Một ngày trước khi bộ phim chính thức công chiếu.
Các kênh truyền thông lớn bắt đầu đưa tin về những câu chuyện xung quanh người em trai Frank.
"Đây có lẽ là một trong mười tin tức gây sốc nhất năm!
Đâu có ai nghĩ tới đúng không? Frank đúng là em ruột của Tịch Thừa Quân, cùng cha cùng mẹ, là ruột thịt hàng thật giá thật. Một lần lạc mất chính là lạc mất 20 năm!
Nếu không nhờ Bạch Khởi, người em trai này chưa chắc có thể tìm được nhà để về!
【 đoè moè, thầy Tịch còn lạc mất em trai nữa hả các chiến hữu? 】
"Hồi đó không phải có ai nói đến một người em trai khác là Tưởng Phương Thành sao? Vậy bây giờ chúng ta nói về hắn thôi. Người này là con trai của Tiểu Tam, chỉ là một bảo mẫu của gia tộc Tưởng thị, người nước ngoài dùng hai chữ hầu gái cho nó sang đấy.
Lão chủ tịch Tưởng thị khi còn sống là một người cứng rắn cực kỳ xem trọng mặt mũi, lão biết Tưởng Thân muốn cùng con gái của gia tộc Tịch thị kết hôn liền lập di chúc, di chúc viết cái gì mấy người biết không? Không thể lộn xộn, không thể ngoại tình, không thể ly hôn, nếu không toàn bộ gia sản và cổ phần công ty trực tiếp chuyển cho cháu trai tương lai.
Kết quả thì đéo ngờ được há, Tưởng Thân làm cho bụng của bảo mẫu to ra rồi.
Ông già này sợ bảo mẫu làm loạn trong nhà, tiếc gia tài đấy, tiếc luôn mối quan hệ thông gia với gia tộc Tịch thị, thế nên cùng Tiểu Tam lập một kế hoạch như phim điện ảnh quý dị à. Bọn họ tráo đổi người con trai thứ hai của mẹ ruột Tịch Thừa Quân, Bà Tịch H!
Em trai của Tịch Thừa Quân được giao cho bảo mẫu, một người chị họ cùng quê ôm đi, nói rằng đó là con trai một anh chàng nào đó trong làng. Mẹ nó, mắc ói ghê chưa.
Kết quả chính là ác giả ác báo đấy, người chị họ ở cùng quê ôm đứa bé đi bán, gia đình cùng nhau phát hiện ra, cuối cùng cô ta lạc mất đứa bé trong lúc hoảng loạn bỏ chạy. Trùng hợp một cặp vợ chồng từ nước ngoài đến du lịch, lúc đó còn nổi đình nổi đám phong trào mới, nhiều người ở nước ngoài rất thích đến nước ta nhận con nuôi. Một số thực sự yêu thương trẻ em, một số nhận nuôi chúng, sau đó đăng hình chúng trên mạng xã hội để sống ảo.
Cứ như vậy, Frank được nhận nuôi, ra nước ngoài, sống ly thân với gia đình ruột thịt trong nhiều năm.
Tôi chân thành hy vọng mọi người sẽ đừng bịa ra những tin đồn về Frank và Bạch Khởi nữa.
Không dễ dàng để Tịch Thừa Quân tìm được em trai của mình.
Cuối cùng... tôi mong rằng tất cả những kẻ buôn bán phụ nữ và trẻ em sẽ chết moẹ nó đi! Cái thứ cặn bã sống trong cống rãnh của xã hội!!!"
Lần này còn gây sốc hơn so với bức ảnh chụp bản báo cáo giám định DNA của phòng làm việc gửi ra nữa.
Cũng rất nhanh đã có một bài đăng trên diễn đàn chém gió.
【 còn có người không biết sao? Lần này cmn chính là cố ý nhằm vào Bạch Khởi và Tịch Thừa Quân để bôi đen mà.
Nhà họ Tưởng lợi dụng tâm lý của Tịch Thừa Quân muốn biết tung tích của em trai ruột, sau này việc làm ăn của nhà họ Tưởng không được như trước, họ cũng lợi dụng quan hệ của Tịch Thừa Quân để mở đường cho mình.
Tịch Thừa Quân nhiều năm như vậy, ngoài trừ gia đình cậu mợ ở bên ngoại, thật sự không còn người thân nào khác. Mắt thấy Tịch Thừa Quân cùng Bạch Khởi kết hôn, chuẩn bị xây dựng một gia đình khác mới liều mạng đạp đổ, ăn không được phá cho hôi cái thể loại cứt chó đó đó.
