163.
Nhạn Thanh ngủ rất ngon, Bạch Ngôn đặt tay lên bụng cậu, chậm rãi truyền linh lực. Cuối cùng hắn cúi đầu, hôn lên vầng tráng bóng loáng của cậu rồi khẽ nói: “Cả hai đều phải thật khỏe mạnh.”
Sau đó hắn đi ra khỏi phòng ngủ, tuy rằng hắn không muốn xa Nhạn Thanh dù chỉ một giây, nhưng vẫn còn công việc phải xử lý.
Bạch Ngôn nghiêm túc xem cái USB mà Sơ Vân đưa cho hắn, đôi mắt hồ ly híp lại, màu sắc càng lúc càng đậm, cũng càng lúc càng nguy hiểm.
Hắn từng gặp cô gái giao dịch với người cá kia.
Thế nhưng rõ ràng cô gái trong màn hình không bình thường, nói chuyện cứng ngắt, cử động không linh hoạt, giống như bị điều khiển, hơn nữa từ đầu đến cuối, hai mắt cô ta không hề chớp lấy một cái, luôn nhìn thẳng không nhúc nhích. Cô gái bỗng nghiêng đầu, từ từ nhìn về phía hắn, nở nụ cười vô cùng quỷ dị.
Rõ ràng là qua màn hình máy tính, nhưng Bạch Ngôn lại có ảo giác như cô gái này nhìn thấy hắn.
Cửa hàng bánh gato, Thiên Hạ Đệ Nhất Trai, chị gái thỏ của Nhạn Thanh…
Bạch Ngôn lập tức sai người đi thăm dò, nào ngờ lại nhận được tin dữ truyền về.
Đó là hình ảnh một thi thể, cô gái chết thảm ven đường, gương mặt không rõ, máu me đầm đìa, không chỗ nào nguyên vẹn, da mặt bị người ta tàn nhẫn lột ra, hai tay không cánh mà bay, giống như bị đao chặt đứt.
Bạch Ngôn đã từng thấy vết thương như thế này rồi, chính là trên người Nhạn Thanh, đây không phải là do đao hay vũ khí sắc bén chém đứt, mà là một loại dây cực mảnh.
Ác mộng nhiều năm trước ùa về lần nữa, khiến hắn phát lạnh cả người.
164.
Bạch Ngôn lại tăng thêm một tầng kết giới, che giấu hơi thở của Nhạn Thanh.
Thế nhưng có lẽ đối phương đã biết hành tung của cậu.
165.
Nhạn Thanh phát hiện Bạch Ngôn bắt đầu mua vài thứ kỳ quái về nhà.
Răng chó, ngọc, kiếm gỗ đào…
Những thứ này vốn không có gì, nhưng hắn còn mua một đống tỏi.
Cậu vừa ngửi đã hắt xì.
“Anh mua nhiều tỏi như vậy để làm gì?” Rốt cuộc cậu không kiềm được mà hỏi thẳng.
Bạch Ngôn im lặng một lúc, không thể để lộ lý do, hắn suy nghĩ, cuối cùng lời ít ý nhiều hố chính mình: “Ăn.”
Nhạn Thanh: “….” Em tin anh mới tà!
Sau khi cậu yêu cầu hết lần này đến lần khác, cuối cùng hai người đạt hiệp nghị, đặt toàn bỏ tỏi trong phòng livestream của Bạch Ngôn…
Kết quả, trong lần phát sóng của streamer bữa đực bữa cái, khán giả lanh mắt phát hiện “đồng chí tỏi” nổi bần bật phía sau.
Mọi người lập tức cười như điên trong buổi phát sóng.
Tỏi treo gần hết mặt tường, nói thật, không trách Nhạn Thanh không chịu nổi mùi này, hồ ly mũi nhạy cũng chịu không nổi.
Hơn nữa, so với tỏi, thứ còn hấp dẫn hơn chính là bức tượng giống Thần Chung Quỳ kia.
