Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 506



"Quá...!Quá đẹp trai rồi!"
"Đối xử với em gái mà đã rộng rãi như vậy rồi, vậy thì anh ta đối xử với bạn gái chẳng phải sẽ là..."
"Nếu tôi có thể trở thành bạn gái của anh ta thì thật tốt quá!"
"Anh đẹp trai nào vậy? Nếu mua hết toàn bộ thì sẽ rất đắt đấy!"
"Có tiền thì chẳng cần nói gì nhiều, trực tiếp mua hết toàn bộ là được!"
Hai mắt của nhân viên cửa hàng đều tỏa sáng, miệng liên tục cảm thán.
Các cô ấy cũng chỉ có thể hâm mộ, tiếp đón Thẩm Lãng là người đồng nghiệp này của các cô.
Thật ra đối người nhân viên tiếp đón Thẩm Lãng mà nói,việc này thật sự chẳng khác gì một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống cả, đột nhiên rơi trúng đầu mình thôi.
Cô ấy căn bản là không hề bận tâm, vẫn như mọi khi, lịch sự, lễ phép tiếp đón khách hàng.
Khác hoàn toàn so với những đồng nghiệp làm chung với cô ấy, sau khi Thẩm Lãng và Thi Thanh Thanh xuất hiện, người nhân viên này nhìn thấy quần áo vô cùng bẩn trên người Thi Thanh Thanh, thì không hề có ý muốn sẽ không đón tiếp bọn họ.
Nói tính cách của cô ấy tốt cũng được, nói cô ấy kiên trì tiếp đón đến cùng cũng không sao, dù sao thì cũng là cô ấy tiếp đón Thẩm Lãng và Thi Thanh Thanh.
Vậy thì chiếc bánh may mắn này, tất nhiên là sẽ rơi trên đầu cô ấy thôi, trích phần trăm cũng được rất nhiều, một năm tiền lương của bọn họ cũng không bằng khoảng trích phần trăm này đâu.
Mà ngay lúc này, Thi Thanh Thanh cũng vô cùng ngạc nhiên.

Cô ấy thật sự không ngờ tới, anh trai Thẩm Lãng của mình, vậy mà lại có nhiều tiền đến vậy, tiêu hết mười bảy tỷ, sắc mặt từ đầu đến cuối đều không hề thay đổi một chút nào cả.
"Anh Thẩm Lãng, anh mua cho em nhiều quần áo như vậy, quá lãng phí rồi, cho dù em thành một bà già tám mươi tuổi cũng mặc không hết đống quần áo này đâu."
Mười bảy tỷ tiền quần áo, cho dù là Thi Thanh Thanh, cũng cảm thấy quá xa xỉ rồi.
"Nếu mặc không hết thì bỏ đi, không sao cả." Thẩm Lãng thản nhiên cười nói.
"Nhưng mà, thật sự là quá nhiều rồi, làm sao chúng ta mang về được ạ?" Thi Thanh Thanh vểnh môi, khuôn mặt hơi mập còn mang nét trẻ con hiện lên vẻ buồn bã.
Nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu này của cô ấy, Thẩm Lãng cũng cười mà không nói gì.
Lúc này, cửa hàng độc quyền quốc tế có tên tuổi này mới hứa là sẽ gửi miễn phí toàn bộ quần áo đã mua về tận nhà cho bọn họ.
Chẳng qua là, Thẩm Lãng lại khoát tay, từ chối.
"Không cần đâu, tôi tự có cách."
Để người bán hàng đem đến tận nhà, nếu như là lúc bình thường, vậy thì cũng thôi đi.
Hôm nay Thẩm Lãng từ chối, là bởi vì anh không muốn làm lộ địa chỉ chỗ ở của mình.
Ngay sau đó, Thẩm Lãng quay đầu lại, nhìn 9526, tiếp đó, 9526 làm một động tác tay ra hiệu "OK".
Nhân viên của cửa hàng và những người khách khác đều nhìn hành động kỳ lạ của Thẩm Lãng và 9526, không hiểu ra làm sao.
Nhưng không lâu sau, mười chiếc xe bất ngờ phóng đến bên ngoài cửa hàng, chiếc Rolls-Royce Cullinan màu đen giống hệt chiếc xe lúc đầu đang đậu trước cửa hàng, chỉ là biển số xe thì khác hẳn nhau.
Những nhân viên và khách hàng trong cửa hàng đều trực tiếp xôn xao hết cả lên.
"Trời ạ! Mười một chiếc Cullinans!"
"Đây là lần đầu tôi thấy một người dùng đến xe Rolls-Royce Cullinan để mang quần áo về nhà đấy."
"Như thế này thì cũng quá xa xỉ rồi, đừng nói là mang quần áo về nhà, đây chẳng khác nào là dàn xe rước dâu của đại gia Giang Nam đây mà!"
"Vậy đến cuối cùng anh ta là ai vậy? Có thể dùng mười một chiếc xe để mang quần áo về nhà, cũng quá tùy hứng rồi đi!"
Thì ra, Thẩm Lãng đã lên kế hoạch từ sớm.

