Edit + beta: Iris
“Anh đã nói chuyện của hai chúng ta với người nhà anh chưa?”
Trong lúc ăn trưa, Đào Mộ hơi lo lắng. Không rõ lời dặn của chủ tịch Lệ rốt cuộc là dựa trên tình cảm đối tác, hay là dựa trên… Thân phận của cậu và Lệ Khiếu Hằng.
“Anh chưa nói.” Lệ Khiếu Hằng không chút do dự trả lời: “Trước khi được em đồng ý, anh sẽ không tùy tiện nói với người nhà anh.”
Dừng một chút, Lệ Khiếu Hằng lại nói thêm: “Nhưng người nhà anh luôn rất quan tâm đến đời sống tình cảm của anh, còn biết xu hướng giới tính của anh. Anh sống 26 năm, đây là lần đầu tiên thân thiết với một người như vậy. Lại còn mang quà của em về tặng cho người nhà anh. Nói vậy chắc bọn họ cũng đoán được gì đó.”
“Vâng.” Đào Mộ nhẹ nhàng đáp lại. Dùng đũa gắp hột cơm, cảm thấy nuốt không trôi.
“Đừng quá lo lắng.” Lệ Khiếu Hằng nhẹ giọng khuyên nhủ: “Người nhà anh rất tốt, sẽ không làm tổn thương em.”
Lệ Khiếu Hằng gắp cần tây và móng ngựa cho Đào Mộ, cười nói: “Thanh nhiệt hạ hỏa, giảm mỡ giảm áp.”
“Anh đang cười nhạo em sao?” Đào Mộ thừa nhận, cậu quả thật có chút lo được lo mất. Nhưng Lệ gia nhà lớn nghiệp lớn, trong ấn tượng của Đào Mộ, trưởng bối đều rất cổ hủ, rất chú trọng con nối dõi. Ngay cả một gia đình bình thường như Trác Nghiêm cũng không chấp nhận con cái tìm bạn đời đồng giới, huống chi một gia đình hào môn vọng tộc như Lệ gia?
“Anh sao nỡ cười em chứ?” Lệ Khiếu Hằng đặt đũa xuống, dịu dàng thắm thiết nhìn Đào Mộ: “Anh đang an ủi em mà. Người nhà anh rất tốt, hơn nữa bọn họ vô cùng hài lòng về em.”
Đào Mộ nhướng mày, không tin lắm.
Lệ Khiếu Hằng cười nói: “Em thử nghĩ từ góc độ khác xem. Người nhà anh biết xu hướng giới tính của anh, bọn họ cũng biết giới đồng tính hỗn loạn cỡ nào. Trước đây anh bận công việc, không tìm bạn đời, bọn họ lo lắng anh có thể tìm được người có chung xu hướng giới tính hay không, hoặc là tìm bạn đời có tình sử yêu đương quá phong phú về nhà hay không. Sau đó phát hiện có khả năng anh đang yêu đương với em —— một người năm nay mới 19 tuổi đã là kỳ tài thương nghiệp, năm nhất đã sáng lập web Phi Tấn có hơn 150 triệu lượt đăng ký, giúp anh kiếm được ít nhất hàng chục tỷ đô la M trong một năm hợp tác, hơn nữa trước khi yêu đương với anh thì chưa từng qua lại với ai.”
“Một người có điều kiện tốt như vậy, dù anh có đồng ý liên hôn thương nghiệp cũng chưa chắc tìm được. Bọn họ có gì mà không hài lòng.”
“Vì vậy bọn họ chắc chắn sẽ không phản đối chúng ta yêu nhau. Hoàn toàn ngược lại, cha mẹ anh có lẽ đang lo, em còn nhỏ như vậy, vẫn chưa định tính*, có khi nào sau một thời gian ở chung, em sẽ ghét bỏ anh hoa tàn ít bướm, cổ hủ nhàm chán, cảm thấy cuộc sống bên anh quá nhạt nhẽo nên vứt bỏ anh, đi bao nuôi chàng trai trẻ tuổi hơn, đẹp trai hơn và thú vị hơn.”
*Định tính (定性): xác định tính chất của vấn đề.
“Làm sao có thể?” Đào Mộ không nhịn được bật cười: “Ai nói anh cổ hủ nhàm chán? Anh rất muộn tao* có được không?”
