Vào lúc buổi ăn trưa, Trần Tiểu Cửu nhiệt tình mười phần, nhìn Anh Mộc tóc đỏ tung bay ngồi một mình, hỏi:
- Anh Mộc, tổng cộng hiện tại quân đoàn có bao nhiêu người?
Anh Mộc suy nghĩ một chút, nói:
- Trừ đi những thuộc hạ bên ngoài, hiện tại có hơn ba trăm người!
Hơn ba trăm người?
Trần Tiểu Cửu do dự một chút, lại hỏi:
- Trong những người này, có bao nhiêu người đã từng lấy vợ?
Anh Mộc vẻ mặt nghi hoặc, bất đắc dĩ cười cười:
- Cửu ca, huynh đây là trêu chọc Anh Mộc quân đoàn chúng ta! Trước khi làm công việc thủy vận này, chúng ta nói trắng ra, chính là lưu manh, tuy rằng lăn lộn được nhiều, thì cũng là đại lưu manh!
- Trừ khi là cái loại nữ nhân lẳng lơ hoặc quả phụ không biết xấu hổ cấu kết làm bậy, còn những cô nương trong sạch, ai lại có ý với một người hết ăn lại nằm, một kẻ lưu manh đây?
Trần Tiểu Cửu nghe nói như thế, nhưng trong lòng lại rất là vui vẻ, tiếp lời nói:
- Thế nhưng quân đoàn Anh Mộc chúng ta hiện tại đều không phải lưu manh, chúng ta làm thủy vận, nỗ lực làm việc, các hương thân đều thấy trong mắt, tiếng lành đồn xa, bằng sức lực, đầu óc kiếm ăn, thế nào còn có thể nói là lưu manh được?
Anh Mộc nghe vậy, trên khuôn mặt tươi cười lộ ra sự thỏa mãn, gãi đầu đắc ý cười nói:
- Cửu ca, huynh nói quá đúng, hiện tại Anh Mộc đệ dẫn người đi trên đường phố, tất cả mọi người không giống như trước dùng vẻ mặt khinh bỉ nhìn chúng ta, cả đám vẻ mặt tươi cười, còn khen ta tuổi trẻ tài cao, là một người có chí lớn!
Anh Mộc quân đoàn chúng ta, danh tiếng càng ngày càng tốt, cái danh lưu manh, cuối cùng cũng ném đi được.
Trần Tiểu Cửu lại nói:
- Như vậy sao còn không có cưới vợ?
Anh Mộc thở dài nói:
- Cửu ca, không có tiền ! Chúng ta hiện tại thắt lưng buộc bụng, buôn bán lời một chút, đệ cho các huynh đệ nhận bạc sau, còn lại mấy vạn lạng bạc, đệ cộng dồn lại, lại mua vài chiếc thuyền lớn, phát triển lớn mạnh...
Trần Tiểu Cửu khoát tay chặn lại, ngắt lời Anh Mộc, nghiêm túc nói:
- Không, chúng ta hiện tại đã có dấu hiệu phát triển tốt, các huynh đệ đều chịu mệt nhọc, hiện tại ta có lợi nhuận, hẳn là phải cho các huynh đệ những ngày tốt lành, lão bà, hài tử, làm ấm chiếc giường của bọn họ,mới là mục tiêu thực sự mà mọi người chờ đợi.
- Cửu ca, huynh nói cái gì, ý của huynh là...
Anh Mộc dường như nhận ra điều gì đó.
Trần Tiểu Cửu rất hài lòng cười nói:
- Ta muốn cưới vợ cho các huynh đệ quân đoàn Anh Mộc .
A?
Anh Mộc ngây ngẩn cả người, nhíu lông mày lại, cười khổ nói:
- Cửu ca, tốn nhiều bạc lắm? Chúng ta cũng không có nhiều tiền như vậy.
Trần Tiểu Cửu khoát tay chặn lại nói:
- Không sợ, chúng ta hiện tại có năm vạn lượng bạc lợi nhuận, ta đã tính qua, cưới một người vợ, nhà cửa liên quan, tổng cộng cần năm trăm lượng bạc, với năm vạn lượng bạc này, có thể cho một trăm huynh đệ lấy vợ, rất có lời a.
