Siêu Cấp Gen

Chương 712

Thế giới màu xanh

Thế giới màu xanh

"Ha ha." Lữ Hồn cười khẽ một tiếng, gã ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, hít vào một hơi thật sâu.

"Cẩn thận." Cẩu Lực nhắc nhở.

Bọn hắn biết rõ sự của kinh khủng Lữ Hồn, cho dù được Mô Pháp gia trì, cũng không dám khinh thường.

Đám người Lý Lôi lúc này cũng đã khôi phục được một phần năng lượng, theo bản năng chuẩn bị trợ giúp, nếu có thể, bọn hắn cũng sẽ không muốn để cho vị siêu cường giả Cổ tộc này chạy đi.

Bầu không khí, bỗng nhiên trở nên cực kỳ đáng sợ.

"Giết!" Thanh vũ khí trong tay của Cẩu Lực lại một lần nữa hạ xuống.

Mà vào giờ khắc này, Lữ Hồn nhìn lên bầu trời, có một cỗ năng lượng nhàn nhạt bắt đầu ngưng tụ, gã há miệng rít gào một tiếng.

Oanh! Mây đen trên bầu trời cơ hồ bị đánh cho xơ xác, kèm theo tiếng rít gào của Lữ Hồn bắn thẳng vào bầu trời.

"Cứu mạng!" Lữ Hồn rít gào hô lên hai chữ.

Ba người Cẩu Lực đang làm tốt chuẩn bị phòng ngự, thân thể nhất thời cứng đờ.

Cứu...cứu mạng? Đám người Gen Công Hội cũng lộ ra vẻ mặt phát mộng, ai có thể nghĩ tới, Lữ Hồn nhẫn nhịn nửa ngày, thế mà lại thả ra cái chiêu này?

Cỗ thanh âm kia dường như có hiệu quả xuyên thấu, tuỳ tiện xuyên phá tầng trời, sắc mặt của mọi người trở nên ngưng trọng, chờ đợi một lát, trên bầu trời vẫn hoàn toàn yên tĩnh, cũng không có có đồ vật gì xuất hiện.

Cẩu Lực:...

Lý Lôi:...

"Không có ai tới sao?" Lữ Hồn nghi hoặc nhìn bầu trời, chợt lắc đầu.

Có lẽ...lại bị lớp màng đáng chết kia chặn lại.

"Ngươi đang đùa chúng ta hay sao?" Trong mắt của Cẩu Lực loé lên hàn quang.

Cái tên này tưởng là tùy tiện hô một câu, liền có thể làm cho chiến lược của bọn hắn phạm sai lầm hay sao? Làm sao có thể!

Mấy người Lý Lôi cũng bĩu môi, chỉ có sắc mặt của Trần Phong là có một chút quái dị, bởi vì chỉ có hắn biết, mới vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

"Ta đã từng nghe bọn hắn nói qua."

"Khi còn bé, bọn hắn thường xuyên bị người khác đánh, cho nên sư phụ mới truyền cho bọn hắn một bí quyết, đó chính là hô cứu mạng, đó là bí quyết dùng một phương thức đặc thù tạo thành, chỉ cần ngươi hô lên, là có thể tuỳ tiện xuyên qua hết thảy chướng ngại, truyền đến sư huynh đệ ở gần đó, vô cùng lợi hại!"

"Đương nhiên, khi còn bé bọn hắn sẽ thường xuyên dùng, nhưng khi trưởng thành ngược lại chưa bao giờ dùng qua một lần, bởi vì quá mất mặt."

Tần Hải thông qua màn sáng giải thích cho Trần Phong.

"Thì ra là thế." Trần Phong giật mình.

"Bởi vì ta ở khoảng cách gần nhất, tiếng hô cứu mạng liền truyền đến chỗ ta đầu tiên, sau đó bị ta cưỡng ép chặn lại, chẳng qua nếu như cái tên này tiếp tục hô tiếp..." Tần Hải lắc đầu.

Trần Phong liền cảm thấy nhức đầu.

- --

Tại khu vực không biết.

Tiếng kêu thảm thiết của Lữ Hồn quanh quẩn trong hư không. Đáng tiếc, không có ai có thể nghe được thanh âm của gã, bởi vì nguyên nhân Tần Hải, cái bí quyết hô cứu mạng này của Lữ Hồn, nhất định sẽ không có cách nào thành công.

Ba người Cẩu Lực lộ ra vẻ mặt khó coi, bọn hắn có cảm giác mình bị chơi xỏ, Lữ Hồn đã rơi vào tình trạng này, vẫn còn có tâm tư đùa nghịch bọn hắn, đến cùng là gã xem thường bọn hắn đến bao nhiêu?

"Ta cũng không tin là không bức ra được át chủ bài của ngươi." Trong mắt của Cẩu Lực lấp lóe hàn quang.

