139. Chương 139.
Bà Thẩm Cầm: "....."
Ông Khang Học Khánh: "....."
Hai vợ chồng vốn dĩ đang vui vẻ nghe, không nghĩ tới đột nhiên không kịp phòng ngừa, cả kinh, nửa ngày sau không có phản ứng lại.
"....Con vừa mới nói cái gì? Nam sao???"
Khang Thánh Triết quang minh chính đại gật đầu:
"Đúng vậy!"
Vị đại hán cao 2 mét này dường như không hề ý thực được, lượng tin tức này làm ảnh hưởng tới cha mẹ mình như thế nào, thậm chí còn tỏ ra tự hào nói:
"Nữ sinh toàn trường đều bị con đánh bại, con so với hot girl còn trâu bò a!"
Phụ: "...."
Mẫu: "..."
Bà Thẩm buông xẻng nấu ăn trong tay xuống, vội vàng đi ra phòng khách, ông Khang cũng buông tờ báo trên tay xuống, trên mặt đủ loại cảm xúc khiếp sợ.
Năm 2018 rồi, đồng tính đã sớm không phải việc kinh hãi thế tục, nhưng với gia đình bình thường có phụ thân là nhân viên công vụ, mẫu thân là giáo viên nhân dân như nhà Khang Thánh Triết thì chung quy thực sự là một việc không nhỏ.
Trong lúc nhất thời, bà Thẩm còn có bào trì bình tĩnh một chút, nhưng ông Khang thì hai tay run rẩy, không biết là gấp gáp hay cả giận quát lên:
"Khang Thánh Triết! Con không thể nói đùa vời cha mẹ như vậy."
Khang Thánh Triết thu hồi nụ cười lại: "Con không nói đùa."
Đây còn không phải nói đùa sao!
Ông Khang khó tin nói:
"Con biết mình đang nói gì không? Kết giao với nam sinh? Còn mang về nhà? Đây là có ý gì con biết không? Đối phương có biết không? Ở cái xã hội này đồng tính luyến ai khó khăn như thế nào? Con có biết không?"
Một loạt câu hỏi tung ra, tay ông Khang run lên, ông run rẩy tháo mắt kinh xuống, xoa xoa huyệt thái dương:
"Con.... con xác định mình là đồng tính luyến ái sao?"
Khang Thánh Triết nói: "Con không xác định.:
Đầu óc ông Khang choáng váng:
"Con còn không biết mình có phải hay không sao?"
Tính hướng khó có thể thay đổi, nếu mà con trai mình trời sinh thích nam thì ông cũng không có gì để nói, nhưng từ trước tới giờ Khang Thánh Triết chưa từng dự phòng cho cha mẹ, từ nhỏ đến lớn không hề có chút hứng thú gì về mặt kia, nay bỗng nhiên come out là ông không thể không hoài nghi, Khang Thánh Triết lên đại học mới tiếp xúc và bị ảnh hưởng, căn bản không rõ mình đang làm gì.
"Này, không được! Con đó, con có biết mình đang làm gì không, nhất thời xúc động sao! Có bao nhiều người cứ như vậy không cẩn thận nhầm đường lạc lối...."
Bỗng nhiên Khang Thánh Triết ngắt lời:
"Con không phải nhất thời xúc động."
"Cái gì?"
Khang Thánh Triết nói: "Con nói con không phải nhất thời xúc động mà con thích anh ấy, thích nhất, chúng con đã giao hẹn sẽ kết hôn, sinh lễ cũng thu rồi."
Lời vừa ra, không chỉ sắc mặt ông Khang mà bà Thẩm cũng biến đổi, không khí thoáng chốc cực kỳ nghiêm túc.
Kết giao với nam khác hoàn toàn với muốn kết hôn với nam, tuy rằng xưa đâu bằng nay, nhưng nếu chỉ là kết giao thì vẫn còn vài phần đường sống, nhưng hiện tại nói tới cả đời, cho dù là bà Thẩm cũng cực kỳ kích động.
"Thánh Triết, hiện tại con còn nhỏ, rất nhiều việc chưa suy nghĩ kỹ, con còn chưa xác định được mình có là đồng tính luyến ai không cơ mà.... ba con nói đúng, hiện tại rất có thể con bị sự nhiệt tình nhất thời làm đầu óc nóng lên, vạn nhất ngày nào đó bình tĩnh lại, phát hiện mọi việc không như con nghĩ, vậy đối với cả hai lại không phải chuyện tốt gì."