Người đăng bài vừa rồi cái gì mà thỏa thuận kết hôn là do Tưởng Phương Thành thuê tiền mời đấy 】
【 đkm! Dưa này ăn đek nổi, muốn ói quá 】
【 tự nhiên đéo dám nghĩ đến, nếu lần trước chúng ta thật sự dựa vào tin kia mà chửi mắng hai người họ thì đã thành dạng gì. 】
【 sẽ có rất nhiều người công kích Bạch Khởi đúng không? Bạch Khởi khẳng định cảm thấy tủi thân, chịu không nổi. Lỡ như cùng thầy Tịch ly hôn thì sao đây. 】
【 gớm chó quá, rồi cái gì mà hôm bữa có bình luận nói rằng Khởi Khởi cùng hắn từng yêu nhau, có khi cũng do Tưởng Phương Thành thuê người làm đó, đuma đel buồn nói, nói nữa thêm ói 】
Điều này còn gây ảnh hưởng nhiều hơn so với chuyện những ngôi sao trong giới giải trí chia tay hay ngoại tình.
Đề tài này được thảo luận liên tục rất nhiều ngày.
Khi ai đó nhắc đến scandal của Bạch Khởi, người hâm mộ sẽ cười và nói: "Đừng chọc Khởi Khởi, Khởi Khởi sẽ hư đó", những người qua đường cảm thấy bị xúc phạm, họ lại bịa chuyện để mắng những tên ngốc này, thế nên hotsearch đứng top vài ngày liên tiếp.
Thậm chí, sự chú ý của bộ phim còn được nâng cao hơn nữa, đó là chưa kể đến năng lực của chính đạo diễn Trịnh, và bản thân kịch bản thú vị hiếm có trên thị trường hiện nay, các diễn viên cũng nằm trong phái diễn xuất thực lực, vì thế phòng vé một đường lên đỉnh.
Cuối cùng, mọi người cũng được nhìn thấy bộ mặt thật của phim điện ảnh sau khi ăn dưa phê càng.
A đù, mẫu thân kiếp!
Là câu chuyện của tỷ phu và thê đệ! Anh rể và em vợ đó!
Trịnh Danh còn đặc biệt gửi hai tấm vé cho Tịch Thừa Quân.
"Dù sao hai người cũng là thành viên của đoàn làm phim, phim công chiếu rồi, đi xem một lần đi." Trịnh Danh chua xót nói, "Tôi không đi đâu."
Bạch Khởi và Tịch Thừa Quân không từ chối, bọn họ đeo khẩu trang và mang kính râm, trốn trong đám đông, cùng nhau bước vào rạp chiếu phim.
"Mày ơi, tao dường như nhìn thấy Tịch Thừa Quân?"
"Cunhang, mày hoa mắt rồi! Một ngôi sao lớn như Tịch Thừa Quân sao có thể xuất hiện ở đây? Cho dù có vé miễn phí của đoàn làm phim, anh ấy cũng sẽ không xem, ở đây có rất nhiều người..."
Sky Mobile
Save over £400 on the incredible iPhone12
Sponsored by Sky Mobile
The Sky Mobile Summer Sale is now on! Get the incredible iPhone 12 with 5G for just £38 a month with our massive 50GB plan, saving you £408, with no upfront costs.
Read More
Bạch Khởi cũng nói: "Nhiều người quá anh ơi."
Sau đó Tịch Thừa Quân chặt chẽ ôm lấy vai cậu, nếu điều kiện cho phép, Tịch Thừa Quân đã bế cậu lên, ôm vào trong ngực ẵm đi rồi.
Trong đám đông náo nhiệt.
Cả hai người thân thiết ôm nhau.
Đây dường như là niềm hạnh phúc của tình nhân khi lén lút làm chuyện bí mật ở nơi công cộng nhỉ?
Bạch Khởi chớp mắt.
-
Bộ phim bắt đầu chiếu.
Lý gia bị tàn sát, Lý Điệp bị trọng thương và trốn thoát, khán giả không biết ai là người đã ra tay, vừa chứng kiến những màn vất vả lẫn tàn khốc của Lý Điệp vừa nhìn thấy nàng không thể che giấu được vẻ rực rỡ của chính mình, khán giả không khỏi than ngắn thở dài một phen.
Sau đó, Ban Ngọc Nhân lên sóng, hắn bước vào ngôi chùa và đưa em trai của Lý Điệp là Lý Ngọc về nhà.
