Sau Vực Thẳm Là Một Cánh Đồng Hoa

Chương 177

Sau khi tiến hành trị liệu khẩn cấp cho Diệp Tố Kiều Nguy Nhiên sáu người, đều đưa bọn họ vào phòng bệnh quan sát, thời thời khắc khắc đều cần điều chỉnh ôn dưỡng tinh thần lực.


Kết quả chẩn bệnh bước đầu của bác sĩ làm Hàn Nghiệp thoảng thả tâm một chút.


Năng lượng trong không gian thực tế ảo cũng không nhiều như bảy viên tinh cầu trong hiện thực, nhìn thì mãnh liệt, nhưng thương tổn tạo thành vẫn hữu hạn, hơn nữa gián đoạn đúng lúc, chỉ tạo thành thương tổn với lượng tinh thần lực của sáu người, không ảnh hưởng tới chất, ôn dưỡng một thời gian là có thể khôi phục lại.


Hàn Nghiệp cả ngày đều rũ mắt, vô luận là sáu người bị thương, hay là tiểu Thất quấy rối, hoặc việc hắn cưỡng chế trừng phạt tiểu Thất, đều khiến hắn cảm thấy tâm tình phiền muộn.


Tiểu Thất kêu thảm bị Tịch Tuyết kéo xuống, an bài việc cấy chip. Tiểu Thất lần này tựa hồ dự cảm được mình sắp gặp phải sự tình thực đáng sợ, phản kháng thập phần kịch liệt. Nhưng phản kháng kịch liệt của hắn trước mặt cục Chấp hành chỉ như con sâu bướm giãy giụa.


Cũng ở thời điểm này hắn liền biết được, tất cả phản kháng cùng quấy rối của hắn lúc trước thành công không phải nhờ bản thân, mà bởi vì Hàn Nghiệp đang chịu đựng. Khi Hàn Nghiệp hạ quyết định cường ngạnh này, tiểu Thất vô luận thế nào đều không sức phản kháng.


Kỳ Hựu Cảnh rảnh rỗi mới đi kiểm tra hệ thống mô phỏng thực tế ảo, sau một lúc lâu, hắn ngồi xổm trước đài điều khiển thở dài một hơi: "Báo hỏng hoàn toàn." Tuy rằng hao tổn hệ thống mô phỏng nằm trong phạm vi thừa nhận của Minh Viện, nhưng dưới bối cảnh còn có hai động không đáy là bồi dưỡng quân đội và nghiên cứu phát minh vũ khí, bất luận tổn thất số tiền bao nhiêu đều khiến hắn cảm thấy đau lòng.


Hàn Nghiệp chỉnh chỉnh cổ áo vốn thực rộng thùng thình, phảng phất như có gì đó đè lên lồng ngực, làm hắn cảm thấy thập phần không thoải mái.


"Cũng may vẫn kiểm tra được hiệu quả." Moka an ủi bọn họ, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, nếp nhăn như từng khe rãnh bị nước mưa cọ rửa tới càng sâu, "Tuy rằng không nhìn được kết quả cuối cùng, nhưng uy lực khẳng định không tồi, nhất định có thể khiến người ở đại hội Vạn tộc kinh diễm."


Hàn Nghiệp gật đầu, vốn định nói gì đó, nhưng một câu vẫn chưa nói ra, xoay vài vòng, hắn nói: "Tôi đi xem bọn họ."


Sáu người trong phòng bệnh đều lâm vào giấc ngủ, xanh mặt, chau mày, thậm chí theo bản năng phát ra rên rỉ thống khổ. Thống khổ tinh thần lực là thống khổ khó chịu đựng nhất từ trước tới nay.


Hàn Nghiệp đi qua một đám, dừng lại trước mặt Diệp Tố. Diệp Tố không giống những người khác, ngoại trừ sắc mặt trắng bệch, biểu tình cũng thực an tường, tựa như mỗi lần hắn ngủ vậy, một khi ngủ, hết thảy thế giới bên ngoài đều không liên quan tới hắn.


Nhưng biểu tình an tường này khiến Hàn Nghiệp càng thêm lo lắng, hắn ngồi xuống mép giường Diệp Tố, lặng im nhìn.


Sau một lúc lâu, Hàn Nghiệp đột nhiên hỏi: "Là tôi làm sai sao?"