*Muộn tao (闷骚): dùng để chỉ một người có vẻ ngoài điềm tĩnh và sống nội tâm nhưng thực chất lại có một mặt sôi nổi, nhiệt tình, tràn đầy suy nghĩ và hàm ý. Kiểu người này không dễ bày tỏ và bộc lộ những niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc và những thay đổi trong cảm xúc của bản thân, mà thường cư xử bất ngờ trong những dịp hoặc môi trường cụ thể. Mình search baidu thì thấy giải thích thế này nè, rồi không biết dùng từ nào để thay thế luôn nên giữ nguyên -_-
Lệ Khiếu Hằng mỉm cười: “Em cũng nói anh muộn tao đó thôi. Ngoài em ra thì người khác sao biết được?”
Lệ Khiếu Hằng nói rất đúng lý hợp tình, anh không phải là người tùy tiện. Ngoại trừ người yêu của mình, anh còn có thể hẹn hò với ai nữa?
Đào Mộ cười khẽ, bỗng nghĩ đến một chuyện: “Người nhà anh đều giống anh sao?”
“Ý em là trước mặt người ngoài trông cũng ra người ra ngợm, nhưng khi đối mặt với người nhà lại tràn ngập tự tin* hả?” Lệ Khiếu Hằng nhướng mày, tay vuốt cằm suy tư chốc lát rồi nói: “Cha anh lợi hại hơn anh một chút.”
*Nguyên văn là “lãng đáo phi bay (浪到飞起)”, một thuật ngữ trong game LOL, dùng để khen đồng đội.
“Hả?” Đào Mộ có hơi ngoài ý muốn, Lệ Khiếu Hằng lại dám hình dung cha mình như vậy.
“Cha anh là kiểu gia trưởng phong kiến, dù ở trước mặt con cái cũng sẽ giữ vẻ mặt nghiêm túc.” Mặc dù hiếm khi ở chung với người nhà, nhưng khi Lệ Khiếu Hằng nhắc tới gia đình mình, khóe môi không kiềm được mà cong lên: “Luôn luôn rất nghiêm túc. Đứng đắn. Nhưng thực tế lại cực kỳ hóng chuyện. Hơn nữa nội tâm cũng rất phong phú.”
“Mẹ anh là kiểu người vợ nội trợ rất bình thường. Lịch trình hàng ngày của bà là chơi tám ván mạt chược với bạn bè. Trong lúc đó sẽ trao đổi tin đồn về các nhà khác một chút, rất thích giả bộ bệnh để lừa anh về nhà xem mắt. Đối tượng xem mắt có nam có nữ, bởi vì anh cứ luôn không có hứng thú với chuyện hẹn hò nên còn lo rằng anh không phải là gay mà là vô tính luyến.”
Nói tới đây, Lệ Khiếu Hằng hơi dừng lại một chút, tung tin nóng cho Đào Mộ: “Em biết không? Chuyện kỳ quái nhất mà mẹ anh từng làm chính là mua chuộc một nam sinh lẻn vào phòng khách sạn của anh để thử xem anh có phản ứng hay không.”
Đào Mộ: “……”
Nhìn thấy vẻ mặt không nói nên lời của Đào Mộ, Lệ Khiếu Hằng hơi mỉm cười: “Nói vậy chắc em đã biết nhỉ. Cha mẹ anh hận không thể cho anh cưới ngay.”
“Đứa em thứ hai của anh năm nay mới 22 tuổi, mới tốt nghiệp đại học đã bị mẹ anh kéo đi xem mắt một vòng. Hai anh em song sinh của anh vừa tốt nghiệp cấp 3, mẹ anh đã giục chúng nó nhất định phải kết bạn ở đại học. Đúng rồi, hai anh em sinh đôi của anh còn là fan não tàn của em. Theo thuật ngữ fandom của em, em gái anh có lẽ là fan nhan khống và fan thời trang của em, em trai anh là fan kỹ xảo và fan thẩm mỹ của em.”
Lệ Khiếu Hằng nói tới đây thì cau mày, không khỏi phàn nàn: “Thật đúng là lớn tuổi hơn thật sự sẽ có khoảng cách thế hệ. Anh chỉ không hiểu tại sao cả hai đứa nó cùng thích em nhưng phải chia thành hai phe khác nhau. Chẳng lẽ chuyện thích em còn có thể tách thành nhiều phiên bản khác nhau? Anh thích mọi thứ về em.”
