Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 908



Lúc biết tin tức này, Thẩm Lãng bắt đầu lên kế hoạch làm sao để đối phó với những gia tộc giàu có ở Kinh Đô!
Giờ đây nhìn ra suy nghĩ của Thẩm Lãng, Mộc Hồng Diệp không khỏi cười cười.

Cô ấy móc từ trong túi quần ra một chiếc điện thoại hoàn toàn mới đưa Thẩm Lãng.
“Bởi vì anh đã vượt qua thử thách ở thành phố Giang Nam, nên đây là phần thưởng giành cho anh! Tuy rằng không thể sử dụng tài nguyên của gia tộc và Tòa Sky Green, nhưng anh có thể điều động mười tám vị la hán của gia tộc Ngoan Nhân.

Trong điện thoại có số của bọn họ, anh có thể liên lạc với họ bất cứ lúc nào.” Mộc Hồng Diệp cười nói.
Thẩm Lãng đã từng nghe danh của mười tám vị la hán, họ đều là những người có quan hệ rộng rãi trong các ngành nghề.
Mỗi người trong mười tám vị la hán đều là những nhân tài kiệt xuất trong mười tám ngành nghề, đây cũng là sự trợ giúp duy nhất gia tộc dành cho Thẩm Lãng!
“Chẳng qua, hy vọng mười gia tộc lớn ở Kinh Đô đừng làm tôi thất vọng!” Thẩm Lãng cười nói, cất di động đi.
Xe nhanh chóng chạy tới biệt thự của Mộc Hồng Diệp, khu biệt thự có hoàn cảnh tốt nhất nằm ở phía đông của Kinh Đô.

Nơi này cũng tập trung những nhà giàu có lớn nhất Kinh Đô.
Biệt thự Thiên Vân Sơn của Mộc Hồng Diệp được xây dựng ở giữa sườn núi, ở đây có thể quan sát được phong cảnh gần nửa Kinh Đô.


Hơn nữa lại hết sức yên tĩnh không bị người ngoài quấy rầy.

“Đã lâu rồi chưa về nơi này, không ngờ phong cảnh thật là đẹp!” Đứng ở trước biệt thự, quan sát Kinh Đô, Thẩm Lãng không khỏi cảm thán nói.
“Nếu như anh thích, sau này anh có thể ở lại đây!” Mộc Hồng Diệp đáp.

Thẩm Lãng sững sờ, làm sao anh ta không hiểu chuyện này chứ!
Chỉ là khi đối mặt với Mộc Hồng Diệp, lúc nào trong lòng Thẩm Lãng cũng có cảm giác áy náy.

Loại cảm giác hổ thẹn này không chỉ với Mộc Hồng Diệp, còn có Lâm Nhuyễn Nhuyễn!
Đôi khi, Thẩm Lãng tự hỏi rằng liệu mình có phải là người đàn ông cặn bã không? Anh thật lòng đối xử với Mộc Hồng Diệp và Lâm Nhuyễn Nhuyễn.
Nếu rời xa bất cứ ai, Thẩm Lãng biết mình sẽ không chịu đựng nổi…
“Bước vào biệt thự, tầng một trong biệt thự sạch sẽ không có hạt bụi, cách bày trí gần như giống hệt lúc trước, chẳng có gì thay đổi.
Xem ra, sau khi anh đi rồi, Mộc Hồng Diệp luôn ở chỗ này.

“Anh đi tắm rửa thay quần áo trước đi!” Mộc Hồng Diệp nói xong, đưa một bộ quần áo mới cho Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng khẽ gật đầu, cầm lấy quần áo lên tầng tắm rửa.
Vừa bước ra khỏi nhà tắm, Thẩm Lãng phát hiện Mộc Hồng Diệp lúc này cũng đi ra từ một phòng tắm khác.

||||| Truyện đề cử: Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng |||||
Khi Mộc Hồng Diệp quấn khăn tắm, từ phòng tắm bước ra với mái tóc ẩm ướt, Thẩm Lãng cảm thấy như được tắm gió xuân.
Nắng hạn lâu ngày gặp trận mưa, cảm giác này rất lâu rồi chưa có.
Thẩm Lãng vui vẻ lặng lẽ thưởng thức “tác phẩm nghệ thuật” xinh đẹp không gì sánh được trước mặt.
Mộc Hồng Diệp không giống những cô gái bình thường!
Tiên nữ không nhiễm hạt bụi, chỉ như vậy mà thôi!
“Ngắm đủ chưa?” Mộc Hồng Diệp đang sấy tóc, đột nhiên mở miệng hỏi.
“Ừm.” Thẩm Lãng không hề che giấu nở nụ cười.
“Lần này trở về Kinh Đô, anh sẽ có rất nhiều cơ hội để ngắm.


Dù sao sớm muộn gì em cũng là người của anh!” Tình cảm của Mộc Hồng Diệp rất chân thành, cô ấy lặng lẽ thả thính.

“Hồng Diệp ơi, ở thành phố Giang Nam tôi có…”
Có một số việc, Thẩm Lãng không muốn che giấu.
“Suỵt!” Mộc Hồng Diệp duỗi ngón tay mảnh khảnh ra hiệu cho anh đừng lên tiếng, sau đó cô ấy nói: “Em biết, em biết hết mà, nhưng em là con dâu nhà họ Thẩm đã chọn.

Em mặc kệ anh đã làm gì ở chỗ khác, có điều ở Kinh Đô anh là của em.