Không biết đang hỏi Diệp Tố, hay hỏi bản thân mình, cũng mặc kệ hỏi ai, đều không thể cho hắn một câu trả lời.


Giải phẫu cấy chip cho tiểu Thất định ngày vào hôm sau, hắn bị cưỡng chế gây mê đẩy mạnh vào phòng giải phẫu, thời điểm trở ra, hắn tựa hồ không có bất luận thay đổi gì, nhưng ở một khu vực não bộ, đã bị cấy vào một mảnh chip không bắt mắt nhưng rất quan trọng.


Kiều Nguy Nhiên hung tợn nói: "Chờ tôi khoẻ, không thể không chém thằng nhãi ranh kia vài cái."


Nói xong lại ai da ai da mà hừ hừ.


Tình huống bọn họ đều dần dần chuyển biến tốt đẹp, nhưng một tin tức không tốt truyền tới từ liên minh Vạn tộc, nhấc lên sóng gió trong tầng lãnh đạo Nhân tộc.


Liên minh Vạn tộc hạ thông tri, để các chủng tộc trước tiên tiến vào hình thức chuẩn bị cho thời kì chiến tranh, Trùng tộc khả năng có dị động, phòng ngừa vạn nhất. Tuy rằng liên minh Vạn tộc lặp đi lặp lại, nói chỉ là để mọi người chuẩn bị, không cần kinh hoảng, nhưng chuyện lạ bọn họ trịnh trọng tuyên cáo cũng đã thuyết minh chuyện này có khúc chiết nghiêm trọng không thể đoán trước.


Nhân tộc tồn tại năm trăm vạn năm, chưa bao giờ có tiền lệ bắt đầu tiến vào hình thức chuẩn bị cho thời kì chiến tranh sớm. Cái gọi là hình thức chuẩn bị chiến tranh là chỉ thời kì năm ngàn năm trước Trùng triều, lúc này sẽ vứt bỏ phần lớn thương nghiệp, công nghiệp,... chuyên chú vào quân sự, trưng binh lượng lớn, quy mô quân đội đề cao gấp mười lần, thậm chí sẽ cưỡng chế trưng binh. Hơn nữa thống kê dân cư, tận lực tụ tập mọi người gần nhau, tùy thời chuẩn bị rút lui tẩu thoát.


Mà trong tình huống bình thường, một vạn năm trước khi Trùng triều tới, các chủng tộc liền bắt đầu mở ra hình thức chuẩn bị chiến tranh để giảm xóc. Hiện tại đột nhiên yêu cầu tức khắc mở ra, sẽ gây ra cực đại hỗn loạn cho các chủng tộc, nếu không tất yếu, liên minh Vạn tộc sẽ không hạ thông tri như vậy.


Liên minh Vạn tộc tương tự với Liên Hiệp Quốc ở hiện thực, bất quá ảnh hưởng và uy tín lớn hơn. Tầng quản trị của liên minh Vạn tộc là một trăm chủng tộc mạnh nhất, đều là chủng tộc đã cống hiến thật lớn trong lần Trùng triều trước, thời gian chủng tộc bọn họ tồn tại càng lâu, chịu tra tấn của Trùng tộc càng lâu, bọn họ dưới thất bại lần lượt nhận thức được lợi hại của Trùng tộc, cùng đường, bọn họ liền dẫn đầu tạo thành liên minh Trăm tộc, cộng đồng chống lại Trùng tộc, sau lại mới dần dần phát triển thành liên minh Vạn tộc.


Ngày thường, Vạn tộc hội hợp lại, phát huy ưu thế từng tộc, lấy thừa bù thiếu nghiên cứu phát minh vũ khí có tính sát thương quy mô lớn hoặc tìm kiếm khoáng thạch cùng năng lượng ở sâu trong vũ trụ, mỗi chủng tộc còn nộp lên năng lượng cùng tài nguyên nhất định cho liên minh. Tới Trùng triều, liên minh Vạn tộc sẽ căn cứ cống hiến cùng thành tích đại hội Vạn tộc vạn năm một lần mà phát trợ cấp tương ứng, còn sẽ phái chỉ huy tối cao dẫn đường đối phó Trùng triều.


