Siêu Năng Lực Gia Tại Thời Đại Vua Hải Tặc

Chương 84


Arlong nhếch miệng, nói: ‘‘Hừ cho dù là ngươi có mang năng lực Trái Ác Quỷ đi chăng nữa, người cá bọn ta chính là không sợ nhất cái lũ vịt cạn giống như ngươi vậy…’’
Hai tên sĩ quan còn lại trong Băng Hải Tặc Arlong là Người Cá Đuối Kurobi và Người Cá Chù Chuu đồng loạt nở ra một nụ cười, bọn hắn là từ Đại Hải Trình mà đến đây, cho nên không lạ lẫm gì đối với những người ăn Trái Ác Quỷ, người khác không thể làm gì những tên mang năng lực này, nhưng người cá thì có cả hàng tá cách để có thể khắc chế được.

Người Cá Đuối Kurobi vẫn giữ nguyên cái tư thế khoanh tay trước ngực, dường như đây là thói quen của hắn ta, từ khi mọi người Luffy bước vào đây hắn ta chưa từng thay đổi, hắn ta nhìn về phía Người Bạch Tuộc Hatchan, thúc giục: ‘‘Ngươi có xử lý bọn chúng được không đấy? Mau ra tay đi đừng có làm mất thời gian nữa !!!’’
‘‘Được rồi… Ta là Hachi, ta sẽ để cho bọn chúng nếm thử sự lợi hại của ‘Lục kiếm phái’…’’
Người Bạch Tuộc Hachi cao giọng đồng ý một tiếng, sau đó hắn ta lấy ra sáu thanh kiếm hải tặc, mỗi một cánh tay giống như xúc tu của mình cầm một cái.

‘‘Ta là kiếm sĩ mạnh nhất của trường phái sử dụng sáu thanh kiếm, ta sẽ chém bọn mi thành từng khúc…’’
Hắn ta vừa nói vừa thủ thế, hai cánh tay ở giữa bắt chéo để hai thanh kiếm song song hướng lên trời, hai cánh tay ở trên thì đưa hai thanh kiếm xéo lại bảo vệ phần đầu, còn hai cánh tay ở dưới thì cầm kiếm ngang hông.

Qua bộ dáng này làm cho người khác có cảm giác như hắn ta công và thủ vô cùng toàn diện, không có một chút sơ hở nào, có lẽ đây cũng chính là lợi thế của việc có được nhiều tay.

Ngay lúc này, Zoro bước ra phía trước, tay rút ra thanh kiếm trắng Wado Ichimonji đưa lên miệng ngậm vào, cậu ta đi đến trước mặt của Người Bạch Tuộc Hatchan, lên tiếng nói: ‘‘Nếu như ngươi là một kiếm sĩ… Vậy thì đối thủ của ngươi chính là ta…’’
Người Bạch Tuộc Hatchan hơi nghiêng đầu một chút, nhìn về phía Zoro: ‘‘Hình như ngươi đang bị thương thì phải… Ngươi có chắc là hiện tại muốn chiến đấu với ta hay không?’’

Hiện giờ Zoro đang mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay, nhưng cậu ta không cài cúc áo, để lộ thân hình bên trong được quấn kỹ lưỡng bằng băng gạt trắng, thậm chí còn ẩn ẩn có thể thấy được máu.

Đây chính là vết thương để lại bởi nhát chém cuối cùng của Mihawk, mặc dù Zoro đã được Alex sơ cứu kỹ càng, các vết thương khác hầu như đã hồi phục hoàn toàn, chỉ riêng vết thương này là cho đến hôm nay vẫn chưa hoàn toàn khép miệng lại.

Mặc dù nhìn thì có vẻ nghiêm trọng, nhưng thực tế thì hiện tại nó đã không còn gây bất kỳ ảnh hưởng gì cho Zoro, chỉ thấy cậu ta hơi mỉm cười, lấy ra hai thanh đao đã mượn từ Johnny và Yosaku ra cầm ở hai tay: ‘‘Chỉ là vết thương nhỏ mà thôi, mà dù cho có bị nặng hơn nữa thì ta cũng đủ sức để đánh bại toàn bộ các ngươi…’’ — QUẢNG CÁO —
Người Bạch Tuộc Hatchan không cho là đúng: ‘‘Thợ săn hải tặc Roronoa Zoro… Ngươi chỉ sử dụng ba thanh kiếm thì làm sao có thể đánh lại người sử dụng sáu thanh kiếm như ta được…’’
Zoro không hề quan tâm về việc sử dụng ít hay nhiều kiếm, cậu ta dùng giọng lạnh lùng: ‘‘Có một người đàn ông mà ta cần phải gặp… Cho đến khi gặp ông ta lần nữa, ta sẽ không bao giờ để thua bất kỳ một kẻ nào tự xưng là kiếm sĩ… Cho dù bị thương như thế nào thì ngay cả thần chết cũng không thể tước đi mạng sống của ta được…’’
Người Bạch Tuộc Hatchan thấy Zoro kiên quyết như vậy, cũng không tiếp tục nói chuyện phiếm nữa, hắn ta bắt đầu vung vẩy sáu thanh kiếm ở trong tay, đồng thời thân hình hướng về phía Zoro mà lao tới.

‘‘Rokutouryu… Takotsubo no Kamae!!!’’
Hắn ta ngửa mặt lên trời gào thét, mũi kiếm của sáu thanh kiếm được hắn ta chụm lại một chỗ, cứ như thế mà thẳng hướng Zoro đâm tới.