Người nào đó ở hàng ghế đầu không khỏi ấm ức nói: "Đây không phải là con sói xám xấu xa lừa bé thỏ trắng về động sao?"
Bạch Khởi cũng ấm ức thầm thì: "Sói xám xấu xa."
Tịch Thừa Quân rũ mắt xoa lấy vành tai cậu, mặt không đỏ mắt không chớp, bình tĩnh nhận danh hiệu, anh đáp: "Ừm, anh sờ lỗ tai thỏ của em, không nhỏ không lớn, rất vừa tay, còn rất mềm mại."
Bạch Khởi bị anh chơi đến lỗ tai nóng hổi luôn.
Đáy lòng cậu ấm ức muốn chớt luôn á.
Thầy Tịch! Bên ngoài bên trong của anh khác nhau một trời một vực! Anh xấu xa!
Nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi đó, để Tịch Thừa Quân làm gì thì làm.
Sau một thời gian, mọi người cuối cùng cũng nhìn thấy nam nhân đứng sau tất cả thực sự là vị hôn phu chưa cưới của nữ chính, là Ban Ngọc Nhân do Tịch Thừa Quân thủ vai.
Có người ở hàng ghế đầu lập tức cười mắng: "Tao mẹ nó không ngờ mày ơi! Nhân vật Ban Ngọc Nhân này thật sự hư ra nước!"
Bạch Khởi nhướng mày: "Anh nghe thấy chưa? Thầy Tịch? Anh hư ra nước."
Tịch Thừa Quân vẫn giữ giọng điệu bình tĩnh: "Ừ." Anh nói: "Vẫn là Khởi Khởi ra nước nhiều hơn."
Bạch Khởi:?
Thầy Tịch, anh đang nói cái gì đó! Anh dám nói lại không!
Sao em nói cái gì cũng bị anh lái đi hết vậy!
Tiểu công tử xinh đẹp trong màn ảnh chết trước mặt tỷ tỷ.
Tỷ tỷ đau lòng gào khóc, rút đao, khán giả cũng bị cảm nhiễm, không khỏi thở dài.
Người nào đó ở hàng ghế đầu nói nhỏ: "Ban Ngọc Nhân đã đập vỡ viên ngọc mà hắn trân quý nhất."
Mí mắt Tịch Thừa Quân khẽ nhúc nhích, anh nắm chặt tay Bạch Khởi.
Bạch Khởi ngẩn người một chút, sau đó nắm ngược lại bàn tay của Tịch Thừa Quân.
Những thước phim tuyệt vời dường như luôn kết thúc rất nhanh, khán giả sững sờ đứng dậy, từ từ bước ra ngoài.
Bọn họ rất phấn khích, không thể không nói về việc nữ chính tuyệt vời như thế nào, mối quan hệ của nam chính với nữ chính còn tốt hơn cả tình bằng hữu tri kỷ, cảm giác cuối cùng không thể chọc thủng tầng giấy cửa sổ cũng rất cảm động. Phim nội địa năm nay rốt cuộc cũng không bị cuốn vào màn chết chóc tẻ nhạt ngày xưa nữa, tụi tôi đã chán ngấy việc anh yêu em em yêu tình tay ba đùm đùm đề đề lắm rồi!
Sau đó, lại vừa mắng Ban Ngọc Nhân vài câu, lại khóc lóc đau lòng cho tiểu công tử xinh đẹp.
Bạch Khởi cúi đầu để Tịch Thừa Quân ôm vào lòng, hai người đi theo lối thoát hiểm, thành công đến ga ra.
Hôm nay có một tài xế và một vệ sĩ, cho nên hai người họ ngồi ở hàng ghế sau.
Ngay khi Tịch Thừa Quân nâng tấm vách ngăn phía sau lên, Bạch Khởi nói liền luôn: "Anh nghe chưa? Thầy Tịch phải đối xử thật tốt với viên ngọc quý là em đó."
Tịch Thừa Quân: "Ừm, anh nghe."
Bạch Khởi liếm môi, muốn nói, thầy Tịch anh đồng ý nhanh quá, không có tâm, như vậy không được...
Tịch Thừa Quân đột nhiên quỳ xuống ghế da ở hàng ghế sau, nắm chặt cổ tay Bạch Khởi, cúi đầu, thận trọng và thành kính hôn lên đầu ngón tay Bạch Khởi.