Một trăm?
Anh Mộc mở to hai mắt nhìn:
- Cửu ca, huynh nói huynh muốn tổ chức thịnh hội một trăm người lấy vợ? Huynh thực sự bỏ được nhiều bạc như vậy?
Trần Tiểu Cửu cười ha ha nói:
- Cửu ca dễ dàng chịu thua thiệt sao? Ta làm như vậy là có mục đích, thứ nhất là vì trợ giúp các huynh đệ sớm ngày an cư, hoàn thành một tâm nguyện, mặt khác, cũng lo lắng vì đại nghiệp thủy vận của chúng ta.
- Cửu ca, đệ không hiểu!
Anh Mộc liên tục lắc đầu, sắc mặt đỏ lên.
Trần Tiểu Cửu nói:
- Đệ ngẫm lại xem, cưới vợ ai không muốn chứ! Nếu một người đàn ông trưởng thành, đều muốn tìm một nữ nhân làm ấm giường, buổi tối ôm trong lòng, thoải mái a? Nếu như lại sinh con, cuộc sống đã có thể đắc ý đến chết.
- Chúng ta xuất bạc ra, trợ giúp các huynh đệ cưới vợ, các huynh đệ nhận đại ân của chúng ta, cũng nếm vị ngọt, chẳng phải càng thêm nỗ lực làm việc, mọi người đồng tâm, sự nghiệp thủy vận của chúng ta càng thêm phát đạt.
Anh Mộc tưởng tượng trong đầu, ngốc nghếch liên tục gật đầu, vươn ngón tay cái nói:
- Mưu kế của Cửu ca, thật sự là cao! Dù mười Anh Mộc cũng không theo kịp một người Cửu ca, không... dù một trăm Anh Mộc cũng không theo kịp...
- Bớt vuốt mông ngựa đi!
Trần Tiểu Cửu cười mắng một câu, lại chầm chậm nói:
- Kỳ thực ta làm như vậy, tuy rằng là có vì huynh đệ mà suy nghĩ, thế nhưng, cái này chủ ý tuyệt diệu này cũng không phải mục đích chính!
Anh Mộc kỳ quái nói:
- Vậy Cửu ca, mục đích chân chính là gì?
Trần Tiểu Cửu nói từng chữ một:
- Khoe khoang! Chính là khoe khoang!
Hắn đứng dậy, bước đi thong thả nói:
- Long Đại sở dĩ có khả năng chống đỡ đến bây giờ, đó là bởi vì y còn có một số thủ hạ chân chính hiểu được thủy vận, vì y bán mạng, vì y mà lôi kéo thương nhân!
- Chúng ta hiện tại muốn tiến thêm một bước, khó càng thêm khó, chỉ có rút củi đáy nồi, đem những kẻ bán mạng cho Long Đại lôi kéo sang đây, khiến y trở thành Tư lệnh tay không, có lẽ chỉ còn một đống lưu manh vây quanh y, thủy vận của Long Đại liền tự sụp đổ, tan rã...
Trần Tiểu Cửu dừng một chút, lại nói:
- Long Đại là một kẻ cực kỳ tham tiền, tuy rằng kiếm được tiền rồi, thế nhưng thủ hạ chân chính xuất lực cho y, lại rất kham khổ, người cô đơn, cô độc, ngay cả một người vợ cũng không có!
- Chúng ta tuy rằng mới có chút khởi sắc, nhưng các huynh đệ không phải đã được lấy vợ sao, cho các huynh đệ những ngày tốt lành, những thuộc hạ của Long Đại này, còn không thèm đến chết sao? Những kẻ này còn không nghĩ đến đầu nhập sang chúng ta, cũng ngóng trông cưới về một người vợ, sinh một đứa con trai béo mập? Đến lúc này, Long Đại chính là tướng không có lính, thủy vận này, cũng không chống đỡ nổi nữa.