‘‘Shinshun Takoage!!!’’
‘‘Santoryu…’’
Zoro hơi khuỵa một chân xuống để dồn lực, hai tay cầm kiếm bắt chéo, hai lưỡi kiếm song song hướng lên trời vuông góc với thanh kiếm ngậm ở miệng.

‘‘…Onigiri!!!!’’
Cậu ta đạp chân một cái, thân hình bắn tới trước, ba thanh kiếm cũng chém ra.

Ba thanh kiếm sử dụng ra chiêu ‘Trảm Quỷ’ quen thuộc, bọn nó giao nhau tại một vị trí, mà chính chỗ đó cũng là nơi 6 thanh kiếm của Người Bạch Tuộc Hatchan hội tụ.

‘‘Keng…’’
— QUẢNG CÁO —
Tiếng kim loại va chạm vang lên, thân hình đang lao tới của Người Bạch Tuộc Hatchan ngay lập tức bị chặn đứng lại, không thể tiến thêm dù chỉ là một chút.


‘‘Gyaaaaaa…’’
Người Bạch Tuộc Hatchan cắn răng, hắn ta cố gắng dùng nhiều sức hơn đẩy trong tay sáu thanh kiếm.

‘‘Hừ…’’
Nhưng Zoro chỉ là hừ một tiếng, trên hai tay của cậu ta bỗng dưng hiện lên cơ bắp căng cứng, sau đó cậu ta dùng ba thanh kiếm của mình hất lên một cái.

‘‘Oái…’’
‘‘Bịch…’’
Người Bạch Tuộc Hatchan rên lên một tiếng, cả sáu thanh kiếm lẫn thân hình của hắn ta bị một sức mạnh cực lớn đánh văng ra sau mấy mét, ngã ở trên mặt đất.

Nhìn về phía đối thủ đang nằm dưới đất, Zoro lên tiếng nói: ‘‘Ngươi đã sai lầm kể từ khi ngươi dùng số lượng kiếm để tính toán thực lực của một kiếm sĩ…’’
Cậu ta nâng lên thanh đao ở trong tay, nói tiếp: ‘‘Ngươi không biết rằng cho dù có cộng khối lượng của ba thanh kiếm trên tay ngươi lại với nhau, thì cũng không nặng bằng một trong ba thứ vũ khí mà ta đang sử dụng…’’
Người Bạch Tuộc Hatchan chật vật đứng dậy, dường như là hắn ta hoàn toàn không hiểu những gì Zoro vừa nói, hắn ta lớn giọng quát: ‘‘Ngươi đang nói cái quái gì vậy…’’

Đang ở một bên xem chiến đấu, Người Cá Đuối Kurobi nhận ra tình hình có vẻ không ổn, rõ ràng rằng một mình Người Bạch Tuộc Hatchan không thể nào một mình đánh bại tất cả những kẻ kia, thậm chí chỉ một mình cái tên ‘Thợ săn hải tặc’ cũng đã đủ để chống lại.

— QUẢNG CÁO —
Kurobi nhìn về phía tên sĩ quan còn lại của Băng Arlong là Chuu, lên tiếng: ‘‘Có vẻ như đến lúc chúng ta phải ra tay rồi…’’

Người Cá Chù Chuu đút hai tay vào trong túi, đáp lời: ‘‘Ta cũng dự định như vậy… Mà phải nhanh lên, nếu không sẽ để cho ngài Arlong tức giận… Mà khi ngài ấy tức giận thì chỉ sợ nơi này sẽ hoàn toàn bị phá hủy mất !!!’’
Kurobi gật đầu tỏ vẻ đồng ý, quay sang nói với Arlong: ‘‘Ngài Arlong… Ngài hãy cứ nghỉ ngơi đi… Lũ này cứ để cho bọn tôi… ’’
Arlong không nói không rằng chỉ là phất phất tay ra hiệu cho Kurobi muốn làm gì thì làm, chỉ hai mắt Arlong hơi lấp lóe, nhìn về phía Zoro đang chiến đấu, không biết hiện tại hắn ta đang suy nghĩ cái gì.

Sau khi được sự tán thành của thủ lĩnh, hai tên Sĩ Quan Băng Arlong đồng loạt hướng về nơi nhóm người Luffy đang đứng mà tiến tới.

Hai bọn chúng đứng trước mặt đám Luffy, Kurobi mở miệng hỏi: ‘‘Bọn ngươi cứ khăng khăng như vậy… Không lẽ bọn ngươi tưởng thắng được bọn ta hay sao?’’
Sanji đang ngậm điếu thuốc ở trong miệng, cười trả lời: ‘‘Tưởng như vậy rồi thì sao?’’
Luffy sắc mặt nghiêm túc: ‘‘Đương nhiên là bọn ta thắng rồi!’’
Alex thì hơi nhếch miệng, để lộ ra hàm răng trắng tinh, dùng giọng chế giễu nói: ‘‘Chỉ là một đám người cá mà thôi… Còn tự cho mình là giống loài gì cao quý lắm… Giờ thì ngươi còn có chuyện gì muốn nói nữa không?’’
Chỉ riêng Usopp không nói gì, dù vậy thì ở trên mặt biểu hiện ra bộ dáng vô cùng chăm chú, nhưng thực tế đó chỉ là cậu ta giả bộ ở bên ngoài mà thôi, ở bên trong lòng đang âm thầm nuốt nước bọt.

.

Bình Luận (0)
Comment