Siêu Năng Lực Gia Tại Thời Đại Vua Hải Tặc

Chương 158


Dalton dẫn theo thành viên băng Mũ Rơm đi đến ngôi làng Bighorn, đây là nơi ông ta đang sinh sống.
Tất cả mọi người đi vào bên trong nhà của Dalton, Vivi được mọi người đặt lên trên một cái giường cạnh lò sưởi để cho cơ thể của cô ấy được giữ ấm tốt hơn.
Dalton cũng biết chút ít về y thuật, cho nên ông ta thử kiểm tra tình hình của Vivi một chút, sau đó ông ấy liền để lộ ra vẻ lo lắng:
"Tôi cũng không biết đây là bệnh gì, nhưng thân nhiệt hiện tại của cô ấy đã đi đến 42 độ, nếu như tiếp tục tăng cao thêm một chút xíu nữa thì chắc chắn sẽ chết!"
Nami thúc giục:
"Ông mau nói cho chúng tôi vị trí của bác sĩ đi!"
Dalton có chút khó xử, nói:
"Hiện tại ở đất nước này chỉ còn có duy nhất một vị bác sĩ mà thôi.

Bà ta không phải là một người bình thường, người dân ở nơi đây gọi bà ấy là "nữ phù thủy"!"
Bộ dáng của Nami ra vẻ không quan trọng:
"Mặc kệ là bà ấy có là phù thủy hay không đi chăng nữa.

Bây giờ ông có thể giúp chúng tôi liên lạc để bà ta đến nơi này được không?"
Dalton trả lời:

"Chúng tôi không có cách liên hệ với bà ta.

Mỗi khi có người dân bị bệnh, bà ấy sẽ đột nhiên xuống núi tìm tới nhà bệnh nhân và chữa lành cho họ.

Sau đó hễ bà ấy thích món đồ gì ở trong nhà bệnh nhân thì sẽ lấy đi và xem như đó là thù lao.

Bây giờ chỉ có cách đợi ở chỗ này và chờ bà ấy xuống núi!"
Alex lúc này đẩy cửa đi vào, cậu ta lên tiếng:
"Nếu như không thể liên lạc được với bà ta thì chúng tôi trực tiếp đi đến nhà của bà ấy là được.

Chờ đợi trong vô vọng như thế này không phải là một ý tưởng tốt!"
Alex nhìn về phía Dalton, hỏi:
"Ông hãy chỉ cho tôi vị trí nơi bà ấy sống đi!"
Dalton chỉ về ngọn núi cao nhất, nói:
"Ở trên đỉnh núi có một tòa lâu đài, bà ta đang sinh sống ở nơi đó!"
Không có tiếp tục nói nhảm, Alex lập tức cõng lên Vivi, kêu gọi Luffy và Sanji đi theo để đề phòng có bất kỳ việc gì ngoài ý muốn cũng có thể xử lý được, không gọi lên Zoro là bởi vì nếu chỉ so về tốc độ thì cậu ta là không bằng ba người Luffy, Alex và Sanji.

Ngoài ra, nếu như tất cả những người có thực lực ở trong băng đều đi hết, Nami, Usopp và vịt Karoo mà đột nhiên gặp nguy hiểm gì đó, thì sẽ không ứng cứu kịp thời.

Ba người nhanh chóng hướng ngọn núi cao nhất mà chạy đi, bọn họ không men theo con đường vòng để lên núi, mà là trực tiếp đâm thẳng, như vậy mới có thể dùng thời gian nhanh nhất để đến được mục tiêu.
"Đừng có đi bên đó.

Nếu như xui xẻo sẽ gặp một bầy sinh vật mang hình dạng thỏ có tên là Lapahn, như thế là chết chắc đấy!"
Ở đằng sau vang lên tiếng của Dalton kêu gọi, nhưng thân hình của ba người đã sớm biến mất, cho nên đã không nghe được, mà cho dù là có nghe được đi chăng nữa, thì bọn họ cũng sẽ chẳng để ý.
Usopp lên tiếng:
"Ông đừng có lo cho bọn họ, những sinh vật kia sẽ không làm gì được ba người đó đâu!"
Nami để lộ ra vẻ lo lắng:
"Tớ chỉ lo cho Vivi mà thôi, mong là bọn họ có thể mang cô ấy đến chỗ bác sĩ kịp thời!"

...
Alex cõng lấy Vivi, Luffy và Sanji đi theo ở bên cạnh, bốn người dùng tốc độ khá nhanh không ngừng tiến tới mặc kệ cho thời tiết trên hòn đảo lúc này rất là tệ, gió thổi càng ngày càng mạnh, tuyết cũng rơi rất dày, để cho mỗi bước chân của mọi người đi ra đều rất là tốn sức.
"Grào grào grào"
Ba người vừa đi đường vừa nói chuyện, bỗng dưng ở trước mắt bọn họ xuất hiện vài chục con thỏ to cỡ một con chó bình thường, bọn nó nhìn thấy mấy người liền kêu gào lên, bọn nó nhe ra hàm răng sắc nhọn của mình hướng về phía ba người mà nhào tới.
"Xí hụt"
Ba người chỉ là đơn giản lách người qua lách người lại một chút xíu, liền đã có thể né tránh tất cả đòn công kích của bọn thỏ này.

