Siêu Cấp Gen

Chương 488

Truy sát

Truy sát

Thậm chí —— năng lực không gian còn có một cái bí kỹ dung hợp có tên là Trục Xuất, tác dụng của nó, chính là đem địch nhân ném vào bên trong không gian loạn lưu, chính là một loại năng lực khiến cho mọi người kiêng kỵ! Mà bây giờ, lại có thể có người dám chủ động tiến vào?

Ba người Trần Phong đây là đang tự tìm đường chết! Tất cả mọi người đều biết.

Thế nhưng mà...nếu không đuổi theo? Nếu như có một phần vạn khả năng Trần Phong chạy thoát thì sao? Hắn nếu đã dám chủ động tiến vào, có lẽ là sẽ có biện pháp sống sót? Cái tên Trần Phong này quá mức quỷ dị, coi như là Lữ Hồn phái phân thân đến giết hắn hai lần cũng không thành công, ai dám nói lần này hắn nhất định sẽ chết?

Huống chi, còn có Vương Dao cùng với một cường giả bí ẩn không biết! Về phần trước đây không có người nào có thể sống sót ở bên trong không gian loạn lưu...

Trước kia đã từng có người nào như Trần Phong chỉ mới có cấp C liền có thể xử lý được cường giả cấp A hay chưa? Không có! Trước kia đã từng có người nào như Vương Dao bằng vào cái tuổi này liền nhẹ nhõm đạt tới cấp A đỉnh phong hay chưa? Không có! Ai không phải là thiên tài ngàn năm khó gặp một lần?

Cho nên, nếu như là ở trong loại tình huống này, tổ chức thần bí xuất động toàn diện, cho dù có phần lớn thành viên còn chưa trở về kịp, thế nhưng mà Kim Điển cùng với Lữ Hồn đều ở đây a, nếu như lại còn để cho Trần Phong chạy trốn, bọn hắn thật sự có khả năng sẽ phải trực tiếp cạp đất mà ăn!

"Đuổi theo!" Lữ Hồn cắn răng nói.

Hả? Đám người Kim Điển lộ ra vẻ mặt phát mộng.

Đù moá, thật sự muốn đuổi theo?! Đây chính là không gian loạn lưu đó!

"Không cần phải đuổi theo mù quáng." Lữ Hồn hít vào một hơi thật sâu, trong mắt lóe lên hàn quang nói: "Ba người Trần Phong nghĩ rất tốt, nhưng lại bỏ qua một trong những điều quan trọng nhất..."

"Thực lực của ta, cũng không phải là bọn hắn có khả năng phỏng đoán!" Lữ Hồn cười lạnh.

"Ngưng!" Lữ Hồn chỉ vào trong hư không.

Xoạt! Từng đạo ánh sáng màu xanh lục khủng khiếp xuất hiện ở trên đỉnh đầu của gã..ánh sáng màu xanh lục sáng chói mà loá mắt, trong nháy mắt đem trọn cái khu vực không gian loạn lưu phong tỏa, bên trong không gian tràn ngập năng lượng loạn lưu cuồng bạo, vậy mà trở nên chậm chạp hơn mấy trăm lần!

"Đi!" Lữ Hồn trầm giọng nói: "Ta có khả năng tạm thời khống chế trong vòng một trăm dặm."

"Được." Đám người Kim Điển mừng rỡ.

Xoạt! Từng người hưng phấn giết tới.

Quả nhiên, cái địa phương tràn ngập năng lượng hỗn loạn kia, vậy mà lại trở nên vững chắc, không gian loạn lưu quỷ dị, dường như cũng đã biến thành một cái thông đạo không gian vững chắc.

Thế nhưng Lữ Hồn cũng đã nói rất rõ ràng, gã chỉ có thể khống chế được một trăm dặm! Cho nên bọn hắn nhất định phải ở bên trong cái phạm vi một trăm dặm này, chém giết ba người Trần Phong!

Xoạt! Lần lượt có từng người lao vào bên trong không gian loạn lưu.

Có một cuộc rượt đuổi ở bên trong thông đạo không gian rách tung toé và có vẻ như sẽ có thể sụp đổ vào bất cứ lúc nào đang diễn ra! Hai người Kim Điển cùng với Lữ Hồn, cũng đang đuổi theo sát ở phía sau.

"Không tốt." Sắc mặt của Trần Phong biến hóa.

Khi thấy thông đạo không gian dưới chân ngưng tụ lại hắn liền có một cảm giác không ổn, hắn không thể ngờ được, Lữ Hồn thế mà còn có loại năng lực nghịch thiên này! Loại cường giả cấp bậc này, quả nhiên không phải là bằng vào hắn là có khả năng phỏng đoán.

"Làm sao bây giờ?" Trần Phong cố gắng làm cho mình tỉnh táo trở lại.