Khang Thánh Triết rất nghiêm túc nghe hết, lúc này mới nói:
"Con đúng là không biết mình có phải là đồng tính luyến ái hay không, bởi vì con thích Lương Lương, dù anh ấy là nam hay nữ đều không có quan hệ gì, anh ấy là nam cũng thích, mà là nữ con cũng thích, con chỉ thích anh ấy thôi. Còn về xúc động...."
Khang Thánh Triết nhẹ nhang cười nói:
"Đời này từ trước tới giờ con chưa từng xúc động qua, con cực kỳ bình tĩnh."
Người trong cuộc thì làm gì có bình tĩnh đáng nói, vì vậy độ tin cậy từ lời nói của Khang Thánh Triết không cao, hai người cực kỳ lo lắng nhưng nhất thời không biết nên nói gì.
Vốn dĩ bọn họ là một cặp cha mẹ có tư tưởng tương đối khai sáng, ngay cả những việc như livestream hay tiền tài bọn họ đều có thể lựa chọn phương thức nuôi thả, không có gì ngăn cấm hay nghiêm khắc cả, lúc này nhiệt tình với yêu đương của Khang Thánh Triết tăng lên, ai trong hai người bọn họ cũng chưa có biện pháp phủ quyết lại cảm tình của con trai cả.
Nhưng để bọn họ vui vẻ tiếp thu lại quá khó, hai người nhìn nhau, sắc mặt phức tạp.
Khang Thánh Triết đứng đắn nói lần thứ hai:
"Con nghiêm túc đó, sự lo lắng của cha mẹ con đều rõ ràng, nhưng con sẽ không thay đổi quyết định của mình, cha mẹ nhìn con từ nhỏ tới lớn, hẳn là biết được, chỉ cần con nói phải làm gì thì nhất định con sẽ làm được."
Khang Thánh Triết nói xong thì thả lỏng tự như trút được gánh nặng, bình thường hắn biếng nhác không hề để bụng thứ gì, trước mắt bị vấn đề này đè nặng giờ có cảm giác như được giải thoát.
"Một lát nữa anh ấy tới đây, cha mẹ còn muốn gặp hay không?"
Ông Khang và bà Thẩm liếc nhau, thần sắc vẫn không tốt hơn, thực ra cũng không phải thờ ơ với sự bảo đảm của con trai mà chỉ là làm cha mẹ thật sự khó tránh khỏi việc nghĩ về lâu về dài.
Bình tĩnh lại xem xét thì thái độ của hai ông bà cũng đã tốt hơn nhiều so với những gia đình bình thường khác, nhưng mà Khang Thánh Triết vẫn không thấy vừa lòng, hắn nhìn chằm chằm cha mẹ mình, không thèm che dấu sự thất vọng của mình, thương tâm nói:
"Con thật không nghĩ tới, cha mẹ sẽ có thái độ như này."
Ông Khang nghe vậy mà cảm thấy đầu to ra, thái độ của ông làm sao, thái độ của ông còn chưa đủ tốt hay sao?
"Con còn không hài lòng chỗ nào? Nếu đổi là cha mẹ nhà khác, hẳn sẽ đều như vậy."
Khang Thánh Triết nói: "Cha mẹ Lương Lương không như vậy."
Ông Khang Học Khánh và bà Thẩm Cẩm đồng thời cả kinh, vô cùng kinh ngạc nhìn Khang Thánh Triết:
"Con đã gặp cha mẹ cậu ta sao, hơn nữa họ còn đồng ý à?"
Khang Thánh Triết nói: "Con đã gặp qua, hai bác cũng đồng ý rồi, cha mẹ của Lương Lương rất tốt, lúc con tới Bắc Kinh vẫn luôn ở trong nhà Lương Lương đó."
Lúc này hai ông bà thật sự kinh ngạc đến không thể kinh ngạc hơn:
"Chuyện từ lúc nào vậy?"
Khang Thánh Triết không nói cụ thể thân phận cha mẹ của Vưu Lương Hành, chỉ nói về sự tiếp đãi của họ đối với hắn, trong đó không khỏi nói một chút về sự lý giải và duy trì đối với con trai họ, ông Khang và bà Thẩm nghe vậy thì sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ tới chính mình còn lo lắng con đường phía trước của con trai thì Khang Thánh Triết đã tự mình thông quan rồi.
