Năng lực kỳ diệu
Năng lực kỳ diệu
"Vừa rồi có ghi nhớ lại hay không?" Trần Phong hỏi.
Xoạt! Tiểu Ảnh đắc ý quẫy đuôi, vào lúc Trần Phong mất đi ý thức hoặc là lúc hôn mê, Tiểu Ảnh sẽ đi ra ngoài bảo hộ Trần Phong, Trần Phong cũng đã dạy cho nó cách bảo tồn hình ảnh.
Ô...ô...n...g —— Trong đầu của hắn lấp lóe ánh sáng màu đỏ, vào thời khắc Trần Phong mất đi ý thức ấy, hình ảnh một lần nữa được chiếu lại. Trên không trung có một cỗ ánh sáng kinh khủng, con Cự Long màu đỏ kia, làm cho người ta phải sợ hãi, ba người Trần Phong đã rơi vào thời khắc nguy hiểm nhất, mà vào lúc này...Khổng Bạch dường như đã ra tay rồi.
Trần Phong cũng chỉ vẻn vẹn kịp phản ứng mở Quầng sáng may mắn ra, mà cái tên này...hắn lại có thể nhào về phía Trần Phong cùng với Tần Hải, hét lên: "Cho lão tử xuyên qua!"
Oanh! Một chùm sáng nổ tung, trong nháy mắt bao bọc cả ba người.
Ô...ô...n...g ——Không gian vỡ vụn, tâm thần của Trần Phong chấn động mãnh liệt.
Xuyên qua...con hàng Khổng Bạch này, lại có thể chủ động xuyên qua?! Cho nên nói, vào một khắc cuối cùng này, Khổng Bạch thế mà mang hai người bọn hắn, xuyên qua đến cái thế giới mới này, tránh thoát khỏi đòn tập kích của con Cự Long màu đỏ kia?!
Loại năng lực này...Trần Phong thật sự cảm thấy kinh hãi, tổ chức thần bí khổ tâm nghiên cứu dự án xuyên qua, cái tên này lại có thể tùy tiện phóng thích? Quá mức yêu nghiệt!
Bất quá nếu như Khổng Bạch có thể xuyên qua, như vậy chờ đến lúc khôi phục chắc hẳn là Khổng Bạch sẽ có khả năng dẫn bọn hắn trở về? Trần Phong suy đoán, đang chuẩn bị hỏi một chút Khổng Bạch về sự tình xuyên qua, bỗng nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, tiểu cô nương lúc đầu kia, lại dẫn cái tên dã nhân Đại Hùng kia trở về.
"Nghe nói các ngươi đã tỉnh, lão đại muốn gặp các ngươi một lần." Hùng Đại thật thà nói ra.
"Được." Ba người gật đầu.
Chỉ có điều là, lúc này cái tên dã nhân này đã cạo hết lông tay lông mặt, lộ ra một khuôn mặt mà Trần Phong cảm thấy quen thuộc, Trần Phong liếc mắt nhìn kỹ, tâm thần liền chấn động mãnh liệt. Không phải là bởi vì hai chân của cái tên này đã được cạo sạch sẽ, mà là bởi vì tướng mạo của cái tên này!
Cho dù là chỉ nhìn thoáng qua, thế nhưng Trần Phong vẫn có thể nhận ra, cái tên này này chính là cường giả bí ẩn mà bọn hắn nhìn thấy khi chạy tới cửa di tích truyền thừa! Cũng là thủ hộ giả của bộ lạc dã nhân!
Cái tên này chính là pho tượng đá huyền bí kia! Hắn tại sao lại ở chỗ này? Trần Phong cảm thấy kinh hãi.
Hùng Đại... pho tượng đá huyền bí...cho nên, bây giờ hắn không phải là đang xuyên qua?! Mà vẫn đang ở bên trong nơi truyền thừa? Như vậy mọi thứ ở đây là cái gì? Ảo cảnh, hoặc là cái gì đó?
Trần Phong không biết, hắn mơ hồ cảm giác được, dường như hắn đã chạm đến một thứ gì đó không tầm thường.
- --
Đi ra ngoài phố, có từng cái thân ảnh cao lớn xuất hiện, thân thể cao ba mét, cùng với đám dã nhân kia không giống nhau, trên người bọn họ rất sạch sẽ, không có đủ loại lông tóc kỳ quái.
Ở nơi xa, có từng cái cửa hàng ở phía trên xuất hiện chữ viết quen thuộc, đó là chữ viết mà ba người Trần Phong đã từng nhìn thấy trên tấm lá chắn.
Những người này...những cảnh tượng này...ba người liếc nhìn nhau, tâm thần trở nên nghiêm nghị.
"Không thể nào." Khổng Bạch tự lẩm bẩm.
Ôi mẹ ơi, hắn chỉ khởi động xuyên qua một lần mà thôi, lần này thế mà...
"Hẳn là sẽ không sai đâu." Trần Phong xoa xoa đầu.
