
【 Quả nhiên là điện Tu La ha ha ha ha! 】
【 Tui cực thích xem điện Tu La, có người còn bảo scandal của Diêm tra nam là giả, là giả mà sắc mặt vợ hắn đen thui như kia hở? Nhìn coi hắn cũng chột dạ không kém kìa! 】
【 Thật khâm phục đôi ảnh đế nào đó, trơ trẽn đi thăm hỏi kim chủ và vợ của kim chủ, không sợ bị đánh à? 】
【 Người ta đang thoải mái lắm kìa, bạch liên họ Lộ kia còn tới diễu võ dương oai nữa chứ, mặt Lâm Chương đen thui luôn, nếu không phải đang quay chương trình, khéo đã lao vào oánh nhau luôn rồi. 】
【 Lâm Chương giận rồi, đau lòng Lâm Chương, đẹp như thế thì thiếu gì người muốn lấy, tự nhiên lại vớ phải Diêm tra nam, đúng là hoa nhài cắm bãi cứt trâu, tiếc ghê. 】
【 Cảnh hot tới rồi!!! 】
Diêm Thầm đang tức giận vì mấy cái bình luận bay đầy màn hình kia thì bỗng thấy dòng chữ “Cảnh hot tới rồi” nhảy ra, hắn nhìn một cái, tổ tiết mục chó má thật sự, thế mà lại không cắt đoạn đối thoại của hai người họ trong phòng tắm, kết hợp với cái màn hình đen thui kia lại càng thêm mờ ám.
“Ca ca, tôi thích mùi hương của em hôm nay.”
“Không phải mùi nước hoa, mà là mùi hương trên người em.”
“Tôi không xịt đâu, cọ chút trên người em là được rồi.”
【 Aaa!!! Cái đệt! Có giỏi thì mau chiếu hình ảnh cho bọn tui xem! 】
【 WTF, gọi ca ca đồ đó, không xong rồi, Diêm tra nam thật biết cách chơi. 】
【 Mẹ nó, tự nhiên muốn làm cá trong hồ nước của Diêm tra nam ghê! 】
Diêm Thầm cạn lời, cộng đồng mạng đúng là loại sinh vật dễ thay đổi, mới mấy giây trước còn đang mắng hắn như chó xong.
【Diêm tra nam biết nấu ăn? Tôi còn tưởng ở nhà hắn là tổ tông, chờ Lâm Chương hầu hạ chứ. 】
【 Đm! Ôm sau lưng, kéo tay áo, đòi khen thưởng, Diêm tra nam không hổ là hải vương, đến tôi còn phải động lòng!! Nhan sắc hai người này đỉnh quá, rất xứng đôi, còn đẹp hơn cả phim thần tượng, cầu xin Diêm tra nam quay một bộ phim tình yêu đi mà, chỉ cần hai người là nhân vật chính, nhất định tôi sẽ bao cả rạp! 】
【 Lâm Chương là đồ ngốc ư! Hắn đòi khen thưởng là muốn cậu hôn hắn, chứ không muốn ăn thêm hai bát cơm, hắn có phải là thùng cơm đâu!! 】
【 Đệt? Kim chủ đến rồi? Đến để ăn chực hử? Xin hỏi Lâm Chương có đang ổn không? 】
【 Trời ạ, Diêm Thầm ngoan ghê, lại còn hỏi Lâm Chương xem có thể giữ người lại ăn cơm không. 】
【 Nghe cái câu “Cũng không phải nhà của mình tôi” mà muốn khóc, tui không tin Diêm Thầm thật sự là tra nam, lúc nhìn về phía Lâm Chương, trong mắt hắn toàn là tình yêu thôi! 】
【 Tôi cũng thấy hơi lạ, thái độ của Tỉnh Hành, Lộ Tri Hạ và Ngu Đan Sầm đều rất thản nhiên, không hề có xíu mờ ám nào với Diêm Thầm, Ngu Đan Sầm còn nói Diêm Thầm thường xuyên khen Lâm Chương đẹp, vậy chứng tỏ bọn họ đâu có cái gì với nhau. 】
【 Nếu thật sự không có gì, vậy tại sao mặt Lâm Chương lại đen thui, còn Diêm Thầm thì lại chột dạ? Bọn họ đều là diễn viên, còn có thể cắt nối biên tập, đừng để bị lừa. 】
Chương trình kỳ này kết thúc ngay cảnh Diêm Thầm đàn hát cho Lâm Chương, giữa tiếng hát thâm tình của hắn, ca khúc cuối phim vang lên, trực tiếp leo lên hot search, phân đoạn biểu diễn của Diêm Thầm được cắt riêng, cư dân mạng tranh nhau chia sẻ. Lúc trước khi tuyên truyền, tổ tiết mục đã từng đăng spoil đoạn này, sau khi chiếu chính thức lại càng khiến người ta phải kinh ngạc.
【 Diêm Thầm hát hay vậy ư?? 】
【 Má ơi cái ánh mắt này, ngọt chết tui!! Hai người này quay phim thần tượng đúng không, bất ngờ tặng hoa, tự chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến, lại còn vừa đàn vừa hát, tui xỉu! 】
【 Cmn! Các chị em, người đàn ông Diêm Thầm này quá đáng sợ, tui muốn lọt hố! Hắn tặng Lâm Chương hoa cát tường đó. Ý nghĩa của hoa cát tường: Tình yêu chân thành không thay đổi! 】