Vạn tộc bị liên minh gắt gao cuốn thành một sợi dây thừng, cũng bị nắm vào trong lòng bàn tay,hướng về phía Trùng tộc, phát huy ra lực lượng lớn nhất. Chỉ có hợp tác mới có thể tránh được đấu tranh vô ích, mới có để cùng nhau tránh được nguy hại Trùng tộc, cũng tương đối giảm bớt loạn đấu giữa các chủng tộc trong thời kỳ hòa bình, không để hao tổn máy móc quá nghiêm trọng.


Cho nên nói, liên minh Vạn tộc tồn tại chính là vì đối phó Trùng tộc, mỗi một quyết sách của bọn họ đều lợi cho bản thân, lợi cho Vạn tộc, nếu bọn họ nói muốn tiến vào hình thức chuẩn bị chiến tranh, đó chính là quyết định đã suy tính đại bộ phận nhân tố mới đưa ra.


Nhân tộc nhận được thông tri, lập tức mở ra hội nghị, thương nghị làm thế nào để mở ra hình thức chuẩn bị chiến tranh mà tận lực giảm thiểu tổn thất.


Khi Hàn Nghiệp rời khỏi hội nghị lâm thời này, thần sắc như thường, tận đến khi trở lại Hàn gia, hắn mới thấp thấp cười hai tiếng, tiếng cười kia nặng nề vô cùng, như phát tiết không thể không xả ra, nếu không hắn sẽ suy sụp.


Sớm tại lúc hắn tự mình trải qua dị biến của Trùng tộc, lại được cha trên tiền tuyến cố ý nhắc nhở, hắn liền có dự cảm bất hảo. Hiện giờ, dự cảm này trở thành sự thật, một tia hi vọng cuối cùng của hắn bị mạnh mẽ tiêu diệt.


Hàn Nghiệp lẳng lặng ngồi một mình trong Hàn gia trống trải thật lâu, mới nhích người đi vào phòng bệnh xem bảy người.


Ngoài Diệp Tố vẫn luôn ngủ say, những người khác đã tốt đến trình độ không sai biệt lắm, một đám tung tăng nhảy nhót trên giường bệnh. Khi Hàn Nghiệp đi vào, một lời cũng chưa nói, sau khi nhìn thấy Diệp Tố, lại đi phòng cách vách xem tiểu Thất bị an bài riêng.


Tiểu Thất thực kháng cự Hàn Nghiệp, uy lực của chip khống chế còn chưa hiện ra, nhưng tiểu Thất biết hắn vừa làm một việc vô cùng đáng sợ với mình, bức mình không thể không đối mặt Trùng tộc.


Hàn Nghiệp nhìn hắn hoảng sợ trợn mắt, thập phần nổi bật trên khuôn mặt nhỏ gầy, hắn nhẹ giọng nói: "Tôi vốn dĩ không muốn cưỡng bách cậu."


"Nhưng anh đã làm như vậy!" Tiểu Thất kêu lên, "Từ lúc bắt đầu anh liền bắt ép tôi, anh căn bản mặc kệ ý nguyện của tôi, mặc kệ nhân quyền của tôi!"


"Nhân quyền?" Hàn Nghiệp nhẩm từ này, "Cậu thừa nhận bản thân là Nhân tộc sao? Nếu là, vì sao đồng dạng đều là con người, có người hy sinh tại tiền tuyến, có người lại muốn bình yên hưởng lạc?"


Tiểu Thất tức giận bất bình nói: "Nhân tộc đã làm gì cho tôi? Dựa vào cái gì muốn tôi hy sinh!"


"Cậu cho rằng cậu hy sinh vì Nhân tộc? Kỳ thật cậu đang cứu bản thân mình, Trùng triều tới, ai cũng không trốn thoát, không ai có thể tránh được..."


Khi Hàn Nghiệp một lần nữa trở lại phòng bệnh, Kiều Nguy Nhiên kinh nghi bất định mà nhìn Hàn Nghiệp chằm chằm, trực giác hắn phát hiện, nhất định đã xảy ra chuyện gì mới khiến Hàn Nghiệp mất hồn mất vía như vậy.


Kiều Nguy Nhiên nhân lúc Hàn Nghiệp rời đi đuổi theo ra ngoài hành lang.


