Sau Khi Ly Hôn Với Nhân Vật Phản Diện

Chương 7.2

Thẩm Mục Thâm âm thanh cười lạnh nói: "Mặt của cô đến tột cùng lớn như thế nào, đêm khuya còn muốn tôi..."

"Tôi hiện tại ở cục cảnh sát" một câu đánh gãy lời nói của Thẩm Mục Thâm.

Thẩm Mục Thâm : "......"

Thẩm Mục Thâm mắt nhíu lại, tựa hồ cảm thấy được chính tai mình đang nghe lầm.

"Cô lặp lại một lần nữa."

"Tôi hiện tại ở cục cảnh sát."

Bảy chữ, rõ ràng rành mạch, hắn không có nghe lầm nhưng sự tình có chút nghiêm trọng.

"Trong nhà cô có trộm? Còn bị cướp bóc?"

"Không... Tôi bị liên lụy. Lý do là đánh nhau ẩu đả."

"......"

Gân xanh trên trán Thẩm Mục Thâm giật giật, hít sâu một hơi mới nhịn được tính tình bản thân.

"Cục cảnh sát ở đâu?"

Tề Duyệt sau khi báo xong địa điểm của cục cảnh sát, vô cùng không yên tâm cùng Hải Lan chờ thân nhân đến ký tên.

Cũng chưa có thông báo cho người nhà Hải Lan, di động Hải Lan phi thường đúng lúc vang lên, vừa thấy tên người gọi đến hiện "Lăng cặn bã", Tề Duyệt liền biết người gọi đến này là ai.

Vẫn là tiếp điện thoại, đơn giản đem mọi chuyện nói cho Lăng Việt biết, Lăng Việt nói nhất định sẽ tới.

Hải Lan hao hết tâm tư xoát độ hảo cảm của nam chính đối với bản thân nhất định phải âm một trăm đi, cô cũng biết thời biết thế đẩy thuyền một phen.

Nhưng tắt điện thoại một lúc sau Tề Duyệt liền hối hận, vạn nhất hai đại ma đầu này gặp mặt liền đánh nhau thì làm sao bây giờ???

Trong tiểu thuyết, gia tộc nam chính với nhân vật phản diện đã sớm oán hận, thù ghét nhau đã lâu. Cũng có thể là do tác giả cố ý an bài, hoặc lại nói trời sinh từ trong trứng đã bất hòa. Nam chính với nhân vật phản diện từ nhỏ đến lớn đều đã học chung một trường, so thành tích, so phẩm hạnh, cái gì có thể so được đều đã so. Sau này khi trưởng thành lại bắt đầu so thủ đoạn vô cùng say mê, không biết mệt mỏi.

[Đọc truyện ở trang chính chủ chính là tôn trọng công sức của dịch giả]

Hai người này nếu không có cố ý phong sát đối phương thì dựa vào thái độ của hai người, Tề Duyệt thật sự hoài nghi bọn họ là người yêu của nhau. Sâu sắc yêu đối phương, muốn đem đối phương hung hăng nghiền ép, dẫm nát dưới lòng bàn chân. Cái này không gọi là yêu thì là cái gì?

Packha: Các bạn có nghĩ cái tôi nghĩ đến không =))

Ở hành lang cục cảnh sát, ngoài Hải Lan và Tề Duyệt cùng chờ thân nhân đến ký tên chuộc người còn có mười người khác, tám nữ và hai nam nhân.

Sau nửa giờ chờ đợi, mấy người phụ nữ bên cạnh bỗng nhiên xao động.

"Mau nhìn, mau nhìn, nam nhân kia thật là đẹp trai."

"Trời ơi thật sự, dáng người đẹp như vậy, hẳn là người mẫu đi?!"

Nghe được những âm thanh khen ngợi, thân thể Tề Duyệt cứng đờ, có thể khiến cho người khác xao động không phải nam chính thì cũng là nhân vật phản diện.

Tựa lên vai Tề Duyệt, Hải Lan đã tỉnh rượu một ít nhưng tác dụng vẫn còn rất chậm, đặc biệt lá gan còn vô cùng lớn: "Không phải Thẩm Mục Thâm thì chính là vị hôn phu cặn bã của tớ."