Anh Mộc nghe Trần Tiểu Cửu phân tích xong, mới bừng tỉnh đại ngộ, mừng đến mặt mày hớn hở, dựng ngón tay cái nói:
- Cửu ca, huynh đây là một mũi tên hạ hai con chim! Trợ giúp các huynh đệ, lại hủy đi thủy vận Long Đại, hay lắm! Hay lắm!
Dừng một chút, lại khó xử nói:
- Chỉ là hơn ba trăm huynh đệ, chỉ có hơn một trăm người có thể lấy vợ, cái này làm sao bố trí?
Trần Tiểu Cửu suy nghĩ một chút, nói:
- Ưu tiên tuyển những người có gia cảnh kham khổ, chịu xuất lực, làm việc tích cực, cái này coi như một loại khẳng định, biểu dương tinh thần đối với bọn họ, có thể tạo được tác dụng đi đầu! Để cho lần huynh đệ cưới vợ này, ai làm tốt, tích cực làm việc, sẽ được ưu tiên.
Anh Mộc hắc hắc nở nụ cười, vội vàng chạy đi ra ngoài, đem tin tức này truyền đạt cho tất cả các huynh đệ.
Các huynh đệ nghe vậy, ai nấy đều xôn xao.
Việc này đối với đám lưu manh bọn họ mà nói, đó chính là tin tức tốt, bọn họ đã không dám nghĩ đến cuộc sống hạnh phúc tốt đẹp này từ lâu bỗng nay lại đột ngột đến như vậy.
Kế tiếp chính là trong ba trăm người chọn ra một trăm người may mắn, qua nhiều lần chọn lựa, rốt cục tuyển ra một trăm người được các huynh đệ tin phục.
Một trăm huynh đệ được tuyển ra, trong lòng hưng phấn khó hiểu, đáy lòng như cháy lửa nóng, đối với các huynh đệ quân đoàn Anh Mộc chắp tay cảm tạ! Huynh đệ không được tuyển không khỏi có chút khổ sở, trên mặt lộ ra thần sắc thất vọng.
Anh Mộc nhìn ra được tâm tư mọi người, đứng ở trên đài cao vẫy cánh tay, nói với những huynh đệ này:
- Cửu ca đối với chúng ta ân trọng như núi, đều suy nghĩ cho chúng ta, các huynh đệ đừng nóng vội, chỉ cần cố gắng làm việc, lần sau, nhất định sẽ đến lượt các ngươi cưới vợ.
Lời nói này vừa ra, nét mặt các huynh đệ lập tức toát ra sự phấn chấn tươi cười.
***********
Trần Tiểu Cửu làm việc thẳng thắn, rèn sắt khi còn nóng, buổi tối liền hẹn Chung Việt, Phan Tường, Thôi Châu Bình đến Túy Hương Lâu uống rượu, lại đem kế hoạch này nói ra.
Những người này đều là người có đại trí tuệ, Trần Tiểu Cửu nói qua một lần, bọn họ liền hiểu được mục đích của hắn, không khỏi đều vỗ tay trầm trồ khen ngợi!
Trần Tiểu Cửu cười nói:
- Giúp các huynh đệ thu xếp việc mừng, tuy rằng đã chuẩn bị tốt bạc , nhưng bọn họ trước đó, từng mang tiếng không tốt, chỉ sợ gặp phải nhiều rắc rối, lúc này còn cần các ngươi hỗ trợ.
Mọi người nghe vậy, không khỏi có chút nghi hoặc!
Trần Tiểu Cửu cười nói:
- Phan huynh, Thôi huynh, Tiểu Việt, các ngươi đều là người có tiếng tốt, phân biệt đối ứng với phú thương, dòng dõi thư hương, quan lại thế gia, nếu như có các ngươi đi trước, hỗ trợ du thuyết, vì huynh đệ của ta làm mối, nhất định sẽ có hiệu quả!
Mọi người lúc này mới hiểu được, thì ra Trần Tiểu Cửu để cho bọn họ đi làm bà mối, cái này đúng là xui xẻo, bọn họ thật đúng là tự đưa đến cửa, ngẫm lại không khỏi buồn cười .
