Edit + beta: Iris
Kế tiếp vốn nên là thời gian phỏng vấn thảm đỏ của Đào Mộ, nhưng đột nhiên xuất hiện một quả dưa kinh thiên động địa, là người mẹ sen trắng của Thẩm Dục đột nhiên quỳ xuống khóc kêu cứu, tất cả phóng viên đều bỏ rơi Đào Mộ và các đại già đi thảm đỏ vào thời gian sau đó. Một đám người vây quanh Thẩm Dục và mẹ đẻ của Thẩm Dục để chụp ảnh phỏng vấn.
Nhìn thấy tình huống này, Đào Mộ và người nhà nhìn nhau khó hiểu, Chu Ngạn Thanh và Phương Nhược Đề cùng đi thảm đỏ phía sau cũng liếc nhìn nhau, cực kỳ điệu thấp, đi vòng qua khu phỏng vấn, nhường toàn bộ sân khấu cho Thẩm Dục. Về phần những minh tinh đi phía sau, sau khi biết về vụ náo loạn trên thảm đỏ, bọn họ hoàn toàn không xuất hiện.
Trước khi thân thế bị phơi bày, Thẩm Dục chưa từng nghĩ sẽ có một ngày, hắn sẽ gọi một người phụ nữ khác là mẹ. Cho dù sau khi thân thế bị đưa ra ánh sáng, đôi khi Thẩm Dục cũng sẽ nghĩ mẹ ruột của hắn như thế nào, nhưng chưa từng nghĩ người phụ nữ kia sẽ thật sự xuất hiện trước mặt hắn, tham gia vào cuộc sống sau này của hắn. Mặc dù khi Thẩm Nghiên tìm được người phụ nữ kia, hơn nữa còn nhận phỏng vấn phát sóng trực tiếp trên mạng Phi Tấn. Thẩm Dục nhìn người phụ nữ cao quý ưu nhã xinh đẹp nhỏ yếu trong video, cũng không có cảm giác chân thật lắm.
Trong cảm nhận của Thẩm Dục, người đàn ông họ Đàm và người phụ nữ kia đều không phải là người nhà chân chính của Thẩm Dục. Chỉ có thể nói là người xa lạ đã đưa Thẩm Dục đến thế giới này thôi. Chỉ có người nhà họ Thẩm sớm chiều sống chung 19 năm mới là cha mẹ anh chị mà Thẩm Dục công nhận.
Vì vậy, mãi đến khi mẹ đẻ của Thẩm Dục vượt qua biển người hâm mộ, quỳ trước mặt hắn, Thẩm Dục vẫn cảm thấy không có cảm giác chân thật. Hắn bối rối nhìn người phụ nữ quỳ gối trước mặt, phản ứng đầu tiên là không dám tin: "Bà thật sự là mẹ của tôi sao?"
"Đương nhiên." Người phụ nữ mái tóc dài rối tung quỳ gối trên thảm đỏ, ngẩng đầu lên, cần cổ thon gọn cong thành hình vòng cung ưu nhã, đôi mắt đẫm lệ nhìn Thẩm Dục. Dù bề ngoài chật vật, nhưng vẫn trông tinh xảo ưu nhã như một bộ phim thần tượng.
"Tiểu Dục, con của mẹ." Người phụ nữ nghẹn ngào nói: "Mẹ thật sự có lỗi với con, mẹ cũng thật sự có lỗi với Thẩm nhị công tử chân chính. Thẩm gia tức giận về việc mẹ đã làm, cho dù bọn họ có làm gì mẹ thì đó cũng là báo ứng mẹ phải chịu, nhưng chồng mẹ và em trai con vô tội. Người nhà họ Thẩm đối xử với con tốt như vậy, con có thể nói chuyện giúp mẹ không, kêu Thẩm phu nhân đừng nhằm vào công ty của chồng mẹ."
Mẹ đẻ của Thẩm Dục tên là Dụ Thanh Thanh. Nói một cách nghiêm túc, cuộc đời của người phụ nữ này quả thực là phiên bản thực tế của những bộ phim thần tượng Mary Sue máu chó khoác lên mình thông điệp truyền cảm hứng. Sinh ra trong một gia đình bình thường nghèo khó, từ nhỏ thành tích học tập đã không tốt, nhưng vì vẻ ngoài xinh đẹp ngọt ngào, tính cách lại dịu dàng nên được tất cả các trưởng bối và bạn học nam thích, cũng có rất nhiều bạn học nữ tự động tự giác trở thành sứ giả hộ hoa của bà. Năm 18 tuổi đi theo các chị em trong thôn lên thành phố lớn làm công, lại cực kỳ may mắn được ông chủ cũ và vợ của ông chủ cũ coi trọng, chọn làm người mang thai hộ. 20 tuổi chưa kết hôn đã có con, ngay cả việc sinh con và nuôi con cũng kiếm được 30 vạn. Ở thời đại mà người ta vẫn thường nhắc đến những hộ gia đình trị giá vạn tệ, sức mua của 30 vạn gần như tương đương với 3000 vạn hiện tại.
