An Hạnh Nhi đối diện với tất cả mọi người trong phòng hội nghị cấp cao.
Khóe môi cô khẽ mỉm cười, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Cổ đông Xương cảm thấy tôi ngồi ở vị trí tổng giám sát Marketing có gì không thỏa đáng sao?”
“Phí lời!” Sắc mặt Xương Đức Việt trầm xuống, rõ ràng rất không hữu hảo.
“Cổ đông Xương cảm thấy tôi chỗ nào không thỏa đáng?” Thái độ của An Hạnh Nhi trầm ổn, không vì có người chất vấn mà lộ ra hoảng loạn.
“Đầu tiên, tập đoàn An thị quý vì xí nghiệp xếp thứ hai tư sản Bắc Văn Quốc, trong tập đoàn đều là tinh anh, ngay cả nhân viên cơ bản nhất cũng cần tốt nghiệp cấp ba top 50 trường toàn quốc, hoặc là nhân tài kinh nghiệm phong phú có thành tích nhất định.
Thứ hai, từng đảm nhiệm tổng giám sát Marketing của tập đoàn An thị đều tuổi từ 35 trở lên, đi từ tầng đáy từng bước tôi luyện phát triển, nhân viên có kinh nghiệm thị trường phong phú và thành tích cực kỳ xuất sắc cũng chưa từng có ai là trực tiếp từ trên trời giáng xuống.” Xương Đức Việt liệt kê hai điểm, tràn đầy khinh thường An Hạnh Nhi: “Thử hỏi cô An, cô không có học lực không có kinh nghiệm, thậm chí không có năng lực, cô làm sao cảm thấy mình có thể đảm nhiệm tổng giám sát của bộ phận tiêu thụ tập đoàn đứng thứ 2 toàn quốc và thứ 100 toàn cầu?!”
Lời nói ào ào.
Rõ ràng là sớm đã có chuẩn bị.
An Hạnh Nhi bình tĩnh nhìn tất cả mọi người có mặt một cái, nhìn An Quốc Đại, nhìn nụ cười trào phúng đắc ý của ông ta, thật sự không chút che giấu.
Ánh mắt cô khẽ động.
Nhìn An Quốc Cường một cái.
Nhìn ba cô rõ ràng là muốn nói chuyện cho cô.
Cô liền trực tiếp mở miệng: “Đối với chất vấn của Cổ đông Xương, tôi biểu đạt hiểu được, cũng cực kỳ đồng tình.
Không nói tập đoàn An thị ở toàn quốc có địa vị thế nào, chỉ dựa vào một con nhóc không có kinh nghiệm như tôi, quả thực rất khó đảm trách nhiệm vụ nặng nề như vậy.”
“Ha.” Xương Đức Việt cười lạnh, chính là bộ dạng khinh thường.
Đại khái cảm thấy bị ông ta nói hai câu như vậy, con nhóc liền run rồi.
An Quốc Đại đương nhiên cũng vô cùng vui mừng.
Cuộc hội nghị cấp cao này chính là ông ta cố ý tổ chức, để Xương Đức Việt làm An Hạnh Nhi khó xử trước mặt mọi người, cũng là ông ta cố ý sắp xếp như vậy.
Một mặt là để xả giận cho con gái ông ta, để An Hạnh Nhi đừng cho rằng mình là con gái An Quốc Cường thì có thể tùy tiện bắt nạt An Mục, cô còn chưa có tư cách đó! Mặt khác, đương nhiên cũng là không muốn để cô xuất hiện ở tập đoàn An thị, dù muốn xuất hiện thì cũng tuyệt đối không thể có vị trí cao như vậy, ông ta tuyệt đối không thể để cô có bất kỳ thành tích gì ở trong tập đoàn, lỡ làm hỏng chuyện lớn của ông ta thì được không bằng mất.
Trong phòng hội nghị cấp cao như vậy.
Đám người nhằm vào An Hạnh Nhi.
An Quốc Cường đương nhiên là không nhìn nỗi nữa.
Ông cũng ngờ được hội nghị hôm nay, cấp cao cố ý để An Hạnh Nhi đến làm quen, cũng tuyệt đối là không có ý tốt, nhưng đứng ở góc độ công bằng công chính, ông cũng không thể quá bảo vệ cô, cho nên đương nhiên là đồng ý, chỉ là không nghĩ tới, có những người còn thật sự không cho ông chút mặt mũi nào.
Ông lại mở miệng.
Giọng nói lại bị An Hạnh Nhi đè xuống.
“Nhưng mà, tôi đã có thể xuất hiện ở đây, đã ngồi lên vị trí tổng giám sát của phòng marketing, tôi liền có lý do ngồi được.”
“Lý do gì?” Xương Đức Việt vô cùng trào phúng: “Con gái chủ tịch sao?”
“Đúng.” Cô thẳng thắn thừa nhận.
Toàn trường không chỉ Xương Đức Việt, các cấp cao khác cũng không nhịn được cười.
Đại khái là thật sự cảm thấy cô có chút không biết tốt xấu.
