Sau khi Cao Cung trở về, liền thần thần bí bí mà từ biệt với Anh Mộc, trong đầu còn nhớ những lời mà Trần Tiểu Cửu đã nói với gã:
- Cao Cung, huynh có một nhân tình, hiện giờ bệnh rồi, huynh không có thời gian đi thăm nàng ấy, đệ giúp huynh mang chút thức ăn cho nàng ấy, mua chút sườn, huyết vịt, mua thêm chút nước đu đủ, còn những cái khác thì cứ xem tình hình mà làm, ngoài ra, người tình này của huynh tính tình nóng nảy, nhưng lại hay mắc cỡ, không chịu thừa nhận là người yêu của huynh, nàng ấy có nói gì đệ đừng bao giờ tin, dọc đường cẩn thận chút, đừng để người khác phát hiện ra!
Cao Cung cười thầm trong bụng, Cửu ca cũng cừ thật nha, nhanh như vậy mà đã có nhân tình rồi, gã đi quán cơm mua những thức ăn mà Trần Tiểu Cửu chọn, liền lén lút đi ngay đến nơi mà Trần Tiểu Cửu nói.
Trên đường đi Cao Cung cẩn thận vô cùng, đợi đến lúc đi tới trước căn nhà lá, kêu lên vài tiếng:
- Tẩu tẩu, tẩu tẩu, đệ đến rồi!
Đan Nhi đang dưỡng thương bên trong, trải qua một đêm nghỉ ngơi lấy lại sức, trạng thái tinh thần đã khá lên rất nhiều, võ công của nàng kỳ diệu cao thâm, nội công cũng có công hiệu điều trị vết thương, âm thầm vận khí mấy ngày, chỗ xương sườn bị gãy đang hồi phục một cách nhanh chóng, tuy rằng vết thương còn có chút đau buốt, nhưng bước đi đã không còn là vấn đề lớn.
Nàng uể oải nằm trên chiếc chiếu cỏ rách, mở đôi mắt tròn tròn trừng trừng nhìn cái nóc nhà đầy mạng nhện, thở dài một tiếng, không rõ rốt cục là mình bướng bỉnh hay là Trần Tiểu Cửu vô tình.
Tuy nhiên, trong lòng nàng cố chấp cho rằng, bất luận thế nào đi nữa thì Trần Tiểu Cửu cũng không nên đánh mông nàng ta.
Bất luận là xuất phát từ tình huống nào, mục đích nào đi nữa, cứ coi như là ta sai, nhưng thân thể của ta bị ngươi ôm qua rồi, sờ qua rồi, hơn nữa ngay cả ngực của ta ngươi cũng thấy hết rồi, thậm chí sờ đến vô cùng thích thú, ngươi cũng chiếm lợi ích lớn như vậy rồi, sao còn có thể ăn hiếp ta chứ?
Lại nói ta là một cô gái yếu đuối, lại bị thương, nóng nảy tức giận một chút cũng là chuyện bình thường thôi, chẳng lẽ ngươi không nên thương tiếc ta hay sao?
Nàng hận Trần Tiểu Cửu đến chết được, con dao găm trong tay không ngừng múa may, trong miệng lẩm bẩm nói:
- Tiểu Cửu thối tha, Tiểu Cửu chết tiệt, để ngươi đánh vào mông của ta, ta cắt luôn cái ấy của ngươi, để ngươi không làm được đàn ông!
Nàng đang bực tức, lại nghe thấy có tiếng đàn ông bên ngoài đang lớn tiếng gọi:
- Tẩu tẩu, tẩu tẩu
Trong lòng nàng có chút căng thẳng, vội vàng cất dao găm đi, sau đó ngồi dậy, sửa sang lại quần áo của mình.
Nàng bắt đầu không ngừng phàn nàn Trần Tiểu Cửu.
Tiêu Cửu chết tiệt, Tiểu Cửu thối tha, ngươi chẳng phải nói chỗ này an toàn lắm sao? Lúc này sao lại diễn ra màn hài kịch có chú em đến cửa tìm tẩu tẩu rồi?
Nàng vô cùng bí mật làm sẵn tư thế vừa thủ vừa công, nhưng chỉ thấy một quả dưa vừa lùn vừa mập đi vào từ bên ngoài, trên mặt mang theo nụ cười, trong miệng còn không ngừng gọi:
- Tẩu tẩu có ở nhà không? Tẩu tẩu có nhà không?
Đan Nhi sững sờ, lộn xộn không rõ quả dưa này là người phương nào, từ đâu đến đây, sao mở miệng ra là kêu tẩu tẩu nhỉ, nàng không hiểu nên hỏi:
- Ngươi là ai? Từ nơi nào đến đây?
Vốn dĩ Cao Cung ngỡ tìm nhầm rồi, trong ngôi nhà lá nhỏ nhắn này sao lại có người chứ, không ngờ không chỉ có người, còn là có một đại mỹ nhân như hoa như ngọc.