* Chung Quỳ (chữ Hán: 鍾馗) là vị thần diệt yêu trừ ma trong truyền thuyết dân gian Trung Hoa. Từ xưa, những câu chuyện giáng yêu trừ ma của Chung Quỳ được nhiều người biết đến.– Theo sử sách, Chung Quỳ là người thời Đường Minh Hoàng, cực kỳ thông minh. Đến khi lên kinh ứng thí, được chủ khảo xem là kỳ tài. Thế nhưng khi lên điện ứng thí, gian thần Lư Kỷ lại lấy tướng mạo xét người, Chung Quỳ vốn xấu xí, bị Lư Kỷ buông lời xúc xiểm, vì quá tức giận đã đâm đầu vào cột mà chết, chấn động cả thiên đình. Ngọc Đế biết chuyện đã đứng ra chủ trì công đạo, phong cho Chung Quỳ làm vị thần phụ trách giáng yêu trừ ma chốn nhân gian. Nhiều gia đình hiện nay vẫn thích treo trong nhà bức tranh Chung Quỳ cao bằng người có sát khí, có thể tránh tà, trị ma.https://vi.wikipedia.org/wiki/Chung_Qu%E1%BB%B3Vì vậy có rất nhiều fan thân thiết ân cần hỏi han có chuyện gì xảy ra, có cần giới thiệu sư phụ liên quan cho hắn không.
Nhưng Bạch Ngôn từ chối tất cả.
Nếu thật sự mời những người đó tới mới chính là hại bọn họ.
Hắn không hy vọng phải chứng kiến bi kịch như trong màn hình kia nữa, cũng hạn chế Nhạn Thanh tiếp xúc với bất kỳ người nào khác.
Hắn đã suy nghĩ kỹ lại, rốt cuộc thông suốt vì sao cô gái kia bị chặt tay.
Vì hai tay cô ta từng chạm qua Nhạn Thanh…
166.
Bạch Ngôn tắt bối cảnh, bắt đầu vào game.
Khán giả trước màn hình không nhìn thấy người và bối cảnh căn phòng, nhưng vẫn say sưa bàn chuyện vừa rồi như cũ.
Mọi người tin tưởng khoa học, đương nhiên không tin thần tin quỷ, nhưng sẽ nhịn không được quan tâm vài tình huống khác thường.
Loại chuyện huyền học gì đó vĩnh viễn không giải thích được.
Cho đến khi Bạch Ngôn trình diễn một thao tác thật ngầu mới khiến khán giả tập trung vào trò chơi.
Một loạt cầu vòng chạy ngang màn hình.
Một ngày trôi qua bình thường, như chưa có chuyện gì xảy ra.
Có lẽ là do hắn sợ bóng sợ gió mà thôi.
Nhưng dường như có gì đó vừa rục rịch dưới mặt nước yên tĩnh.
167.
Lúc Nhạn Thanh chưa bị nôn nghén còn tốt, vừa xuất hiện là như muốn mạng người.
Bạch Ngôn nhìn cậu gần như nôn ra toàn bộ thức ăn vừa ăn xong, đau lòng gần chết.
Hắn tìm các biện pháp giảm bớt triệu chứng nôn nghén, nhưng không có cách nào hiệu quả với Nhạn Thanh.
Nhìn cậu nôn đến mệt lả, hắn vỗ nhè nhẹ lên lưng cậu: “Không sinh nữa, không sinh nữa, sau này chúng ta không bao giờ sinh nữa.”
“Đàn ông mang thai” – Nhạn Thanh tức giận đánh lên đầu hồ ly.
Đánh xong lại nhịn không được sờ sờ lỗ tai hồ ly ỉu xìu kia.
Rõ ràng người mang thai là cậu, sao dường như hắn còn khó chịu hơn cậu?
Nhạn Thanh hợp tình hợp lý hoài nghi, cậu còn chưa bị phản ứng mang thai đáng ngã, Bạch Ngôn đã suy nhược thần kinh trước rồi.
Haiz, hồ ly thối đang yên lành, sao lại hỏng rồi?
Kiêu ngạo hung hăng khi mời cậu ăn bữa tiệc ốc sên trước đây đâu mất rồi?
Nhạn Thanh thầm nghĩ, cậu sẽ còn nhớ rõ chuyện này thêm một trăm năm nữa.