Một cô gái chưa đầy 20 tuổi, ra ngoài làm công một năm đã kiếm được 30 vạn. Dụ Thanh Thanh lập tức cầm 30 vạn này, đầu tiên là đến Yến Kinh, sau đó lại đến Thâm Thành, nơi có môi trường kinh tế cởi mở hơn. Ban đầu là mua một cửa hàng rồi bắt đầu kinh doanh quần áo. Sau đó quen biết người chồng hiện giờ. Chồng của Dụ Thanh Thanh cũng kinh doanh quần áo nhưng là ngoại thương. Sau khi hai người kết hôn, Dụ Thanh Thanh trở thành bà nội trợ toàn thời gian. Tất cả số tiền kiếm được đều dùng để mua nhà rồi cho thuê, những lúc rảnh rỗi sẽ học thiết kế trang phục. Chồng của Dụ Thanh Thanh cũng tiếp quản công việc kinh doanh của bà, sáp nhập cửa hàng quần áo vào công ty của mình. Mặc dù hai vợ chồng không tính là giàu có, nhưng cũng coi như là khá giả. Quan trọng nhất là chồng của Dụ Thanh Thanh cực kỳ yêu bà, sẽ không làm bất kỳ điều gì không nên làm khi giao tiếp với bên ngoài. Hai người ân ái đã nhiều năm, là đôi vợ chồng mẫu mực tiếng lành đồn xa trong giới.
Dụ Thanh Thanh rất hài lòng đối với cuộc sống của mình. Nếu không phải Thẩm Nghiên đột nhiên tìm đến, phá vỡ cuộc sống bình lặng của Dụ Thanh Thanh, Thẩm phu nhân lại giận chó đánh mèo Dụ Thanh Thanh vì chuyện năm đó, ép tất cả đối tác của công ty vi phạm hợp đồng, ép ngân hàng cắt khoản cho vay của công ty, làm hại công ty suýt đóng cửa, Dụ Thanh Thanh cũng không muốn đến quấy rầy cuộc sống của Thẩm Dục làm gì.
Bà biết bà là một người mẹ, 19 năm mặc kệ không hỏi han gì đến con trai của mình, con trai chắc chắn không có tình cảm gì với bà. Huống chi Dụ Thanh Thanh cũng đã tìm hiểu rồi, biết cuộc sống hiện giờ của Thẩm Dục rất tốt. Rõ ràng đã nhìn thấy phát sóng trực tiếp nhưng không liên hệ với bà, có lẽ là không muốn nhận lại người mẹ là bà. Vả lại, trước đó Dụ Thanh Thanh bị tuồn ra tin tức vứt con ở phòng cho thuê vào năm đó. Mặc dù sau này có người chứng minh đứa bé đó không phải con ruột của bà, mà là nhị công tử Thẩm gia, nhưng ở trong lòng Thẩm Dục, chắc chắn đã nhận định bà là một người mẹ vứt bỏ con cái.
Dụ Thanh Thanh cảm thấy mình không có mặt mũi gặp Thẩm Dục, càng rất muốn xin lỗi nhị công tử Thẩm gia chân chính, nhưng tất cả những chuyện này là bà sai, chồng và con bà là vô tội. Bây giờ Thẩm phu nhân lại giận chó đánh mèo, ra tay với người nhà của bà, Dụ Thanh Thanh thật sự không thể chịu đựng được, nên mới chạy đến cầu xin Thẩm Dục.
Đúng như Dụ Thanh Thanh đoán, Thẩm Dục quả thật không muốn nhìn thấy bà. Khi vừa mới biết thân phận của Dụ Thanh Thanh, Thẩm Dục nhìn thấy Dụ Thanh Thanh xinh đẹp cao quý, ưu nhã dịu dàng trên video phát sóng trực tiếp, hoàn toàn phù hợp với người mẹ trong tưởng tượng của hắn. Lúc đó Thẩm Dục thật sự muốn liên lạc với mẹ của mình. Nhưng không lâu sau, trên mạng đột nhiên xuất hiện tin đồn năm đó Dụ Thanh Thanh vứt bỏ con trong phòng cho thuê, thậm chí còn vì đó mà liên quan đến Đào Mộ, điều này khiến Thẩm Dục hoàn toàn không chấp nhận được.
