Vì thời gian còn sớm nên Nghiêm Tiểu Tiểu không vội về khu Tây, hai anh em họ Thiệu dắt Nghiêm Tiểu Tiểu vào khu Đông, lần này có mặt hai anh em nên bảo vệ khu Đông không thể không cho Nghiêm Tiểu Tiểu tiến vào.
Bước vào văn phòng hội học sinh cao rộng sáng sủa tao nhã, Nghiêm Tiểu Tiểu hơi kinh ngạc, căn phòng này quá tuyệt vời. Trong phòng có hai bàn công tác, xem ra hai người yêu của mình đều làm việc trong này.
Đãi ngộ của hai anh em tại Lord Beaconsfield so với giáo sư cao cấp còn xa xỉ hơn. Quản sự trưởng cực kỳ hào phóng, để bọn họ thoải mái thiết kế căn phòng theo ý muốn, cho nên ở đây đẹp hơn những căn phòng khác cũng là chuyện bình thường.
Nghiêm Tiểu Tiểu ngồi vào ghế Italia cực kỳ mềm mại, nhận ly hồng trà cậu thích nhất từ Thiệu Đại Hổ, uống một ngụm, ngẩng đầu nhìn người yêu trước mặt, cảm ơn: "Lần này rất cảm ơn hai anh, lúc hiệu trưởng uy hiếp sẽ đuổi học hết toàn bộ học sinh Trung Quốc, em thật sự không biết nên làm thế nào."
"Bé ngốc, khách khí làm gì, là người yêu với nhau, chuyện của em chính là chuyện của tụi anh." Thiệu Đại Hổ hôn xuống khuôn mặt trắng mềm, thấy ở đó có vết bầm, trong lòng liền đau một trận.
"Đừng quan tâm đến hiệu trưởng, nếu ông ta thật sự muốn đuổi hết người Trung Quốc, tụi anh sẽ chỉnh ông ta đến chết." Thiệu Tiểu Hổ thấy anh trai sờ soạng người yêu, không cam lòng lạc hậu cũng chạy đến hôn.
"Vốn em tưởng mình có thể giải quyết chuyện này, kết quả hai anh phải giúp em. Em thật sự quá vô dụng, phải nhanh mạnh lên mới được!" Nghiêm Tiểu Tiểu có chút chán nản nói.
Hai người yêu vừa rồi siêu bảnh, đến nỗi hiệu trưởng còn phải thoả hiệp, không biết khi nào mình có thể cường đại như họ đây?
Thiệu Đại Hổ lắc đầu, cười: "Em đã rất mạnh rồi, dám tìm hiệu trưởng lý luận, còn mắng luôn hiệu trưởng, chưa từng có ai dám làmtb thế." Đương nhiên là trừ anh em bọn họ.
"Tiểu Tiểu, em vừa rồi rất tuấn tú, tụi anh cũng kiêu ngạo lây." Thiệu Tiểu Hổ cũng tán dương.
"Cảm ơn." Nghiêm Tiểu Tiểu buông hồng trà trong tay, bảo hai người yêu cúi đầu, sau đó ngượng ngùng hôn lên hai khuôn mặt tuấn tú. Cậu cảm thấy mình vẫn chưa được, cần phải cố gắng nhiều!
"Tiểu Tiểu, mới sáng sớm mà... đừng dụ dỗ tụi anh được không?" Thiệu Tiểu Hổ thấy biểu tình người yêu dễ thương không chịu nổi liền than thở. Dục vọng chưa được thoả mãn vẫn còn đang ẩn núp, không chịu nổi một chút dụ hoặc...
"Nếu không phải em đang bị thương, anh sẽ lập tức đè em xuống giúp tụi anh giảm nhiệt." Thiệu Đại Hổ cũng bất mãn. Tối hôm qua Tiểu Tiểu đột nhiên tắt điện thoại, làm cho hai anh em chỉ có thể đi vào toilet nhờ anh bạn tay trái giải quyết dục vọng đáng thương.
"Sắc hổ!" Nghiêm Tiểu Tiểu thẹn thùng mắng, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn có chút tái nhợt trở nên ửng đỏ.
"Đúng vậy, nhưng chỉ sắc với mình em thôi ~" Hai anh em họ Thiệu hào phóng gật đầu, lộ ra nụ cười dâm đãng.
".... Muốn lắm sao?" Nghiêm Tiểu Tiểu nhìn bọn họ một cái, ngượng ngùng lí nhí.
"Em nói gì?" Tiếng của cậu quá nhỏ cho nên hai người nghe không rõ.
"Hai anh cởi quần đi." Nghiêm Tiểu Tiểu đột nhiên đỏ mặt lí nhí.
"Cái gì?" Hai anh em giật mình kinh ngạc nhìn cậu.
"Không phải hai anh muốn làm à? Không cởi quần thì làm bằng cách nào?!" Nghiêm Tiểu Tiểu mắc cỡ chết được, coi như là tạ lễ cho hai anh em họ đi. Tối hôm qua chỉ mới được một nửa mà mình đã cúp điện thoại, hai anh em họ nhất định đang khó chịu đến chết.
Haizz, tuy rằng mới sáng sớm mà lại làm loại chuyện này trong văn phòng hội học sinh, rất hạ lưu và không kém phần nguy hiểm, nhưng mà so với làm tình trên tàu điện thì chuyện này đã đỡ hơn nhiều rồi.
"Tiểu Tiểu! Anh yêu em chết mất!" Hai anh em họ Thiệu kích động muốn chết, ôm lấy cậu và cuồng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn. Mang Tiểu Tiểu đến văn phòng, vốn là để cho em ấy nghỉ ngơi, đâu ngờ sẽ có chuyện tốt này!
"Em cũng yêu hai anh!" Nghiêm Tiểu Tiểu lớn mật chủ động kéo quần họ, hai tay nhỏ linh hoạt vói vào trong móc dương v*t ra ngoài.
Hai anh em đều kinh ngạc vì người yêu hôm nay quá mức nhiệt tình, xem ra em ấy thật sự rất cao hứng, nếu không bằng tính cách ngượng ngùng của mình, em ấy sẽ rất khó chủ động.
"Em hôm nay chỉ có thể dùng miệng giúp mấy anh làm, đừng có làm em khó xử." Nghiêm Tiểu Tiểu không dám nhìn vào mắt hai người yêu, mắt nâu nhìn hai cây gậy th*t nóng bỏng thô cứng dài khoảng 7 tấc Anh, hai gò má nóng đến sắp cháy.
Hai cái này sao lại cứng nhanh như thế, thật háo sắc, chỉ mới sáng sớm mà đã... Xem ra bọn họ thật sự muốn tìm bất mãn, rất muốn làm mình, đúng thật là hai con sắc hổ không ai sánh bằng!
Hai anh em đồng thời gật đầu, không như trước đây khó dễ người yêu. Với tình huống bây giờ, em ấy đương nhiên chỉ có thể giúp bọn họ bằng miệng nhỏ nhắn phía trên, nếu muốn tiến vào hai cái "miệng" nhỏ nhắn phía dưới kia, e rằng khoảng một tuần sau mới có thể.
Nghiêm Tiểu Tiểu nhìn đồng hồ thạch anh trên bức tường màu vàng xinh đẹp, nửa giờ nữa là sẽ lên lớp, thời gian có hạn, cậu phải tranh thủ thôi.
Hết chương 28.Lé-chan: Chương sau có tí thịt ăn.:3