Dung mạo của cô gái này cũng thật đẹp đẽtuấn tú, so với đám nha đầu hàng xóm láng giềng coi được hơn nhiều, mặt trái xoan, sống mũi khá cao, cặp mắt mèo tròn tròn chớp chớp, trông thật đẹp mắt, làn da trắng ngần, dáng người thanh tú, xứng danh là một người tẩu tẩu tốt xinh đẹp mỹ miều, so với Tuệ Nương chị của Anh Mộc cũng không thua kém là bao!
Cửu Ca thật là có phước mà, gã tấm tắc khen ngợi, phát ra tiếng hô hô đặc biệt mà bật cười nói:
- Tẩu tẩu tẩu tẩu, tẩu đừng lo lắng, là đệ!
Đan Nhi thoạt đầu không nhận ra quả dưa lùn này là ai, nhưng lúc nghe thấy tiếng cười "hô hố" đặc biệt mà Cao Cung phát ra, đột nhiên nhớ lại, bản thân mình đã từng lén lút theo dõi Trần Tiểu Cửu ở tiệm ăn Phúc Vận, mà trong đó thỉnh thoảng chính là có tiếng cười như thế này vọng lại.
Tuy rằng nàng đoán được lai lịch của quả dưa lùn, nhưng lại có chút thắc mắc không biết tên tiểu tử này làm sao tìm được đến đây, cũng không hiểu tại sao một đại cô nương sang trọng như mình, sao lại nhắm vào cô mà gọi tẩu tẩu chứ, phải chăng cậu ta tìm nhầm người rồi chăng?
Nghĩ vậy, nàng lại vội vàng phản bác nói:
- Cậu rốt cục là ai? Cậu nhận nhầm người rồi, ta không phải là tẩu tẩu của cậu!
- Hô hô, tẩu tẩu người đừng vội mà! Đệ là Cao Cung, là Cửu Ca bảo đệ đến tìm tẩu đấy, bây giờ tẩu đã hiểu chưa?
- Cửu Ca là ai?
Đan Nhi thắc mắc hỏi.
- Cửu Ca, Trần Tiểu Cửu chính là Cửu Ca của đệ, tẩu tẩu, không lẽ tẩu còn không thừa nhận, tuy nhiên, tẩu tẩu người cũng thật là xinh đẹp, tẩu và Cửu Ca đúng thật là một đôi trời sinh mà! Người nam thì anh tuấn, người nữ thì xinh đẹp, chậc chậc, thật khiến người khác ngưỡng mộ!
- Ngươi nói bậy bạ gì đó? Ai nói ta là tẩu tẩu của ngươi, ai là một cặp trời sinh với Trần Tiểu Cửu ? Ngươi còn nói xằng bậy nữa, ta xé nát cái miệng ngươi!
Đan Nhi vừa tức vừa giận, bản thân mình là một cô gái khuê các trong sạch, sao từ trong miệng gã lại có thể biến thành vợ của Trần Tiểu Cửu chứ?
- Tiểu Cửưu Ca đích thân nói với đệ còn có thể là giả được sao? Tẩu tẩu, chuyện của hai người đệ biết, tẩu cũng đừng mắc cỡ nữa, đệ và huynh ấy là huynh đệ tốt của nhau, không có giấu diếm điều gì đâu, là Cửu Ca bảo đệ qua đây đấy!
Cao Cung nghe đến sững sờ, trong lòng thầm kinh ngạc, tẩu tẩu quả nhiên tính tình vô cùng nóng nảy, vừa mở miệng đã đòi xé nát miệng của mình, đúng thật là một con ngựa hung dữ không dễ gì thu phục được!
Gã không những âm thầm bái phục sự vĩ đại của Cửu ca, không chỉ làm việc biết suy tính sâu xa, đối phó với phụ nữ cũng có cách như vậy, ngay cả một cô gái ngang ngạnh như vậy cũng thu phục được, sao mình lại không được như thế nhỉ.
Đan Nhi nghe xong lời của Cao Cung, tức đến hai mắt biến thành màu đen, suýt nữa là ngất xỉu.
Tiểu Cửu thối, ngươi dám bôi nhọ thanh danh của ta, chà đạp sự trong sạch của ta như vậy, ta tuyệt đối không tha cho ngươi.
Cô nghiến răng từng câu từng chữ nói với Cao Cung rằng:
- Tên dưa lùn ngươi, ta nói với ngươi lần nữa, ta không phải tẩu tẩu của ngươi, Cửu Ca gì đó của ngươi ta không quen biết, nếu như ta trông thấy hắn ta, ta sẽ cắt luôn cái ấy của hắn ta, cho hắn ta biến thành thái giám!
Mẹ của tôi ơi! Cao Cung bị hù đến toát cả mồ hôi, tẩu tẩu không ngờ lại dã man đến nhường này, còn muốn thiến cả Cửu Ca, vợ chồng son đánh nhau cũng phải phân chia nặng nhẹ, không thể chơi thiệt đâu, thiến xong rồi tẩu sẽ hối hận, sau này hai người muốn thân mật thì biết làm thế nào? Có khóc cũng không còn cách nào đâu!
