-Hôm nay ác vị đến đây là vinh dự của Linh Kiếm Tông của ta, hôm nay hy vọng các vị giữ hòa khí vui vẻ dự tiệt.
A Ly tiên tử cung thay hướng mọi người thi lễ, sau đó vỗ nhẹ tay 2 cái, từ bên trong các nữ đệ tử tay bưng rựu, thức ăn lên.
-Xin mời các vị thưởng thức 1 chút trong khi trờ lão tổ giá đáo.
Lúc này xung quanh rựu thịt được dân lên, xung quanh các tông môn, bộ tộc lớn nhỏ bắc đầu cùng bằng hữu của mình uốn rựu cười nói, có 1 chủ môn phái hướng các tôn môn lớn bái kiến kết giao, chỉ có mỗi chổ của Liên Đoàn Đạo Sĩ Hội lại im ắn vô cùng, dường như không ai muống cùng đám sát thủ này kết giao.
Độc Cô Luân Thành chỉ cười 1 cái rồi uốn rựu, bên cạnh đó 5 người phía sau cũng cùng nhau uốn rựu bộ dáng không để ý thứ bên ngoài.
Bên cạnh đó Cao Lãnh, Y Na và Nguyệt Bích cũng ra đón tiếp các vị đại sư huynh và đại sư tỉ của các môn phái, lúc này không khí vô cùng náo nhiệt thì từ phía trên đài cao 1 lão giả xuất hiện, khi lão giả vừa xuất hiện đám người cũng im lặng xuống.
-Bái kiến Y Lão, chúc Y Lão Phúc như Nam Hải, Thọ tựa Nam Sơn. Độc Cô Luân Thành đầu ngựa đi đầu cung tay hướng lão giả chúc.
Lão giả không nói chỉ gật đầu miện nở nụ cười hiền hòa, mái tóc trắng được búi lên, đôi mắt đen nhưng thanh tịnh, trên người khoát bạch bào, những sợi râu màu trắn được lão giả vuốt ve nhẹ nhàn, đây chính là Y Đẩu Nha lão tổ tông của Linh Kiếm Tông.
Đám người lúc này hít 1 hơi lãnh khí sau đó cung tay hướng Y Lão chúc, Y Lão chỉ nở nụ cười hiền hòa, 1 lúc sau ông mở miện nhẹ nhàn nói ra, nhưng thanh âm có chút cỗ lão vang vọng khắp sảnh lớn.
-Lão phu đa tạ các vị đã đến đây dự tiệc, Tiểu Ly dân rựu thịt, hôm nay không say không về.
Y Lão khoát tay cười nói ra.
Bên cạnh đó Y Na tiên tử vỗ nhẹ tay, bên trong các đệ tử mang rựu thịt bước ra, đám người cùng nhau cười nói vui vẻ, có 1 số đệ tử cùng nhau tỉ thí võ họcm cầm kì thi họa làm cho không khí thêm phâph phồng đặc sắc.
Lúc này bên cạnh Độc Cô Luân Thành, thiếu niên tóc vàng khẽ nói vào tai của gã, ngay sau đó ánh mắt có phần vui vẻ và 1 chút phấn khích.
-Y Lão và các vị Độc mỗ hôm nay có việc cần giải quyết, nên xin cáo từ trước.
Vừa nói xong thiếu niên tóc vàng thúc giục 1 con Sư Vương xuất hiện, 1 khắc sau 6 bóng dáng xuất hiện trên lưng nó, liền biến mất tại chân trời.
Y Na khẽ nhình về phía mà Sư Vương vừa bay gương mặt khẽ nhíu lại.
...
-Không thấy Đại thiếu?, theo ta thấy lão già đó sẽ không hồ đồ vậy.
-Có lẽ Đại thiếu đang làm nhiệm vụ gì đó hoặc đã xảy ra chuyện.
-Khi nào hồi phục lại đỉnh phong ta sẽ đi tìm hiểu 1 chút.
Lúc này trong biệt viện, trên bàn đá Bá thúc, Liễu nương, Hàn Nam, Hàn Uyên và Ngọc Nhi đang ngồi trên đó nói về chuyện lúc nãy.
...
Lúc này không khí bên trong gian phòng phía sau Liên Đoàn ấm lên, băng lúc này tan chảy ra rồi lơ lững trên không trung, 1 lúc sau trên bầu trời Sư Vương xuất hiện, Độc Cô Luân Thành thấy cảnh này liên ngưng trọng nhình xuống phía dưới căn phòng.