Bạch Khởi sửng sốt, bị anh hôn đến ngứa ngáy, mặt đỏ oạch, tim gan phèo phổi theo nụ hôn của anh khẽ run lên.
"Thầy Tịch ơi?"
Tịch Thừa Quân: "Anh khác, anh sẽ yêu thương và nâng niu viên ngọc của anh."
Bạch Khởi mím môi, nhỏ giọng đáp: "Dạ."
Nhưng cậu chưa bao giờ thích bầu không khí trì trệ như vậy.
Cậu không cần thầy Tịch phải nghiêm túc, cậu hy vọng mỗi ngày thầy Tịch và cậu đều hạnh phúc, là nỗi hạnh phúc tràn ra từ tận đáy lòng.
Bạch Khởi cũng thay đổi tư thế ngồi.
Cậu cũng quỳ xuống ghế da, sau đó cúi người, nghiêng về phía trước, chủ động hôn lên cằm Tịch Thừa Quân.
Nói không phải khen chứ hôn thầy Tịch thiệt thích!
Ánh mắt Tịch Thừa Quân tối lại, anh đặt tay sau lưng Bạch Khởi, từ bị động thành chủ động, dùng sức hôn lên môi Bạch Khởi.
Sau đó nhẹ nhàng buông ra, cười nói: "Hửm? Phu thê giao bái sao?"
Hai người đều không chịu ngồi đàng hoàng, nhất quyết quỳ xuống ghế sô pha, vừa ngẩng đầu đã đụng phải nóc xe. Lúc này cả hai đang khom người hạ thấp đầu, bái thêm mấy cái sẽ đến tiết mục "đưa vào động phòng".
"Thiên địa chưa bái mà anh đòi muốn phu thê giao bái sao." Bạch Khởi ngoài miệng cứng còng, sau đó sửa lại tư thế, ngồi ngay ngắn trở về.
Tịch Thừa Quân suy nghĩ một chút nói: "Vậy thì bái đi."
Hở?
Làm thế nào để bái?
Tối nay về nhà lại diễn trò cướp dâu trên đường, sau đó bái thiên địa trên giường sao? Thầy Tịch, anh chơi đến u mê luôn rồi hả?
Tịch Thừa Quân nghiêm túc ngồi trên ghế da, nhưng không lên tiếng nữa, như thể đang chìm trong suy tư.
Làm thế nào mới có thể chân chính nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái?
... Ừm, tổ chức lễ kết hôn đi.
Chính là loại hình bày cả trăm bàn tiệc đãi khách.
-
Sau khi bộ phim được công chiếu, tất cả các cuộc thảo luận trên Internet đã xuất hiện.
【 mị thiệt xự gất muốn biết trong lúc quay phim thầy Tịch có lấy việc công phục vụ cho việc tư khum? 】
【 nhân viên đoàn phim lời trong lời ngoài đều ám chỉ có nha lầu trên...... thầy Tịch còn thêm cảnh ngay tại chỗ nữa. 】
【 các cunhang có thấy mấy đoạn xem một hồi mà cả người sướng rơn khum? Đã cái cửa đẻ, thầy Tịch giỏi quá, thật sự thủ đoạn cao siêu! Bị người ta đâm một nhát nhưng vẫn muốn hôn tiếp, mẹ kiếp! Xem một chút mà tui muốn xuyên không vô trói hai người đó trên giường để vào thẳng vấn đề chính T_T 】
【 ờ, sau đó tỷ tỷ kề dao vô đầu cô luôn......】
【 nói như thế nào tiểu công tử cũng chết rồi hu hu hu Ban Ngọc Nhân cũng chết hu hu hu 】
【 tàn nhẫn nhất chính là... thời điểm Ban Ngọc Nhân chết, hắn vẫn không biết tiểu công tử đã chết! Còn nói muốn mang đồ vật về cho y nữa. Trong lòng thương y đến không còn giới hạn, một dao đó có là thá gì! 】1
【 tiểu công tử tàn nhẫn với người khác, nhưng còn tàn nhẫn với chính mình hơn cả, không muốn tỷ tỷ bị uy hiếp liền tự sát. Thời điểm khi y tự sát y có một khắc nào nhớ đến Ban Ngọc Nhân không? 】
