(Tác giả nhấc nhở:
Sinh Đạo không cảm giác có người tới gần, nàng dán mắt vào màn hình, chăm chú nhìn hành động đôi nam nữ hai người.
Mà tại đang xem, một ngón tay đặt ngay song phong trắng trẻo, một tay mò vào nơi nào đó khu tam giác bí ẩn trơn bóng.
Nàng vừa xem phim heo, vừa tự an ủi mình, trong miệng còn phát ra rên rỉ ra nga nga~ âm thanh.
Minh Hạo nhìn thấy nàng tự tay mình móc sò, còn âm thanh dâm mị ôn nhu từ miệng phát ra. Dục vọng trong lòng khơi dậy, hắn chầm chậm đem toàn bộ quần áo cởi ra, đi tới gần Sinh Đạo.
“Như thế nào, ta mới rời đi vài phút chịu không nổi?” Minh Hạo đi tới sau lưng nàng, nhỏ giọng hỏi, một bên ngón tay hướng xuống bụng phẳng lì, di chuyển về đảo sò huyền thoại.
“Um…” Cảm giác được phía dưới truyền đến cơn nóng rực cùng khoái cảm, Sinh Đạo rên rỉ một tiếng, nàng hơi thở trở nên bất ổn, cầm tay Minh Hạo, nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn, giọng dịu dàng hỏi: “Dâm đ*o, ngươi yêu ta không?”
Minh Hạo ngẩn ra, trong trí nhớ Sinh Đạo tuế nguyệt trước đối với mình thành lập quan hệ cùng lắm là “bạn tình” thôi, chưa đến trình độ như yêu nhau hay vợ chồng này nọ. Lúc này nàng đột nhiên nói một câu làm Minh Hạo không kịp phản ứng, trong lòng không khỏi hoài nghi nàng tới giờ ấm đầu.
Thấy Minh Hạo ánh mắt hoài nghi nhìn mình, Sinh Đạo má hồng nhuận nói ra: “Ta ở tại trái đất sinh hoạt mấy trăm năm, ta rốt cục hiểu tình yêu như thế nào, khi đó ta rất muốn tìm một người nam tử đến để yêu ta. Có điều ta chứng kiến qua nhân loại quá yếu ớt, tuổi thọ quá ngắn. Cho dù ta ban cho bọn hắn tuổi thọ nguồn sống, nhưng chung quy là nhân loại, tuổi thọ có giới hạn đấy, hơn nửa ngươi là người lấy đi ‘lần đầu tiên’ của ta, lại là người hợp nhất người bạn đời của ta. Cho nên tới hiện tại, ta một mực không tìm ai khác ngoài ngươi.”
Nhân loại có thể nhờ sức mạnh của Sinh Đạo đạt được 99999 tuổi, nhưng không thể sống đến 100000 tuổi. Bởi vì tuổi thọ đó là quy luật cuối cùng của trời đất, nếu đánh vỡ quy luật, thế giới này sẽ trở nên náo loạn, cân bằng biến mất, các thần sẽ vì vậy mà chiến nhau cho đến chết, đây là điều mà Sinh Đạo không muốn thấy nhất.
Minh Hạo nghe vậy hoàn toàn hiểu rõ, chắc cô nàng này sống ở nhân gian quá cho nên bắt đầu giống nhân loại, biết nhớ, biết yêutrong giọng nói ra, Minh Hạo có thể nghe thấy nàng đang rất cô đơn.
Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, Minh Hạo mỉm cười, sờ mái tóc xanh mượt mà của nàng, nói: “Chúng ta từ sớm đã là vợ chồng, chỉ là ngươi không biết thôi.”
Sinh Đạo ngẩn ra, nàng hiểu Minh Hạo ám chỉ gì. Lúc còn bản nguyên, hai người thường giao lưu xxx với nhau, chỉ là cái này theo dục vọng đơn phương thôi, không có tí cảm xúc hay tình cảm, tựa như cổ máy vậy.
Sinh Đạo nở nụ cười xinh đẹp, nàng đứng dậy ôm hôn Minh Hạo, môi mềm ôn nhu dán môi Minh Hạo hôn.
Minh Hạo đáp lại, hai tay không bận bắt đầu rục rịch…
Hôn tới một lúc hai người buông ra, chất lỏng từ miệng hai người như tơ nhện quấn quanh lấy nhau, kéo dài thành một đường.
Sinh Đạo ánh mắt tràn ngập xuân tình, nàng hai mắt nhìn thẳng khuôn mặt tuấn tú của Minh Hạo, nhu tình hỏi: “Em gọi anh là chồng được không, em thấy hai người khi yêu nhau, người nữ gọi nam là chồng.”
“Được, em là vợ anh, tất nhiên vợ yêu thoải mái gọi đi.” Nghe Sinh Đạo đổi từ ta – ngươi thành em – anh, Minh Hạo nở nụ cười gật đầu.
Sinh Đạo nghe Minh Hạo gọi mình là vợ yêu cảm giác lạ lạ, trái tim đập nhanh, má hồng nói: “Chồng, tới, hãy yêu em đi…”
Nói xong nàng đi tới trên giường quỳ ra sau, banh ra chân thành hình chữ V, lộ ra bên trong hòn đảo sò lông màu hồng xinh tươi, nước từ trong sò lông chảy ra lênh láng, bây giờ chỉ đợi người tới liếm…à nhầm, khai phá.