Không chỉ không cách nào chấp nhận được sự thật Đào Mộ rất có thể là nhị thiếu gia Thẩm gia, Thẩm Dục càng không thể chấp nhận được mẹ ruột của mình là người phụ nữ ác độc vứt bỏ con cái. Rõ ràng lúc đó Dụ Thanh Thanh đã lấy được 30 vạn, điều kiện sinh hoạt cũng không gian khổ lắm, vì sao lại vứt bỏ con?
Nếu năm đó Dụ Thanh Thanh không vứt bỏ nhị công tử Thẩm gia chân chính, mà là nuôi nấng đứa bé kia đàng hoàng. Có lẽ sau khi Thẩm gia phát hiện thân thế của hắn, cũng sẽ không đối xử tàn nhẫn lạnh lùng với hắn như vậy, càng sẽ không trả thù hắn sau khi lời nói dối với Dụ Thanh Thanh bị vạch trần. Thẩm phu nhân cũng sẽ không một mực bài xích hắn, cho rằng hắn là tu hú chiếm tổ, là hung thủ hại Thẩm nhị công tử.
Cho nên mọi chuyện Dụ Thanh Thanh gặp phải hôm nay, hoàn toàn đều do bà gieo gió gặt bão.
"Năm đó vì sao bà lại muốn vứt bỏ đứa bé kia?" Thẩm Dục đã nghẹn những lời này trong lòng đã lâu, nhưng lại không có cơ hội hỏi. Hôm nay Dụ Thanh Thanh làm trò trước mặt tất cả các phóng viên truyền thông và fans, Thẩm Dục nhịn không được hỏi ra: "Bà nói bà cũng không biết chuyện chị của tôi đổi đứa bé. Vậy nghĩa là năm đó, người bà bỏ rơi là con ruột của bà. Vì sao bà lại nhẫn tâm, ác độc như vậy? Vứt bỏ một đứa bé ở phòng cho thuê rất nhiều ngày, bà muốn nó chết sao?"
Nói tới đây, Thẩm Dục không khỏi thay thế mình vào vị trí đó. Nếu lúc trước Thẩm Nghiên không đổi đứa bé, vậy thì người suýt chút nữa bị mẹ ruột vứt bỏ ở phòng cho thuê chính là hắn, người suýt chút nữa chết hoặc lưu lạc đến cô nhi viện cũng là hắn.
Tưởng tượng đến đó, Thẩm Dục lập tức tràn ngập áy náy với Thẩm nhị công tử chân chính, đồng thời cũng không cách nào chấp nhận một người mẹ như vậy.
Dụ Thanh Thanh nghe thấy Thẩm Dục chất vấn, tức khắc rơi lệ. Suy sụp che mặt lại, khóc lóc kể lể: "Ở trong lòng con, mẹ chính là loại phụ nữ ác độc lạnh lùng? Con tưởng mẹ thật sự muốn vứt bỏ con của mẹ sao? Nhưng mẹ cũng đâu còn cách nào khác!"
Năm đó bị ép phải bỏ đứa con ruột của mình, là lịch sử đen tối của cả đời Dụ Thanh Thanh, cũng là vết sẹo mà bà mãi mãi không muốn nhắc đến.
"Con của mẹ, con còn quá nhỏ, con căn bản không biết chuyện xảy ra năm đó có ý nghĩa gì với mẹ." Dụ Thanh Thanh giải thích, ở thời đại đó, tư duy của mọi người bảo thủ lạ thường. Dụ Thanh Thanh là một người mẹ đơn thân, chưa kết hôn đã có con. Có thể tưởng tượng, dù bà có đi đến đâu, cũng sẽ gặp phải ánh mắt khác thường của người khác, nghe thấy người khác bàn tán sau lưng bà, thậm chí còn áp những suy đoán dơ bẩn lên quá khứ của bà.
Nhưng mà khó khăn không chỉ có như vậy. Càng khiến Dụ Thanh Thanh khó có thể chịu đựng được chính là ác ý mà một người mẹ đơn thân gặp phải trong thời đại đó. Không chỉ có ánh mắt và lời suy đoán, mà còn thu hút rất nhiều lưu manh côn đồ không đứng đắn đùa giỡn bà. Dụ Thanh Thanh vốn rất xinh đẹp, tính cách còn có chút dịu dàng yếu đuối, làm sao có thể chịu được cuộc sống ác ý như thế.