【 không đâu, làm sao tính là tàn nhẫn. Y đối với Ban Ngọc Nhân, kẻ giết cả nhà của mình như vậy chỉ đâm một dao không nặng không nhẹ, này là tàn nhẫn? Sao không nói chính y muốn dùng một dao đó để giải thoát cho trái tim mình đi? Các cô có để ý cảnh cuối không? Lý Điệp nhặt xác Ban Ngọc Nhân, Lý Điệp hận hắn đến như vậy, tại sao phải nhặt xác hắn? 】
【 lấy lại công đạo cho em trai? 】
【 đuma, sao thế, chúng ta có xem cùng một bộ phim khum? Tui cũng xem mà có thấy cái lozque gì đâu! 】
【 chú ý xem nha tỷ muội lầu trên, mua lại vé xem đi. Đoạn cuối cùng, Lý Điệp đi qua đoạn đường có rất nhiều bia mộ, trên đó đều viết rất nhiều tên, đều là người Lý gia, duy độc một bia mộ không tên, mà trước bia mộ không tên đó, đặt một đoá hoa mẫu đơn! 】
【 hoa mẫu đơn thì sao? ủa đuma sao tui chả hiểu cái quần gì thế 】
【... Lý Ngọc thích mẫu đơn 】
【 đumaa, tôi mới sực nhớ tới, lần đầu tiên Ban Ngọc Nhân dùng hình thức làm nhục ý chí của y, chính là bắt y mặc đồ nữ nhân, mà trên bộ đồ đó thêu một đoá mẫu đơn nở rộ!!!Đuma ra rồi, tui khók 】
【 đuma thế mà BE hu hu hu, màn ảnh hai người đầu tiên quay với nhau lại là BE! Thầy Tịch mang đến kịch bản BE! May mắn hồi đó chúng ta không tin vào cái gì mà thỏa thuận kết hôn, nếu ngoài đời cũng BE, mị thật sự nát tâm rồi. 】
【 má nó, nói như vậy, đúng thật......】
Cư dân mạng đối với CP yêu mà không đến được với nhau trong phim, kéo đến hiện thực, khi nhắc đến Tưởng Phương Thành, cây gậy đánh uyên ương chết tiệt này, thật muốn xé xác hắn ra.
Lúc này, Tưởng Thân cùng mẹ ruột của Tưởng Phương Thành đã lo lắng hơn mười ngày, sau khi đau đầu không biết tìm em trai của Tịch Thừa Quân ở đâu, mới phát hiện Tịch Thừa Quân đã tìm thấy người.
Thì ra Tịch Thừa Quân đang cố tình quay bọn họ như con gián, chính là muốn thấy được vẻ hoảng loạn sợ hãi của bọn họ!
Nhưng cha Tưởng không có thời gian để gọi và mắng chửi Tịch Thừa Quân.
Tất cả bọn họ sẽ phải đối mặt với các vụ kiện dân sự.
Mà cha Tưởng phải một mình đối mặt với nhiều vấn đề hơn nữa.
Phạm tội kinh tế, các phương thức hãm hại đối thủ kinh doanh bất hợp pháp, trốn thuế, vân vân mây mây...
Bởi vì Tưởng Phương Thành đã bước vào tập đoàn Tưởng thị đảm nhận chức vị, nên việc tẩy trắng cho bản thân cũng gặp không ít phiền phức.
Gia đình họ Tưởng già trẻ đều rất bận rộn, hàng ngày phải đối mặt với đủ loại thẩm vấn, còn phải đối phó với các ảnh hưởng tiêu cực của công ty.
Cha Tưởng ngày càng bệnh nặng hơn.
"Tôi không đến Cục Công an." Cha Tưởng nghiến răng nghiến lợi nói.
Tưởng Phương Thành lúc này vô cùng bình tĩnh, lạnh lùng nhìn bố mình: "Không đi thì có ích lợi gì sao? Hiện tại cả thiên hạ đều biết chuyện gớm ghiếc mà nhà chúng ta đã làm."
Mẹ hắn lau nước mắt, nhìn hắn kinh ngạc thốt: "Sao con có thể nói như vậy với bố?"
Không chỉ là bố đâu.
Mà bà cũng vậy.
Và tôi, cũng vậy.
Tưởng Phương Thành đau lòng nghĩ.
Tịch Thừa Quân nói đúng, cái gen thấp kém rơi vào người hắn.
Mẹ nó đều cùng một giuộc!
Cha Tưởng không để ý tới những thứ này, thở hổn hển, tức giận nói: "Vợ của mày đâu? Lúc này, mày không muốn đi tìm nhà họ Hàn sao..."
"Tìm ai? Hàn Ti? Bố nghĩ rằng cô ấy sẽ vui lòng giúp đỡ à?"
