Siêu Cấp Năng Lực Gia Tại Tu Chân Giới

Chương 7 - Đại Bảo Động Tâm (2)

Lúc này cả đám đang cùng nhau xuống núi, hướng về nhà Bá thúc đi đến, cả đám người đi trước, Đại Bảo lại đi phía sau Y Na, nhình ngắm nàng đến ngây người, lúc này đi phía trước Nguyệt Bích hậm hực ánh mắt tức giật nhình Đại Bảo, bộ ngực sữa run rẫy theo nhịp thở nặng nề của nàng.

Nhưng Đại Bảo nào để ý lúc này cậu chỉ có 1 thứ duy nhất, Y Na xinh đẹp, cậu nhình tựa như hận không hể đem nàng ôm chặc vào lòng mình, aong cậu cũng có cảm giác nàng quen thuộc, quen thuộc 1 cách khó hiểu.

Tựa hồ đến ngôi nhà lúc nào chẳn hay, đứng phía trước là Bá thúc và Liễu nương, vừa gặp A Ly tiên tử vui vẻ nhình cả 2 sau đó nhẹ nhàn chào hỏi.

-Bái kiến Hàn Huynh, Liễu Tỷ.

-Lâu không gặp nha đầu. Bá thúc hào sảng cười 1 tiếng.

-Lâu rồi không gặp Tiểu Ly. Liễu nương lúc này cười nói.

-Bái kiến Bá Thúc, Liễu Nương. Lúc này Cao Lãnh và Y Na mới thi lễ với Bá thúc và Liễu nương.

Lúc này Liễu nương mới chú ý ngơ người Đại Bảo, lúc này hắn nhình chăm chăm Y Na, Bá thúc cười ha hả, Liễu nương cũng chúm chím cười, sau đó mọi người đều được Liễu nương đưa vào nhà, còn mỗi Đại Bảo ngây người, lúc này Bá thúc đi ra phía sau vỗ vào lưng Đại Bảo 1 phát.

Chát

-Đại thiếu muống liền lao lên ôm a.

-Oái, Bá thúc, không phải, chỉ là tôi cảm thấy nàng có chút quen thuộc, cảm giác cứ như là đã từng biết nhau. Đại Bảo xoa xoa lưng trừng mắt nhình Bá thúc nói ra.

-Đại thiếu a Đại thiếu, ngươi nhình người ta sắp chảy cã dãi ra, lại còn chối hắc hắc hắc. Bá thúc liền trêu 1 câu sau đó cười hắc hắc mà đi vào nhà.

-Rõ ràng là ta quen thuộc mà hừ...

Kíu~

-Hình như...

...

Lúc này mọi người đi vào nhà, hàn Uyên liền đi pha 1 ấm trà, Hàn Nam liền đưa Nguyệt Bích, Cao Lãnh và Y Na cùng Ngọc Nhi đi dạo chơi.

-Tiểu Ly có chuyện gì cần cầu bọn ta?. Liễu nương lúc này vào thẳng vấn đề.

-Hàn Huynh, Liễu Tỷ lần này ta đến đây có 2 dụng ý, 1 là đưa Nguyệt Bích, Hàn Nam và Hàn Uyên về, 2 là thỉnh mời 2 vị đến tông môn 1 chuyến, giúp sư tôn hiện người đang trọng thương. A Ly tiên tử hít sâu 1 hơi nói ra.

-Lão bất tử đó lại có chuyện? Hừ mỗi lần có chuyện đều nhờ ta, nếu như ta Tu Vi còn có hay không liền đánh chết hắn. Lúc này Bá thúc hừ lạnh 1 tiếng, không giống như bộ dáng thường ngày.

-Sư tôn cũng chỉ là bắc đắc dĩ, mong 2 vị nể mặt giúp tiểu muội. A Ly tiên tử hướng 2 người chân thành cúi người 1 cái.

-Lão già đó vẫn chưa chết tâm?. Bá thúc cười khổ hỏi 1 cái.

A Ly tiên tử không nói chỉ lắc đầu, lúc này cả sảnh im ắng vô cùng, sau nữa ngày trầm mặt lúc này Bá thúc nhình về phía Liễu nương, bắc gặp ánh mắt Liễu nương như đang chờ đợi hắn kết quả.

Bá thúc thở dài 1 tiếng sau đó lãnh đạm nói.

-Được rồi thân ta già, muống làm 1 người bình thường cũng không được.

Nghe vậy A Ly tiên tử lại vui vẻ nở nụ cười, lúc này bên ngoài bỗng 1 âm kêu lớn vang lên có chút tức giận và uất ức.

KÍUUUUUU

Nghe vậy thế là cả đám liền phóng ra, đây chẳn phải là Linh thú của A Ly tiên tử hay sao, chưa bước ra ngoài thì đã nghe thanh âm chửi mắng của 1 nam nhân và âm thanh kêu hò của Phượng Hoàng.

-Con chim chết tiệt, tránh ra khỏi đầu tao.

-Kíuuuuu Kíuuuuu Kíuuuuuuuuu.

-Tao đã cho mày nằm bao giờ.... ách tránh ra đau tóc tao, con chim khốn nạn, đừng cào đừng cào.

-Kíuuuuuuuu Kíuuuuu!!!!

-Cút ra khỏi đầu...... aaaaaa đừng mổ đừng mổ ta đầu hàng tao đầu hàng!

-Kíuuuuuuuuuuuuuuuuu!!!