1 lúc sau khi băng tan dần hóa thành vô số giọt nước lơ lững phía trên không, sau đó tạo bắc đầu di chuyển, chúng xoay tròn dần đần càng lúc càng lớn, sau đó liền tạo thành 1 cái vòi rồng lớn bao quanh gian phòng, 1 lúc sau vòi rồng xoáy cao đến tận trời, xung quanh Liên Đoàn toàn bộ người bị trấn động sau đó nhình lên đều há hốc mồm, sau đó 1 ánh sáng khủng khiếp tỏa ra toàn bộ đám người tầm mắt bị chói đi.
1 lúc sau khi ánh sáng biến mất, tâm mắt của tất cả mọi người đều mờ mịt mở ra, nhưng lúc này ngay tại nơi vòi rồng lúc nãy đã biến mất, đám người mờ mịt nhình vào khung cảnh phía đó xuất hiện 1 cái hố to, toàn bộ mọi thứ đều đổ xụp xuống, khung cảnh tựa như vừa bị tấn công qua.
-Nhanh tìm kiếm xem Đại Bảo đâu rồi!. Lúc này Độc Cô Luân Thành hét lên, đám người liền lao vào tìm kiếm.
Nhưng Đại Bảo đã biến mất cùng với vòi rồng vừa rồi.
...
Sau khi quay trở về Liên Đoàn cơ thể Đại Bảo nặng nề, sau đó cậu liền bước ào phòng ngủ, cơn buồn ngủ làm 2 mí mắt cậu không thể gượng được, lúc này khi Đại Bảo vừa nằm xuống giường thì đột nhiên cơ thể cậu bị những sợi xích màu tím khóa chặc lại tựa như muống đem cậu phong ấn lại.
Nhưng khi xiếc đến đồng hồ ảo của cậu bỗng phát sáng, sau đó Linh quả màu đen xuất hiện, nằm ở giữa mi tâm của Đại Bảo, cả 2 giằn co nhau thời điểm kéo dài hơn 1 tháng.
Ngay sau đó Linh quả vỡ ra hàn khí xuất hiện, đóng băng mọi thứ trong phạm vi 10 trượng xung quanh mọi thứ đều bị đóng băng lại, còn lúc này bên trong mi tâm của Đại Bảo xuất hiện 1 cái kí hiệu ngọn lửa màu đen.
Lúc này Đại Bảo chìm vào ảo mộng.
Bên trong giất mộng này cậu thấy được 1 thị trấn nhỏ, nhà đều được làm bằng gạch và có điện, xe cộ,... đây chứng tỏ là 1 trong thế kỉ văn minh.
Sau đó cậu nghe thấy âm thanh tiếng khóc của 1 đứa bé, tò mò Đại Bảo hướng đến ngôi nhà có tiếng khóc, bên trong căn nhà có 1 đứa bé và 1 người đàng ông, 1 người phụ nữ, cậu không thể nhình rõ gương mặt của cả 3, cậu có thể nghe được bọn họ đối thoại.
"Cục cưng đói rồi sao để papa gọi mama nha, em ơi con đói rồi"
"Đến đây đến đây"
Theo Đại Bảo thấy đây là 1 gia đình ấm cún, không biết vì lí do gì mà cậu lại theo dõi đứa trẻ này mọi lúc mọi nơi, theo cậu bé từ lúc còn nhỏ đến lúc vào lớp 1, cậu nhóc có trí thông minh bất thường, đặc biệt cậu nhóc có thể đọc được suy nghĩ của người khác, cậu không nói dối cho dù muống thì lời nói dối đó sẽ biến thành sự thật.
Dần dần trong lớp học cậu bị cách li vì nói ra bí mật của mọi người xung quanh, đến lúc đến cả cha mẹ của cậu cũng có những bí mật riêng (ngoại tình) cậu nhóc vẫn ngây thơ vô tình nói ra và dần dần gia đình của cậu vỡ nát, cha mẹ li dị cậu bị bỏ rơi dưới ánh đèn đường, lấp lóe, cậu nhóc đã khóc rất nhiều, khóc rất nhiều, nhưng vẫn không có ai để ý đến cậu, cậu vẫn đứng đó dường như đợi mẹ của cậu, rồi 1 ngày 2 ngày 3 ngày, cậu bất tỉnh vì kiệt sức.
Lúc này 1 người đàng ông say xỉn đi qua nơi này, sau đó đưa cậu về, sau đó là ngày tháng đen tối của cậu, cậu bị người đang ông đó lạm dụng cơ thể, làm nhục cậu, dần dần trên người cậu các vết thương chồng chất, dáng người gầy gò tiều tụy.
1 hôm người đàng ông đó phát hiện ra năng lực của cậu rồi, cậu bị bán và đưa đến 1 bệnh viện nằm trên 1 hòn đảo, cậu bị đưa vào và hằn ngày cậu đều phải nằm trên bàn mổ, mỗi ngày cậu đều bị tiêm chíc vô số loại thuốc, bị đem ra thực hiện vô số thí nghiệm.
