Siêu Cấp Năng Lực Gia Tại Tu Chân Giới

Chương 23 - Chỉ Điểm

Lúc này trên đường hướng về Thiên Tộc, đi xuốt đường Đại Bảo cũng hỏi được 1 chút về Thành Tứ Tộc, nơi đây được trấn thủ bởi bốn tộc nên được gọi là Thành Tứ Tộc, 4 Tộc trấn thủ ở 4 hướng, 4 tộc thường tranh đấu với nhau, hằn năm cứ có 1 lần thi đấu, năm nay là giết vào nơi sâu nhất Động Đình Hồ, nhưng vừa bắt đầu đã bị Đại Bảo phá hỏng.

-Không biết công tử gọi là gì?.

Lúc này bên cạnh Thiên Tiên Lý bỗng hỏi, trong gương mặt có chút đỏ.

-Đừng nhình vẻ bề ngoài của ta mà đánh giá, ta là 1 cái nam nhân tên gọi Tô Đại Bảo 19 tuổi.

Đại Bảo vừa nói vừa lấy 1 tấm thẻ ra đưa cho Thiên Tiên Lý, hắn đọc xong liền ánh mắt kinh khủng nhình Đại Bảo.

-Đạo Sĩ bật E? Cái này quả là sai đi.

"Pa pa dễ dàng nói hơn, pa pa có thể nói pa pa là Tinh Linh Giả và liên kết với 1 mỹ nữ Tinh Linh"

"Nhóc là nữ?"

"Không ạ, tại con vốn xinh đẹp nên liên kết với pa pa xảy ra lỗi ạ"

-Ta là 1 Tinh Linh Giả, liên kết với 1 mỹ nữ Tinh Linh nên thành ra bộ dạng này.

-Tinh Linh Giả?.

Lời vừa nói ra đám người bỗng giật nãy người, cái này quá là may mắn đi, tìm được 1 cái Tinh Linh mà lại còn là mỹ nhân Tinh Linh ruốc cuộc may mắn đến bật nào?.

-Ầy ta cứ tưởng Bảo ca là nữ nhân, thì ra không phải mạo phạm mạo phạm.

-Nói ta nghe 1 chút thứ ở bên ngực phải của ngươi ở đâu mà có.

-Ta trời đúng lúc sinh ra đã có.

Thiên tài bẩm sinh, Đại Bảo cũng vậy từ lúc sinh ra cậu đã ở ngay vạch đích rồi, cha mẹ làm Anh Hùng cấp S, Ông thì làm 1 chủ Quán Dạy Võ, chưa kể đến người trong gia tộc của cậu, kể ra sợ có thể hù chết 1 đám người.

Sau 1 lúc thấy cả đám cười nói vui vẻ, lão giả lúc này quay người lại nói.

-Lý nhi, Sương nhi hảo hảo chiếu cố Đại Công....

-Gọi ta Đại thiếu là được.

-Được vậy lão hủ xin mạo phạm, cố gắn hảo hảo chiếu cố Đại Thiếu.

-Đã rõ thưa Đại Trưởng Lão.

-Lão hủ cáo lui trước.

...

-Bảo ca ngươi thấy nơi nay hay không hợp ý ngươi?.

Thiên Tiên Lý lúc này quay sang hỏi.

-Tốt người đẹp cảnh đẹp, chỉ là 1 gian phong ở không cần quá khoa trương.

-A Đại thiếu, ngươi là Tinh Linh Giả có hay không biễu diễn cho ta xem 1 chút?.

Lúc này Thiên Sương 2 mắt sáng quắt nhình Đại Bảo, nàng đã từng nghe nói Tinh Linh Giả rất là hiếm có và sứ mạnh cũng không phải dùng Tu Chân Giả có thể so sánh (căn bản liên kết xong không cần tu vẫn có sức mạnh)

-Cho ngươi xem vậy ngươi đổi cho ta cái gì?.

Đại Bảo ánh mắt thâm thúy nhình Thiên Sương, nếu bình thường cùng 1 nữ nhân nói chuyện có thể nàng sẽ không lo, nhưng cái này là 1 cái nam nhân nha mà có vẻ ngoài là nữ nhân, nhình nàng bối rồi Đại Bảo chỉ cười sau đó lại ghế đá ngồi xuống, tay vẫy vẫy với tiểu Hắc, nó hiểu ý liền lao vào lòng của cậu nằm im ở đó mặc kệ cậu vuốt ve mè nheo nó.