Hàn Nghiệp dừng lại bước chân nhìn hắn, Kiều Nguy Nhiên nhìn thấy từ ánh mắt hắn mệt mỏi cực độ, lập tức trong lòng run lên, đến tột cùng có chuyện gì mới có thể khiến Hàn Nghiệp uể oải như vậy?


"Làm sao vậy?"


Hàn Nghiệp rũ mắt xuống, thấp giọng nói: "Liên minh Vạn tộc hạ xuống thông tri, yêu cầu Vạn tộc mở ra hình thức chuẩn bị chiến tranh."


"Cái gì!" Kiều Nguy Nhiên cao giọng la lên, "Trùng tộc sao vậy? Không phải còn cách Trùng triều ba vạn năm sao? Tại sao hiện tại đã mở ra hình thức chuẩn bị chiến tranh?"


"Còn nhớ tôi nói, hoài nghi Trùng tộc tiến hóa ra chỉ số thông minh sao? Mặc kệ suy đoán của tôi là đúng hay sai, nhưng ít ra Trùng tộc nhất định đã có dị biến, Trùng triều... tới sớm." Hàn Nghiệp không biết mang tâm tình gì nói ra kết luận này.


Kiều Nguy Nhiên ngơ ngẩn, lẩm bẩm nói: "Trời tru tộc ta."


Nguyên bản, bọn họ đều thấy được hy vọng, tổ hợp bảy người có thể lấy được một thành tích tốt trong đại hội Vạn tộc. Hàn Nghiệp cũng sẽ dần dần hoàn thiện tổ hợp bảy người, số liệu hóa quy luật, để người đời sau không cần kim chỉ Nam cùng tinh quẻ cũng có thể thành công tạo thành kế hoạch bảy người, cứ như vậy tiếp tục tích lũy, khi Trùng triều phát sinh ba vạn năm sau, lực lượng Nhân tộc nhất định có thể bước thêm một bước, có thể bảo hộ Nhân tộc bọn họ thoát khỏi cực khổ.


Nhưng hôm nay, hủy hoại hết thảy. Trùng triều thình lình xảy ra sẽ khiến Vạn tộc không kịp chuẩn bị mà rơi rớt tan tác, phần lớn chủng tộc nhỏ yếu đều sẽ tiêu vong, khó bảo toàn Nhân tộc không phải một cái trong đó. Ngay cả tương lai còn không có, nói gì tới quật khởi?


"Các cậu dưỡng thương cho tốt." Hàn Nghiệp bỗng nhiên cười, "Đợi Diệp Tố tỉnh, chúng ta liền lên đường tới tổng bộ liên minh tham gia đại hội Vạn tộc, đến lúc đó, liên minh khẳng định sẽ nói rõ ràng tình huống, có lẽ chỉ là một bộ phận nhỏ Trùng tộc xảy ra dị động, căn bản không nghiêm trọng như chúng ta nghĩ."


Hàn Nghiệp xua tay bảo Kiều Nguy Nhiên về phòng bệnh nghỉ ngơi, bản thân thì dọc theo cầu thang đi xuống, không ngồi thang máy.


Kiều Nguy Nhiên nhìn bóng dáng phù phiếm của hắn, sợ hắn sẽ chống đỡ không nổi mà té ngã, nhưng hắn vẫn thong thả ổn định nện bước như trước, chậm rãi biến mất trong tầm mắt Kiều Nguy Nhiên.


Chỉ cần Hàn Nghiệp còn sống, nhất định sẽ không để Nhân tộc biến mất trong vũ trụ này. Kiều Nguy Nhiên đột nhiên nghĩ thầm.


Thời gian đã không còn kịp, liên minh Vạn tộc thúc giục những chủng tộc tham gia đại hội Vạn tộc mau chóng tới tổng bộ liên minh, tức là hậu phương cách tiền tuyến chỉ có cự ly mười tinh hệ. Tựa hồ như liên minh Vạn tộc vội vã an bài chuyện gì.


Hàn Nghiệp đành phải trực tiếp chuyển Diệp Tố đang ngủ say lên tinh hạm, mang theo một số bác sĩ.


Hàn Nghiệp mang theo mười vạn binh cục Hành quân cùng một vạn quân cục Chấp hành, Kiều Nguy Nhiên đi theo hắn làm phó quan, năm người khác cũng bị xếp vào quân cận vệ, bước lên hành trình đi tới tiền tuyến.

Bình Luận (0)
Comment