Nếu nói trước đó Lạc Tinh Hà chỉ là kinh ngạc, như vậy lúc này, đáy lòng cũng chỉ có ba chữ có thể hình dung…
Gặp quỷ.
Đế Vô Thích vừa bước vào nhìn chằm chằm chân tiểu cô nương người ta không nói, còn dùng giọng điệu ngạo kiều ép ngườ ta mang giày, mẹ nó, không phải là thật sự bị quỷ nhập rồi.
“A Thích, ngươi không sao chứ? Có muốn ta cũng giúp ngươi nhìn một cái hay không, nhìn xem có phải đầu cũng hỏng rồi hay không?!”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đế Vô Thích lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, ánh sáng đóng băng chợt lóe ở đáy mắt: “Giải độc.”
Lạc Tinh Hà quá hiểu biết tính tình của hắn, cũng không dám lại tiếp tục nói giỡn: “Biết ngươi lo lắng cho nàng, đã kêu người đi sắc thuốc.”
Đế Vô Thích nhìn cũng chưa nhìn hắn một cái, trực tiếp hạ lệnh đuổi khách: “Vậy ngươi còn ở lại đây làm gì, ghế dính mông?”
Lạc Tinh Hà nói: “Ta còn có việc chưa nói xong đâu.”
“Vậy nói.” Nói xong chạy nhanh cút đi!
Đế Vô Thích tặng cho hắn một ánh mắt, trên mặt có chút không kiên nhẫn.
Lạc Tinh Hà nhìn Vân Hề cười tủm tỉm, mắt đào hoa nhẹ híp: “Ta có việc muốn nói với Vân mỹ nhân.”
Vân Hề bị điểm danh, xoay mặt nhìn hắn, ánh mắt kia ý là, ngươi có rắm mau thả, đừng vòng vo.
“Vân mỹ nhân có hứng thú để ta vẽ tranh cho ngươi không? Ta cực kỳ am hiểu vẽ mỹ nhân đó nha.”
Nếu không phải Đế Vô Thích biết bản tính của Lạc Tinh Hà, không chừng lúc này đã đá ra khỏi nơi này. Đệ nhất công tử si mê vẽ tranh, vô cùng yêu thích vẽ mỹ nhân.
Mỹ nhân cả ba nước đều tranh đoạt mời hắn vẽ, tất cả chỉ vì muốn góp mặt trong tập tranh ‘Mỹ Nhân Đồ’ của hắn.
“Nàng không có hứng thú.”
Lạc Tinh Hà sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy, mặt mày mang theo tươi cười bắt đầu pha trò: “A Thích, ta thật sự rất ngứa tay, ngươi đừng nhỏ mọn như vậy, ngươi xem, nháy mắt cái là đến sinh thần của ngươi rồi, ta vẽ Vân mỹ nhân tặng người làm quà sinh nhật, ngươi thấy thế nào?”
Đế Vô Thích đen mặt: “Muốn vẽ đến như vậy? Tay ngứa? Không biết nếu bẻ gãy, còn có thể ngứa nữa hay không?”
Vân Hề cũng bị cuộc đối thoại giữa hai người chọc cười, gương mặt kia không cười lực sát thương còn không có lớn như vậy, cười lên, như hoa nở sau cơn mưa, mùi hương ngọt đến nị, hương sắc đều đẹp say lòng người.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhưng lúc này Lạc Tinh Hà đã làm ra lựa chọn sáng suốt giữa tay ngứa và gãy tay.
“Không biết như thế nào mà tay của ta đã hết ngứa rồi, không có việc gì, ta về nhà ăn cơm đây, đói quá.”
Vân Hề sẽ không tự luyến đến mức cho rằng Đế Vô Thích đang ghen, rốt cuộc thân phận của nàng là nữ nhân trong hậu cung của hắn, nhưng nếu là nam nhân, sẽ không có một ai đồng ý yêu cầu này của Lạc Tinh Hà.
Sau khi Lạc Tinh Hà rời đi không lâu, thuốc đã được đưa tới, Vân Hề uống xong mới rời khỏi Điện Huyền Long.
Chỉ là vận may của ả kia không tốt như vậy.
Quản sự cô cô thông báo kết quả điều tra cho Vân Hề kèm theo hình phạt đích đáng.
“Tiểu cung nữ kia đã khai hết, thừa nhận bản thân hận ý cùng ghen tỵ với tiểu chủ, cho nên hạ độc muốn huỷ hoại dung mạo của ngài. Phạt hai mươi gậy lớn, đêm qua chịu không nổi đã đi rồi.”
Vân Hề không có truy cứu tiếp, mặc dù nàng biết, biết chẳng qua ả ta chỉ là một quân cờ bé nhỏ không đáng kể, sau lưng khẳng định còn có người, nhưng hiện giờ nàng không muốn truy cứu cũng không có năng lực truy cứu tiếp.
Tuy rằng Lạc Tinh Hà nói nhiều thật, nhưng y thuật vẫn rất đáng tin cậy, chỉ uống có ba cử thuốc, vết đỏ sưng tấy trên người Vân Hề đã giảm bớt, hơn nữa là tác dụng của thuốc mỡ, bọt nước trên tay cũng đã hết.
Chỉ là, không biết có phải bơi vì đêm đó làm lộ nhược điểm hay không, mà Đế Vô Thích cố ý muốn tránh né nàng, đã mấy ngày nay không có lật thẻ bài kêu nàng đến Điện Huyền Long.
Vân Hề làm đương sự còn chưa sốt ruột, thì ba vị mỹ nhân An Lăng - Tư - Ngu đã đứng ngồi không yên, nắm tay làm bạn tới “Vấn an” Vân Hề.
Hết chương 26