Nhưng thật sự là số lượng của bọn chúng rất là đông, ba người Luffy, Alex và Sanji trải qua một đoạn đường ngắn không biết là đã vượt qua bao nhiêu con thỏ, nhưng cho đến hiện tại là vẫn có một số lớn thỏ cứ tiếp tục hướng về ba người bọn họ mà lao đến.
Mắt thấy việc tránh né cũng không phải là biện pháp tốt, cho nên ba người bắt đầu phản kích lại đám thỏ này, bọn họ dự định đánh cho cho bọn nó sợ hãi đám người mình, để bọn chúng cảm nhận được ba người không phải là những kẻ dễ trêu vào, sau đó bọn nó liền ngoan ngoan mà tránh xa đi một chút.
Rất nhanh, ý nghĩ của ba người được chứng thực là có hiệu quả, sau khi ba người liên tiếp đánh bại vài chục con thỏ, thì đám còn lại rốt cuộc cũng không dám tiếp tục bám theo bọn họ nữa.
Lại tiếp tục đi thêm một đoạn, trước mắt ba người lại xuất hiện thêm một bầy sinh vật sinh vật khổng lồ, vẫn là có hình dáng như là một con thỏ, nhưng lại hơi khác những con thỏ bình thường khác, kích thước của bọn nó vô cùng khổng lồ, ít nhất là phải cao lớn hơn một người trưởng thành đến bốn năm lần, cái bụng của bọn nó khá to, đi đứng bằng hai chân sau, hai chân trước vô cùng to khỏe cùng với bộ móng vuốt vô cùng sắc nhọn.
Bầy thỏ này đứng chắn ở trước mặt ba người, cho nên mặc dù không muốn thì bọn họ cũng đành phải bất đắc dĩ mà tạm thời dừng lại.
"Coi bộ là bọn chúng không có ý định để cho chúng ta đi qua!"
Alex nhìn xem đám sinh vật này đều là một bộ dáng bất thiện, bọn chúng đang gắt gao nhìn chằm chằm lấy bọn họ, tính toán một chút thì ở chỗ này có đâu đó khoảng chừng hơn ba mươi con, cộng thêm cái hình thể to lớn của bọn chúng, nếu như có một người nào đó đi ngang qua nhìn thấy tình cảnh của ba người liền sẽ để lại một đánh giá là: không còn bất kỳ lốt thoát nào, chết là cái chắc.
Alex bình tình suy nghĩ một chút ở trong đầu, nhanh chóng nói với hai người còn lại:
"Chúng ta không có nhiều thời gian ở đây mà dây dưa với bọn nó, bây giờ tôi sẽ tận lực mà tránh thoát khỏi đòn tấn công của bọn chúng, còn việc công kích thì để cho hai cậu.

Thế nào?"
Luffy và Sanji không hề có bất kỳ ý kiến gì, cả hai đều mỉm cười:
"Cứ tiến thẳng đến trước, bọn tôi sẽ không để cho bất kỳ thứ gì đụng đến hai người đâu!"

"Lên thôi!"
Nói xong, Alex liền cõng theo Vivi xông lên trước, thẳng hướng đám thỏ khổng lồ mà lao tới.
"Grừ!"
Con thỏ khổng lồ đứng gần vị trí của Alex nhất liền gầm lên một tiếng, nâng lên cái chân trước đầy móng nhọn của mình, một tát hướng về phía người của Alex mà đánh ra.
"Vèo!"
Alex nhanh chóng cúi người xuống, đòn công kích của con thỏ khổng lồ lập tức đánh vào khoảng không, nhưng tiếng gió vang lên "bôm bốp" trong không khí liền biểu hiện rõ cú đánh này của con thỏ khổng lồ là thật sự rất mạnh, Alex nếu như tùy tiện bị nó đánh trúng một cái, không nói là sẽ lập tức bị thương nghiêm trọng, nhưng chắc chắn rắn sẽ không hề dễ chịu một chút nào.
Cảm nhận được đòn đánh của mình đã bị hụt, con thỏ khổng lồ giận giữ, vung lên cái chân trước còn lại, hướng về phía đầu của Alex mà đập xuống.
"Cút ra xa khỏi bạn của tao ngay!"
"Bốp!"
Nhưng còn chưa kịp đợi cho đòn công kích của con thỏ trúng đích, nó liền đã bị Sanji một cước đá bay đi.
_______________________________________
P/s: Nếu thấy truyện hay, mong các bạn ném cho tác 1 Like, 1 Đề Cử, 1 Đánh Giá, 1 Lượt Cất Giữ...!
Nếu có bất kỳ vấn đề gì thì mọi người có thể để lại 1 Comment bên dưới phần bình luận.
Cảm ơn tất cả mọi người!.

Bình Luận (0)
Comment