Siêu Sao Báo Thù

Chương 48

Giản Khiêm Nhất nhìn thẳng Lục Duệ, còn chớp chớp mắt, mặt đầy bộ dáng thiên chân vô tà.

“Lục thiếu là không muốn tha lỗi cho tôi hay là do chê quần áo của tôi?”

Giản Khiêm Nhất trực tiếp nhìn như vô tỉnh nói kích Lục Duệ.

Nếu Lục Duệ chỉ cần một hai câu liền mắc mưu người khác, vậy sao còn dám lăn lộn ở trong giới showbiz?

Lục Duệ lắc đầu, “Đương nhiên không phải, tôi đã bảo là không sao.”

Nhịn xuống phản cảm trong lòng, Lục Duệ khách khí cự tuyệt.

Lúc này Lục Duệ quả thực rất không thoải mái, quần áo ướt dính thành một đoàn không nói, lại còn rất không khéo dính vào một ít quần của hắn.

Không thể không nói Giản Khiêm Nhất hất rượu rất có kĩ thuật.

Lục Duệ đương nhiên muốn nhanh chóng thay quần áo.

Nếu như đổi thành người khác, hắn đương nhiên sẽ chấp nhận đề nghị.

Nhưng đối phương lại là Giản Khiêm Nhất,người không biết xuất phát từ nguyên nhận gì mà giúp đỡ Thẩm Kim hại chết Tô Việt.

Nhưng Lục Duệ vẫn không hiểu, Giản Khiêm Nhất rõ ràng biết mình phong sát Thẩm Kim, nếu như hẳn thực sự có ý đối với mình, thì vì sao lại còn muốn giúp Thẩm Kim.

Giản Khiêm Nhất thất vọng cúi đầu, trong mắt tựa hồ còn có nước mắt.

Lục Duệ vừa thấy, trong lòng liền cười lạnh.

Đến đây! Giản Khiêm Nhất cùng Thẩm Kim giống nhau, sẽ giả dạng yếu đuối, sẽ ở thời khắc mấu chốt dùng nước mắt để làm người khác đồng tình.

“Xin lỗi Lục thiếu… Tôi…”

Lục Duệ lập tức làm bộ dáng có chút thất thố, cố ý không rõ hỏi, “Cậu làm sao vậy? Sao lại khóc?”

Trong lòng Giản Khiêm Nhất liền vui vẻ, quả nhiên Thẩm Kim nói không sai, nam nhân đều giống nhau, chính mình giả bộ yếu đuối, bọn họ sẽ lập tức mềm lòng.

Giản Khiêm Nhất nhịn xuống mừng thầm trong lòng, giương mắt, trong lòng tràn đầy ủy khuất, hắn nhìn về phía Lục Duệ, khổ sở giật giật mũi.

Trong thời gian ngắn, Lục Duệ liền ra quyết định.

Lục Duệ muốn xem Giản Khiêm Nhất rốt cuộc là muốn làm cái gì, vì thế liền cùng hắn diễn trò.

“Sao vậy?” Thanh âm của Lục Duệ so với trước đó nhu hòa hơn không ít.

Giản Khiêm Nhất giương mắt ôn nhu nhìn Lục Duệ, “Lục thiếu tôi vẫn muốn hỏi anh một vấn đề, đại khái sẽ có chút thất lễ vàđường đột.

“Cậu nói.”

“Lục thiếu anh là đối với tôi có thành kiến sao? Mọi người đều nói anh tiếp xúc dễ lắm, nhưng vì cái gì anh đều luôn tránh tôi a? Là do không thích tôi sao? Tôi biết bên ngoài có một chút lời đồn về tôi… Anh cũng đừng bị người khác lừa…”

Trong lòng Giản Khiêm Nhất hiểu được, Lục Duệ mặc dù không cùng hắn tiếp xúc thực sự, bất quá hẳn ở trong giới showbiz chắc chắn sẽ nghe qua.

Liền tính như Lục Duệ tạm thời không biết, nhưng chính mình chuẩn bị trước cũng tốt lắm.