-Ây da, Bảo ca ngươi mà là nữ nhân nhất định ta sẽ theo đuổi đến tận chân trời.

Thiên Tiên Lý lúc này hậm hực nói ra, tên này còn đẹp và yêu mị hơn cả Huyền Tộc, có thể nói xinh hơn nữ nhân nhưng lại là cái nam nhân nha, tiếc tiếc, quá tiếc.

-Hừ cho dù ta là 1 cái nữ nhân cũng không để ngươi theo đuổi, nhất định 1 ngụm đem ngươi nuốt xuống mãi mãi không viễn sinh.

-Cái này quá là độc ác đi. Thiên Tiên Lý bỉu môi nói.

-Ngươi sau này là 1 cái quân vương, không cần lo về chuyện nữ nhân.

-Ta thật có thể trở thành 1 cái quân vương?.

-Tất cả đều do ngươi, nếu như ngươi sỡ hữu 1 quả Đế Tâm mà không trở thành 1 đấn quân vương thì xem như mắt ta đã mù.

-Bảo ca tính nhiệm như vậy tiểu đệ ắc sẽ cố gắn nha.

-Cái này vì ngươi không vì ta.

-Ai nha Bảo ca, sức ngươi sao khỏe vậy, ta dù gì cũng nặng hơn 1 cái khối đá mà ngươi lại nhấc lên như 1 chuyện không đáng kể.

-Do cường độ luyện tập thôi, ngươi muống ta có thể tùy ý dạy cho vài bộ.

Dù gì Đại Bảo cũng rãnh rỗi lôi kéo thêm 1 cái quân vương sau này cũng không tệ, đợi khi hắn thống nhất Đông Vực, vua của 1 vực gọi Đại Bảo 1 tiếng Bảo ca nghe oai đến mực nào, cậu vừa ghi phương thức luyện tập ra vừa suy nghĩ.

-Được rồi trong vòng 1 tháng cứ thế mà tu luyện đi, tu vi cao đến mấy nhục thân không cường đại thì cũng chẳn ra sao, mà tu vi và nhục thân cường đại mà đạo tâm yếu kém thì tốt nhất phế bỏ tu vì mà về làm vường.

-Đạo tâm, lời vàng câu ngọt của Bảo ca ta xin khắc cốt ghi tâm.

Nhình theo bóng lưng của tiểu nam nhân, sau đó quay người hỏi.

-Thiên Sương ngươi dùng kiếm?.

Lúc này Đại Bảo để ý đến bên cạnh Thiên Sương đang ngây người mà hỏi ra.

-Tốt cho ta mượng kiếm, ta dạy ngươi 1 kiếm.

Nàng liền rút kiếm đưa cho Đại Bảo, cậu vừa cầm kiếm thế thủ không đâu vào đâu, ngay cả cầm kiếm cũng sai, làm Thiên Sương bất mãn cực kì nhưng vẫn không nói.

-Kiếm này ta không biết gọi là gì, kiếm này chỉ có 1 thức, 1 kiếm chém ra xé hư huyền ảo, vậy liên gọi Phong Hoa Tuyết Nguyệt đi.

Sau đó Đại Bảo Kiếm Ý toát ra, xung quanh thân kiến Hắc Hỏa phung ra nuốt vào, ngay sau đó 1 kiếm từ trên không trảm xuống, từ lưỡi kiếm phóng ra vô số cánh hoa màu đen đan xen vào nhau phobgs về phía trước, khi va chạm với bức phòng hộ liền nở rộ ra thành 1 đó hoa màu đen trôi nỗi giữa không trung, ngay sau đó bạo tạc ra, trên tấm bảo hộ bị 1 đường kiếm chém rách giữa khoảng không, ngay sau đó liền khôi phục lại.

-Xem như cho ngươi 1 chút ân huệ đi.

1 kiếm này là cậu được bạn của cha cậu Anh Hùng rank A dạy cho, chú ấy vẫn chưa đặt tên chiêu này, nếu biết Đại Bảo truyền chiêu này đi với lại đặc tên cho chiêu thức này nhất định sẽ muống ăn sống cậu.

-Đẹp quá đi, đa tạ Đại thiếu ngươi cần gì cứ bảo...

-Sau này ta cần nhờ ngươi đệ đệ nhiều, ngươi yêu thương hắn như vậy liền xem như 1 chút bảo hiểm đi.

