Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 443



Nhạc Sâm thấy cảnh tượng này thì giật nảy mình.

Con mẹ nó đây là tình huống gì vậy chứ, tại sao lại gọi nhiều bảo vệ tới đây như vậy?
Mẹ kiếp không phải là nhà hàng trên nước Vân Cảnh thật sự là do thằng nhóc này mở đấy chứ?
Nghi ngờ chồng chất hiện lên ở trong lòng Nhạc Sâm.

Nhưng mà đã quá muộn rồi, anh ta thậm chí còn không có cơ hội biết rõ sự thật.

"Bắt anh ta ném ra ngoài cho tôi sau đó cho vào danh sách đen vĩnh viễn không được xóa bỏ!"
Thẩm Lãng ra lệnh mười người bảo vệ bèn ngay lập tức lôi Nhạc Sâm đi xuống lầu.

Chờ đợi Nhạc Sâm chính là bị ném ra ngoài cửa.

Lúc này Lâm Nhuyễn Nhuyễn chớp đôi mắt to sáng ngời của cô ấy hỏi: "Chồng à, anh có quan hệ như thế nào với nhà hàng này vậy? Tại sao tất cả vảo vệ ở đây đều nghe theo lời của anh?"
Thực ra không phải bảo vệ ở đây nghe lời Thẩm Lãng mà là người phụ trách nơi này nghe theo Thẩm Lãng, khi Thẩm Lãng gọi điện thoại cho người phụ trách nhà hàng này thì người phụ trách nhanh chóng điều mười người bảo vệ tới, người bình thường làm sao có thể nhận biết và tiếp xúc với ông chủ của tập đoàn Phi Vũ chứ.

"Chuyện tới mức này vậy thì anh cũng không giấu em nữa.


" Thẩm Lãng nói: "Nhà hàng này cũng được người bạn kia của anh đầu tư cho nên anh quen người phụ trách nhà hàng này, chỉ cần một câu nói là có thể điều bảo vệ tới.

"
"Vậy sao, em còn tưởng rằng…" Có mấy lời đến bên miệng Lâm Nhuyễn Nhuyễn lại bị cô ấy nuốt xuống.

"Nhuyễn Nhuyễn, em có gì muốn nói thì cứ việc nói thẳng.

" Thẩm Lãng nói.

"Em tưởng rằng anh là chủ của nhà hàng này bởi vì vừa rồi khí thế của anh quá mạnh mẽ, Nhạc Sâm bị anh chỉnh đốn cho ngoan ngoãn nên cũng chỉ có ông chủ mới có thể có sức mạnh như thế.

" Lâm Nhuyễn Nhuyễn nhìn Thẩm Lãng nghiêm túc nói.

Thẩm Lãng có vẻ lúng túng, trong lòng tự nhủ chẳng lẽ Nhuyễn Nhuyễn đã nhìn ra rồi sao?
Nhưng mà trái lại Lâm Nhuyễn Nhuyễn rất nhanh lộ ra nụ cười nói: "Nhưng mà em vừa mới cẩn thận suy nghĩ thì cảm thấy rất không có khả năng, dù sao thì chúng ta quen nhau cũng đã lâu, từ khi học đại học thì chúng ta đã quen biết, từ khí thế mạnh mẽ vừa rồi mà nói có vẻ như chính là sức mạnh của bạn trai trong truyền thuyết, anh vì bảo vệ em nên mới mạnh mẽ như vậy.

"
Nói đến đây khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Lâm Nhuyễn Nhuyễn trở nên đỏ bừng.

Thẩm Lãng cười nhạt thuận thế ôm Lâm Nhuyễn Nhuyễn vào lòng.

Mà cùng lúc đó Nhạc Sâm bị mấy nhân viên bảo vệ ném ra khỏi nhà hàng Vân Cảnh.

Nhạc Sâm bị ngã đến nỗi sưng cả mặt mũi, khó mà ngăn chặn được cơn tức ở trong lồng ngực rồi lại có loại xúc động muốn giết Thẩm Lãng.

