Bão cát vẫn như cũ vần vũ trên bầu trời, cho dù bão cát bây giờ không hiểu sao lại trở nên mạnh mẽ hơn, thế nhưng không bị ai đuổi giết nữa, bước chân của mọi người không khỏi trở nên nhẹ nhõm hơn.
Chỉ có chút quỷ dị đó là, trên đường trở về, bọn hắn không gặp được một con Huyễn Xà nào! Ngay cả một con đều không có! Toàn bộ kẽ núi hoang vu, Huyễn Xà tựa hồ đã biến mất. Mấy người Trần Phong thuận buồm xuôi gió, từ hang đá trở về, đến lối vào kẽ núi, thế mà thật sự không gặp được một con Huyễn Xà nào!
"Xem ra ta đoán không sai." Vương Thuần thấp giọng nói: "Toàn bộ Huyễn Xà đều đã tập trung về phía cái hang đá kia, nếu như không phải chúng ta chạy nhanh, đoán chừng đã bị vây công."
"Ừm." Trần Phong khẽ gật đầu, nhìn về phía sau.
Xà vương sao? Hay là chỉ là một con Huyễn Xà biến dị? Sinh vật này đã xuất hiện, xem ra nơi này đã biến thành một nơi cực kỳ nguy hiểm.
"Đi thôi." Trần Phong nói ra.
Mấy người nhanh chóng rời đi, cho dù bọn hắn đã rời khỏi kẽ núi hoang vu, thế nhưng vẫn không buông lỏng cảnh giác, đi qua con đường mười cây số này, đi đến doanh địa của Hiệp hội chế tác Gen, mới xem như là an toàn chân chính.
Chỉ là, mới đi được 5 cây số.
"Chờ một chút." Thần Y bỗng nhiên ngăn đám người lại, dè dặt nhìn về phía trước, nói: "Ở nơi đó, có người!" Trái tim của mọi người nảy mạnh một cái.
"Lên!" Thanh đao gãy trong tay của Thần Uy xuất hiện một ngọn lửa.
Cách đó không xa, ở đằng sau một tảng đá nào đó, có một thân ảnh đơn độc đi ra.
"Thú vị, thế mà lại bị phát hiện sao?" Thanh âm quen thuộc truyền đến, người kia ngẩng đầu lên, lộ ra một khuôn mặt tràn ngập vết sẹo, nói: "Đã lâu không gặp, học sinh đáng yêu của ta."
"Tạ Khang Trung!" Con ngươi của Trần Phong đột nhiên co rụt lại, không sai! Là Tạ Khang Trung! Hắn chẳng thể nghĩ tới, tại sao người xuất hiện ở đây, thế mà lại là giáo viên chủ nhiệm của hắn, Tạ Khang Trung đã từng vứt bỏ học sinh của mình ở núi Long Thệ để bỏ trốn một mình! Hắn, thế mà vẫn còn sống!
Kim Thành, tại Vương gia, có vô số người đang tỏ ra vẻ nghiêm túc, các trưởng bối của Vương gia đang chờ đợi ở xung quanh, ở chính giữa, Vương Việt quỳ hai đầu gối xuống đất, vẻ mặt tràn ngập sự nghiêm nghị, có một lão già đứng ở phía trước hắn, mang theo ý cười nhàn nhạt trên khuôn mặt.
"Không tệ."
Lão giả khẽ gật đầu, nói: "Thiên tư của ngươi không tệ, gen năng lực cũng được, có tư cách tiếp nhận sự điểm hóa của ta."
Dứt lời, ông ta nâng ngón trỏ lên, điểm lên cái trán của Vương Việt.
"Ngưng!" Dưới một điểm này, hào quang tỏa ra.
"Ong —— " Ở vị trí mi tâm của Vương Việt, một chùm hào quang trong nháy mắt tỏa ra, giống như một đóa hoa mai màu trắng, không ngừng xoay tròn, lực lượng đáng sợ đang không ngừng lấp lánh.
"Oanh!" Vô tận hào quang nổ tung.
Vương Việt cảm giác được tinh thần của mình trở nên tươi sáng, trong đầu óc trở nên rõ ràng trước đó chưa từng có, có một cỗ lực lượng cường đại đang trợ giúp hắn không ngừng khuếch trương. Tinh thần lực, đang điên cuồng tăng trưởng!
Rất lâu, sau khi hào quang biến mất, chung quanh mới khôi phục lại như bình thường, Vương Việt mở to mắt, bên trong ánh mắt nhiều hơn một tia uy nghiêm.
"Đa tạ tiền bối." Vương Việt cảm kích nói.
Vương gia hao phí nhiều tài nguyên để mời đến vị đại sư này, khiến cho hắn nhận được tiềm lực cùng với tương lai càng lớn hơn, từ khi bắt đầu dung hợp cái gen kia xong, hắn liền nhất phi trùng thiên!
Thời đại này ——trong tương nhất định sẽ có một chỗ cho Vương Việt cắm dùi!