Để cho 9526 trước tiên sắp xếp xe, lần này đến mua quần áo, anh không hề có ý định là sẽ lựa gì cả, trực tiếp mua hết tất cả cho đỡ phiền phức.
Hơn thế nữa, công ty quản gia Thế Kỷ này, muốn gọi mười mấy chiếc xe sang lại đây, việc này là vô cùng dễ dàng.

Đặc biệt là sau khi tới Giang Nam rồi, thực lực của công ty quản gia Thế Kỷ lại càng hùng mạnh hơn nữa.
Thẩm Lãng không muốn ở lại lâu hơn, sau khi mua xong quần áo thì rời đi.
Sau khi ăn uống và mua sắm quần áo xong, Thẩm Lãng quyết định để 9526 đưa Thi Thanh Thanh đi tắm.
Dù sao thì anh cũng sẽ không đi, thật không tiện cho lắm.

Thẩm Lãng vẫn đang phải chờ chỉ thị của gia tộc.
Hơn nữa, phần thưởng của gia tộc, chắc cũng sắp có rồi.
Giờ phút này, thủ đô, trong phủ nhà họ Thẩm.
Nhóm những nguyên lão nhà học Thẩm đang ngồi uống trà cùng nhau.
"Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì phần thưởng của Thẩm Lãng chắc cũng sắp được công bố rồi."
"Lần này, chắc hẳn có thể cho Thẩm Lãng một bất ngờ."
"Hy vọng Thẩm Lãng sẽ không làm mọi người thất vọng, có thể tiếp tục tạo dựng nên sự nghiệp và danh tiếng ở Giang Nam."
"Tôi cảm thấy phần thưởng lần này, có hơi hậu hĩnh, không nên đưa hết cho bậc con cháu như Thẩm Lãng."
"Bậc con cháu? Tương lai Thẩm Lãng sẽ là người thừa kế nhà họ Thẩm chúng ta, không tới vài năm nữa thì sẽ là người lãnh đạo chúng ta, vậy mà ông lại gọi Thẩm Lãng là bậc con cháu à?"
"Thẩm Lãng có thể lên làm người đứng đầu nhà họ Thẩm hay không, còn chưa biết được đâu, chờ Thẩm Lãng lên làm rồi lại nói sau!"
"Những lời này của ông có hơi quá đáng rồi, nhà họ Thẩm thì chỉ có Thẩm Lãng có thể kế thừa, còn những người khác thì không có tư cách đó đâu!"
Nhóm những nguyên lão nhà họ Thẩm vậy mà lại vì Thẩm Lãng mà cãi nhau hết cả lên.
Hầu như mỗi lần tới hội nghị của gia tộc, đều sẽ xảy ra tranh cãi.
Bên trong nội bộ nhà họ Thẩm, có hai phe đối lập, đó là: Một phe thì ủng hộ Thẩm Lãng, một phe thì phản đối Thẩm Lãng.
Mà ở trong khu vườn của một khu nhà riêng của nhà họ Thẩm ở thủ đô, mẹ của Thẩm Lãng, đang cùng với Mộc Hồng Diệp tản bộ, ngắm hoa, xem cá.
"Hồng Diệp, món quà bác tặng cho Thẩm Lãng, sắp đến Giang Nam chưa?"
"Dạ Bác gái, cũng sắp đến rồi ạ, nội trong hôm nay thì có thể đến được Giang Nam rồi ạ."
"Cũng không biết Thẩm Lãng có thích hay không nữa."
"Con cảm thấy, chỉ cần là món quà mà bác gái tặng, cậu chủ nhất định sẽ thích ạ."
"Con chắc chắn như vậy sao?"
"Dù sao thì con cũng lớn lên cùng cậu chủ mà, cũng rất hiểu cậu ấy, tình cảm của cậu chủ thật ra rất tinh tế, đừng thấy bình thường cậu ấy không biểu hiện ra bên ngoài, nhưng thật ra cậu chủ lại là một người rất xem trọng tình nghĩa, cũng là một người con hiếu thảo."
"Hồng Diệp, con nói cũng đúng.