"Tìm chủ tịch Hàn! Ông ấy nhất định sẽ giúp. Ông ấy không muốn con gái mình tái hôn đúng không?"
Tưởng Phương Thành lạnh lùng nói: "Muốn tìm chỉ có thể tìm được trong lò thiêu."
"Ý mày là gì?"
"Trong lúc bố nằm viện, cha và bà nội của Hàn Ti lần lượt qua đời, khi cha cô ấy mất, cô ấy nóng lòng muốn đạp tôi xuống, đạp nhà chúng ta xuống. Bố không biết sao? Bố đang âm mưu tính kế nhà họ Hàn. Hàn Ti cũng vậy thôi, cô ấy chỉ muốn lừa người cha mình chuyển giao quyền lực toàn bộ công ty về đây."
Đầu cha Tưởng "ong" một tiếng, môi run run: "Không, không thể... Cô ta là phụ nữ, cô ta đá mày, sao có thể chống đỡ nhà họ Hàn được? Cô ta còn chưa có con trai! Nhà họ Hàn không có đời sau, làm sao có thể nối nghiệp!"
Tưởng Phương Thành gần như mất sạch kiên nhẫn.
Hắn nhìn về phía người bố thất bại của mình: "Bố ngu thật hay ngu giả vậy? Cô ta là đàn bà phụ nữ. Tử cung ở trong cơ thể của cô ta, muốn có người thừa kế, tìm ai không được? Đâu nhất định phải tìm tôi?"
"Mày, mày..." Cha Tưởng chưa bao giờ bị mắng là "ngu" huống chi còn bị con trai của mình gọi như thế, ông thở không nổi rồi ngất đi.
"Sao con có thể vô lễ với bố mình như vậy? Gia đình chúng ta bây giờ phụ thuộc vào ông ta đó!" Người phụ nữ hét lên, chạy đến đỡ cha Tưởng.
Tưởng Phương Thành đột nhiên căm ghét thế giới này đến cùng cực.
"Dựa vào ông ta? Bây giờ nhà họ Tưởng dựa vào ai cũng vô dụng thôi. Nhà chúng ta... sắp phá sản rồi."
Người phụ nữ cũng nói như vậy, bà ấy hét lên: "Không thể nào! Con đừng nói nữa, con xem nhanh lên, bố con làm sao bắt đầu co giật rồi?"
Tưởng Phương Thành phớt lờ bà.
Kể từ khi bọn họ nói dối và làm những điều không thể vãn hồi, bọn họ đã là con cá nằm trên thớt chờ bị lóc da xẻ thịt. Vì bản thân hắn thừa hưởng gen di truyền của bọn họ và học được tính ích kỷ từ trong xương, định mệnh đã an bài Tịch Thừa Quân sẽ dùng thiên la địa võng để trói chặt bọn họ trong đó, càng giãy giụa thì càng máu thịt be bét.1
Tịch Thừa Quân đủ tàn nhẫn, đủ thông minh.
Bây giờ... và cả sau này...
Vĩnh viễn sẽ không có người tin rằng Tịch Thừa Quân đã cướp bạn trai hắn, hơn nữa còn thành lập thỏa thuận kết hôn với Bạch Khởi để nhận tài sản thừa kế của mẹ ruột.
Bọn họ diễn giả thành thật.
Chỉ có hắn vẫn mãi luẩn quẩn trong vòng tròn nhỏ hẹp này, hết lần này đến lần khác hét lên một cách bất lực, Bạch Khởi nên là bạn trai của tôi, nên là của tôi...2
Gia đình họ Tưởng xào xáo như thế nào, không ai đoái hoài đến.
Mọi người chỉ bàn tán vài câu xem tiếp theo nhà họ Tưởng sẽ phải đối mặt với những cáo buộc gì, hay đại loại như có lẽ nhà họ Tưởng sẽ thực sự sụp đổ.
Vào lúc này, một bài đăng mới xuất hiện trong mắt công chúng.