Thật ra ngay từ ban đầu, khi Dụ Thanh Thanh ôm đứa bé rời khỏi Hỗ Thành, quả thật có hạ quyết tâm sẽ nuôi nấng đứa bé đàng hoàng, nhưng chuyện xấu cứ xảy ra hết lần này đến lần khác, cuối cùng thậm chí còn uy hiếp đến an toàn của người thân của Dụ Thanh Thanh và trong sạch danh dự, Dụ Thanh Thanh thật sự không có cách nào chấp nhận nổi. Sau một lần bị lưu manh quấy rầy, dưới cơn tức giận, bà trực tiếp mua vé xe rời khỏi Yến Kinh, làm ra chuyện vứt bỏ con của mình rồi chạy trốn.
"Vậy bà có thể giao đứa bé cho cha mẹ của bà mà. Lúc trước, khi bà rời khỏi bệnh viện, chẳng phải bà nói với Đàm tiên sinh và Đàm thái thái muốn đưa đứa bé về quê sao?" Thẩm Dục không chịu tin lời giải thích của Dụ Thanh Thanh. Trong mắt hắn, mặc kệ cái cớ của Dụ Thanh Thanh có hợp lý tới đâu thì chuyện bà nhẫn tâm vứt bỏ Thẩm nhị công tử là sự thật. Cũng vì điều này nên Thẩm phu nhân mới có thể cực kỳ hận hắn, không chịu để hắn trở lại Thẩm gia. Vì vậy Thẩm Dục không có cách nào tha thứ cho lời giải thích của Dụ Thanh Thanh.
Nghe thấy Thẩm Dục hỏi một vấn đề ngây thơ như thế, Dụ Thanh Thanh cười khổ lắc đầu. Bà đã nói tư tưởng của dân phong thời đó rất đơn thuần và bảo thủ. Bà lại là đứa trẻ sinh ra ở ngôi làng nghèo trên núi, ra ngoài làm công chưa đến 2 năm đã dẫn theo một đứa bé không rõ ràng trở về, cha của đứa bé lại chưa từng lộ mặt. Có thể tưởng tượng hương thân ở quê nhà sẽ nghị luận thế nào.
"Ông ngoại bà ngoại con đều là người có thể diện, nếu nghe thấy những lời đó, chắc chắn sẽ tức đến sinh bệnh. Mẹ ra ngoài làm công, không thể ở lại trong nhà chăm sóc bọn họ đã là bất hiếu. Sao có thể vì chuyện của mình mà làm hại bọn họ bị khinh bỉ sinh bệnh?"
Dụ Thanh Thanh nói năng rất hùng hồn đầy lý lẽ. Bà không thể đưa đứa bé về quê làm cha mẹ mất mặt được, nhưng cũng không thể để bên người, bởi vì bà cũng không có sức nuôi nấng đứa bé. Vì vậy mới vứt đứa bé ở phòng cho thuê. Dụ Thanh Thanh thừa nhận, cách làm lúc trước của bà là không đúng. Thực ra bà hoàn toàn có thể tìm được cách tốt hơn, chẳng hạn như đưa đứa bé cho người khác nuôi. Nhưng mà lúc đó, Dụ Thanh Thanh thật sự còn quá nhỏ, không có cách nào làm mọi việc một cách hoàn hảo được.
Nhưng đây cũng không thể đổ lỗi cho bà được. Dù sao lúc trước bà cũng thật lòng muốn nuôi nấng đứa bé. Ngặt nỗi hiện thực quá tàn khốc, Dụ Thanh Thanh hoàn toàn không đoán trước được rằng nuôi một đứa bé lại gặp nhiều vấn đề khó khăn như vậy. Càng không ngờ bản thân hoàn toàn không có cách nào giải quyết những vấn đề khó khăn đó.
Lúc ấy, Dụ Thanh Thanh chỉ biết dùng trốn tránh để giải quyết vấn đề.
Nói đến đây, Dụ Thanh Thanh càng thêm xấu hổ, khóc thành tiếng.
Phóng viên truyền thông và các fan các minh tinh vây xem bên cạnh cũng bị logic của Dụ Thanh Thanh làm cho sợ ngây người. Trong lúc nhất thời, đột nhiên cảm thấy lời của Dụ Thanh Thanh cũng không có gì sai. Bà là một cô gái còn trẻ tuổi, quả thật không có cách nào hoàn thành trách nhiệm của một người mẹ đơn thân. Do đó hành vi vứt con ở phòng cho thuê... cũng không thể đổ lỗi cho bà?
Đào Mộ đã tiến vào hiện trường lễ trao giải tức đến mức suýt tắt video phát sóng trực tiếp. Lưu Diệu Mạnh Tề và Tống lão gia tử ngồi bên cạnh cậu cũng bày ra vẻ mặt một lời khó nói hết, không nhịn được bình luận: "Mẹ ruột của Thẩm Dục và Thẩm Dục thật sự là..."