Thanh âm không nhỏ, bên trong hành lang tất cả mọi người đều nghe được câu nói hãi hùng này, bao gồm cả nam chính - Lăng Việt.

Tề Duyệt ngẩng đầu nhìn về một đầu khác hành lang, Lăng Việt một thân tây trang giày da hướng các cô đi tới. Thật giống như mang hào quang ánh sáng nam thần, cục cảnh sát nháy mắt biến thành sàn diễn catwalk.

Nam chính gương mặt ưu tú thượng thừa không biểu cảm đi tới, đen mặt đứng trước mặt các cô, nhìn Tề Duyệt gật gật đầu, cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Hải Lan, ngửi được trên người Hải Lan mang theo mùi rượu.

Nháy mắt trầm mặc như nước.

"Hải Lan, cô lá gan đúng thật rất lớn." Cơ hồ nghiến răng từng chữ.

Thời điểm gặp gỡ đối thủ, Hải Lan lưu lại năm phần men say, hai tay ôm ngực, dùng ngữ khí làm người ta chán ghét nói: "Lá gan không lớn làm như thế nào đến đây ngồi uống nước chè. Anh đến ký tên cho tôi thì ký nhanh lên, nếu không nghĩ kỹ rồi ký, nếu không cũng có rất nhiều đàn ông muốn ký cho tôi."

Cho dù say rươu, Hải Lan cũng không quên soát hảo cảm đến âm điểm.

"Mẹ nó, cái tình huống gì đây, lại một nam nhân soái ca như vậy đến đây? Nếu không chính là bạn trai cũ của cô gái kia đi?"

"Không thể nào, hai cây cái trắng tốt đều bị heo húc.."

"Câm miệng!" Tề Duyệt với Hải Lan cùng quay đầu trừng mắt nơi phát ra âm thanh cô gái vừa nói, ánh mắt hung hãn khiến cho nữ nhân kia không dám nói thêm câu nào nữa.

Chính các cô mới là hai cây cải trắng bị heo húc có được không?

Quả nhiên là Thẩm Mục Thâm đến đây.

Lăng Việt ánh mắt lập tức trở nên sắc bén, xoay người nghênh đón chống lại tầm mắt của Thẩm Mục Thâm .

Tề Duyệt giống như nhìn thấy được trong không khí có vô số đao kiếm đang giao chiến, nồng nặc mùi thuốc súng. Hiện tại hai cao thủ so chiêu, chỉ dùng ánh mắt cũng có thể đạt được trình độ này.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nam chính với nhân vật phản diện đứng cùng một chỗ quả thật chính là Vitamin A siêu cấp bổ mắt.

Sau nửa phút đồng hồ nhưng cảm tưởng như đã qua nửa giờ. Thẩm Mục Thâm cong khóe miệng, lộ ra ý cười đi tới, giống như rất quen biết cùng Lăng Việt chào hỏi.

"Thực khéo, đi đến nơi này còn có thể gặp được anh."

"Quả thật vừa vặn, tý nữa tôi với anh cùng đi ăn khuya thế nào?" Lăng Việt cũng lộ ra ý cười.

Hai đối thủ gặp nhau nhưng đối đáp phi thường hoàn mỹ, khiến cho Tề Duyệt có ảo giác khói thuốc súng nồng nặc ban nãy tất cả chỉ là ảo giác của cô.

"Lần này không được đi, vợ của tôi với vị hôn thê của anh bị kinh nhà hãi không nhỏ, vẫn nên về nhà trước, có dịp lần sau chúng ta gặp lại."

"Vậy lần sau có dịp gặp lại."

Tề Duyệt khóe mắt giật giật, bọn họ là đối thủ một mất một còn từ khi nào lại bắt tay làm hòa, cô như thế nào lại không biết???

Hơn nữa cô dường như có thể cảm nhận đươc giữa nam chính với nhân vật phản diện dừng như đã đạt thành hiệp nghị trong âm thầm mà cô và Hải Lan không hề hay biết.

Việc xấu trong nhà không thể nào để người ngoài biết, một người là vợ, một người là vị hôn thê. Nếu như mọi chuyện bị ghèm pha, mọi chuyện đều không dễ dàng giải quyết. Tề Duyệt mãi không hiểu được sao hai người họ chỉ chào hỏi mấy cầu mà giống như cùng ước định không nói chuyện này ra.