Xuyên qua...xem ra bọn hắn đã thật sự xuyên qua! Chỉ có điều là, lần này không phải là xuyên qua đến dị giới, mà là xuyên qua đến vô số năm trước, xuyên qua đến thời đại đã từng rực rỡ của những dã nhân này! Đây là, thời đại thuộc về dã nhân!
Rống! Trên hư không bỗng nhiên truyền đến một tiếng rống, tiếng rống này xuyên qua tầng tầng hư không, giống như có thể làm cho tâm linh rung động, có một cái thân ảnh to lớn từ trên không trung lướt qua, cái thân ảnh quen thuộc kia lướt qua để lại một đạo tàn ảnh màu đỏ, thình lình đúng là con Cự Long huyền bí kia!
Chúng ta...lại thật sự trở về quá khứ rồi! Ba người ngốc trệ, thật lâu cũng không thể lấy lại được tinh thần.
"Có thể trở về hay không?" Trần Phong nhìn về phía Khổng Bạch.
Khổng Bạch biết mình không thể gạt được Trần Phong, chỉ có thể cười khổ nói: "Sau khi tích lũy năng lượng trong một khoảng thời gian nhất định, ta thực sự có thể xuyên qua, nhưng địa điểm...chỉ có thể tùy duyên. Lần này bởi vì ngoài ý muốn cùng với trùng hợp đi đến nơi này, lần sau...có trời mới biết là sẽ xuyên đến nơi nào."
Khổng Bạch cũng hết sức đau đầu nói: "Vào lúc ban đầu ta thu hoạch được cái năng lực này, liền lập tức xuyên qua đến một cái thế giới khác, sau đó dùng thời gian hai mươi năm...xuyên qua hơn trăm lần, mới có thể trở lại thế giới của chúng ta!"
"Lần sau...có trời mới biết là xuyên qua đến chỗ nào." Khổng Bạch cũng rất bất đắc dĩ công khai năng lực của mình.
Năng lực: xuyên qua
Hiệu quả: ngẫu nhiên xuyên qua đến bất kỳ một cái thế giới nào có năng lượng tồn tại.
Tiêu hao: nguồn năng lượng tinh khiết
Đây là một đoạn miêu tả năng lực vô cùng đơn giản.
Không có trở về! Chỉ có xuyên qua vô hạn! Căn cứ theo sự miêu tả của Khổng Bạch, mỗi lần xuyên qua, chính hắn cũng không biết là mình đi nơi nào, thế nhưng sau khi rời đi khỏi thế giới của mình, hắn vẫn một mực nỗ lực trở lại thế giới của mình! Mặc kệ là đến thế giới nào, hắn đều sẽ chuẩn bị nguồn năng lượng tinh khiết, như thế nếu như gặp phải thời điểm nguy hiểm, tùy thời có thể xuyên qua! Những năm này, hắn đã không ngừng xuyên qua, không ngừng góp nhặt nguồn năng lượng tinh khiết.
Một lần...Hai lần...Mười lần...Mấy trăm lần, hắn cứ như vậy không có mục đích xuyên qua trong hơn hai mươi năm, bỗng nhiên có một ngày, cứ như vậy trở về thế giới của mình.
Tích luỹ nguồn năng lượng tinh khiết từ trước? Không thể nào.
Ngươi vô luận tích luỹ được nguồn năng lượng nhiều hay ít, vào thời điểm xuyên qua đều không thể mang theo, hết thảy nguồn năng lượng đều sẽ tiêu hao sạch sẽ trong nháy mắt, căn cứ theo năng lượng nhiều ít, địa phương xuyên qua cũng có chỗ khác biệt, chỉ bất quá là Khổng Bạch còn chưa nghiên cứu được rõ ràng, địa điểm xuyên qua cùng với nguồn năng lượng đến cùng có quan hệ gì!
Vị trí? Không có cách nào xác định!
Thời gian? Không có cách nào xác định!
Hắn rời đi khỏi thế giới của mình hai mươi năm, không ngờ, xuyên việt trở về, thế mà chỉ mới rời khỏi ba ngày!
Xuyên qua...đây quả thật là một cái năng lực rất kỳ diệu, thế nhưng từ khi sau khi trở về, Khổng Bạch cũng không dám vận dụng nữa, hắn sợ vào thời điểm vận dụng một lần nữa, không biết sẽ đi nơi nào, mãi cho đến lần này...
"Thì ra là thế." Trần Phong cùng với Tần Hải tỉnh ngộ.
Xuyên qua...cho nên cái tên Khổng Bạch này mới có kinh nghiệm phong phú như thế? Cho nên năng lực của người này mới có thể biến dị nhiều như vậy? Hết thảy những gì mà bọn hắn hoài nghi, vào thời điểm này rốt cục cũng đã được giải thích, ai có thể nghĩ tới, cái tên chỉ có bằng này tuổi, thế mà lại trải qua nhiều chuyện như vậy!
Xuyên qua hai mươi năm...hơn một trăm cái thế giới có năng lượng khác biệt...