Mẹ nào con nấy?!
Đồng thời cũng đang ngồi trên lễ trao giải, có một số nữ minh tinh dễ xúc động đã ươn ướt đôi mắt. Đều là phụ nữ, đều là mẹ, tuy các cô không đồng ý với hành động năm đó của Dụ Thanh Thanh, nhưng các cô có thể hiểu suy nghĩ và cách làm của Dụ Thanh Thanh. Người mẹ đơn thân thật sự quá khó khăn. Xã hội này có ác ý quá lớn đối với nữ giới. Ngay cả bầu không khí cởi mở ở Hương Thành cũng không thể dựa vào dân tình thế tục, huống chi là nội địa hoàn toàn khép kín và lạc hậu vào 20 năm trước?
Mà ở trên mạng, cũng có một số ít bình luận khó hiểu xuất hiện như măng mọc sau mưa. Người trong nghề vừa thấy là biết đây là tài khoản thủy quân trên nền tảng phát sóng trực tiếp của web Phi Tấn, bọn họ nói năng rất hùng hồn đầy lý lẽ, cho rằng đúng là Dụ Thanh Thanh có sai, nhưng đây cũng không phải là lý do khiến Thẩm gia có thể trả thù chồng của Dụ Thanh Thanh mà không chút kiêng nể gì. Dù sao trước kia, người đổi đứa bé cũng không phải là Dụ Thanh Thanh, mà là đại tiểu thư Thẩm gia. Nói cách khác, đứa bé mà Dụ Thanh Thanh vứt bỏ chính là con ruột của bà. Thẩm gia là một tập đoàn niêm yết lớn như vậy, ngay cả con của mình mà cũng không nhận ra, bây giờ còn có mặt mũi trả thù người khác?
Nếu thật sự muốn trả thù, người mà Thẩm phu nhân nên dạy dỗ nhất chính là đứa con gái ỷ vào gia thế làm mọi chuyện ác, chứ không phải là làm khó một người mẹ đáng thương. Bây giờ lại vì sai lầm của người nhà mình mà giận chó đánh mèo người khác, quả nhiên con hư tại mẹ.
Khi nhìn thấy những bình luận quái gỡ đó, Đào Mộ cố nén cơn buồn nôn, cất điện thoại. Nếu không phải nguyên tắc của web Phi Tấn là không can thiệp vào tin nhắn của fans, Đào Mộ suýt nữa đã gọi cho bộ phận kỹ thuật, chặn và xóa hết những acc nhỏ thủy quân đó.
Cùng lúc đó, Đào Mộ cũng không thể không cảm thán, quả nhiên gừng càng già càng cay. Nếu bàn về thủ đoạn kích động dư luận, dẫn dắt tiết tấu của cư dân mạng, đẳng cấp của vị nữ sĩ sen trắng này có thể cao hơn nhiều so với Thẩm Dục. Rõ ràng là một người ham hư vinh, có lịch sử đen tối là vì tiền mà mang thai hộ cho người khác, sau khi nhận được tiền thì quyết đoán vứt bỏ đứa con, vậy mà vị nữ sĩ sen trắng này vẫn có thể tẩy trắng thành một người mẹ đơn thân yếu đuối vô tội bị thời đại hãm hại. Hơn nữa quan trọng nhất là còn có thể khiến một số người thật lòng cảm thấy bà làm đúng, ngay cả những người cảm thấy bà làm không đúng cũng có thể đồng cảm với bà như bản thân cũng bị. Thậm chí còn dẫn phát ác cảm của người khác đối với Thẩm gia hùng hổ dọa người, ỷ thế hiếp người.
Thẩm phu nhân ngồi trước máy tính nhìn thấy rất nhiều cư dân mạng không phân rõ xanh đỏ trắng đen đã chửi bới nguyền rủa Thẩm gia, tức đến đau tim.
Cái gì mà Thẩm gia bọn họ ỷ thế hiếp người, hùng hổ doạ người? Có phải mấy cư dân mạng này đã quên, đứa bé mà Dụ Thanh Thanh vứt bỏ năm đó chính là con của Thẩm gia! Thẩm gia bọn họ ngàn cưng vạn chiều nuôi nấng con của Dụ Thanh Thanh, Dụ Thanh Thanh lại vứt con của Thẩm gia trong phòng cho thuê tự sinh tự diệt. Chẳng lẽ bà là mẹ còn không thể trả thù cho hung thủ đã gián tiếp hại chết con của mình sao?