Khiêu khích
Khiêu khích
"Đi thôi." Ba người Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.
Ba người lặng lẽ đi theo sau một đội ngũ nào đó mới đi lịch luyện trở về, lặng yên không một tiếng động bước vào nơi truyền thừa, thân thể của ba người căng cứng, tùy thời chuẩn bị chiến đấu!
Xoạt! Có mấy đạo ánh mắt quét qua, ba người thuận lợi bước vào nơi truyền thừa!
"Tiến vào rồi!" Trần Phong cảm thấy động tâm.
"Không có tiếng còi cảnh báo." Hai mắt của Tần Hải tỏa sáng.
"Cũng không có bị phát hiện." Tâm thần của Khổng Bạch cũng hơi hơi buông lỏng.
Ba người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng đi đến một toà tháp truyền thừa, trên thực tế, cũng không có ai để ý đến ba tên oắt con vừa mới trở về.
Ở nơi xa, có ba toà tháp cao lớn, lấp lóe hào quang.
"Rống —— " Một đám dã nhân đang hưng phấn lay động cánh tay, ba người Trần Phong đi qua liếc nhìn, ở giữa đám dã nhân kia, lại có hai tên dã nhân có dáng người khôi ngô đang chiến đấu, tràng diện vô cùng máu tanh.
Giác đấu sao? Trần Phong hơi híp tròng mắt lại, cái bộ lạc dã nhân này, dường như đúng là vẫn còn lưu giữ loại phương thức chiến đấu này.
"Đi thôi." Trần Phong cau mày nói, hắn liếc mắt nhìn Tần Hải cùng với Khổng Bạch, khẽ lắc đầu, ra hiệu là hãy rời đi khỏi nơi này, bọn hắn tới nơi này là để tiếp nhận truyền thừa, cũng không phải là để xem náo nhiệt.
"Ừm." Tần Hải cùng với Khổng Bạch cũng hơi hơi ra hiệu, ba người đang chuẩn bị rời đi.
Nhưng mà, chẳng ai ngờ được rằng, đúng vào lúc này, tên dã nhân ở trong sân thi đấu kia, bỗng nhiên gầm lên giận dữ, thế mà chỉ vào Trần Phong, sau đó hung ác vỗ vỗ vào lồng ngực của mình.
"Rống!" Tên dã nhân điên cuồng gầm thét.
Trần Phong lộ ra vẻ mặt phát mộng, ôi mẹ ơi đây là cái tình huống gì?
Ách...Tần Hải nhìn thoáng qua biểu lộ của tên dã nhân, sau đó ngẫm lại biểu lộ vừa rồi của Trần Phong, sau đó lặng yên không một tiếng động truyền âm: "Hắn tựa như đang nói, ngươi lại dám xem thường hắn, hắn muốn đánh nhau với ngươi."
Trần Phong:???
Hắn nhìn biểu lộ của tên dã nhân sau đó lộ ra vẻ mặt xui như chó. Chờ một chút...cho nên nói, những tên dã nhân này, chính là bởi vì hắn nhìn một cái sau đó lắc đầu, mà tưởng là hắn khinh thường bọn hắn?! Này, này, chuyện này...đây m* nó đến cùng là một cái thế giới thô bạo như thế nào?
Cho nên phải làm sao bây giờ? Trần Phong cười khổ, nếu như có thể vận dụng năng lượng, Trần Phong chỉ cần vài phút là làm gỏi cái tên này.
Đây là sự thực, coi như bọn hắn có đặc tính miễn dịch năng lượng, vẫn có thể sử dụng những biện pháp khác để vây khốn bọn hắn, sau đó chiếm lấy ưu thế, từ từ mài chết bọn hắn! Thế nhưng mà ở đây căn bản là không thể sử dụng năng lượng!
Dùng, chỉ có chết! Coi như trí thông minh của đám dã nhân này có thấp hơn nữa, cảnh giác yếu hơn nữa, một khi cảm giác được được khí tức cấp B có thể uy hiếp đến bọn hắn, liền biết được Trần Phong không phải là người ở nơi này!
Cho nên...Trần Phong chỉ có thể dùng thân thể để ngạnh kháng với tên dã nhân kia! Chuyện này không thể được, Trần Phong cười khổ, xem ra hắn chỉ có thể bị đánh cho một trận bầm dập, ở dưới tình huống không sử dụng năng lượng, hắn cảm thấy mình không thể nào là đối thủ của một tên dã nhân! Nghĩ tới đây, Trần Phong liền bước ra phía trước.
Chờ một chút, Tần Hải bỗng nhiên giữ chặt Trần Phong, hắn trực tiếp điểm vào cái tên dã nhân kia, sau đó khinh bỉ nhìn hắn! Khiêu chiến! Tần Hải đang khiêu chiến cái tên dã nhân kia!
"Rống —— " Một đám dã nhân hưng phấn gầm thét.