Đến lúc cậu 12 tuổi, dáng người cậu tiều tụy, trên người có vô số vết mổ , khâu vá, cậu như 1 con rối tùy cho họ khâu vá xé ra và nghiên cứu.
Lúc này Đại Bảo khẽ lắc đầu cậu đã đi theo cậu nhóc này hơn 12 năm, có những cảm xúc vui buồn và đau đớn, nhưng đến cuối cùng vẫn đi đến 1 con dường duy nhất, cậu không nói chỉ khẽ tiếp tục im lặng và dõi theo xem xét.
Vào năm cậu 15 tuổi đó là lúc bọn họ thực hiện 1 nghiên cứu, kích thích tần sống não của cậu lên cao nhất, có thể nhờ đó mà bọn họ có thể nghe và đọc được suy nghĩ của người khác, nhưng không có gì là hoàn hảo, phòng nghiên cứu bị trực trặc, cả hòn đảo trong nháy mắt bị thổi bay khỏi bản đồ.
Lúc trước khi vụ nổ xảy ra Đại Bảo thấy trược trên môi cậu bé treo 1 nụ cười vui vẻ, dường như đây là thứ cậu mong chờ nhất, Đại Bảo cũng khẽ cười 1 cái tận mắt chứng kiến cậu bé bị nổ tan xác.
Nhưng sau khi hòn đảo bị nổ thì dưới mắt biển cháy lên 1 viên lữa màu đen, sau đó ngọn lữa lại bay đi, Đại Bảo liền đi theo ngọn lữa này, tựa như rất quen thuộc, ngọn lửa bay khắp nơi trên thế giới, đi qua 1 số địa điểm mà Đại Bảo đã từng thấy trong tư liệu cổ khi còn ở trái đất.
Rồi đến đã bay khắp thế giới thì ngon lửa hướng phía trên bầu rơi bay đi, nhưng ngọn lửa không thể vượt qua được tần trời, ngọn lửa chỉ bay lên cao rồi lại rơi xuống, vô số lần như vậy nhưng nó vẫn bay tựa như là 1 thứ gì đó nằm trong tư liệu, đến khi nó chạm vào mặt chắn của bầu trời, 1 lỗ đen xuất hiện cuốn nó đi vào.
Nó xuất hiện ở phía trên 1 cành cây, lúc này nó không thể di chuyển, không thể làm gì cả, nhưng nó vẫn nằm ở đó không có 1 cảm giác bất mãn hay khó chịu, bên cạnh đó là 1 ngọn lửa màu trắng, cả 2 dựa vào nhau mà nằm im tại nơi đó, qua thời gian trôi đi lúc này 1 con rắn xuất hiện, con rắn màu đen được 2 ngọn lữa cứu khi bị thương, sau đó nó ở lại nơi này trấn thủ cây này.
Thời gian trôi qua đi 2 ngọn lửa càng ngày càng suy yếu, trước khi tan biến cả 2 liền dùng phần còn lại nhập vào 2 quả cây, ngay sau đó Linh khí tại nơi này như bộc phá ra, cái cây này chẳn mấy chốc phát triển 1 cách vượt trội, những quả nó cho ra đều chứa đầy Linh Khí, lúc này cả 2 quả cây trắng đen lại tựa vào nhau ở trên ngọn cây.
Con rắn đứng ở đó rất lâu, rất lâu, sau đó nó liền lặn xuống dưới phía mặt hồ, từ đó cũng không có trồi lên.
-Nhân Sinh như nước chảy, Đại Đạo vốn vô tình a.
Đại Bảo cảm khái nhình 2 quả đen trắng ở cạnh bên nhau, 1 lúc sau cậu cười tiến về phía quả đen 1 tay đặt lên nói.
-Ngươi như vậy kiên cường liền gọi ngươi là Kiên Cường Linh Hỏa đi.
Đại Bảo cầm lấy quả màu đen, nó cũng vui vẻ run run sau đó khung cảnh xung quanh bị vỡ nát, quả màu đen liền hóa thành 1 ngọn lửa khắc tại mi tâm Đại Bảo, xung quanh người cậu phừng lên 1 ngọn lữa đen, các sợi xích màu đen liền bị ngọn lửa đốt thành tro bụi.
Ngay sau đó Đại Bảo mở mắt, lúc này cậu đang nằm trên 1 hồ nước, cậu nhình xung quanh, cơ thể có chút cứng nên cậu hoạt động nhẹ 1 chút, lúc này trên bụng cậu có 1 cục màu đen đang nằm đó, hơi thở đều đặng tượng trưng cho đang ngủ, không chỉ ngủ bình thường mà rất ngon là đằng khác, Đại Bảo hơi buồn cười nhình quả bóng này, không ai khác là bị cuống đi cùng tiểu Hắc.