《 mị tìm được "Ánh trăng sáng" của Bạch Khởi là ai rồi!!! 》
【 thật ra cái này cũng không phải đặc điểm nổi bật gì cho cam, vì trong giới giải trí, ai mà chân chẳng dài, mặt chẳng đẹp, khí chất chẳng cool ngầu...... Nhưng quan trọng chính là những chi tiết chính kia, ở góc nghiêng của khuôn mặt có một nốt ruồi son tinh xảo, luôn mang dáng vẻ u buồn, thân thủ điêu luyện một kích tất trúng... Mấy người nghĩ ra chưa? Có thể ngày trước khum biết nhưng bây giờ nhất định phải biết! 】
【? Rất xin lỗi, tôi bị ngu ngok vẫn khum hiểu QAQ】
【 thui được rồi, tui nói đây, chính là BAN NGỌC NHÂN!! 】
【 Điểm lại tình tiết phổ cập cho các cô đây, Ban Ngọc Nhân từng nhắc đến những chuyện như sau: thứ nhất, khi còn nhỏ, ngươi hẳn là rất thích màu đỏ nhỉ. Thứ hai, khi còn nhỏ ngươi từng khóc đến ngất đi, tỷ của ngươi rất đau lòng, hỏi ngươi làm sao vậy. Ta nói rằng bởi vì chân ta quá dài, ngươi chạy theo không kịp, ngươi muốn ta cõng ngươi, nhưng ta không chịu, thế là ngươi trèo lên người ta, nhưng trèo thế nào cũng không lên, còn xé mất một góc quần của ta. 】
【! Liên kết rồi! Đệt đệt đệt! Còn nốt ruồi son ở bên sườn mặt của Ban Ngọc Nhân đúng là có! Nhưng đó thật ra không phải nốt ruồi son, mà là thời trẻ hắn bị té ngã vào bụi gai, trong đó có một gai nhọn đâm khá sâu để thành một vết sẹo nhỏ như nốt ruồi son. 】
【 còn thân thủ điêu luyện một kích tất trúng đâu?? 】
【 là lần đầu tiên Lý Ngọc nhìn thấy Ban Ngọc Nhân giết người 】
【 mẹ nó mẹ nó mẹ nó tôi nhớ đoạn đó rồi......】
【 mẹ nó tuyệt vời! Bạch Khởi tuyệt vời ông mặt trời 】
【 ỏ ỏ ỏ mẹ nó hai người là song kiếm hợp bích hả! Đường được chôn đến tận cùng thế giới, phải đào sấp mặt mới thấy được! Tinh tế! Tuyệt vời! Bộ phim này bàn đến tỉ mỉ sẽ ra được một bao tải đường! 】
【 hu hu hu trong thế giới đó Ban Ngọc Nhân không có được viên ngọc mà hắn ao ước, Bạch Khởi xé rách tấm màn thời không vượt đến, tặng cho hắn sự dịu dàng đến cực hạn 】
【 ánh trăng sáng trong lòng của ta là Ban Ngọc Nhân, ta thích đôi chân dài mà ta mãi không theo kịp, ta thích nốt ruồi son tinh xảo ở góc nghiêng của ngươi, ta thích dáng vẻ ngươi u buồn ngồi trên ghế ngắm trăng, ta thích ánh mắt ngươi nhìn ta mỗi khi ngươi vươn tay về phía ta, ta thích dáng hình ngươi mạnh mẽ và cường thế khi vung thanh kiếm sắc nhọn, một kích tất trúng... Thân ta chẳng thể đến với ngươi, nhưng tâm này khát vọng cùng ngươi đời đời suốt kiếp. 】
Khán giả và cư dân mạng sau khi xem xong phim lại ngất xỉu.1
Câu nói của Bạch Khởi không chỉ khéo léo giải quyết nguy cơ khi đó và mang thêm dưa cho mọi người ăn, mà thật nhiều ngày sau, nó đã biến thành đường trộn vụn thuỷ tinh, đút vào họng của từng người.
【 Từ sân khấu đến hạ màn, Bạch Khởi thực sự đã đóng góp một màn trình diễn thú vị cho bộ phim!! 】
【 Bái kiến vị thần của của chúng taaaaa! Thầy Tịch dẫn Bạch Khởi gia nhập đoàn phim là nước cờ rất đúng đắn! 】
Vào lúc này, không còn ai đi ra chất vấn Bạch Khởi có muốn gia nhập làng giải trí hay không nữa.
Cũng không còn ai hỏi đến kỹ năng diễn xuất kéo chân của Bạch Khởi, hay liệu thầy Tịch có phải hay không lấy việc công tư việc riêng, muốn phá hỏng tượng đài Trịnh Danh.
Khi bài đăng đang sôi sục trên mạnh, gia đình Bạch Khởi và gia đình Tịch Thừa Quân đang ăn tối cùng nhau.
Giữa bữa ăn, Tịch Thừa Quân nhận được một tin nhắn từ Tiểu Lâm.