Chỉ có điều là Trần Phong còn chưa kịp thở phào, đã nhìn thấy cái tên dã nhân kia trực tiếp quỳ xuống trước mặt Tần Hải, chủ động nhận sợ! Không sai, là trực tiếp dập đầu nhận sợ! Hắn hiển nhiên cảm giác được sự bất phàm của Tần Hải!
"Kỷ lý oa lạp rống rống —— " Tên dã nhân kia nói với những người bên cạnh, hắn thà rằng nhận sợ cũng không muốn đánh nhau với Tần Hải!
Sau đó...hắn vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào Trần Phong, hiển nhiên vẫn muốn đánh nhau với Trần Phong!
Trần Phong: "..."
Hắn hiện tại chỉ có hai lựa chọn: Một, đi lên cho người ta đánh bầm dập một trận, hai, quỳ xuống nhận sợ.
"Xem ra không tránh được đánh một trận." Trong lòng của Trần Phong thở dài.
"Xoạt." Hắn bình tĩnh đi tới, để cho tên dã nhân kia đánh một trận bầm dập cũng không sao, hắn cũng không muốn lãng phí vài điểm giá trị may mắn đáng thương của mình.
Chỉ có điều là, không nghĩ tới, lúc này Khổng Bạch bỗng nhiên đi tới.
"Ngươi!"
"Xấu!"
"Rống!"
Khổng Bạch thuận miệng đọc ra vài từ đơn giản, nhưng mà, chẳng ai ngờ được, tên dã nhân kia lại trực tiếp xù lông!
"Rống —— " Tên dã nhân tức giận chỉ vào Khổng Bạch, hiển nhiên cảm thấy mình đang bị một sự vũ nhục quá lớn.
Trần Phong: "..."
Tần Hải: "..."
Khổng Bạch nhanh chân bước vào giữa sân.
"Ài." Trần Phong dừng một chút nói: "Ở trong tình huống không thể sử dụng được năng lượng, hắn có thể thắng chứ?"
"Không biết." Tần Hải cũng cười khổ.
Thực lực của Khổng Bạch đúng là rất mạnh, đây là một chuyện không thể nghi ngờ, thế nhưng trên cơ sở không thể sử dụng năng lượng, hắn có thể phát huy ra được mấy thành lực lượng, không có người nào biết rõ!
"Hắn nếu dám bước vào sân, tự nhiên là có biện pháp." Trần Phong bỗng nhiên nói ra.
"Ừm." Tần Hải khẽ gật đầu.
Khổng Bạch là một người có thân phận không rõ, thực lực không rõ, mỗi một lần triển lộ ra thực lực, đều vô cùng đáng sợ! Vô luận là nguồn năng lượng vô hạn hay là Ma Kính Vấn Tâm...cũng đều là những năng lực đáng sợ!
Cứ việc ba người hiện đang hợp tác, thế nhưng không có ai dám xem thường cái tên này. Nếu như hắn thật sự dùng thân phận "Người qua đường" để sống cho đến bây giờ, đây mới thực sự là chuyện kinh khủng! Dạng người này, không nắm chắc sẽ dám đi lên hay sao? Vấn đề hiện tại đó là...năng lực mới của hắn đến cùng là cái gì?
Ma Kính Vấn Tâm, nguồn năng lượng vô hạn, ngư ông đắc lợi, Khổng Bạch hiện tại đã thể hiện ra ba loại năng lực kỳ dị vượt mức bình thường, hắn đến cùng còn có mấy loại?
"Trạng thái của hắn có một chút không đúng." Trần Phong hơi híp tròng mắt lại nói, nếu như hắn giết tên dã nhân kia sẽ rất là phiền toái.
"Hắn chắc hẳn là sẽ có chừng mực chứ?" Tần Hải có một chút không xác định nói ra, nhìn Khổng Bạch đang phẫn nộ ở trước mắt, hắn chỉ có thể cười khổ nói: "Nếu như hắn thật sự muốn giết người, ta sẽ cưỡng ép ngăn hắn lại."
"Ừm." Trần Phong khẽ gật đầu.
Hai người nhìn chăm chú vào sân thi đấu, Tần Hải cũng đang tuỳ thời chuẩn bị chiến đấu.
Mà vào lúc này, Khổng Bạch đã đi đến giữa sân.
"Rống " Một tiếng tức giận rít gào vang lên, hai người giao phong lần đầu.
Chiến đấu! Bắt đầu!
Oanh! Một tiếng nổ vang rung trời.
"Đã xảy ra chuyện!" Tâm thần của Tần Hải giật thót một cái, đột nhiên tiến lên, chỉ có điều là khi nhìn thấy cảnh tượng ở trong sân thi đấu, hắn liền có một chút mơ hồ, nửa ngày cũng không thể lấy lại được tinh thần.
Oanh! Tên dã nhân điên cuồng công kích, mà Khổng Bạch thì đang bị treo lên đánh.
Phanh phanh phanh! Mặt mũi của Khổng Bạch trong nháy mắt bị đánh bầm dập.
Chuyện này...Tần Hải có chút phát mộng, vừa rồi hắn đang sợ Khổng Bạch không khống chế được giết người.