【 Vân Hề, vì hắn đáng giá sao? 】
“Đáng giá! Ngươi cũng nói, nếu không giải trừ kịp lúc, Ma chú sẽ đi theo chàng mỗi kiếp. Mỗi kiếp đó nha! Chàng đều phải chịu thứ kia tra tấn, nếu thật sự giải trừ không được, như vậy ít nhất một đời này, dù chỉ là một đời này thôi, ta hy vọng chàng có thể sống bớt đau đớn thống khổ một chút.”
Nàng không biết bản thân có thể làm được hay không, nhưng nàng thật sự muốn làm chuyện này.
“Ngươi yên tâm, chuyện này ta sẽ chuẩn bị sẵn sàng mới làm.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu muốn tìm kiếm Tử Ngọc Trúc, nàng nhất định phải ra cung, mà hiện tại thân phận của nàng là nữ nhân của hoàng đế, nào có dễ đi ra ngoài như vậy.
“Đúng rồi, chúng ta đến xem Liên Hoa Nguyệt Tủy Quả đi, thứ này thật sự thần kỳ như vậy sao?”
Vân Hề nâng cằm, nhìn chằm chằm bồn hoa đặt trên bàn, trong ánh mắt tràn đầy tò mò.
Nàng không nhắc tới Long Tử cũng suýt quên, bồn hoa èo uột đặt trên bàn này chính là Liên Hoa Nguyệt Tủy Quả, thứ từng làm tiên môn náo loạn một thời gian dài.
【 thần kỳ hay không ngươi ăn sẽ biết. 】
“Chính là thứ này trụi lủi chỉ có vài miếng lá cây, đừng nói là sắp chết đó nha! Còn có thể nở hoa kết quả được hay không? Có cần tưới bón phân cho nó không?”
Cũng không trách Vân Hề lo lắng, ai làm nàng không phải nữ chủ, không có vầng sáng của nữ chủ kia chứ.
【 ai nói cho ngươi nó sẽ nở hoa kết quả, Liên Hoa Nguyệt Tủy Quả chính là rễ cây của nó. 】
“Gì, sao ngươi không nói sớm.” Vân Hề đã biết, hoá ra thứ này thuộc chủng loại củ, giống như cà rốt.
“Vậy hiện tại đào nó lên nha, hay là phải đợi nó lớn lên một chút mới đào được?”
【 đào! Nơi này cũng không phải là Linh địa nơi nó sinh trưởng, dù có chăm sóc thì cũng vô dụng. 】
*Linh địa: đất đai có chứa linh khí.
*Sinh trưởng: Sinh ra và trưởng thành.
Vân Hề chưa từng ăn Linh thực, không biết nên ăn theo phương pháp gì cho đúng, cảm thấy vẫn là hỏi rõ ràng cho tốt.
“Ờ, nấu hay là nướng? Có cần cho chút muối, tương, dấm gì vào không?”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đây cũng là lần đầu Long Tử thấy có người xem Liên Hoa Nguyệt Tủy Quả là củ cải nấu ăn.
Nếu Vân Hề có thể nhìn thấy biểu tình ngay lúc này của hắn, đại khái chính là một con rồng con trợn to mắt đầy khinh bỉ.
【ăn như thế nào? Rửa sạch sẽ trực tiếp gặm! 】
“Được rồi.”
Vân Hề xăn tay áo, bắt đầu rút củ cải, không nghĩ tới thứ này rất giống củ cải, trắng, to tròn, nhìn rất ngon mắt. Sau khi dùng nước rửa sạch sẽ, Vân Hề trực tiếp gặm, cắn một miệng, giòn.
Mẹ ơi, tuy rằng Liên Hoa Nguyệt Tủy Quả lớn lên giống củ cải mập mạp, nhưng hương vị không giống củ cải chút nào.
Quá khó ăn, vừa đắng vừa cứng, còn mang theo nồng đậm mùi thuốc.
Nói thật, nếu thứ này không phải đại bảo bối, Vân Hề vừa cắn đã nhổ ra ngay.
“Tử à, tỷ tỷ thật khổ quá à! Tỷ tỷ quá khó khăn! Ngươi xác định Liên Hoa Nguyệt Tủy Quả, không phải Hoàng Liên Khổ Qua Quả?”
Sau khi gặm sạch Liên Hoa Nguyệt Tủy Quả, Vân Hề cảm giác đầu lưỡi của mình đã tê rần.
Rót vài chén nước mới thoáng đỡ đôi chút.
Ok, kế tiếp chính là chứng kiến giây phút kỳ tích.
Nhưng Vân Hề vẫn luôn chờ tới tối thui, cũng không cảm giác được cơ thể của mình có thay đổi gì.
Thôi, nàng ngủ một giấc cho đẹp da, có gì mai tính tiếp.
Một giấc này Vân Hề ngủ không phải thực thoải mái, sáng hôm sau, cả người đều giống như bị trùm bao tải đánh tơi bời một trận, toàn thân nhức mỏi.
Là Liên Hoa Nguyệt Tủy Quả phát huy công hiệu, tẩy tủy phạt gân, hoan thai hoán cốt. Từ trong cơ thể nàng chảy ra một lớp đặc sệt màu đen như nhớt, nhão dính dính, khó chịu gần chết.
Vân Hề chịu không nổi, chạy nhanh tắm rữa.
Hết chương 44