Trần Tiểu Cửu nói với Chung Việt:
- Hơn một trăm người, cần hơn một trăm nhà, ngươi phải cùng Chung đại nhân khơi thông một chút, phát một khu đất thuận tiện cho ta, cũng tốt cho việc tập trung, tiết kiệm bạc.
Chung Việt liên tục gật đầu đáp ứng!
Ngày thứ hai, sáng sớm, trời trong nắng ấm, mây trắng đầy trời! Nguồn truyện: TruyenGGG.Com
Trần Tiểu Cửu sớm đã đi tới trước bến tàu, Chung Việt, Thôi Châu Bình, Phan Tường mấy bà mối miễn phí này cũng theo phía sau hắn.
Hắn hăng hái giơ cánh tay, hướng về mấy trăm huynh đệ cao giọng nói:
- Các huynh đệ, thuỷ vận tự có nhà vàng, thủy vận tự có thóc gạo, thủy vận tự có Nhan Như Ngọc, chỉ cần các ngươi chịu khó làm việc, nhất định sẽ có những ngày tốt đẹp!
Mọi người đều kích động đến nước mắt vòng quanh.
Trần Tiểu Cửu sai người chuẩn bị khổ giấy Tuyên Thành dài một trượng, rộng ba thước, xuất ra bút lông như cây chổi rơm, hăng hái, đi lên phía trước múa bút vẩy mực.
Vế trên là: Nam tử thanh niên người nào không chung tình,
Vế dưới là: Nữ tử thanh xuân người nào không mơ mộng?
Hoành phi: con hư biết nghĩ lại quý hơn vàng!
Nội dung chuẩn xác, thông tục dễ hiểu, trong lời nói lộ ra sự hào phóng, múa bút như rồng bay phượng múa, ngông cuồng, lại có sự dẻo dai kiên quyết.
Thôi Châu Bình vừa nhìn, không khỏi vang lên lời tán tụng.
Trần Tiểu Cửu phân phó mọi người treo lên câu đối, dùng mộc côn chống đỡ đứng lên, lại chờ Chung Việt đưa hơn một trăm người trùng trùng điệp điệp tiến tới phố chợ náo nhiệt.
Chung Việt, Thôi Châu Bình, Phan Tường đều có uy tín danh dự, giỏi thuyết phục người, hơn nữa Trần Tiểu Cửu có câu đối thật là có chút chấn động, mất một hồi công phu, liền bị bách tính vây lại chật như nêm cối để hỏi han.
Chung Việt miệng lưỡi khéo léo, nói như miệng nở hoa sen, đem quân đoàn Anh Mộc khoác lác lên tận trời, dường như chỉ cần vị cô nương nào gả cho huynh đệ quân đoàn Anh Mộc, liền như ngồi trên núi vàng, chờ hưởng phúc!
Điều này khiến cho bách tính xôn xao, chạy nhanh đến để xem, đến chính ngọ, hầu như tất cả mọi người đều nghe về đại sự vô cùng mới mẻ độc đáo này.
Một vài nhà có cô nương, đang chờ xuất giá, nghe tin lập tức hành động, vây quanh một trăm người này, trái nhìn sang, phải nhìn lại, trong tai tự giác lắng nghe Chung Việt hướng dẫn từng bước!
Thôi Châu Bình hắng giọng , tiến lên đài, cao giọng nói:
- quân đoàn Anh Mộc mỗi người đều là hán tử, có thể chịu khổ, chịu được vất vả, thông thạo bơi lội, thân thể tốt, nam nhân như vậy quá tốt !
- Hiện tại chỉ có một trăm người đón dâu, số lượng có hạn, không nhanh sẽ hết! Các hương thân, các ngươi còn chờ cái gì? Tranh thủ thời gian đem các cô nương ra nhìn một cái! Nếu là chàng có tình, thiếp có ý, chẳng phải là trời thuận lòng người, thành một hôn sự mỹ mãn sao?
Gã quảng bá một trận, tính kích động quả là không nhỏ!
Chỉ thấy dân chúng vội vàng tản ra, hướng ra phía ngoài chạy đi, tiếp qua nửa canh giờ, lại chạy về, sau mông có thêm một đại cô nương ngượng ngùng, vẻ mặt đỏ bừng.