Giết! Hàn quang trong tay của mấy người càng sáng hơn, ba người Cẩu Lực hiển nhiên đang tăng cường uy năng. Ý nghĩ của bọn hắn rất đơn giản, không ngừng tăng uy lực lên, là có thể bức ra được át chủ bài của Lữ Hồn, nếu như gã ở dưới tình huống này còn không muốn dùng át chủ bài, vậy thì hãy chuẩn bị bị đánh chết tươi đi!

Oanh! Hào quang kinh khủng lấp lóe.

Bỗng nhiên, Lữ Hồn nhắm hai mắt lại, vào thời điểm công kích của ba người Cẩu Lực đánh tới gần Lữ Hồn, bỗng nhiên trở nên vô cùng chậm chạp, lớp màng phong ấn không gian chung quanh, bỗng nhiên biến mất toàn bộ!

Ô...ô...n...g —— Lục quang nhàn nhạt lấp lóe, toàn bộ thế giới dường như bị ánh sáng màu xanh lục bao phủ trong chốc lát.

Bên người của mỗi người đều xuất hiện một khối lập phương màu xanh lục, giống như là một cái ngăn chứa, ở trong bóng tối vô cùng loá mắt.

Đây là cái gì? Mọi người cảm thấy kinh hoàng.

Toàn bộ thế giới dường như chỉ còn lại màu xanh lục, mưa đen, đất đen, dường như cũng vào thời khắc này biến mất, những nơi mà ánh mắt có thể đi tới, chỉ có màu đen vô tận, cùng với những đường cong màu xanh lục long lanh.

Át chủ bài! Đây là át chủ bài của Lữ Hồn! Trong lòng của mọi người giật thót một cái.

Rốt cục...cũng đã bức ra được con át chủ bài chân chính của tên gia hỏa này.

Chỉ có điều là đây rốt cuộc là cái gì? Không có người nào biết rõ.

Trần Phong nhìn vào vòng đeo tay, thông tin giữa hắn và Tần Hải đã bị cắt đứt, ở đây...đã sớm không phải là không gian lúc đầu.

"Đây là dị không gian." Năng lực giả không gian của Gen Công Hội nuốt một ngụm nước bọt nói: "Không, không gian vận hành độc lập!"

"Hoan nghênh đi vào thế giới của ta." Lữ Hồn nhìn về phía đám người.

"Kịch." Gã bước từng bước một đi tới, ở dưới chân vậy mà tự động xuất hiện những ngăn chứa màu xanh lục tạo thành cầu thang.

Ô...ô...n...g —— Chung quanh có vô số khối ngăn chứa màu xanh lục di động.

Phương vị của đám người chung quanh, vậy mà theo sự di động của ngăn chứa bắt đầu biến hóa.

"Đây là cái đồ vật quỷ quái gì?" Sắc mặt của mọi người khẽ biến.

Không gian...nhất là không gian độc lập, có rất nhiều người đã nhìn thấy nó hoặc là thậm chí là tạo ra nó. Nó chính là một cái không gian hoàn chỉnh, nó tương đương với một cái thế giới nhỏ và ngươi có thể làm bất cứ điều gì mà mình muốn.

Thực lực càng mạnh, thì tốc độ ngưng tụ ra càng nhanh, không gian cũng sẽ càng lớn và ổn định hơn, thế nhưng cái thế giới này của Lữ Hồn, lại đơn giản tới cực điểm, cơ hồ là một gen chiến sĩ nắm giữ năng lực không gian nào cũng có thể tạo ra, thế nhưng điểm khác nhau chân chính ở đây là...

Xoạt! Cẩu Lực cố gắng bổ về phía Lữ Hồn, cái ngăn chứa màu xanh lục ở dưới chân của hắn, lại mang theo hắn tự động rời đi.

!!! Cẩu Lực đột nhiên giật mình, cái không gian này lại có thể thực sự hoạt động! Những thứ kia, cho dù chỉ là những đường cong màu xanh lục đơn giản tạo thành ngăn chứa, thậm chí ở giữa những cái ngăn chứa này cũng không có cái gì, chỉ là đơn thuần là màu đen, thế nhưng...tất cả mọi thứ ở đây dường như đang sống.

Xoạt! Ngăn chứa màu xanh lục ở dưới chân đám người đang di động tứ xứ, toàn bộ không gian đều đang vận chuyển theo ý thức của Lữ Hồn, căn bản là không có cách nào công kích được vào gã!

Đây là không gian của Lữ Hồn, không, càng chuẩn xác hơn mà nói...đây là thế giới thuộc về hắn, thế giới chân chính!

Ô...ô...n...g ——Viên kỳ thạch trên mi tâm của Lữ Hồn lấp lóe ánh sáng màu xanh lục.

Cái thế giới này, hết thảy tất cả đều thuộc về Lữ Hồn, tương phản cùng với thời điểm Mô Pháp lúc trước, lần này bên bị hạn chế năng lực, ngược lại là mấy người Cẩu Lực!

Tất cả năng lực, đều không thể liên lạc cùng với bên ngoài.

Uy năng đại giảm! Tiêu hao đại tăng! Không có cách nào khôi phục!
Bình Luận (0)
Comment