"Tiền bối, xin mời." Các trưởng bối Vương gia mời vị đại sư này ngồi xuống, nói chuyện chính sự, còn Vương Việt cùng với phụ thân thì đi đến một gian phòng khác nói chuyện.
"Con vẫn còn đang phái người theo dõi Vương Thuần sao?" Vẻ mặt của Vương Thiên Hào trở nên nghiêm nghị.
"Ừm." Vương Việt gật gật đầu, nói: "Người mà Vương gia chọn lúc trước chính là hắn, chỉ cần hắn còn sống, bọn họ sẽ không toàn tâm toàn ý đối với con, bọn hắn lúc này có vẻ rất coi trọng con, nhưng nếu về sau con phế, bọn họ có thể hay không sẽ tiếp tục ủng hộ Vương Thuần?"
"Ha ha, chỉ có khi hắn chết, những lão già Vương gia kia mới có thể tuyệt vọng, bọn hắn mới biết được, lựa chọn duy nhất của bọn hắn, chỉ có thể là con! Có thể mang theo Vương gia xông ra khỏi Kim Thành, phát triển càng lớn mạnh hơn, cũng chỉ có thể là con!" Vương Việt phát ra âm thanh lạnh lùng nói.
"Loại sự tình này, về sau bớt làm lại." Vương Thiên Hào nguýt hắn một cái, nói: "Tiềm lực cùng với tương lai của con bây giờ, hẳn là tầm nhìn sẽ cao lên mới đúng, loại địa phương Kim Thành này, đã không còn ai có tư cách để cho con quan tâm. Con bây giờ, chỉ cần chuyên tâm tu luyện, trở nên càng mạnh! Đi khiêu chiến những cường giả chân chính ở trên cái thế giới này!"
"Con, phải nhìn lên trên cao, không cần phải quan tâm đến những người mà nhất định sẽ bị con giẫm ở dưới chân nữa. Về phần những người Vương Thuần và Trần Phong này..." Vương Thiên Hào cười lạnh, nói: "Cứ giao cho cha là được."
Hắn biết, đứa con trai này của mình cái gì cũng tốt, nhưng tầm mắt lại quá nhỏ! Không giải quyết được Vương Thuần, nó sẽ ăn ngủ không yên, còn có cái tên Trần Phong kia...
"Mau chóng đột phá tới cấp D, hiểu chưa?" Vương Thiên Hào trầm giọng nói.
"Hiểu rõ." Vương Việt gật đầu, hắn tin tưởng, chuyện này, phụ thân sẽ giúp mình giải quyết tốt đẹp. Trần Phong sao...ha ha, nguyên bản còn muốn tự mình đánh bại hắn, đáng tiếc, từ lúc bắt đầu dung hợp cái gen kia, hắn liền biết, Trần Phong đã không còn tư cách trở thành đối thủ của hắn! Vương Việt hắn, nhất định sẽ nhất phi trùng thiên!
Cười lạnh một tiếng, Vương Việt đi về phía phòng huấn luyện, Vương gia đã sớm vì hắn chuẩn bị kỹ càng hết thảy, hết thảy mọi chuyện chung quanh đều không có quan hệ gì với hắn, bây giờ việc mà hắn cần làm, chính là nhanh chóng biến tiềm lực của mình thành thực lực, trở thành một cường giả chân chính!
"Cấp D, ta tới đây!" Vương Việt tràn ngập sự chờ mong.
Mà lúc này, ở trong nơi hoang dã, mấy người Trần Phong cảnh giác nhìn Tạ Khang Trung đột nhiên xuất hiện này, tên gia hoả lúc trước đã chạy trối chết này, lúc này lại đột nhiên xuất hiện...
"Ngươi tới nơi này làm cái gì?" Trần Phong phát ra âm thanh lạnh lùng nói.
"Giết người!" Tạ Khang Trung lạnh nhạt nói ra.
"Vương gia phái ngươi tới?" Vương Thuần cười lạnh hỏi.
"Ta bây giờ bị truy nã, bọn hắn đã cho ta một công việc rất tốt." Tạ Khang Trung lộ ra vẻ mặt dữ tợn, sờ lấy những vết sẹo ở trên mặt mình, cười nói: "Ha ha, mặc dù trốn thoát khỏi núi Long Thệ không dễ dàng, thế nhưng, ta vẫn còn sống sót!"
"Hai người các ngươi, đều phải chết!" Tạ Khang Trung tản ra sát ý lẫm liệt.
Đều phải chết? Vương Thuần cùng với Trần Phong đều vô ý nhìn qua đối phương một chút, quả nhiên lại là Vương gia!
"Nhà các ngươi sao lại loạn như vậy?" Trần Phong hỏi thăm Vương Thuần.
"Ngươi nhìn nhiều sẽ thấy quen." Vương Thuần cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Cái gì mà công ty lớn, tổng giám đốc của xí nghiệp lớn, người thừa kế của đại gia tộc, chỉ cần là vị trí có tài nguyên, đều sẽ có vô số người chém giết cùng với tranh đoạt, đây chính là hiện thực tàn khốc.