Siêu Cấp Gia Đinh

Chương 290

Đêm nay Trần Tiểu Cửu ngủ một giấc cực kỳ ngọt ngào, trong giấc mơ, bỗng nhiên cảm thấy cái mũi có chút ngứa, không kìm nổi hắt xì một cái, đưa ánh mắt buồn ngủ mông lung, lọt vào tầm mắtkhông ngờ là một nét mặt xinh đẹp tươi cười như hoa .

- Song Nhi ngoan...

Hắn cười đến xuân về hoa nở, ôm chầm lấy vóc dáng nàng, cười xấu xa nói:

- Hóa ra là nàngđùa giỡn ta!

Song Nhi mặc một thân tiểu váy đáng yêu màu trắng, dịu dàng ngồi ở đầu giường, trong bàn tay cầm một sợi chỉ, đangtinh nghịchthổi mạnh vào mũi Trần Tiểu Cửu.

Thấy hắn tỉnh lại, Song Nhi mỉm cười cười, lộ ra hai má lúm đồng tiền ngọt ngào, hàm răng ánh mắt đều sáng lên, rất là chọc người thương yêu.

Nàng nhu mì nói:

- Tiểu Cửu ca, chàng tỉnh...

Một tiếng Tiểu Cửu ca cất lên vừa nhuyễn vừa ngọt, lại vừa tê vừa dại cả tay lẫn chân.

Chỉ có một câu chân tình được biểu lộ, liền đem tiểu đệ đệ của Trần Tiểu Cửu tỉnh lại .

Hắn nghiêng người giữ chặt cánh tay ngọc Song Nhi, hướng bên trong xê dịch thân mình, lộ ra một khe hở, cười xấu xa nói:

- Song Nhi ngoan, Tiểu Cửu ca cũng muốn ngươi! Đến đây, canh giờ còn sớm, bồi tiếp Cửu ca trò chuyện nào!

Song Nhi xấu hổ vẻ mặt đỏ bừng, nhẹ nhàng đấm đánh bờ vai của hắn, lắc lắc eo thon nhỏ, hạ giọng nói:

- Tiểu Cửu ca ngươi xấu lắm, ban ngày đã chiếm tiện nghi của ta, sớm biết rằng người ta... Người ta lại không đến thăm chàng rồi !

Trần Tiểu Cửu chính là thích vẻ thẹn thùng xinh đẹp này của Song Nhi, hắn vuốt nhẹ một cái trênhai gò má trắng nõn mịn màng của nàng, dẫn dắt từng bước nói:

- Song Nhi sợ cái gì? Tiểu Cửu ca muốn ôm nàngmột cái, hai ta đều diễn luyện qua rất nhiều lần, không phải là hòa hợp lắm sao!

- Nhưng, đó là ở buổi tối, cảnh tối lửa tắt đèn , không ai thấy, hiện tại... Hiện tại không thể được...

Song Nhi vẻ mặt đỏ bừng, thủ sẵn ngón tay, muốn kháng cự nói.

- Song Nhi ngoan, nhắm mắt lại chính là bầu trời tối đen, quản nhiều như vậy để làm gì.

- Nếu là người nào đui mù dám phá hỏng hảo sự của ta, ta quyết không tha cho hắn!

Trần Tiểu Cửu lại dẫn dắt từng bước nói:

- Nói sau, bây giờ thật sự còn sớm, không ai phát hiện được hảo sự của chúng ta đâu!

Song Nhi ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn thật cẩn thận hướng ngoài cửa sổ, thấy ngoài cửa sổ không người, suy nghĩ thật lâu sau, khuôn mặt hồng nhỏ nhắn gật gật đầu, dịch chuyển thân mình, ngại ngùng nói:

- Tiểu Cửu ca, ngươi sẽ ức hiếp ta... Tuy nhiên, ngươi không thể động tay động chân đối với ta, bằng không bị người phát hiện , trốn tránh đều không kịp...

- Song Nhi ngoan, Cửu ca sẽ rất thuần khiết .

Hắn thấy Song Nhi đáp ứng, trong lòng vui như hoa nở, đem nàng kéo đến, một phen ôm vào trong ngực giở trò sờ loạn. Trong lòng lại vô cùng đắc ý, chỉ cần Song Nhi lên được giường, vậy không phải do nàng làm chủ rồi ...

- Cửu ca, chàng đừng sờ loạn nữa, chàngkhông phải muốn cùng ta nói chuyện sao? Lúc này lại không đứng đắn ...

Song Nhi oán trách nói.

Trần Tiểu Cửu không đợi nàng nói xong, bàn tay to xoa bộ ngực sữa, xoa bóp khẽ vuốt, lại hôn đôi môi nàng đỏ tươi, tà ác cười nói:

- Tiểu Cửu ca khát nước thật sự, Song Nhi trước cấp cho Tiểu Cửu ca thấm nhuận cổ họng, đỡ khát rồi, tự nhiên sẽ nói chuyện dễ dàng hơn; nếu chưa được, vậy cùng Cửu ca hôn môi, đến khi nào thấm nhuận thật tốt mới thôi!

- Tiểu Cửu ca bại hoại, luôn gạt ta, cũng chỉ có ta... Ta thuận theo tâm tư của chàng...

Bộ ngực sữa thở hổn hển phập phồng không ngừng, trên mặt ửng đỏ cực kỳ đáng yêu, giống như hoa mẫu đơn nở rộ xinh tươi kiều diễm.