Vừa bước ra bọn họ thấy Đại Bảo đang giằn co cùng 1 con chim nhỏ, đây chính là Linh thú của A Ly tiên tử, Linh thú cấp 7 Phượng Hỏa Nham, lúc này nó đang thu nhỏ lại và còn nằm trên đầu của Đại Bảo kêu lên 1 tiếng to tựa như hoan hô cho chiến thắng của bản thân nó, Đại Bảo mặt mài đã lấm lem máu me và vết cào, đầu tóc thì rối tung lên, trông bộ dạng uất ức không nói nên lời.

-Ai nha A Ly đại sư phụ, cô giúp tôi đen con chim này về a, đây rõ là sủng thú của cô sao lại đeo bám tôi. Đại Bảo bắc đắc dĩ nhình A Ly tiên tử.

-Cái này.... A Ly tiên tử cũng không biết nói thế nào

Tiếng động lớn vừa rồi cũng đánh động bọn Hàn Nam, vừa ra đến Nguyệt Bích thấy bộ dáng uất ức của Đại Bảo không khỏi phì cười lên, Bá thúc và Hàn Nam, Hàn Uyên cũng bật cười to lên, Ngọc Nhi tò mò đi về hướng Đại Bảo đưa tay định sờ Phượng Hỏa Nham bất qua nó lại tránh nàng, Ngọc Nhi liền như bị lơ nên 2 mắt to tròn ứa nước oa oa khóc, thấy vậy Đại Bảo giật nảy mình nhình lên trên đầu nói 1 tiếng.

-Mày không cho nàng sờ thì từ nay đừng hòng đến gần tao.

-Kíu... nó hậm hực kêu nhỏ 1 tiếng.

Nó kêu nhỏ 1 tiếng rồi nhảy khỏi đầu Đại Bảo bay lên vai Ngọc Nhi, thấy con chim xinh đẹp đậu trên vai mình Ngọc Nhi nhịn khóc, bất quá vai còn run run, sau đó sờ sờ Phượng Hỏa Nham mà vui vẻ hơn.

Lúc này cả đám há hốc mồm, kể cả A Ly tiên tử cũng trợn mắt, Linh thú này trước giờ kiêu ngạo, không bao giờ cho người khác chạm vào người và nghe người nào khác ngoài chủ nhân, trước kia A Ly tiên tử thu phục nó cũng mất rất nhiều tâm huyết nha, mà hôm nay không những chạm nó còn nghe theo lời của 1 người không phải chủ nhân của mình.

-Hừ coi như mày thức thời. Đại Bảo hừ 1 tiếng, sau đó bế Ngọc Nhi đang tò mò vuốt ve Phượng Hỏa Nham lên, phủi phủi bụi sau đó lấy 1 viên thuốc ra uốn vào, trong nháy mắt tất cả vết cào đều biến mất.

Thêm 1 lần nữa bọn người A Ly tiên tử nãy người, muống hồi phục thương tích do Linh thú cấp 7 cần ít nhất là Thất Phẩm hoặc Bát Phẩm đang dược, hôm nay 1 tiểu tử không Tu Chân uốn 1 viên đang dược Thất Phẩm trị vết cào, ruốc cuộc là giàu đến mức nào?.

Liền sau đó thấy được Y Na, liền vui vẻ đi về phía nàng.

A Ly tiên tử nhình Đại Bảo rồi lại nhình Bá thúc và Liễu nương 1 cái.

-Ai da ta còn không biết hắn là ai, chỉ biết hắn rơi từ trên 1 xoáy đen xuống, tên Đại Bảo không Tu Chân lại vô cùng cường hãn. Bá thúc bắc đắc dĩ nói ra.

-Đánh ngang với Hoàng Vương Cảnh Sơ Kì, trách được 1 chém của Hoàng Vương Cảnh Hậu Kì. Vừa nói xong A Ly tiên tử híp mắt lại tự như muống nhình thấu Đại Bảo.

-Tên này quá thần bí, A Ly tiên tử hít sâu 1 hơi sau đó nói. -Trời không còn sớm nữa chúng ta nhanh chân đi, Liễu tỷ ta giúp tỷ thu dọn.

-À Tiểu nha đầu, cho Đại thiếu quá gian 1 đoạn đến Ngũ Thành. Lúc này Bá thúc mới nói ra chỉ chỉ Đại Bảo.

-Hắn không phải ngươi đồ đệ?.

-Không phải, hắn xem như bằng hữu của ta đi 1 tiểu bằng hữu.

-Được Dược Thần gọi 1 tiếng tiểu bằng hữu, oai phong đến bật nào đây?. A Ly tiên tử cười cười nói ra.

-Ai nha ta già rồi, danh hiệu đó liền để cho bọn trẻ các ngươi đi.

Lúc này Đại Bảo còn cách 10 bước chân thì bị kiếm ý lượng lờ chặn lại, hắn bắc đắc dĩ gãi gãi đầu nhình Y Na, nhưng sau đó 1 thân ảnh đứng kế Đại Bảo chiến ý cao ngất, ánh mắt nóng bỏng nhình cậu.

-Đại huynh chúng ta giao hữu 1 phen không?.

-Đại sư huynh Đại thiếu.... Nguyệt Bích chưa nói đức câu thì bị Cao Lãnh trừng mắt nhình lại, tựa như ngươi phá hỏng việc tốt của ta, ta liều mạng với ngươi.

-Được vậy liền đánh 1 chút, xem như mở mang thêm kiến thức chiến đấu. Đại Bảo liền đưa Ngọc Nhi cho Hàn Nam, sau đó đeo găn tay vào Chiến Ý cũng như vậy sôi trào lên.

Cả 2 bước ra 1 khu đất trống dưới chân núi, song Chiến Ý va chạm vào nhau làm cho không khí càng nóng thêm.

Bình Luận (0)
Comment