"Còn nữa, việc công ty livestream, ở Bắc Kinh, Lương Lương vì con mà làm rất nhiều việc, có thể chuyển công ty thành công cũng do một tay Lương Lương thúc đẩy."
Khang Thánh Triết không nói công ty là của Lương Lương, cái này để lại về sau làm cha mẹ tiêu hóa chậm rãi, ông Khang và bà Thẩm không biết nhiều lắm về công việc của con trai, ai ngờ lại có người trợ giúp Khang Thánh Triết, như vậy thì thật ra con trai ông bà thiếu nợ ân tình người ta rất nhiều.
Sự việc từng cọc từng cọc xuất hiện, làm ông Khang chấn động, thái độ khó tránh khỏi buông lỏng, ông nghĩ một lát, cuối cùng cũng quyết định nói:
"Chốc lát nữa con mang người về nhà đi, để ba và mẹ con gặp qua lại nói tiếp."
Vốn dĩ là trường hợp vui vẻ, không nghĩ rằng phụ thân đã tỏ vẻ đồng ý nhưng Khang Thánh Triết lại không vui.
"Thôi bỏ đi, đừng gặp nữa, nhìn ba không chút nhiệt tình như vậy, nếu trong lòng Lương Lương khó chịu thì con đau lòng biết bao."
Ông Khang: "...."
Bà Thẩm: "...."
Có thể thôi được chưa.
Chưa từng thấy qua cho bậc thang leo xuống lại còn vòi vĩnh như vậy, ông Khang tức đến suýt ngất, ông đề cao âm lượng mắng:
"Thằng ranh này, rốt cuộc có mang về hay không?"
Bộ dạng Khang Thánh Triết rất không tình nguyện, miễn cưỡng nói:
"Vậy chỉ có thể ủy khuất Lương Lương, chắp vá tới đây đi."
Thân sinh cha mẹ nghe xong đều muốn đánh người, bất quá còn chưa đánh được thì Khang Thánh Triết đã nhanh như chớp chạy đi.
Bà Thẩm nói: "Con làm gì nữa?"
Khang Thánh Triết đáp lại từ xa: "Con đi gội cái đầu, đắp mặt nạ, chốc lát Lương Lương tới, chẳng lẽ con để bộ dạng thế này a?"
Bà Thẩm: "???? Con lấy đâu ra mặt nạ?"
Khang Thánh Triết: "Con trộm của mẹ."
Bà Thẩm: "...." Đồ nghịch ngợm!!!
Gia đình nhỏ của bọn họ xảy ra một trận gà bay chó sủa như vậy, sau một lúc lâu trong phòng Khang Thánh Triết im lặng, ông Khang và bà Thẩm mới bình tĩnh lại, một người trở về phòng bếp, một người cầm lên tờ báo kinh tế tài chính.
Trong lúc an tĩnh, bà Thẩm nhỏ giọng nói:
"Làm sao bây giờ?"
Ông Khang cay mày: ".....Thì... gặp rồi nói sau."
Bị con trai náo loạn một trận như vậy, tâm tình của hai ông bà đều thay đổi, ngay từ đầu là vô cùng khiếp sợ, chỉ trong chớp mắt đã chuyển thành gặp qua rồi nói, trong lòng hai người thật bất đắc dĩ, nhưng xác thật không có bài xích như lúc đầu.
Thời gian im ắng trôi qua, mỗi giây mỗi phút đều tựa hồ như cực kỳ thong thả, hai ông bà đều có suy nghĩ riêng, trong lúc yên tĩnh, di động của Khang Thánh Triết vang lên.
Thanh âm của Khang Thánh Triết truyền tới phòng khách.
"Anh tới rồi sao? Tôi xuống lầu đây."
Sau đó âm thanh bước chân dồn dập vang lên, Khang Thánh Triết mặc thêm áo lông vũ nhanh chóng vọt ra ngoài, bà Thẩm buông xẻng nấu cơm, chầm chờ nói:
"Ông thấy tôi có nên vào đổi bộ quần áo hay không."
Thoáng chốc sau, ông Khang nói: ".... Đổi đi, thuận tiện cũng lấy cho tôi một bộ."