Nguyên kế hoạch của bọn hắn kỳ thật rất đơn giản, tiến vào bên trong không gian loạn lưu, ỷ vào Quầng sáng may mắn, tránh đi những chỗ nguy hiểm, ở vào một chỗ nào đó cách xa tổ chức thần bí đi ra bên ngoài. Thế nhưng hiện tại lại có đám người Kim Điển truy đuổi ở phía sau, nguyên kế hoạch có khả năng sẽ trực tiếp bị phế bỏ!

HƯU...U...U...U...U! Hắn đã cảm giác được động tĩnh, ở bên trong cái thông đạo không gian chật hẹp này, một khi phát sinh chiến đấu...

Trần Phong nhìn một chút hàng rào không gian chung quanh, nếu như ở vào trạng thái không gian loạn lưu bình thường, hắn chỉ cần mở Quầng sáng may mắn ra, là hắn có thể đem đám người này chơi đùa đến chết! Thế nhưng hiện tại, một địa phương lúc nào cũng có thể sụp đổ tràn ngập năng lượng hỗn loạn, lại bị lực lượng cường đại của Lữ Hồn trực tiếp củng cố! Lợi thế duy nhất của hắn, đã không còn.

Mà khoảng cách... Trần Phong nhìn về phía nơi xa, vô cùng vô tận.

Hắn biết Lữ Hồn cho dù có cường đại hơn nữa, cũng không có khả năng phong tỏa toàn bộ không gian loạn lưu, nhưng có một vấn đề đó là, ba người bọn hắn, thật sự có thể chạy thoát khỏi phạm vi mà Lữ Hồn khống chế hay sao?

Oanh! Ánh sáng màu xanh lục ở sau lưng đã bắt đầu lan tới, người của tổ chức thần bí, đã sắp đuổi kịp!

"Làm sao bây giờ?" Minh Nguyệt nhìn về phía Trần Phong, nàng có thể trở lại thế giới của mình, thế nhưng Trần Phong thì sao?

"Ta đang suy nghĩ." Đầu óc của Trần Phong đang nhanh chóng vận chuyển.

Oanh! Sát cơ vô tận tuôn ra.

Minh Nguyệt cùng với Vương Dao đang ngăn cản công kích của đám người, bởi vì thông đạo không gian cũng không rộng lắm, hai người vừa vặn có thể ngăn cản đường đi của bọn hắn, Lữ Hồn bởi vì nguyên nhân đang sử dụng lực lượng củng cố không gian loạn lưu, chỉ có thể sử dụng một bộ phận lực lượng để chiến đấu, cho nên Vương Dao cùng với Minh Nguyệt mới có thể tạm thời ngăn chặn công kích của bọn hắn!

Thế nhưng...Trần Phong nhìn về phía các cường giả của tổ chức thần bí đang không ngừng chạy tới.

Cấp A, cấp B... thực lực của những người này mặc dù không theo kịp đám người Kim Điển, nhưng đồng dạng cũng không kém, hơn nữa còn có số lượng rất nhiều, một khi bọn hắn liên thủ với nhau, sẽ có thể phát huy ra uy năng kinh người!

Xoạt! Theo việc càng ngày có càng nhiều thành viên của tổ chức thần bí tham gia chiến đấu, áp lực của Vương Dao cùng với Minh Nguyệt liền tăng lên gấp bội!

Hai người các nàng...đã sắp không chịu nổi!

"Trần Phong!" Minh Nguyệt lo lắng nói.

"Ta biết rồi." Trần Phong không có một khắc nào ngừng vận chuyển tư duy.

Tất cả các loại tin tức đang không ngừng lướt qua trong đầu óc của hắn, hắn suy diễn đủ loại biện pháp, nhưng vô luận là cái biện pháp nào, kết quả đều chỉ là một con đường chết! Hắn nhìn một chút giá trị may mắn còn lại, vẻn vẹn chỉ còn 300 điểm.

"Quá ít." Trần Phong cười khổ.

Trước kia vào thời điểm thực lực của hắn còn yếu, hắn đều sử dụng giá trị may mắn vào năng lực đao gió, mỗi một điểm cũng đều có thể phát huy ra uy lực cực lớn, thế nhưng theo việc thực lực tăng lên, kẻ địch mà hắn phải đối mặt cũng càng cường đại, giá trị may mắn tiêu hao cũng càng ngày càng kinh khủng! Một giờ khôi phục được một điểm giá trị may mắn, đã không theo kịp.

300 điểm có thể làm cái gì? Cái gì cũng không làm được! Ít nhất là vào loại thời khắc nguy cơ này, không có 5000, 6000 giá trị may mắn thì căn bản không có khả năng thay đổi càn khôn!

Tạch...! Một tiếng vang nhỏ truyền đến, vòng phòng ngự của Vương Dao cùng với Minh Nguyệt thả ra đã sắp sụp đổ.
Bình Luận (0)
Comment