Em sẽ giữ lại thứ quý giá nhất của mình cho anh.”
Chốc lát sau, Mộc Hồng Diệp thay xong quần áo đi xuống tầng.
Mộc Hồng Diệp thay một chiếc quần jean bó sát và một chiếc áo sơ mi, cách phối đồ vô cùng đơn giản nhưng vẫn khó che giấu dáng người nóng bỏng của cô như cũ.
Thẩm Lãng thầm hít sâu một hơi, đứng dậy đáp: “Đi thôi, cùng nhau ăn một bữa cơm.

Lâu lắm rồi anh chưa ăn đồ ăn ở Kinh Đô, nói thật anh rất nhớ!”
Mộc Hồng Diệp cười gật đầu, khi hai người họ nắm tay chuẩn bị ra cửa thì bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe.
Một chiếc Ferrari dừng ở cửa lớn biệt thự.
Xe dừng lại, một chàng trai từ trên xe bước xuống.
Anh ta tên Khổng Dương, là cậu chủ của tập đoàn quốc tế Khổng thị.
Quốc tế Khổng thị và Tòa Sky Green rất giống nhau, đều là những công ty có vốn đầu tư mạo hiểm.
Mặc dù vẫn luôn phát triển ở nước ngoài, nhưng dựa vào vốn liếng hùng hậu nên vừa đặt chân đếu Kinh Đô đã được xếp vào mười nhà giàu sang quyền thế!
Sau khi nhìn thấy Khổng Dương, sắc mặt của Mộc Hồng Diệp rõ ràng thay đổi.

Cô ấy đi tới cửa, nói với Khổng Dương: “Anh tới đây làm gì?”
Rõ ràng, Mộc Hồng Diệp rất ghét Khổng Dương.
Lần đầu tiên Khổng Dương gặp được Mộc Hồng Diệp sau khi về nước, anh ta đã thích cô ấy.
Trong những ngày Thẩm Lãng không có ở đây, Khổng Dương đã theo đuổi Mộc Hồng Diệp điên cuồng, bởi vì Khổng Dương biết Mộc Hồng Diệp không chỉ có ngoại hình xinh đẹp mà còn là người nắm quyền của Tòa Sky Green.

Nếu như có được người phụ nữ như thế, chính là bước nhảy vọt về chất với tập đoàn Khổng thị.


Lúc này, Khổng Dương cũng chú ý tới Thẩm Lãng ở bên cạnh Mộc Hồng Diệp, thấy Thẩm Lãng ăn mặc đơn giản, thậm chí không có xe hơi, Khổng Dương tỏ vẻ khinh thường không hề che giấu.
“Hồng Diệp à, ở Kinh Đô mới mở một nhà hàng Pháp.

Anh đã đặt chỗ rồi, chúng ta cùng nhau đi ăn nhé!” Khổng Dương nói, anh ta hoàn toàn không để mắt tới Thẩm Lãng
“Khổng Dương, chẳng lẽ tôi chưa nói rõ với anh ư? Tránh xa tôi một chút, tôi có chồng chưa cưới rồi!” Mộc Hồng Diệp trả lời, còn kéo cánh tay của Thẩm Lãng.

Nhìn cử chỉ thân mật của Mộc Hồng Diệp, Khổng Dương hơi sửng sốt.
Người phụ nữ mà mình muốn lại nắm tay một người đàn ông khác trước mặt anh ta, loại chuyện như vậy thực sự khiêu khích Khổng Dương!
“Đây chính là chồng chưa cưới của tôi, Thẩm Lãng!” Mộc Hồng Diệp giới thiệu.
Khổng Dương đánh giá Thẩm Lãng vài lần, anh ta không ngờ người đàn ông trước mặt lại là chồng chưa cưới của Mộc Hồng Diệp.
Khổng Dương lập tức cười khẩy, anh ta nói: “Tôi còn tưởng rằng là con cưng của trời nào đó, hóa ra là một thằng mặt trắng sao? Loại đàn ông mặt trắng này thì có tư cách gì làm chồng chưa cưới của em? Hồng Diệp em cần gì phải tìm loại đàn ông như thế để tự làm khó mình?”
Nghe Khổng Dương gọi Thẩm Lãng là loại đàn ông mặt trắng, Mộc Hồng Diệp nhất thời trừng to mắt, cô ấy tức giận quát to: “Khổng Dương, anh đừng được đằng chân lân đằng đầu, anh cứ ở lì không đi, tôi sẽ gọi bảo vệ!”
Nhân viên bảo vệ ở trong biệt thự này không phải là người bình thường, đều là cao thủ hàng đầu do Thẩm Lãng đích thân chọn lựa, chính là vì bảo vệ sự an toàn của Mộc Hồng Diệp ở Kinh Đô.
Ngay khi Mộc Hồng Diệp vừa dứt lời, chẳng biết từ lúc nào, hai người đàn ông có vóc dáng trung bình với đôi mắt sáng ngời xuất hiện ở cửa.

Hai người này chính là bảo vệ biệt thự của Mộc Hồng Diệp.
Khổng Dương lườm mắt nhìn bảo vệ, anh ta cười khinh thường chẳng có vẻ sợ hãi chút nào.

Ở trong mắt anh ta, Mộc Hồng Diệp sẽ không ra tay với anh chứ đừng nói chi là tấn công.

Khổng Dương có lòng tin sẽ đối phó được hai người họ, anh ta cũng là một cao thủ karate!
“Người anh em ra giá đi, chỉ cần anh chịu rời xa Mộc Hồng Diệp, tôi sẽ cho anh một khoản tiền đền bù!” Khổng Dương cười lạnh nhìn về phía Thẩm Lãng nói..


Bình Luận (0)
Comment