Sau Khi Trọng Sinh Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam

Chương 236

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



**********
CHƯƠNG 236
Cũng thật là, một người phụ nữ cả đời yêu thương, che chở không gì sánh được.

Hạ Tư Tư lạnh lùng nhìn hai người bọn họ, nghiến răng nghiến lợi, lần này không có công kích.

Vì Tiêu Việt Duệ, cô lựa chọn im lặng.

Lúc này, Nhiếp Tử Minh cũng đã đến bên cạnh Hạ Tư Tư, ôm cô vào lòng, dường như là đang an ủi cô.

Ngược lại, An Hạnh Nhi đột nhiên cảm thấy mình lúc này có chút gượng gạo.


Cô bình tĩnh nhìn Nhiếp Tử Minh một cái.

Chuyển dời tầm mắt.

Không lâu sau.

Trên hành lang lại có thêm tiếng bước chân.

Là cảnh sát giao thông.

Xảy ra vụ tai nạn giao thông lớn, cảnh sát giao thông đến để điều tra tình hình.

Hạ Tư Tư giải thích cụ thể quá trình.

Tiêu Trầm lúc này không bình tĩnh nổi nữa: “Là cô đẩy Việt Duệ?!”
Hạ Tư Tư khẽ cắn môi.

Cảnh sát cũng đang xác nhận: “Cô Hạ, để tôi xác nhận lại lần nữa, cô đẩy Tiêu Việt Duệ ngã xuống đường, rồi Tiêu Việt Duệ bị xe đụng trúng?”
Hạ Tư Tư thẳng thắn trả lời.

Nhiếp Tử Minh nói thẳng: “Chắc là kết quả của việc xô đầy lẫn nhau, bởi vì lúc tôi nhận được cuộc gọi của Tư Tư, có nói cô ấy và Tiêu Việt
xsau-khi-trong-sinh-toi-ga-cho-ke-tu-thu

thoát, một khi tìm được người liên quan, chúng tôi sẽ liên hệ với cô Hạ ngay lập tức, xin cô Hạ luôn mở điện thoại, đừng rời khỏi Thanh Thành.


Hạ Tư Tư gật đầu.

Cảnh sát rời đi.

Trên hành lang khôi phục lại yên tĩnh.

Yên lặng.

Đang chờ cuộc phẫu thuật kết thúc.

Càng yên tĩnh, thật ra càng khiến con người ta kinh hoàng.

Hạ Tư Tư cảm thấy nhịp tim của mình đập, không theo quy luật, điên cuồng, hung tợn.

Cô cảm thấy Tiêu Việt Duệ còn không ra ngoài.

Cô có thể bị tái phát bệnh tim rồi.

Rất lâu.


Hạ Tư Tư có cảm giác như một thế kỷ đã trôi qua rồi.

Cửa phòng phẫu thuật mở ra.

Một bác sĩ mặc áo choàng phẫu thuật bước ra trước, vẻ mặt có chút mệt mỏi.

Những người đang chờ vội vàng chạy tới: “Bác sĩ, con trai tôi thế nào?”
“Hiện tại bệnh nhân không nguy hiểm đến tính mạng, rất may được cấp cứu kịp thời.” Bác sĩ nói.

Khoảnh khắc nói ra câu đó.

Khiến cho Tiêu Trầm thở phào nhẹ nhõm.

Hạ Tư Tư một khắc đó, cũng giống như bỏ xuống được tảng đá lớn.

Cô thực sự không thể tưởng tượng ra được nếu Tiêu Việt Duệ chết như thế này … Cô sẽ ra làm sao?!
“Chỉ là.” Bác sĩ đột ngột dừng lại..


Bình Luận (0)
Comment