Một con ngựa hung hăng như vậy, quả là khó đỡ cho Cửu Ca! Cao Cung nghĩ như thế.
- Ngươi nói ngươi đến làm gì? Không có chuyện gì thì khẩn trương cút xéo!
Đan Nhi không khách sáo nói.
- Tẩu tẩu, Cửu Ca nhờ đệ đem thức ăn đến cho tẩu!
Cao Cung dõng dạc nói:
- Cửu Ca nói Tẩu bị bệnh rồi, cơ thể không tiện đi lại, nhờ tôi mang chút thức ăn đến, tẩu xem, Cửu Ca quan tâm Tẩu bao nhiêu?
Đan Nhi nghe thấy Cao Cung mở miệng ra là một tiếng tẩu tẩu, khép miệng lại cũng một tiếng tẩu tẩu, càng lúc càng tức giận, lồng ngực cô không ngừng phập phồng, gương mặt nhỏ nhắn cũng tức đến trắng bệch ra, đã đến mức bộc phát rồi.
Cao Cung vẫn chưa phát giác ra, vẫn thao thao bất tuyệt mà nói:
- Tẩu tẩu, tẩu cũng đừng nóng nảy như thế nữa, hai vợ chồng làm gì có chuyện không đánh nhau? Đầu giường đánh nhau cuối giường huề, để Cửu Ca nhận lỗi với tẩu là được rồi, hai vợ chồng bên nhau, có ải nào mà không vượt qua, có cây cầu nào là không bước qua đâu….
Cả người Đan Nhi run bần bật, chỉ thiếu nước rút dao găm ra đâm luôn tên dưa lùn này, nàng tức giận đùng đùng chạy đến trước mặt tên Cao Cung đang thao thao bất tuyệt, toàn thân dùng hết sức lực, giơ tay tát cho Cao Cung một cái tát tai thật kêu.
Cao Cung bị cái tát tai làm cho ngẩn người, trên mặt nóng bừng khó chịu.
Người đàn bà đanh đá ơi người đàn bà đanh đá, nơi đây không tiện ở lâu.
Hắn đặt thức ăn xuống đất, xoay người bỏ chạy, trong miệng còn nói:
- Tẩu tẩu, tẩu dám đánh đệ, đợi khi đệ nói với Cửu Ca, để Cửu Ca trở về xử lý tỉ, đánh mông của tỷ….
Đúng là làm chuyện ngớ ngẩn ngu ngốc mà!
Đan Nhi nghe thấy câu này, trong đầu xẹt qua cảnh tượng đêm qua Trần Tiểu Cửu giơ tay đánh vào mông cô, trong lòng khó chịu lạ thường, liền lau nước mắt, nức nở nói:
- Tiểu Cửu chết tiệt, Tiểu Cửu thối tha, ngươi ức hiếp ta, ngươi ức hiếp ta, …..ta cắt cái ấy của ngươi…
Cô cứ khóc cứ khóc, lại thấy thức ăn Cao Cung đem đến cho cô, nghĩ đến đây là Trần Tiểu Cửu nhờ người mang đến cho cô, tiến lên trước cầm lên liền muốn vứt đi, nhưng ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, con sâu tham ăn trong bụng liền rột rột kêu lên. Nguồn truyện: TruyenGGG.Com
Cô mở thức ăn ra xem, không ngờ lại có sườn, huyết vịt, cà rốt vân vân….
Những thứ này đều có ích cho việc phục hồi xương cốt, nàng nhìn nhìn, trong lòng dịu đi, nghĩ đến gã Tiểu Cửu thối này rốt cục vẫn là quan tâm nàng, liền khóc mà mỉm cười.
Đang ăn vô cùng thích thú, có chút khát nước, giơ tay sờ vào trong rổ, không ngờ lại còn có một ống nước nhỏ.
Trong lòng cô thầm than thở, tuy rằng Tiểu Cửu thối thoạt nhìn giống người hời hợt qua loa, trong lòng thì khá là tỉ mỉ, lấy lên uống liền, nhưng uống được một ngụm, tâm trạng vốn dĩ đang có chút khởi sắc liền lại tụt xuống mức thấp nhất.
Bởi vì cô nếm ra, cái mà trong cái ống này chứa chính là nước đu đủ.
Đan Nhi hiểu rất rõ tác dụng của nước đu đủ, đó rõ ràng là thứ để các cô gái nở ngực.
Ngươi ngay cả ngực của ta cũng sờ qua rồi, không ngờ lại còn chê ngực của ta nhỏ? Lại nói bộ ngực của ta rõ ràng rất to, ngươi dựa vào đâu mà cho ta uống sữa đu đủ, cố ý xỉ nhục ta?
Nàng tức giận một cách cay đắng mà ném nước đu đủ ra ngoài, lại đem thức ăn vứt xuống đất, trong lòng quyết định, đợi sau khi vết thương của nàng hồi phục, nhất định phải cắt cái ấy của Trần Tiểu Cửu, sau đó lại mua đuôi bò cho gã ăn, xem gã rốt cục có thể mọc ra cái ấy nữa không!