Anh bình tĩnh đọc xong rồi đẩy ghế đứng dậy.
"Khởi Khởi."
"Ơi?" Bạch Khởi đang loay hoay ăn ngon lành, ngẩng đầu lên nhìn anh.
Tịch Thừa Quân: "Em lại đây với anh đi."
"Em tới liền, anh chờ em ăn nốt miếng thịt này nha." Bạch Khởi vội vàng cắn một cái, cùng anh đi vào phòng ngủ.
Phòng ngủ trong nhà mới rất rộng.
Sau khi Tịch Thừa Quân vào cửa, anh liền trở tay khóa cửa lại.
Bạch Khởi:?
Động tác quen thuộc này.
Tịch Thừa Quân quay đầu, trầm giọng hỏi: "Khởi Khởi, ánh trăng sáng mà em nói, cơ bản là không tồn tại phải không?"
"Đó là một nhân vật."
"Đó là Ban Ngọc Nhân."
"Anh biết rồi sao?"
Tịch Thừa Quân gật đầu, anh lặng yên nhìn Bạch Khởi, ánh mắt nồng cháy, gần như hóa thành một quả cầu lửa, muốn cuốn Bạch Khởi tan chảy vào trong đó.
Anh từng nói với Bạch Khởi.
Nhân vật này rất giống anh.
Vì vậy Bạch Khởi cũng chia ra một tia dịu dàng đến Ban Ngọc Nhân.
Nhưng hoàn cảnh của bọn họ hoàn toàn trái ngược ——
Anh có được toàn bộ Khởi Khởi.
Cõi lòng Tịch Thừa Quân chưa bao giờ trải nghiệm cảm giác như thiêu như đốt đến thế, anh cúi người hôn Bạch Khởi.1
Anh không dám tin Bạch Khởi thích anh đến mức nào, nhưng cái gọi là "ánh trăng sáng" không ngờ lại trở thành lời tỏ tình đẹp nhất trong đời anh.
Bởi vì chỉ khi đã đủ thích rồi mới có thể đem từng chút, từng chút rồi tất cả những thứ liên quan đến người hòa vào cùng câu chuyện của tôi.
Trong phòng ăn ở bên này.
"Sao đi lâu như vậy chứ?" Ba Bạch nhịn không được chậc lưỡi, "Thức ăn cũng nguội hết rồi."
Cậu Tịch lạnh lùng nhìn lên: "Frank, con đi xem một chút đi."
Cố gắng để cho Frank cùng anh hai bồi dưỡng tình cảm anh em chan hoà thân ái.
Frank gật đầu, đứng dậy, đi lên tầng, lịch sự gõ cửa.
"Anh hai?"
"......"
"Chị dâu?"
"......"
Frank ngốc nghếch ấn tay nắm cửa xuống.
... Ủa, bị khoá nè???
"Hình như em nghe thấy giọng của Frank, đúng không thầy Tịch?" Bạch Khởi thì thào.
"Không phải, em nghe nhầm rồi."
"?"
Tịch Thừa Quân ôm Bạch Khởi, anh dịu dàng nói: "Khởi Khởi ôm anh chặt hơn nhé."
Đèn trong phòng mờ đi.
Đôi mắt Bạch Khởi rất nhanh đã ánh nước, ở giây phút thăng hoa nhất, cậu mơ hồ nghe thấy giọng nói của Tịch Thừa Quân.
"Khởi Khởi à, chúng ta kết hôn đi."
"Là chân chính kết hôn, gửi thiệp mời đến bạn bè thân thích của cả hai."
"Thầy Tịch diễn nhiều rồi, anh không sợ có người đến cướp phu nhân của anh sao?"
"Anh không sợ, cướp không được. Trừ khi anh chết."
"Bậy bạ bậy bạ! Xem anh nói gì kìa!" Bạch Khởi phỉ phui ba lần, sau đó lông mi khẽ run, vô thức nắm chặt vạt áo trên người Tịch Thừa Quân, nhẹ giọng trả lời: "Dạ... kết hôn."
Bọn họ đều rất biết diễn kịch.
Một người là ảnh đế chưa bao giờ thể hiện bộ mặt thật của mình trước ống kính, một người là bé vợ toàn năng diễn cái gì giống cái đó.
Họ đều là những diễn viên trời sinh.
Nhưng hai diễn viên này yêu nhau, là chuyện không còn gì rõ ràng hơn nữa.
Bọn họ biết.
Tất cả mọi người biết.
- Chính văn hoàn-