Đại Bảo đánh gãy lời của Thiên Sương làm nàng có chút không nói thành lời, Đại Bảo mạnh như vậy mà còn có chuyện phải nhờ chắc chắc không phải chuyện tốt lành gì.

-Nam nhi tứ phương là nhà, bốn bể là vườn, ai lại chẳn muống bôn ba sóng gió? Vang danh thiên hạ? Kí danh lưu sử? Có khó khăn mới có trưởng thành.

-...

Thiên Sương chẳn nói, lúc này trong 1 sân vườn 1 người thưởng trà ngắm hoa, 1 người đắng đo suy nghĩ, ánh chiều tà dần dần khuất sau đường chân trời.

1 lúc sau Thiên Sương nhắm mắt lại rồi lại mở ra, nhình Đại Bảo nói.

-Nếu sau này hắn bôn ba sóng gió vậy nữ nhân như ta có thể làm gì? Ở nhà chờ tin chiến thắng hay là xác của hắn đây?.

-Nữ nhân các ngươi quá xem thường mình, trong lịch sử bao nhiêu đời qua liệu có ít nữ nhân vang danh thiên hạ? Hắn có con đường của hắn, ngươi có con đường của ngươi.

-Ngươi tu luyện đến bật này để làm gì? Chỉ chờ đón xác hắn hay sao? Nếu như ngươi lo cho hắn thì hảo hảo tu luyện sau này đứng bên hắn nhình hắn chinh phục gian sơn quốc xa.

Lời Đại Bảo vừa ra liền làm tiểu cô nương đỏ mặt, nàng là ưa thích đệ đệ của mình a, sau đó nàng liền lấy lại tinh thần nhình hắn cung tay nói.

-Đa tạ Đại thiếu chỉ điểm, ta xin khắc cốt ghi tâm.

-1 đời này, 1 thế này, ta hi vọng Phong Hoa Tuyết Nguyệt 1 kiếm này khi xuất ra sẽ làm thiên hạ sợ hãi, ngươi nên nhớ, 1 kiếm này chỉ truyền lại cho ngươi đệ tử, không phải ngươi đệ tử ta liền tìm giết hắn, không chỉ mình hắn mà còn cả nhà hắn. (Trích Anh 7)

Câu nói này vừa ra chiến ý của Thiên Sương ngày càng dân cao, nhưng cũng có cảm giác lạnh sống lưng, nàng thấy được 1 tương lai 1 kiếm xuất ra chém rách hư không, đảo lộn thiên địa.

1 lúc sau khi Thiên Sương đi, Đại Bảo ngồi đó khẽ thở dài lẩm bẩm.

-Chú Hai con chỉ có thể làm được vậy thôi.

Ngay sau đó liền đi vào phòng đóng cửa lại.

...

Qua hôm sau những âm thanh đinh đang vang lên, làm cậu không thể nào say giất được, Đại Bảo đành thức dậy rửa mặt, sau đó khoát lên mình 1 bộ y phục đơn giản của nam nhân, mái tóc búi lên, tay ôm tiểu Hắc đi ra khỏi phòng.

Hướng về phía âm thanh ồn ào đi đến, đi 1 hồi đến sân rộng, thấy có hơn trăm người đang luyện tập, không khí vô cùng náo nhiệt, nam 1 bên nữ 1 bên xếp thành rất có nề nếp quy củ, Đại Bảo không khỏi cảm khái 1 tiếng.

Dẫn đầu hàng nam là Thiên Tiên Lý, còn hàng nữ là Thiên Sương, cả 2 đều đang hướng dẫn 1 cái gì đó, đó là bài tập hôm qua cả 2 bên đều hăn say nghe giản, Đại Bảo phía trên cũng không khỏi cảm thán.

"Pa pa bài tập hôm qua ta đưa cho ngươi không nói rõ, vậy àm trong 1 đêm có thể đem nó làm đến trình độ này, quả nhiên là 1 quân vương"

Kiên Cường Linh Hỏa không khỏi bất ngờ với Thiên Tiên Lý, mặc dù mọi thứ đều bình thường nhưng hắn lại có thể phát triển đến mức này, quả là đáng ngưỡng mộ.

-Tự nhiên có cảm giác lúc còn đi học ghê~.

"Pa pa ngươi còn phải chinh phục Y Na tỷ tỷ nha hắc hắc"

-Tiểu tử chưa đến phiên ngươi quản.

Bình Luận (0)
Comment