Siêu Quậy - Thiên Thần Sa Ngã

Chương 31

- Con chào bác, con đã đến.. – giọng nói ngọt xớt của 1 con bé vang lên.. Devil nhà ta đây rồi.. (=.=’’ đến đây làm gì không biết)
- Sao con lại đến sớm vậy.. – bà mẹ nhìn.. – ta đang chuẩn bị cho Hero đi đón con đây..
- Dạ.. – Devil lễ phép.. – ko cần đâu ạ.. con sợ làm phiền anh và bác.. (@.@ bốc phét)
Thực ra trong lòng nhỏ khó chịu lắm đấy.. biết vậy thì nhỏ cố gắng chờ muộn muộn 1 tí có phải là đc hắn đến đón rồi không.. nhưng nhỏ đến sớm cũng là tại háo hức muốn gặp hắn quá ấy mà.. (=.=’’)
- Đấy thấy chưa.. – bà mẹ nhìn Devil.. – ngoan thế này mới đc chứ lại.. (=.=’’)
Nói rồi bà lên và gõ cửa phòng nó.. nó lục cục ra mở cửa.. mẹ hắn xông vào nhìn căn phòng khá bừa bộn bèn lắc đầu nguây nguẩy..
- Cô mang hết đồ ra ngoài đi.. phòng này dành cho Devil.. – bà mẹ nhìn bộ dạng ngái ngủ của nó mà lắc đầu.. (T_T)
- Chuyện gì vậy.. – hắn mở cửa phòng và nhìn thấy mẹ hắn đang giở trò.. – Nguyệt Nga, cô xách đồ ra khỏi phòng đi.. sang đây ở với tôi, có gì cho tiện.. (^^)
- Cái gì.. – nó cau có.. – anh bị điên à.. (=.=’’ trước mặt mẹ hắn)
- Dù sao thì.. – hắn phi lại gần đứng cạnh nó.. – cô với tôi cũng có gì là xa lạ đâu.. (=.=’’ mặt anh này gian nhắm)

- Thưa bác.. – Devil lễ phép.. – bác cứ để yên cho bạn ý ở đây.. cháu ở phòng khác cũng đc.. vì tự nhiên sự có mặt của cháu làm cho bạn ấy khó chịu thì cháu cũng ngại lắm ạ.. (=.=’’)
- Không sao.. – mẹ hắn lườm nó. .- ăn nhờ ở đậu ý mà..
Hắn ái ngại nhìn nó.. nó thì mặt tối sầm, nó vào thu dọn hành lí ngay lập tức, ăn nhờ ở đậu ư.. cái thể loại gì vậy, dì hắn mời nó đến đây nó mới đến nhá.. chứ nếu không thì nó cũng còn lâu.. vừa dọn xong nó phi ra ngoài.. hắn khẽ níu tay nó lại..
- Có đi thì cùng đi.. – hắn quả quyết.. (=.=’’ anh ơi, cháy nhà giờ)
- Thôi, anh ở lại đi.. – nó nhìn hắn quay đi.. – tôi về nhà..
- Ô.. – mẹ hắn đứng đằng sau.. – có nhà cơ đấy.. thế mà tưởng.. (--.--)
- Chị nói đủ chưa.. – dì hắn đứng ra nhìn mẹ hắn với ánh mắt bốc lửa… - Nguyệt Nga, ở lại.. nếu cháu mà đi.. tôi sẽ không tha cho thằng oắt con này đâu.. (=.=’’)
Nó hơi lưỡng lự.. nhưng cũng ở lại, bà mẹ cười khẩy.. nó hơi khó chịu rồi nha.. Devil mong nó đi quá đi mất, nhưng nếu có sự việc gì xảy ra thì nó cũng sẽ đi thôi.. hè hè.. sẽ cho nó biết tay..
- Đc rồi.. – mẹ hắn quay đi.. - muốn giàu nuôi cá, muốn khá nuôi heo, muốn nghèo thì lấy nó, cho con chọn.. (=.=’’)

