Tần Thạc đi vệ sinh xong, quay về phòng bao.
Diệp Thương Ngôn đang ngồi bên trong uống rượu.
Ngoại trừ anh, còn có Diệp Thương Hải và Đồng Vận Khiết, “Việt Duệ đâu?” Diệp Thương Ngôn hỏi Tần Thạc.
Đã lâu không thấy anh ta quay lại.
“Bị yêu tinh Hạ Tư Tư kia dẫn đi rồi.” Tần Thạc cạn lời.
Thật sự ấn tượng đối với Hạ Tư Tư không tốt.
Tiêu Việt Duệ năm đó bị thương đến đứt ruột đứt gan trên người Hạ Tư Tư.
Anh ta thật sự sợ tên kia lại dẫm lên vết xe đổ.
“Việt Duệ đã đi rồi, vậy tôi cũng về thôi” Diệp Thương Ngôn đặt ly rượu xuống.
Nhân vật chính tối nay là Tiêu Việt Duệ, tất cả mọi người đều là vì hoan nghênh anh ta về nước.
Bây giờ nhân vật chính cũng đi rồi, nên giải tán thì giải tán thôi.
“Cùng đi đi.” Diệp Thương Hải phụ họa.Tần Thạc có chút cạn lời.
Có cần quét sạch hứng thú vậy không?
Còn chưa tới 12 giờ đã vội về rồi?! “Anh đi vệ sinh một chuyển, Vận Khiết, em ở cửa đợi anh một lát.” Diệp Thương Hải nói.
“Được.” Đồng Vận khiết đáp.
Mấy người cùng ra khỏi phòng bao.
tới cổng lớn.
Lúc Diệp Thương Ngôn chuẩn bị lên xe “Ngôn” Đồng Vận Khiết bỗng gọi anh lại.
Diệp Thương Ngôn dừng bước.
“Em muốn chia tay với Thương Hải.” Đồng Vận khiết nói thẳng.
“Đó là chuyện của cô.” Diệp Thương Ngôn lãnh đạm.
“Em đã thử rồi, ngoại trừ anh, em không có cách nào yêu người đàn ông khác.”
“Đó cũng là chuyện của bản thân cô “Em biết anh và An Hạnh Nhi chỉ là kết hôn hình thức, em bằng lòng đợi anh” Đồng Vận Khiết có chút kích động nói.
Tần Thạc ở bên thật sự không tiên chen mồm.Bốn người anh ta, Diệp Thương Ngôn, Diệp Thương Hải, còn có Đồng Vận khiết là bạn học.
Chính xác mà nói, mối quan hệ còn không chỉ là bạn học.
Giữa họ che giấu rất nhiều bí mật, cho nên quan hệ rất khó có thể hình dung.
Vốn dĩ ban đầu mọi người đều rất ổn.
Bỗng có một ngày, Đồng Vận khiết nói cô ta thích Diệp Thương Ngôn.
Chính là kiểu…thích đến mạng cũng có thể không cân.
Sau nhiều lần thổ lộ thất bại, từng tự sát vì anh.
Tự sát không thành, cũng không có được chút thương tiếc của anh, Đồng Vận Khiết buồn bực, liền lên giường với Diệp Thương Hải.
Diệp Thương Hải thực ra là thích Đồng Vận Khiết, chỉ là vì cô ta luôn thích Diệp Thương Ngôn nên không biểu lộ tình cảm của mình, sau này xảy ra quan hệ với cô ta, liền thuận lý thành chương trở thành người yêu.
Trên thực tế, người có mắt đều có thể nhìn ra, trong mắt Đồng Vận khiết chỉ có Diệp Thương Ngôn.
Diệp Thương Hải và Đồng Vận khiết chia tay chỉ là chuyện sớm muộn,Thực ra trước khi An Hạnh Nhi xuất hiện.
Tần Thạc cũng cảm thấy Diệp Thương Ngôn cuối cùng vẫn là sẽ ở cùng Đồng Vận khiết, dù sao nhiều phụ nữ như vậy, chỉ có cô ta thật sự từng kiến thức Diệp Thương Ngôn rốt cuộc là người thế nào, chỉ có cô ta miễn cưỡng có thể đến gần anh.
Tuy nhiên.
Lại không hề phòng bị xuất hiện một An Hạnh Nhi chưa từng nghe nói đến.
Sau khi xuất hiện.
Tình cảm của Diệp Thương Ngôn phát ra liền không thể thu lại.
Đồng Vận khiết đại khái cũng không nghĩ tới, Diệp Thương Ngôn sẽ đột ngột kết hôn, đột ngột có người phụ nữ khác.
Cô ta đại khái luôn cảm thấy, Diệp Thương Ngôn không tiếp nhận mình chỉ là vì hiện tại thân phận của anh đặc thù, đợi sau khi tất cả được giải quyết, anh sẽ ở bên cô ta.
Tuyệt đối không nghĩ tới.
Giữa đường lại xông ra một kẻ ngán chân.
Vừa bắt đầu còn có thể lừa dối bản thân Diệp Thương Ngôn và An Hạnh Nhi chỉ là hôn nhân hìnhthức, tồn tại lợi ích.
Bất kể thế nào, Diệp Thương Ngân kết hôn với An Hạnh Nhi chính là hợp tác cùng thắng.
Tài phú của nhà họ An đối với họ chỉ có lợi.
Thời gian lâu dần, người có mắt đều có thể nhìn ra, tình cảm của Diệp Thương Ngôn đối với An Hạnh Nhi không giống bình thường.
