Vạch mặt
Vạch mặt
Xoạt! Vẻ mặt của Mãn Tuấn Hi trong nháy mắt trở nên tái nhợt.
"Ngươi nói mò cái gì!" Mãn Tuấn Hi gắng gượng chống cự nói: "Làm gì có tinh huyết nào chứ!"
"Cần gì phải như vậy?" Trần Phong lạnh nhạt nói: "Bọn họ không kiểm tra ra được vấn đề, là bởi vì không có kiểm tra thuộc tính năng lượng, ngươi có tin hay không, chỉ cần dùng số liệu của tổ tiên các ngươi so sánh với đối tượng thí nghiệm, nhất định sẽ tìm ra được một số điểm tương đồng? Ví dụ như, một số loại gen quen thuộc?"
"Cho dù thời đại mà tổ tiên các ngươi sinh sống hơi lạc hậu, thế nhưng gen lưu lại... chỉ cần tổ tiên của các ngươi đã từng tiến hành nghiệm chứng gen, nhất định sẽ có. Ta nghe nói, từ đường ở gia tộc các ngươi, chính là sử dụng huyết dịch của lão tổ để xác nhận? Chỉ có hậu đại của lão tổ mới có thể tiến vào? Ngươi đoán xem... nếu như dùng số liệu của loại huyết dịch kia so sánh với đối tượng thí nghiệm này, sẽ phát hiện ra cái gì?"
"Ngươi lại còn giảo biện rằng là có thể chế tác ra thuốc thử gen với tỷ lệ thành công là 100%? Vậy thì sau này ngươi còn có thể kiên trì thí nghiệm thêm được mấy lần, tinh huyết mà tiên tổ các ngươi lưu lại, ngươi lại có thể lãng phí như vậy hay sao?"
Bang! Mãn Tuấn Hi vô lực xụi xuống trên mặt đất. Hắn biết, chính mình đã xong! Ban đầu chỉ cho rằng Trần Phong nghe được một số tin đồn hoặc là gì khác, thế nhưng ngay cả từ đường của tiên tổ, ngay cả phương pháp nghiệm chứng Trần Phong đều nói hết ra, vậy còn giảo biện thì có ý nghĩa gì?
Oanh! Một mảnh xôn xao, đám người cũng là trợn mắt hốc mồm, hiển nhiên, chẳng ai ngờ được rằng, lời Trần Phong nói lại là thật!
"Ngươi..." Bộ trưởng nhìn phản ứng của Mãn Tuấn Hi, đã đoán được chân tướng, Trần Phong nói đúng!
Cái người mà gã nhìn trúng này, thế mà có ý đồ dùng loại phương thức lừa dối này để qua cửa! Suy nghĩ kỹ một chút, nếu như hôm nay bọn gã dùng dự án của người này làm hạch tâm, bắt đầu thúc đẩy mà nói, hậu quả sẽ trở nên đáng sợ bao nhiêu! Hết thảy kết quả thí nghiệm đều là giả, tiến triển của dự án ít nhất sẽ bị chậm đi mấy năm! Chuyện này đối với tình huống trước mắt của nhân loại mà nói, gần như là tuyệt cảnh! Đến lúc đó, một bộ trưởng như gã… gã chỉ tưởng tượng thôi, phía sau lưng dã bị mồ hồ lạnh nhuộm ướt.
"Vì sao?" Trong mắt bộ trưởng tràn ngập hàn quang: "Chẳng lẽ ngươi không biết việc này sẽ hủy đi hi vọng của nhân loại hay sao?"
"Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta..." Mãn Tuấn Hi tự lẩm bẩm: "Gia tộc chúng ta đã không thể quật khởi quá lâu rồi, nếu như nắm chặt cơ hội lần này, nhất định có thể thành công, thậm chí chuyện huỷ đi hi vọng của nhân loại, cũng không quan trọng."
"Ha ha, chỉ cần lần này chúng ta thành công, hết thảy các tổ dự án cũng sẽ phục vụ cho chúng ta, đến lúc đó, cho dù bọn hắn nghiên cứu thành công, thì vẫn là của chúng ta! Chúng ta hoàn toàn có khả năng bắt đầu nghiên cứu lại từ đầu, thuận theo phương hướng mà bọn hắn nghiên cứu! Chúng ta, vẫn là công thần trong lịch sử!"
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, cho dù Mãn Tuấn Hi nói đúng, thế nhưng đám người vẫn cảm thấy ớn lạnh, cái tên này… thế mà ngay từ đầu đã có ý đồ trộm cướp thành quả của người khác! Thông qua loại phương thức này ngụy trang thành công, sau đó đánh cắp thành quả của người khác? Thật là quá mức!
"Ha ha ha!" Nhìn bộ dáng cười lớn của Mãn Tuấn Hi, bọn hắn biết, cái tên này chỉ sợ là đã điên rồi, dưới sự kích thích vì bị vạch trần, hắn đã phát điên.
"Kéo ra ngoài." Bộ trưởng lạnh lùng phất tay.