Đột nhiên bị nói lời yêu, tay gắp đồ ăn của Đào Mộ hơi khựng lại, bất đắc dĩ nhìn Lệ Khiếu Hằng một cái.
Đây là lần đầu tiên Lệ Khiếu Hằng nhắc đến người nhà trước mặt Đào Mộ. Có lẽ bởi vì Lệ Khiếu Hằng miêu tả quá sinh động, thế nên Đào Mộ hiếm khi cảm thấy dường như Lệ gia không đáng sợ đến vậy. Nhưng cậu vẫn có chút không muốn gặp người Lệ gia. Lệ Khiếu Hằng cũng không giục cậu.
Ăn trưa xong, Đào Mộ nói phải về trụ sở web Phi Tấn xem một chút. Lệ Khiếu Hằng đưa người đến trụ sở rồi trở về công ty xử lý công việc. Trước khi đi còn không quên dặn Đào Mộ: “Buổi tối chờ anh tới đón em.”
Đào Mộ vẫy tay với Lệ Khiếu Hằng. Xoay người vào công ty.
Bởi vì số lượng người dùng đăng ký đã vượt quá 150 triệu, hơn nữa hoạt động bình chọn 《 Nam thần nữ thần quốc dân 》 do web Phi Tấn liên thủ với Long Đằng Giải Trí và Hạ Tinh Giải Trí tổ chức sắp kết thúc nên toàn bộ trụ sở chính vô cùng bận rộn.
Đào Mộ đến phòng làm việc của tổng giám đốc tìm cha Tiểu Tề của mình trước. Kết quả Mạnh Tề không có ở văn phòng, thư ký nói cho Đào Mộ là Mạnh tổng đang ở phòng họp, thảo luận vấn đề ký kết hợp đồng giữa tất cả các thí sinh sau cuộc thi bình chọn với người đại diện của Long Đằng Giải Trí và Hạ Tinh Giải Trí. Ngoài ra còn thảo luận chi tiết việc tập hợp top 20 thí sinh xuất sắc nhất cả nước để quay phim thần tượng.
Kịch bản phim thần tượng vốn là do Đào Mộ phác thảo, sau đó thuê một đội ngũ biên kịch để mở rộng và chuyển thể.
Nội dung chủ yếu kể về một biên tập viên thời trang nhận thức sâu sắc về xu hướng phát triển của phương tiện truyền thông internet mới, đề xuất với tạp chí xã nhà mình cũng phát triển app trực tuyến nhưng bị từ chối, bản thân cũng bị giảm biên chế do khủng hoảng kinh tế. Trong cơn tức giận, hắn hợp tác với một số người bạn lập trình viên để phát triển một app thời trang trực tuyến và nền tảng mua sắm trực tuyến. Còn nhân vật nữ chính của câu chuyện là một người mẫu mới bước chân vào làng thời trang. Vì không muốn tuân theo những quy tắc bất thành văn của ngành nên bị thực tế ảnh hưởng nặng nề. Cuối cùng, cô được nam chính chọn làm người phát ngôn và người dẫn chương trình mới cho app thời trang vì có hình tượng ngọt ngào và cách trò chuyện hài hước, gặt hái được thành công trong sự nghiệp và tình yêu.
—— Không sai, để mang lại lợi ích cho web Phi Tấn và web bullet screen của mình, Đào Mộ còn miêu tả trong kịch bản cách mà web bullet screen phát sóng trực tiếp để nâng một người nổi tiếng như thế nào, và người dẫn chương trình đưa hàng hóa lên nền tảng mua sắm trực tuyến bằng cách nào.
Đào Mộ đã học hỏi từ những trường hợp có thật ở thế hệ sau, viết vài cuộc chiến thương mại điện tử trong kịch bản. Trong đó xen lẫn các loại máu chó và xung đột. Hơn nữa vì bối cảnh của kịch bản là ngành thời trang nên cũng thêm vào rất nhiều tin đồn, bí mật của làng thời trang. Lúc trước Đào Mộ đã mời các thương hiệu lớn xa xỉ quốc tế làm nhà tài trợ cho bộ phim thần tượng này, bởi vì Đào Mộ có danh tiếng trong làng thời trang nên hầu hết các thương hiệu đều đồng ý.