Anh ta không ngờ đối phương sẽ chơi anh ta hung ác như vậy, anh ta chưa hề chịu thua thiệt lớn như thế.

"Thằng nhóc, đợi đến khi tao biết mày là ai thì tao con mẹ nó sẽ chơi chết mày!"
"Bạn gái của mày tao thực sự sẽ ăn chắc, chỉ cần cô ta còn làm việc tại giải trí Hóa Điệp một ngày thì sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay của tao!"
"Mẹ nó! Ngày mai đi làm bố mày sẽ mở cuộc họp giáng chức của Lâm Nhuyễn Nhuyễn trước để cô ta nếm thử đau khổ!"
Sự ngạc nhiên của ngày hôm nay quả thực làm cho Nhạc Sâm cảm thấy ngoài ý muốn.

Anh ta mới nhậm chức giám đốc của giải trí Hóa Điệp nên thật sự là không thể nuốt trôi cơn tức này.

Nhưng mà anh ta ngửi được mùi nguy hiểm.


Anh ta cảm thấy bạn trai Lâm Nhuyễn Nhuyễn có thể lập tức gọi nhiều bảo vệ tới như vậy thì có thể nói rõ có thủ đoạn ở trong nhà hàng Vân Cảnh, nói không chừng là cổ đông nhỏ trong nhà hàng Vân Cảnh, đương nhiên cũng có khả năng là quen biết với đội trưởng đội bảo vệ của nhà hàng Vân Cảnh.

Nhạc Sâm càng nghiêng về phỏng đoán thứ hai hơn, bởi vì nếu như bạn trai của Lâm Nhuyễn Nhuyễn là cổ đông của nhà hàng Vân Cảnh vậy có thể nói rõ là anh ta có thực lực nếu không lúc trước sẽ không để Lâm Nhuyễn Nhuyễn làm thư ký trong công ty nhỏ kia.

Trên thực tế Nhạc Sâm cũng không biết Lâm Nhuyễn Nhuyễn có thể liên tiếp hoàn thành hợp tác với Ninh Phỉ Phỉ và Quan Thư chính là vì có người bạn trai này giúp đỡ ở sau lưng.

Số mệnh của Nhạc Sâm sắp chuyển hướng, nếu như anh ta tiếp tục đối đầu với Thẩm Lãng thì chỉ có một con đường chết mà thôi!
Tu! Tu! Tu!
Lúc này điện thoại của Nhạc Sâm vang lên.

Anh ta nhìn thấy số điện thoại hiện trên màn hình thì sắc mặt lập tức thay đổi.

"Là cô Như Tuyết!"
Nhạc Sâm vội vàng điều chỉnh cảm xúc sau đó nghe điện thoại.

"Cô Như Tuyết, cô có dặn dò gì sao?"
"Anh đã nghĩ ra cách đối phó với công ty giải trí truyền thông Thanh Thâm Thâm chưa? Đừng quên là tôi chỉ cho anh một tuần, nếu như anh không làm được vậy thì lập tức rời đi, đừng tưởng rằng bà đây chỉ có thể cưng chiều một mình anh, chẳng qua anh chỉ là một công cụ của tôi mà thôi!"
Nhạc Sâm vội vàng cười tí tửng nói: "Cô Như Tuyết tôi đã nghĩ ra rồi đó là khai thác người, đúng vậy chúng ta sẽ khai thác người!"
"Khai thác người? Ý của anh là chúng ta sẽ khai thác nghệ sĩ của Thanh Thâm Thâm sao?" Tề Như Tuyết hỏi.

"Đúng vậy, cô Như Tuyết thật là sáng suốt, tôi vừa mới nhắc mà cô đã hiểu ngay.

" Nhạc Sâm cười nói.

"Ít vỗ mông ngựa với bà đây, ai cũng có thể nghĩ ra cách khai thác nghệ sĩ, quan trọng là làm thế nào để khai thác!" Tề Như Tuyết tức giận nói.

"Cô Như Tuyết cô đừng nôn nóng, tức giận thì cơ thể sẽ không tốt.