Mặt cô rốt cuộc lớn cỡ nào mà đi cửa sau lại có thể đi đến đương nhiên như vậy?!
“Vì là con gái chủ tịch, mới sẽ từ nhỏ vì ba mình mà thường xuyên nghe nói đến chuyện công ty, cũng chính là quen thuộc công ty hơn người bình thường.
Thậm chí, rất nhiều hạng mục lớn của tập đoàn An thị, ba tôi đều từng nhắc tới với tôi.
Ví như hạng mục đấu thầu kiến trúc tiêu chuẩn quy hoạch thành phố nửa năm trước, xây dựng câu lạc bộ cấp cao Trúc Uyển, đất quanh quảng trường công ích, vân vân, toàn bộ quá trình đàm phán và kết quả tôi đều rất rõ ràng.
Cho nên, đối với Cổ đông Xương chỉ trích tôi không có kinh nghiệm, tôi không thể hoàn toàn tiếp nhận, mặc dù không phong phú, nhưng cũng tuyệt đối không phải không hề tồn tại, huống chi, kinh nghiệm cũng chỉ là một mặt để khảo nghiệm năng lực làm việc, không thể hoàn toàn nói rõ tôi có thể đảm nhiệm cương vị này hay không.”
Xương Đức Việt chuẩn bị mở miệng phản bác.
An Hạnh Nhi hoàn toàn không cho ông ta cơ hội nói chuyện: “Tiếp theo, đối với Cổ đông Xương chỉ trích về học lực của tôi, tôi không biết hai học vị thạc sĩ chuyên ngành kinh tế thương mại quốc tế đại học Thanh Thành, học lực như vậy có thể vào tập đoàn An thị không.
Nếu không thể, vậy thời gian tôi học đại học và học vị thạc sĩ nhận được lời mời của đại học Wilberforce học viện cao nhất toàn cầu, làm sinh viên trao đổi đến Wilberforce học tập, đạt được vinh dự dải lụa xanh hằng năm của đại học Wilberforce, không biết có thể có tư cách vào không? Đúng rồi, các vị đang ngồi ở đây có lẽ không biết dải lụa xanh rốt cuộc đại biểu điều gì.
Cho tới hiện tại, toàn thế giới chỉ có không tới 50 người đạt được, trong đó bao gồm bố già kinh tế quốc tế Will, đương nhiệm bộ trưởng kinh tế St, tỷ phú hàng đầu thế giới Costella, vân vân.”
Lời của An Hạnh Nhi khiến tất cả mọi người trợn mắt há mồm.
Ai cũng không biết cô có học lực như vậy.
Trong mắt tất cả mọi người, cô chỉ là một người phụ nữ một lòng một dạ muốn gả cho người ta, căn bản không thể nào có thành tựu cao như thế.
Hơn nữa nói vậy, An Hạnh Nhi thi đậu đại học Thanh Thành đồng thời học cùng chuyên ngành với Cố Quân Tường, tại sao tất cả mọi người chỉ biết học lực và thành tựu của anh ta, lại không hề có ai biết An Hạnh Nhi cũng ở trường đó cũng là chuyên ngành đó, mặc dù hai người cách biệt ba tuổi, nhưng theo lý mà nói, một đôi tình nhân đều có thành tích cao như vậy, sớm đã được báo cáo rộng rãi rồi, tại sao An Hạnh Nhi lại lặng lẽ không nghe nói như vậy.
An Hạnh Nhi cũng biết hoài nghi của tất cả mọi người.
Dù sao năm đó, cô quả thực khiêm tốn đến lên lớp cũng không ai biết, cô là con gái của chủ tịch tập đoàn An thị, bình thường cũng không hề nói với bất kỳ ai cô đang học ở trường này, càng không có ai biết, cô còn từng du học Wilberforce, còn đạt được biểu dương cao như vậy của Wilberforce.
Mà tất cả những điều này đều là vì, Cố Quân Tường không thích, anh ta không thích năng lực của cô quá xuất chúng, trên danh nghĩa nói không muốn họ quá phô trương, trên thực tế là không muốn ánh hào quang của cô ngược lại khiến anh ta mất đi cảm giác ưu việt.
Chỉ là cho tới khi sống lại, cô mới biết mà thôi.
“Nói hoa mỹ như vậy, chứng cứ đâu?” An Quốc Đại lúc này cũng không nhịn được nữa, rõ ràng không tiếp nhận được An Hạnh Nhi có thành tích này.
Một khi có thành tích như vậy, không phải rõ ràng con cái của ông ta quá bình thường sao?
An Phát chỉ là tốt nghiệp đại học trọng điểm bình thường, An Tầm miễn cường đỗ đại học, còn là tốn tiền mới đỗ được.
An Mục tốt hơn một chút, liền học học viện cấp cao xếp top 10, nhưng cộng lại cũng không vinh dự như trong miệng An Hạnh Nhi.
Quan trọng nhất là, nhiều năm như vậy, trước nay không hề nghe nói cô học ở đâu, có biểu dương vinh dự gì..