Vậy giờ bác hỏi con việc này, con nhất định phải trả lời thật lòng đấy."
"Bác gái hỏi đi ạ."
"Con có thích Thẩm Lãng không?"
"Dạ, thích ạ."

Mộc Hồng Diệp trả lời rất rõ ràng, đây là những suy nghĩ thật lòng của cô ấy.
"Có cơ hội, con đi Giang Nam gặp Thẩm Lãng đi, cách xa nhiều năm như vậy rồi, cũng đừng để mối quan hệ trở nên xa cách quá." Mẹ của Thẩm Lãng nói.
"Dạ được ạ, trong lòng cậu chủ có con." Mộc Hồng Diệp gật đầu nói.
"Có là một chuyện, còn ở bên nhau lại là chuyện khác, bác lo Thẩm Lãng, ở bên ngoài va chạm với quá nhiều người cũng như quá nhiều việc, sẽ bị những cô gái khác nhanh chân đến trước mất."
Sự lo lắng của mẹ Thẩm Lãng cũng không phải là không có căn cứ, dù sao thì con trai cũng quá giỏi giang, việc con gái mê mẩn là điều khó tránh khỏi.
Tại thời điểm này, ở Giang Nam xa xôi, Thẩm Lãng vẫn đang chờ đợi phần thưởng của gia tộc và nhiệm vụ mới.
Tiếp sau đó, chính là tầng thứ tư của nhiệm vụ thí luyện.

Không biết lần này, gia tộc sẽ cho anh trải qua những thử thách gì đây.
Ở Thúy Tâm Tiểu Trúc, Lâm Nhuyễn Nhuyễn đã sớm chơi quen với Thi Thanh Thanh.
Em gái của Thẩm Lãng, cũng chính là em gái của Lâm Nhuyễn Nhuyễn.

Lâm Nhuyễn Nhuyễn lại bởi vì Thẩm Lãng mà thật lòng đối xử tốt với Thi Thanh Thanh.
Thi Thanh Thanh nhìn chị gái vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, cũng vô cùng vui vẻ, hai người rất nhanh đã trở nên quen thuộc hơn.
Mấy ngày nay, 9526 cũng thường xuyên xuất hiện ở Thúy Tâm Tiểu Trúc.
9526 cần phụ trách an toàn của Lâm Nhuyễn Nhuyễn và Thi Thanh Thanh.
Về việc này thì không ai có thể làm khó được 9526, dù sao thì năng lực nghiệp vụ của cô ấy còn mạnh hơn so với em trai của cô ấy là 9527 mà.
Công ty Thế Kỷ ở Giang Nam, quyền hạn cũng cao hơn so với ở Vân Thành.
Khoảng tám giờ tối, Thẩm Lãng cuối cùng cũng nhận được tin nhắn mà Mộc Hồng Diệp gửi đến.
Trên tin nhắn, Mộc Hồng Diệp nói với Thẩm Lãng là ngày mai cô ấy sẽ đến thương hội Giang Nam.
Chủ tịch Dương của hiệp hội thương mại Giang Nam sẽ ở phòng làm việc đợi Thẩm Lãng đến.
Đến lúc đó, dù là phần thưởng của gia tộc, hay là tầng thứ tư của nhiệm vụ thí luyện, đều sẽ được công bố..


Bình Luận (0)
Comment