Vài người trực tiếp kéo Mãn Tuấn Hi ra ngoài, về phần giải trình trách nhiệm… không có ai đề cập đến. Loại chuyện này, cũng không phải một tiểu nhân vật như Mãn Tuấn Hi có thể gánh vác, cho dù là tinh huyết của tiên tổ gì đó! Chuyện này, Gen Công Hội chắc chắn sẽ đi xử lý!
"Cảm ơn." Bộ trưởng thật lòng nói ra lời cảm ơn, nếu không phải Trần Phong vạch trần chuyện này, gã kém chút nữa đã đi sai đường, những cao tầng khác cũng đang ưu tư, loại chuyện này, chỉ tưởng tượng thôi mà đã cảm thấy sợ hãi.
"Không sao." Trần Phong cười tủm tỉm nhìn gã.
"Không nghĩ tới bọn họ lại gian lận." Ông già kia cũng là bùi ngùi không thôi.
Hiển nhiên là ông ta đang bùi ngùi cho đối thủ, có thể thấy được một tia âm hiểm trong ánh mắt của ông ta, vào giờ phút này, dường như là ông ta đang cười trên nỗi đau của người khác. Mãn Tuấn Hi xong đời! Hết thảy tài nguyên đều thuộc về tổ dự án của ông ta!
"Ông cười cái gì?" Trần Phong bỗng nhiên nhìn về phía ông già.
"Hả?" Ông già có một chút phát mộng, tại sao cái tên này lại quay khẩu pháo về phía mình, vội vàng nói: "Ta, ta không có cười mà."
"Cười âm hiểm, ta đã thấy được." Trần Phong nhàn nhạt nhìn ông ta nói: "Có phải ông nghĩ là, Mãn Tuấn Hi xong đời, hết thảy tài nguyên chính là của ông có đúng hay không?"
"Trần Phong, ngươi đừng có khinh người quá đáng." Ông già nói lời cảnh cáo.
Đây là tình huống gì? Đám người chung quanh đưa mắt nhìn nhau, cũng lộ ra vẻ mặt phát mộng, hiển nhiên là chưa kịp phản ứng, chẳng lẽ Trần Phong lại muốn đưa ra thêm chứng cứ? Ông già này cũng gian lận? Đám người giống như có điều suy nghĩ.
"Ta là đang muốn khi dễ ông, làm sao hả?" Trần Phong cười lạnh: "Ông có tin hay không, cho dù hiện tại ta có đánh chết ông tại chỗ, cũng sẽ không có ai ngăn cản, gia tộc của ông cũng sẽ ngậm miệng, có tin hay không?!"
"Ngươi đang tìm cái chết!" Trong mắt của ông già lập lòe hàn quang, có thể đứng ở chỗ này, ông ta cũng không phải hạng người bình thường.
"Ta không nói đùa." Trần Phong cười tủm tỉm nhìn ông ta, nói: "Ta là Trần Phong! Ta là cao tầng quản lý của Hiệp hội chế tác Gen! Ừm... cho nên, ta giết ông, lại có thể làm sao? Ta vì nhân loại lập nên đại công, coi như ta phạm sai lầm, cũng không có ai dám đụng đến ta, nhất là loại người không có hậu trường như ông đấy!"
Trần Phong cười lạnh: "Mãn Tuấn Hi gian lận, bị thủ tiêu tư cách, hiện tại dám đứng cản đường ở trước mặt của ta, cũng chỉ có một lão già như ông."
"Cho nên... ta sẽ trực tiếp xử lý ông, cuối cùng, người đứng đầu dự án siêu X không phải chính là ta hay sao?" Trần Phong giống như cười mà không phải cười nói.
"Trần Phong! Ngươi dám?!" Sắc mặt của ông già đại biến.
"Ta có gì mà không dám?" Trần Phong cười lạnh.
Oanh! Hào quang bắt đầu khởi động, Trần Phong lại trực tiếp động thủ! Hắn bùng nổ ra thực lực vượt xa gen chiến sĩ cấp B bình thường, Trần Phong vừa ra tay, lập tức bộc phát ra lực lượng siêu cường, mục tiêu, rõ ràng chính là ông già kia!
Mà vào giờ khắc này, mọi người chung quanh mới phản ứng được, trời ạ, con hàng Trần Phong này chính là muốn giết người! Không phải là đưa ra chứng cứ! Không phải là vạch trần! Mà là đường đường chính chính giết người! Đúng như lời Trần Phong nói, cái hắn muốn là quang minh chính đại giết người! Ngươi lại có thể làm cái gì?
"Trần Phong! Dừng tay!" Sắc mặt của đám người bộ trưởng đại biến.
Chẳng ai ngờ rằng, Trần Phong vậy mà lại có thể tâm ngoan thủ lạt như thế, cho dù là những cường giả như bọn hắn cũng không kịp phản ứng, chỉ có một vị cường giả cấp A kịp phản ứng, đánh ra một đòn công kích.