Hơn nữa có sự tham gia mạnh mẽ của Long Đằng Giải Trí và Hạ Tinh Giải Trí, các nghệ sĩ hạng nhất hạng hai có thể trực tiếp làm khách mời trong bộ phim. Mà đội ngũ sản xuất của bộ phim này cũng là đội ngũ đứng đầu Loan Loan, giỏi nhất trong việc quay phim thần tượng đảm nhiệm. Đạo diễn là Nhậm Nhã Đình, hai năm trước đã quay bộ phim thần tượng nổi tiếng toàn Châu Á 《 Ông hoàng nhạc Pop 》.
Về phần cố vấn thời trang cho bộ phim thần tượng này, Đào Mộ không cần ai khác mà tự mình ra trận. Trong lúc viết kịch bản, cậu cũng thuận tiện thiết kế nhân vật, tạo hình cho nam nữ chính và các nhân vật phụ quan trọng trong mỗi lần xuất hiện đều đã được thiết kế xong. Có rất nhiều bộ là mẫu catwalk theo mùa của các thương hiệu lớn trên quốc tế. Đào Mộ đã liên lạc với các thương hiệu lớn và mượn toàn bộ rồi.
Tóm lại, Đào Mộ cực kỳ muốn biến bộ phim thần tượng này thành một tác phẩm kinh điển về thương chiến. Hơn nữa, để phối hợp với nền tảng mua sắm trực tuyến sắp ra mắt, Đào Mộ còn muốn biến bộ phim này thành phim truyền hình hàng tuần. Vừa phát sóng trên TV, vừa phát sóng trên web bullet screen, phát huy tối đa sự nhiệt tình của cư dân mạng và người xem.
Tuy nhiên, trong nước có ít phim hàng tuần. Khi các đài truyền hình mua tập phim, họ cũng có xu hướng mua các tập phim hoàn chỉnh hơn. Vả lại web Phi Tấn của Đào Mộ mới thành lập được một năm, không có nhân mạch ở đài truyền hình. Vì vậy, nhiệm vụ đàm phán mua đài truyền hình trực tiếp giao cho Long Đằng Giải Trí và Hạ Tinh Giải Trí.
Không biết hai bên đàm phán thế nào, nhưng cuối cùng đã bán bản quyền phát sóng đầu của bộ phim cho Mango TV. Và thời gian phát sóng là 10 giờ tối thứ bảy hàng tuần, một tuần hai tập.
Mạnh Tề đang nói chuyện với đại diện của hai công ty trong phòng họp. Đào Mộ lắc lư bên ngoài một vòng, sau đó trở về phòng làm việc của Mạnh Tề, ngoan ngoãn ngồi đợi.
Hơn một tiếng sau, khi Mạnh Tề tiễn đại diện của hai công ty về rồi trở lại văn phòng thì thấy Đào Mộ mất hình tượng nằm xoài trên sô pha nghe điện thoại.
Mạnh Tề cười tủm tỉm pha một ly trà sữa cho Đào Mộ, đợi Đào Mộ cúp máy mới cười hỏi: “Ai gọi đó?”
“Là đạo diễn Chu Hồng gọi. Hậu kỳ của 《 Huyết nhục trường thành 》 đã hoàn thành, còn bán cho đài quốc gia, chuẩn bị phát sóng vào tối 28/9, cũng có thể coi là một món quà dành cho Quốc Khánh. Đạo diễn Chu thảo luận với con về việc tuyên truyền một chút trước khi phát sóng.”
Về phần kiếp trước, 《 Huyết nhục trường thành 》 được phát sóng mà không hề tuyên truyền bất cứ cái gì. Dù sao lúc ấy đoàn phim 《 Huyết nhục trường thành 》 rất nghèo, kinh phí quay phim đáng thương đến mức ngựa chiến chỉ có hai con, đến cuối cùng gần như không thể trụ nổi, ngay cả tiền làm hậu kỳ cũng là lấy từ thù lao đóng phim của vài diễn viên chính (nhờ vài diễn viên chính giúp tạm ứng, sau khi phim kiếm được lời từ việc phát sóng sẽ trả lại bằng một phần ứng ra), làm gì còn hơi sức nói đến chuyện tuyên truyền?