Trần Tiểu Cửu nhìn xem tâm tình ngứa ngáy khó gãi, ôm chặt cổ trắng mịn Song Nhi điên cuồng mà gặm.

Đang lúc kiếm tuốt cung giương, Song Nhi ưm một tiếng, chịu đựng từng trận ngứa ngáy khó chịu, nàng dịu dàng nói:

- Tiểu Cửu ca, chàng trước tiên đừng... Đừng động thủ, ta... Tỷ tỷ của ta đi nơi nào, như thế nào tối hôm qua ta lại không nhìn thấy tỷ ấy?

Trần Tiểu Cửu nghe được lời ấy, giống như bị cảnh tỉnh.

Tâm tư hưng phấn như thủy triều kia liền ào ào rút đi, một loại tình cảm cô đơn quạnh quẽ liền phát sinh.

Hắn che vẻ mặt thất vọng, nhanh chóng ôm eo nhỏ của Song Nhi, an ủi nói:

- Đan Nhi nàngcòn lo lắng cái gì, võ công cao như vậy, bay tới bay lui, thật là uy phong !

- Tiểu Cửu ca nói đúng, tỷ tỷ võ công cao như vậy, nhất định sẽ không có phiền toái !

Song Nhi cuộn mình ở trong lòng Trần Tiểu Cửu ấm áp ôm ấp, vẻ mặt hạnh phúc gật đầu nói:

- Tiểu Cửu ca, ta sống lớn như vậy, chỉ có chàng và tỷ tỷ là đối đãi với ta tốt nhất, Tiểu Cửu ca, ngươi đáp ứng ta, chúng ta ba người vĩnh viễn không chia lìa nhé... Nguồn: http://truyenggg.com

Trần Tiểu Cửu hôn sau cổ của nàng, buồn bã nói:

- Song Nhi, ngươi quá ngây thơ rồi, Đan Nhi sớm hay muộn cũng phải lập gia đình , không phải ngươi muốn cho Đan Nhi cả đời cô đơn sao?

Song Nhi nghe vậy cúi đầu không nói, suy nghĩ một lúc, đột nhiên hưng phấn, thân thể mềm mại xoay qua, hai mắt vụt sáng lên cùng với Trần Tiểu Cửu bốn mắt nhìn nhau, vui cười nói:

- Cửu ca, ta có cái ý kiến hay, để tỷ tỷ cũng gả cho chàng chẳng phảitốt sao, ta sẽ không cùng tỷ tỷ tranh thủ tình cảm, như vậy chúng ta ba người không phải là có thể vĩnh viễn cùng một chỗ ?

Cao kiến, thật sự là cao kiến, ta không dám cho là ý kiến hay. Song Nhi cô gái nhỏ này cũng dám công khai nói ra, Song Nhi ngoan, nàngthật đúng là lão bà yêu quý của Tiểu Cửu ca ta!

Trần Tiểu Cửu che dấu loại tình cảm hưng phấn này, hắn giả bộ một bộ dáng khó xử, nhẹ nhàng vuốt ve bờ mông nàng, giả vờ giận dữ nói:

- Song Nhi thật lớn gan, như thế nào lại không biết tốt xấu như thế, ngươi còn hoang đường như vậy, Cửu ca sẽhung hăng đánh vào mông ngươi!

Song Nhi nghịch ngợm lè lưỡi làm mặt xấu.

Trần Tiểu Cửu ôm vòng eo của nàng, lời thề son sắt dừng ở đôi mắt của nàng nói:

- Trong lòng ta chỉ yêu một người là Song Nhi, cũng không chấp nhận một chút tỳ vết nào, Song Nhi ngoan, nàng hãy an tâm đi!

Song Nhi nghe vậy, trên mặt nở rộ ra quang mang vui sướng, đôi mắt mèo tròn vo chờ mong theo dõi hai tròng mắt hắn, bỗng nhiên tiến lên hôn một cái lên miệng của hắn, xấu hổ nói:

- Ta cũng chỉ là thuận miệng mà nói, hừ... Cho dù Cửu ca ngươi đáp ứng, tỷ tỷ của ta còn không nhất định nguyện ý đâu?

Ngoan ngoãn quá, rốt cục cũng đến đề chính, Đan Nhi trong lòng nhất định là có uẩn khúc, hoặc là có cái gì khó nói, bằng không sẽ không đối với hắn mà tuyệt tình như thế.

Hắn làm bộ như không có ý định hỏi:

- Nàngnói gì vậy, Cửu ca bộ dạng ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, Đan Nhi vì sao còn không nguyện ý chứ!

- Nói khoác, chỉ có ta mới thích cái thứ phôi đản như chàng!

Ngọc thủ của Song Nhi chỉ chỉ vào trán hắn, lè lưỡi làm mặt quỷ, buồn bã nói:

- Tỷ tỷ của ta trời sinh tính tình khác biệt với ta, tuy rằng nàng rất yêu thươngta, nhưng cũng chưa phải muốn cùng ta cùng nhau chia xẻ âu yếm.

- Nhớ lại hồi còn bé, đồ chơi của nàng ta liền không dám đụng vào , nếu là ta vụng trộm chơi, nàng sẽ tức giận đập nát, không bao giờ ... chơi nữa; đồng thời món đồ chơi của ta, cho dù nàng trong lòng rất thích, cũng sẽ không bao giờ chạm đến!

- Thì ra là thế!

Trần Tiểu Cửu bừng tỉnh hiểu ra, đến bây giờ mới hiểu được giữa hắn cùng với Đan Nhi ngăn cách suy cho cùng là như thế nào!

Bình Luận (0)
Comment