Minh Hạo nhìn hình dáng phóng đãng của nàng, lửa dâm trong lòng bay lên, nở nụ cười xấu xa, chầm chậm đi tới.
(sò lông hình ảnh: http://media.cooky.vn/images/wiki/so-long.jpg)
…
Minh Hạo và Sinh Đạo cuối cùng cởi bỏ tầng quan hệ “bạn tình” trở thành “vợ chồng” chính thức. Đêm đó hai người đại chiến đến hơn một ngàn hiệp, đến gần trưa mới dừng lại, thể xác 2 người quấn quýt nhau như con rắn, đủ loại tư thế, kỷ thuật huyền thoại đều được Minh Hạo áp dụng đưa vào, làm Sinh Đạo sướng đến lên trời xuống đất.
Cuối cùng, Sinh Đạo tinh thần lẫn thể xác mệt mỏi quá ngủ thiếp đi, để lại câu cuối: “Em sẽ sẽ sinh ra bầy con cho anh.”
Minh Hạo tinh thần phấn chấn vào game, đêm qua đại chiến với Sinh Đạo công nhận tinh lực gần như cạn kiệt, dù sao Sinh Đạo thể chất khác người thường, nơi đấy cũng vậy…. Nhưng được cái ôn nhu hương của Sinh Đạo săn sóc cho nên tinh thần vẫn như thường.
Đêm qua và sáng không cày, cấp độ hiện tại dừng ở cấp 10, nhìn bảng xếp hạng cấp độ. Người chơi bây giờ lên đến cấp 5, cấp 6, cao nhất đạt đến cấp 7, cấp 8.
Nhìn trong túi đồ thẻ chuyển class ẩn, “Theo như tư liệu, muốn chuyển class phải đến gặp npc đặc thù, sau đó hoàn thành thử thách do npc đặt ra mới được. Nếu trong quá trình thử thách thất bại, class đó coi như biến mất, mãi mãi không bao giờ có lại được.”
Minh Hạo hiện đang suy nghĩ về chuyện nên cày cấp hay trực chuyển class, dù sao chuyển class không hạn chế cấp đấy, người chơi cấp 1 đi đến cũng được, còn độ khó thử thách thì dựa theo class nào và cấp độ người chơi mà hệ thống điều chỉnh.
Minh Hạo nghĩ một hồi, quyết định trực tiếp đi đến gặp npc chuyển class.
Trong tư liệu diễn tả, Quỷ Thần là một class cực kỳ kinh khủng, thường dùng tay không đánh nhau.
Quỷ Thần! Class đặc biệt nhất, cũng là mạnh nhất, khó thao tác - điều khiển nhất trong Thần Chiến, có thể sử dụng nhiều loại vũ khí hoặc tay không.
Một cú đấm mang theo vô biên sức mạnh trời đất, tốc độ cực nhanh, khiến chúng thần khi 1v1 với hắn sợ hãi. Hắn từng một lần đánh nát thần giới, đem thần giới trở thành nơi máu mưa địa ngục, thi cốt chồng chất. Lúc đó, toàn bộ thần linh bất đắc dĩ cùng nhau hợp sức lại mới đánh lùi Quỷ Thần đi.
Nghe đồn sau trận chiến kinh thiên này, thần giới gần như tan nát, nhiều thần linh trọng thương, chết hoặc rơi vào ngủ say trong vô tận năm tháng.
Có tin đồn, sau khi liên tục bại lui, Quỷ Thần bởi vì vết thương trên người quá nghiệm trọng, chỉ có thể ở ẩn trở về trần giới dưỡng thương. Sau một thời gian trôi qua, quỷ thần vết thương không những chữa trị không được, mà còn nghiêm trọng, dần dần hắn kéo dài không nổi sự sống mà tắt thở chết đi, một đời quỷ thần tiêu vong.
Người ta truyền rằng, Quỷ Thần lưu lại truyền thừa của mình tại trần giới, đợi người đến nhận vượt qua thử thách nhận truyền thừa, trở thành Quỷ Thần đời thứ 2.
Minh Hạo nghĩ xong toàn bộ, triệu tập Hàn Lâm đến, nói lão hắn muốn đi nơi ấy, mong lão canh giúp dùm thôn.
Hàn Lâm nghe vậy không chút nào kinh ngạc, hắn vỗ vỗ ngực nói: “Ngươi đi đi, ở đây có ta cứ yên tâm.”
Minh Hạo trong lòng khinh thường lời lão, lấy sức lão không đánh lại con gà mà còn bày đặt ra gió, hắn âm thầm nói vậy, nhưng mặt ngoài không biểu hiện gì, gật gù lễ phép nói: “Phó thôn trưởng trông cậy vào ngài.”
Làm xong tất cả chuẩn bị, Minh Hạo bắt đầu khởi hành một mình đến một khu vực đặc biệt chuyển class.
Mộ Quỷ, còn có tên khác là Quỷ Vực.