Ngoài ra, trong nhận thức của thế hệ đạo diễn Chu, phim truyền hình kháng chiến không có gì để tuyên truyền. Nó không giống như những bộ phim thần tượng, người trẻ tuổi có thể tham gia gameshow, chơi vài trò chơi trước khi phát sóng. Bọn họ đã là một nhóm người trung niên và người già ở độ tuổi 40 50, dù có đi gameshow cũng vẫn sẽ có khoảng cách thế hệ. Hơn nữa độ tuổi người xem cũng khác nhau nên dù có tuyên truyền cũng chưa chắc đã mang lại hiệu quả.
Mà phương thức tuyên truyền của đài quốc gia cũng chỉ là chiếu video trong thời gian .
Nói một cách tương đối thì các phương thức tuyên truyền khá đơn giản và nhàm chán. Nhưng nếu vào tay Đào Mộ thì là một chuyện khác. Chỉ là một món quà Quốc Khánh đơn giản nhưng Đào Mộ có thể làm nó ra hoa. Những bức ảnh quân phục chào mừng lễ Quốc Khánh năm ngoái của web Phi Tấn rất có tính tuyên truyền. Vì vậy sau khi suy nghĩ kỹ càng, Chu Hồng quyết định giao chuyện tuyên truyền cho Đào Mộ.
Dù sao Đào Mộ cũng là nhà đầu tư của đoàn phim bọn họ mà!
Mạnh Tề nghe nói bộ phim mà Đào Mộ tham gia diễn xuất sắp ra mắt cũng cực kỳ có hứng thú: “Có thể cho cha xin nguồn phim sắp ra mắt được không, cha muốn xem thử một chút trước?”
Mạnh Tề cười nói: “Chỉ xem mấy tập con xuất hiện thôi là được.”
Đào Mộ cười nói: “Đúng lúc con định kêu đạo diễn Chu đưa cho con trailer. Đến lúc đó con sẽ hỏi ông ấy nguồn phim.”
Nói đến chuyện tuyên truyền trước khi phát sóng, Mạnh Tề nghĩ đến một chuyện khác, nói đùa với Đào Mộ: “Con có biết bộ phim điện ảnh võ hiệp do Thẩm Dục và Nghiêm Thịnh quay chung sắp công chiếu không?”
Không đợi Đào Mộ mở miệng, Mạnh Tề tiếp tục nói: “Trước đó lúc con đi chơi với những người nổi tiếng Hương Thành, chẳng phải fan của Thẩm Dục và Nghiêm Thịnh oán trách con cố ý bài xích thần tượng của bọn họ đó sao? Con lại còn đăng Phi Tấn nói là không dẫn bọn họ đi chơi. Fan Thẩm Dục lập tức nổi giận, nói con làm tổng tài web Phi Tấn nhưng lại không tôn trọng fan nhà khác, ồn ào đòi hủy tài khoản Phi Tấn, chuyển đến nhà bên cạnh rồi tiếp tục chiến đấu. Kết quả sau khi đến đó mới phát hiện, độ náo nhiệt và tuyên truyền của bên đó căn bản không bằng bên này, thế là xám xịt quay lại.”
Vốn dĩ Mạnh Tề cũng không biết chuyện này, chính fan của Thẩm Dục không bỏ mặt mũi xuống được, làm ra hành vi xấc xược, chuyện hủy đăng ký xong lại quay trở về không hiểu sao lại lên hot search. Hiện tại bộ phim đã ra rạp, duyên với người qua đường và năng lực xử lý phòng vé của Nghiêm Thịnh thì khỏi phải bàn. Bộ phim ra rạp được hai tuần, luôn đứng đầu bảng xếp hạng phòng vé hàng tuần. Fan Thẩm Dục lại bắt đầu đăng Phi Tấn với chủ đề “Hôm qua cậu thờ ơ với tôi, hôm nay tôi khiến cậu không thể trèo cao”.
Mạnh Tề cười nói: “Cha đoán khi con tuyên truyền 《 Huyết nhục trường thành 》 và tham dự cuộc họp khởi động máy 《 Thời thượng phong vân 》, chắc chắn sẽ có phóng viên hỏi vấn đề liên quan, con nên chuẩn bị một chút đi.”
Đào Mộ vuốt mặt, không muốn nhắc đến người nào đó, nói với Mạnh Tề: “Hình như người Lệ gia biết chuyện con và Lệ Khiếu Hằng yêu đương?”