Chào hỏi xã giao vài câu xong, Thẩm Mục Thâm nhìn về phía Tề Duyệt, mỉm cười nhẹ nhàng có chút ôn hòa, nâng tay, sờ đầu Tề Duyệt nói: "Chắc em bị dọa sợ rồi."

"Ôi hâm mộ cô gái ấy quá đi, chồng cô ấy còn đối với cô ấy dịu dàng như vậy. Tự nhiên lại bị thức ăn cho chó nhét đầy miệng."

...Các cô chắc chắn là bị mù rồi mới có thể thấy được Thẩm Mục Thâm dịu dàng ôn nhu? Làm ơn làm người đừng chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà quên đánh giá bản chất bên trong!

Các cô mắt rốt cuộc thế nào lại nhìn dáng vẻ hắn xoa đầu cô lại dịu dàng???

Thẩm Mục Thâm ró ràng trong ánh mắt kia viết ba chữ rõ ràng "muốn gϊếŧ cô" hay sao?!

Tề Duyệt một cử động nhỏ cũng không dám dộng, ôn nhu dịu dàng cô không cảm nhận được nhưng cô cảm nhận được cái tay trên đầu kia ấn cô phát đau.

Packha: Anh ngược vợ anh vậy có ngày bị vả mặt đó =))

Lực đạo này tuyệt đối là muốn gϊếŧ cô! Cô lấy danh dự Hải Lan ra đảm bảo.

Hải Lan nằm không cũng trúng đạn: "......"

Thời điểm chuẩn bị ký tên, nữ cảnh sát vừa lấy lời khai hướng các cô đi tới.

"Trong các cô ai là Tề Duyệt?"

[Truyện được đăng tại duy nhất tại truyenwiki1.com @packha03. Những trang đăng tải khác đều là ăn cắp.]

Bị điểm danh, Tề Duyệt cứng nhắc nhấc tay.

Nữ cảnh sát đi tới trước mặt Tề Duyệt và Thẩm Mục Thâm , nhìn Tề Duyệt rồi lại nhìn Thẩm Mục Thâm : "Hai người là vợ chồng?"

Bởi vì còn chưa công bố với bên ngoài là hai người đã ly hôn, cho nên Thẩm Mục Thâm tự nhiên gật đầu.

"Nếu đã là vợ chồng, vậy khuyên nhủ vợ của anh đã mang thai rồi còn đến quán bar. Không muốn đứa nhỏ nữa phải không?"

Lúc Tề Duyệt nghe thấy hai chữ "mang thai", cảm thấy kinh ngạc sợ chính mình nghe nhầm, ngây ngốc hỏi lại: "Cô cảnh sát, cô vừa nói gì đó? Phiền cô lặp lại lần nữa."

Nữ cảnh sát nhíu mày lặp lại: "Vừa mới kiểm tra nướƈ ŧıểυ, tuy rằng không phải là bệnh việm chính quy nhưng tám chìn phần là mang thai."

Thẩm Mục Thâm thần sắc khẽ biến.

Mà những lời của nữ cảnh sát không khác gì thả một quả bom trong đầu Tề Duyệt, oanh tạc một tiếng nổ "đùng", hai mắt cô tối sầm, cả người hôn mê, may được Thẩm Mục Thâm kịp thời đỡ lấy.

Trước khi kịp mất đi ý thức, Tề Duyệt cảm thấy nhân sinh không có gì luyến tiếc.

Packha: Tình hình sắp tới kiểm tra lịch dồn dập, vả mình không trượt tuần nào _ với cả văn lớp mình siêu cấp dài sương sương 5 bài tầm 15 đề, mỗi đề gần chục trang word hơn 2000 chữ, để cho giữa tháng sau kiểm tra học kì nên có lẽ lịch ra chương mới sẽ bị chậm lại. Hôm nào có buổi rảnh mình sẽ edit chương mới. Rất cảm ơn các bạn yêu đã ủng hộ (〃゚3゚〃).

爱你三万遍

~ Hết chương 7 ~

Bình Luận (0)
Comment