- Này,, - nó điên tiết lên rồi nhá, không nể nang ai hết nữa.. hắn tròn mắt nhìn nó, kiểu gọi bá đạo này thì chỉ có nó mới dám hỗn với mẹ hắn như vậy.. (=.=’’ chị ấy bá đạo từ xưa..)
- Cô có biết.. mẹ tôi là ai ko.. – hắn ngạc nhiên nhìn nó định ngăn cản..
- Ko biết.. – nó gắt lên.. – là ai ko có nghĩa đc phép cư xử như vậy, thủ tướng chính phủ cũng đâu nói chuyện như thế.. nghèo cũng là ng, giàu cũng là ng, có mắt mũi, tay chân cả.. chỉ là họ có số mệnh khác nhau nên đc sinh ra trong những hoàn cảnh khác nhau thôi nhá.. ko ai giàu mãi đc, mà cũng chẳng ai nghèo mãi đc.. cơ hội là do con ng tự nắm lấy, giàu hay nghèo cũng là do con ng quyết định..
- Chúng ta.. khác nhau ở cái số phận ấy đấy..- bà mẹ quay đi ko thèm nhìn nó..
Hắn vuốt mặt, ôi thôi, nó đắc tội với mẹ hắn rồi thì sao đây.. nó quay sang Devil nhìn nhỏ..
- Vở kịch có bao nhiêu khán giả mà cứ thích vất vả vào vai ? – nó hỏi Devil.. – sao cứ đam mê diễn xuất.. sống thì đừng đóng vai ác, ở đời ko ai trả tiền caste đâu mà diễn..
- cái gì.. – devil trố mắt kinh ngạc... – ít ra tôi hơn cô nhiều.. (^^)
- Ừ thì mày hơn tao.. – nó tiếp tục.. – hơn đc cái tào lao với giả tạo..
Mỗi khi tức là nó lại ăn nói ko có chuẩn mực, miệng lưỡi lại vô cùng sắc bén..

- Ko có tiền cũng đòi làm cao.. – Devil nhìn nó ko hài lòng.. (=.=’’giờ mới lòi cái mặt thật ra)
- Tiền rách mà dán đúng cách thì nó vẫn giữ nguyên giá trị, nhưng nhân cách thối tha thi có xịt nc hoa vẫn cứ nặng mùi.. – nó lại tiếp tục nhìn Devil.. – sống ở đời quan trọng là cái nhân cách đẹp bao nhiêu chứ ko phải đô la nhiều như thế nào.. (^^)
- Cái.. – Devil đứng như trời trồng nhìn nó đi lên phòng..
- Sống để ng ta thương.. – nó nói chốt câu cuối.. – chứ đừng để ng ta ném xương à gặm.. đợi đấy..
- Con .. – Devil nắm chặt tay.. rồi đây nhỏ sẽ khiến cho nó nhà ko có để mà về luôn..
Những ngày tiếp theo, sống trong căn nhà hắn thật khó khăn, ăn uống cũng khó, ngủ cũng khó.. vì bà mẹ hắn phải nói là cực kì khó tính.. nhưng cũng chẳng là gì, hàng ngày nó vẫn đến công ty, vẫn diễn phim, vẫn đc Minh Trí đưa đồ ăn đến công ty rất chu đáo, còn hắn, bị mẹ giám sát đến tận cổng công ty luôn.. Chỉ có 1 thắc mắc từ xưa đến nay mà vẫn chưa có lời giải của nó về bộ phim khiến cả công ty cũng há mồm kinh ngạc : ‘Tại sao lúc đuổi thì bay ầm ầm, còn khi bị đuổi thì chạy bộ... ?!?’.. còn lại thì mọi chuyện vẫn diễn ra hết sức bình thường.. Nhưng sao dạo này ko thấy ba nó đâu nữa nhỉ.. nó hỏi những ng xung quanh thì biết ba nó đc công ty cho hưởng 1 chuyến du lịch biển 2 tuần. Chắc là vui lắm.. vậy cũng tốt, ba mẹ nó khổ nhiều rồi.. giờ đc hưởng 1 chuyến đi cho khuây khỏa..
- Đi hưởng du lịch à.. – Devil nhìn tấm biển, miệng thì nói mỉa nó..- lười thì nói là lười.. bày đặt.. (=.=’’)
- Cái kiểu ruồi chê nhặng mất vệ sinh của cô lấy đâu ra vậy.. – nó nhìn Devil với vẻ mặt nai tơ, ngây thơ.. vô (số) tội.. (^^)
- Xấu mà còn bày đặt thích bên cạnh ng nổi tiếng.. – tên quản lí của hắn chen vào.. (10 năm mới thấy anh này lò ra).. (Ô, anh này chui từ lỗ nẻ nào ra vậy)
- Tui xấu còn có duyên còn hơn mấy đứa đẹp như tiên mà bị khùng .. – nó lại nói tiếp với vẻ hết sức bình thản.. (^^)
- Mọi ng lại cãi nhau nữa hả.. – Hải Tường tiến lại gần nó.. đang trong cơn tức giận không hiểu tại làm sao mà nó nhầm Hải Tường với hắn nên nó quay ra đá 1 cái bụp vào chân Hải Tường.. híc.. và thế là anh này theo phản xạ tự nhiên xông đến túm tay nó và vặt ngửa ra đằng sau.. còn hắn thì quen rồi nên không sao cả.. nhưng đây có lẽ là lần đầu tiên nó bị con trai đánh.. Devil thấy Hải Tường đang trong tình thế hơi ấp úng thì phi lại gỡ rối cho anh trai bằng cách gạt chân cho nó ngã túi bụi, từ bé đến giờ chưa có bao giờ nó bị mất mặt đến thế này.. hắn thấy vậy chạy lại đỡ nó dậy rồi nhìn Devil và Hải Tường khó hiểu..