Cho nên Đồng Vận khiết không kiên nhẫn nỗi nữa.
Tối nay anh ta nhiều lần nhìn thấy Đồng Vận khiết không màng xấu hổ quấn lấy Diệp Thương Ngôn.
Diệp Thương Ngôn đối với cô ta xem như tốt tính, không trực tiếp đầy ra, nhưng rõ ràng cũng không cho cô ta bất kỳ hi vọng nào.
Lúc này cũng vậy.
Thái độ như nhau, máu lạnh như nhau: “Tôi trước nay không xem hôn nhân thành trò đùa”
“Diệp Thương Ngôn!” Đồng Vận Khiết đồ.
sup Diệp Thương Ngôn đã ngồi vào xe, nghênh ngang rời
Vành mắt Đồng Vận khiết đỏ bừng.
Bị thương trên mặt, mắt thường cũng có thể thấy được.Tần Thạc bất đắc dĩ thở dài, khỏe mắt nhìn thấy Diệp Thương Hải ở phía sau.
Anh ta vẫn là đừng nhúng tay vào đoạn tình tay ba này.
Tần Thạc tự giác ngồi vào trong xe, cũng nghênh ngang rời đi.
Ngồi trong xe, anh ta bấm gọi điện thoại.
Đối với những người vì tình và đau thấu tim này, anh ta bày tỏ cực kỳ không hiểu nỗi
Giữa đàn ông và phụ nữ, quan hệ thuần túy nhất, hòa hợp nhất hằn nên là quan hệ giữa tiền bạc và thể xác.
“Darling, tối nay rành sao?” Điện thoại kết nối, khỏe môi Tần Thạc mìm cười.
“Cậu cả Tần, anh cuối cùng nhớ tới em rồi, em còn cho rằng anh quên em rồi chứ.” Giọng nói nũng nịu bên đầu kia vô cùng mềm mại.
“Anh sao có thể quên được thân thề yêu kiều của em.”
“Đáng ghét.” Đầu kia trách yêu.
“Gặp ở chỗ cũ.”
“Ngày mai em có buổi sự kiện, tối nay không thể chơi quá trễ a.”“Trước 2 giờ thả em về “
“Anh nói đó.”
“Anh lúc nào thì lừa em.”
“Được, nửa tiếng nữa em tới.” Đầu kia vô cùng hưng phần.
“Ừ” Tần Thạc cúp điện thoại.
Giữa nam và nữ, nên rõ ràng đơn giản như vậy, yêu đương, mệt biết bao.
Cũng dưới màn đêm.
Hạ Tư Tư say mèm từ trung tâm sàn nhảy bước xuống.
Người đàn ông bị cô kéo vừa rồi cũng không biết đi đâu rồi.
Thật mất hứng.
Đương nhiên, Hạ Tư Tư cũng sẽ không làm gì đàn ông.
Dù sao cô cũng là người có bạn trai, nhưng có lúc ở hoàn cảnh thế này, cô thỉnh thoảng đùa thành nghiện.
Mới không giống đảm bạn rượu thịt kia của cô, cũng không biết dẫn bao nhiêu tiểu thịt tươi về.Cô xoa đầu có chút mê mang.
Không đi nhảy còn tốt, bây giờ thật sự khiến bản thân nhảy đến choáng rồi.
Hạ Tư Tư lảo đảo ra khỏi đại sảnh, trực tiếp đi vào một chiếc xe dừng ở cửa, nặng nề ngồi vào.
Giây phút ngồi vào, không cảm thấy gì cả, một giây sau bên cạnh lòi ra một người.
Cô bây giờ chỉ muốn lập tức quay về trên chiếc giường lớn của mình, sau đó ngủ.
Cô thực sự đã rất lâu không say như vậy rồi.
Quả nhiên người phụ nữ An Hạnh Nhi kia chính là khắc tinh của cô.
Vì một câu của cô ấy, khiến cô tâm trạng không thoải mái đến bây giờ, còn lấy rượu mua say.
Lúc này, dường như lại nhớ tới lời An Hạnh Nhi nói.
Không biết có phải tác dụng của cồn không.
Hạ Tự Tự khí thế bừng bừng lấy điện thoại ra, bám gọi số của Nhiếp Tử Minh.
Đầu kia kết nối: “Tư Tư”
“Nhiếp Tử Minh, anh rốt cuộc lúc nào lấy em?!”
“Tư Tư, em uống say rồi?”“Em không say!” Hạ Tư Tư cự tuyệt thừa nhận: “Em chỉ là muốn hỏi anh, anh lúc nào lấy em?”
“Tư Tư, em thật sự uống say rồi, em ở đâu, anh đến đón em.”
“Em không thèm anh dịu dàng ân cần, em không thèm anh thuận theo, em muốn kết hôn với anh, lên giường với anh, em muốn sinh một đống bạn nhỏ cho anh!”
“Tu Tu…”
“Nhiếp Tử Minh, anh rốt cuộc đang do dự cái gì! Anh rốt cuộc đang sợ cái gì?!” Vành mắt Hạ Tư Tư bỗng đỏ lên, cảm thấy mình vô cùng tủi thân: “Lấy em, khó như vậy sao?”
Tiêu Việt Duệ ngồi bên cạnh, yên lặng nhìn cô.
Nhìn nước mắt cô rơi từng giọt từng giọt.
Cho nên, tất cả bất thường hôm nay của Hạ Tư Tư, chỉ là vì cô và Nhiếp Từ Minh mâu thuẫn..