“Cửu nhi, con đến rồi.”
Xà Vương, Xà Hậu thấy bóng dáng nhỏ nhắn của Lãnh Loan Loan xuất hiện trước cửa đại điện, trên mặt mang theo ôn nhu cười nhẹ. Tuy rằng hiện tại nàng so với trước kia hoàn toàn tương phản, nóng nảy, lại không câu nệ lễ tiết, nhưng nàng như vậy cũng vẫn thực khả ái. Dù sao đứa nhỏ của mình vĩnh viễn đều là tốt nhất.
“Đến đây với phụ vương, mẫu hậu.” Xà Vương vẫy tay với Lãnh Loan Loan, đôi bích đồng hoàn toàn không có chút gì lạnh nhạt cùng tàn khốc khi đối mặt với người khác.
Lãnh Loan Loan bĩu môi, nện từng bước nhỏ đi đến trước bọn họ. Váy ngắn đỏ lửa, trên có thêu một đóa Mạn Đà La mỹ lệ bằng tơ vàng , tuổi còn nhỏ mà đã toát lên khí thế độc tôn.
Một cặp vợ chồng khác cùng Nhụy nhi nhìn thấy Lãnh Loan Loan lạnh lùng như vậy đều lắp bắp kinh hãi. Nếu không phải nghe nói nàng có thể bị mất trí nhớ, bọn họ căn bản không thể đem tiểu nữ Vương trước mặt này với nữ oa ngoan ngoãn, đơn thuần Cửu nhi trước kia liên hệ với nhau.
“Cửu nhi muội muội.” Nhụy nhi đột nhiên lúc Lãnh Loan Loan đi đến trước mặt nàng thì từ trên ghế nhảy xuống, chớp đôi mắt to chạy tới định ôm nàng.
Lãnh Loan Loan thấy rõ ý đồ của nàng, tiểu bóng dáng lửa đỏ chợt lóe, Nhụy nhi chụp không khí, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất.
“Cửu nhi.” Xà Hậu thấy vậy liền tức giận, trừng mắt nhìn Lãnh Loan Loan, “Làm sao ngươi có thể như vậy? Nhụy nhi đã lâu không gặp ngươi, đặc biệt đến thăm ngươi, ngươi lại đối đãi với nàng như thế.”
Lãnh Loan Loan bĩu môi, nhìn thẳng vào Xà Hậu đang trợn mắt. Tuyệt đối không vì nàng ta tức giận mà thay đổi, nữ nhân này thực ôn nhu, tức thời nóng giận cũng không làm người ta có cảm giác sợ hãi.
“Ta lại không biết nàng.” Hừ, muốn gạt nàng hả? Chỉ sợ nàng ta là nghe được Cửu nhi mất trí nhớ, mới đến trêu cợt nàng. Đáng tiếc, lúc này tính toán của nàng nhất định thất bại, Cửu nhi ngu ngốc kia đã sớm đi gặp thượng đế rồi.
Nhụy nhi tiểu nữ oa nghe Lãnh Loan Loan nói vậy thì trong mắt hiện lên tia kỳ quái, nháy mắt liền biến mất, ánh sáng kia biến thành lo lắng cùng thương tâm.
“Hoàng di, Cửu nhi muội muội không biết Nhụy nhi .”
Đôi mắt to xoay nhìn Xà Vương, Xà Hậu, bộ dáng kia thật sự khiến người ta thương yêu.
“Đúng vậy, Xà Hậu, chẳng lẽ Cửu nhi một chút cũng không nhớ gì sao?” Phu nhân trẻ tuổi mặc cẩm bào hoa lệ, tóc mây như sương, trang sức tinh tế, lo lắng hỏi muội muội của mình, do vừa nhìn thấy Lãnh Loan Loan.
“Aiz, Đúng vậy.” Làm mọi người lo lắng rồi, bất quá chỉ cần Cửu nhi bình an so với cái gì cũng đều quan trọng hơn.” Xà Hậu có chút thương tâm nói.
Nhất thời mọi người đều không nói chuyện, không khí trở nên có chút ngưng trọng.
Lãnh Loan Loan trong lòng cũng đang đảo cặp mắt trắng dã, cái nha đầu này thật đúng là diễn trò, có lẽ những người khác không thấy được vẻ mặt của nàng, nhưng mình thì không bỏ qua. Tiểu nữ oa kia rõ ràng là đang giả bộ, hừ, ghét nhất bị loại người này lừa dối. Hơn nữa còn là một con rắn nhỏ, không chừng sau này lớn lên sẽ biến thành một con rắn độc ấy chứ.
Nhụy nhi thấy Lãnh Loan Loan không nói lời nào, vụng trộm nhìn nàng khiêu khích. Hừ, mặc kệ ngươi biến thành bộ dáng gì đi nữa, ngươi vẫn như cũ trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta.
Nha, con rắn nhỏ này lại dám khiêu khích mình. Nàng ta thật đúng là cho mình là cái dạng tiểu bạch ngu ngốc trước kia sao? Dám trêu nàng, tốt lắm, nàng sẽ lãnh giáo con rắn nhỏ dối trá này xem, ai mới là lão đại?
“Phụ vương, mẫu hậu, Cửu nhi còn chưa ăn sáng. Chết đói rồi.”