- Anh,.. anh xin lỗi.. – Hải Tường khẽ lại gần định chạm vào ng nó thì nó lạnh lùng hất tay ra..
- Đừng đụng vào ng tôi không là lại bị ăn đá nữa đấy.. – nó tiện thể đá 1 cái vào chân hắn 1 cách rất là vô lí.. hắn chỉ ôm chân chứ không nói gì.. (=.=’’ chị ơi, bá đạo nó vừa thôi)
- … - Hải Tường thấy trong lòng khẽ nhói đau.. không chịu đc khi cứ để nó ở bên hắn quá lâu rồi.. Hải Tường vội kéo tay lại rồi lôi nó đi.. – cậu chăm sóc Devil dùm tôi.. tôi mượn Nguyệt Nga 1 lát.. (mượn? coi nó như món hàng chắc)
Hắn định chạy theo nhưng tên quản lí giữ hắn lại vì hắn còn cảnh nữa chưa diễn đc.. Devil khẽ cười mỉm rồi chạy lại bám lấy hắn.. (cơ hội)
Hải Tường đưa nó đến bên 1 cây cầu, trời chập choạng tối, và hơi se lạnh, đường cũng đã lên đèn, anh cầm tay nó chặt đến mức cho dù nó có giãy giụa thế nào thì cũng không thể thoát khỏi bàn tay kia.. Hải Tường hiền lành, Hải Tường vui vẻ với tia nắng ấm áp.. Hải Tường với nụ cười tỏa nắng.. giờ đây đang tiến sát vào nó và có 1 ý định là ép hôn nó.. nó cố gắng giãy giụa, cố gắng thoát khỏi vòng tay ấy nhưng vô ích, trong lúc ấy, ng mà nó nghĩ đầu tiên đó là hắn.. hình ảnh đầu tiên là khi hắn và nó kiss.. nó có ý nghĩ sẽ giữ mãi đôi môi ấy cho hắn.. nhưng.. trong tình thế này..
- Hero.. – nó bất chợt gọi tên hắn, kì lạ là lần này nó lại gọi đúng… (=.=’’)
Hải Tường khựng lại.. đúng là trong tim nó chỉ có hắn, anh đã đến chậm 1 bước ư.. không..anh phải giành lại nó bằng đc.. anh lại tiếp tục tiến đến.. nó lại giãy giụa.. lúc nó cần thì hắn đang ở đâu chứ.. nó cần hắn.. nó rất cần hắn.. nó khóc.. nước mắt nó rơi.. Hải Tường đã dừng lại.. anh khẽ ôm nó vào lòng.. đau đớn khi vừa phát hiện ra việc mình vừa làm thật là quá ích kỉ…
- Nếu em là thiên thần sa ngã.. – Hải Tường thì thầm.. – Thì anh sẽ nguyện trở thành thiên thần sa ngã cùng em.. chỉ xin em.. hãy đến bên anh.. hãy làm ng yêu anh…
- Xin lỗi.. – nó nói câu ấy trong khi đôi mắt trống rỗng, 1 vài giọt lệ vẫn không ngừng tuôn.. – 1 thiên thần sa ngã, không đc lựa chọn con đường của riêng mình.. nếu đc chọn thì ng tôi chọn vẫn sẽ không phải là anh..

Bình Luận (0)
Comment