Cô nghe tôi nói, những năm này tôi ở trong nghề cũng đã tích lũy được không ít mối quan hệ, lúc trước khổ vì tài chính của công ty chi nhánh không đủ nên không có cách nào làm tạo nên sự nghiệp, bây giờ chỉ cần cung cấp đầy đủ tài chính cho tôi thì tôi có thể khai thác hơn phân nửa ngành giải trí ở Vân Thành!" Nhạc Sâm thề son sắt nói, nghe có vẻ rất mạnh mẽ.

"Nhạc Sâm! Tôi cảnh cáo anh đừng có bất cứ ý đồ xấu gì với tôi, tôi cung cấp tài chính cho anh thì chắc chắn phải dùng để tạo các mối quan hệ, nếu như anh tham ô thì tôi sẽ làm cho anh biến mất khỏi Vân Thành!" Tề Như Tuyết phòng bị Nhạc Sâm.

Xem ra muốn lừa tiền của nhà họ Tề cũng không phải là chuyện dễ dàng.

"Không, tuyệt đối sẽ không, cô Như Tuyết ngay cả chuyện Quan Thư tôi cũng đã làm tốt rồi vậy thì sao tôi không thể khai thác nghệ sĩ được chứ?" Giọng điệu của Nhạc Sâm dần dần trở nên đắc ý.


"Anh thật sự đã giải quyết Quan Thư rồi sao? Đàm phán hợp tác thành công rồi à?" Tề Như Tuyết hỏi.

"Đương nhiên, chuyện đã là ván đã đóng thuyền, bây giờ Quan Thư là nữ ngôi sao nổi tiếng nhất ở Vân Thành, điều này cũng đã đủ để chứng minh thực lực của tôi rồi chứ, xin cô cứ yên tâm, tôi nói tôi có thể khai thác hơn phân nửa ngành giải trí Vân Thành thì tuyệt đối không phải là một câu nói suông.

"
"Nhạc Sâm khoác lác mà không đỏ mặt, ngay cả bản thân anh ta cũng sắp tin là thật.

Quan Thư hoàn toàn không phải là do anh ta đàm phán thành công, chẳng qua là loại chuyện chiếm trước công lao của cấp dưới thì cũng không hiếm thấy.

"Trong lòng anh nắm chắc là được nhưng nếu như anh có bất kỳ có ý muốn gian xảo chơi đùa với tôi thì tôi sẽ làm cho anh chết rất thảm!" Tề Như Tuyết để lại câu nói này rồi cúp máy.

Lúc này rốt cuộc Nhạc Sâm cũng thở phào nhẹ nhõm.

Gần vua như gần cọp nhất là cô chủ nhà họ Tề, cô ta từ đầu đến đuôi quả thật là con cọp cái.

"Mẹ nó! Người phụ nữ này thật là hung dữ, chờ đến ngày tôi làm rồng ngóc đầu thì tôi sẽ để cô ta làm trâu làm ngựa cho tôi rồi hành hạ chết cô ta!"
Nhạc Sâm đương nhiên sẽ không để ý Tề Như Tuyết, hai người chẳng qua chỉ là theo nhu cầu mà thôi.

"Xem ra tôi phải đích thân ra mặt kéo người vào đêm Vân Nghê ngày mai!" Nhạc Sâm thầm nói ở trong lòng.

Đêm Vân Nghê là cuộc họp thường niên của những người nổi tiếng thương mại trong làng giải trí ở Vân Thành.

Đến lúc đó đa số nghệ sĩ ngôi sao nổi tiếng trong ngành giải trí ở Vân Thành đều sẽ có mặt trong hoạt động lần này.

Trừ phi thật sự có chuyện quan trọng không tới được nếu không bất cứ nghệ sĩ nào cũng sẽ không bỏ qua cơ hợi lộ mặt tuyên truyền lần này.

Nghĩ tới đây trong lòng Nhạc Sâm hiện ra một kế hoạch.

Lần này chắc chắn là mười phần chắc chín! Nhạc Sâm tôi muốn khai thác hơn phân nửa ngành giải trí ở Vân Thành!.


Bình Luận (0)
Comment