Hơn nữa mình biểu hiện tự ti cùng bất an như vậy, Lục Duệ thoạt nhìn cũng không phải thực sự chán ghét hắn. Giản Khiêm Nhất muốn thử một lần Lục Duệ có thế chấp nhận mình hay không.

Lục Duệ hơi chọn mi, “A? đại khái là do tôi vô tình tạo cho cậu hiểu lầm, tôi vô cùng xin lỗi.”

“Về phần lời đồn… Trong giới showbiz dùng lời đồn làm hại người khác còn không thiếu sao?”

Lục Duệ cười lạnh nhìn Giản Khiêm Nhất, ám chỉ.

Đáng tiếc Giản Khiêm Nhất căn bản không hiểu ý tứ sâu sa của Lục Duệ, nghĩ rằng Lục Duệ là đang nói chuyện giúp mình, trong lòng nháy mắt liền mềm mại, tự tin hơn không ít.

“Lục thiếu, có phải anh cảm thấy em gần đây hành vi rất kì quái, nhưng kì thật anh vẫn là thần tượng của em, em rất sùng bái anh, thậm chí em tiến vào showbiz cũng là vì anh..Anh nhất định không biết anh có ảnh hưởng lớn đến em đến mức nào, đêm nay anh có thể đến sinh nhật của em, em giống như là là năm mơ vậy… vừa nhìn thấy anh mất hứng em liền cảm thấy bất an… Xin lỗi anh có lẽ sẽ cảm thấy em rất não tàn, cũng trách em trước đó nói chuyện quả thật rất không xong. Nhưng em rất thích anh.” (não tàn =.=’)

Giản Khiêm Nhất nhân cơ hội thổ lộ với Lục Duệ, cũng tạo ra cơ hội để tiếp cận Lục Duệ.

Giản Khiêm Nhất chắc chắc khi nói ra lời này, Lục Duệ trước đó lo lắng cho hắn, hiện tại cũng sẽ không cự tuyệt.

Bởi vì mình là người hâm mộ của hắn… Đối với nam nhân mà nói, chính mình nói những lời này rất có thể thỏa mãn tâm hư vinh. Tuy rằng những lời Giản Khiêm Nhất nói có chút ngoài ý muốn, nhưng trong lòng Lục Duệ một chút cũng không cảm thấy kiêu ngạo.

Hắn nhìn Giản Khiêm Nhất cười cười.

“Nếu như thực sự không thích cậu, đêm nay tôi sẽ không đến.”

Quả nhiên là người liên tục được danh hiệu ảnh đế ba lần, Lục Duệ dù có nói dối nhưng ngữ khi vẫn vô cùng ôn nhu.

Giản Khiêm Nhất kìm nén trái tim do kích động mà nhảy lên mãnh liệt, trong đầu liền đem ánh mắt cùng ngữ khi ôn nhu của Lục Duệ phóng lên gấp nhiều lần.

Khắc chế nội tâm của mình! Giản Khiêm Nhất nhìn về phía quần áo ướt của Lục Duệ mà mời lần nữa.

“Nếu như Lục thiếu không muốn mặc quần áo của em, vậy anh đổi quần áo, em cho người đi giặt sạch sẽ rồi sẽ mang cho anh, sẽ không lâu lắm.”

Luc Duệ âm thầm đánh giá Giản Khiêm Nhất một phen suy đoán xem hắn chấp nhất như vậy là có ý đồ gì.

Anh mắt Giản Khiêm Nhất nhìn Lục Duệ vừa chân thành lại kinh hoàng, giống như là nếu Lục Duệ không đáp ứng, hắn sẽ tiếp tục áy náy.

Lần này Lục Duệ gật đầu.

Giản Khiêm Nhất hoa tâm nộ phóng, đoạt lấy ly rượu trong tay Lục Duệ, thời điểm xoay người lơ đãng giơ khóe miệng, sau đó đem ly đặt lên bản.

Lục Duệ một mình một người đi theo Giản Khiêm Nhất đến phòng hắn, ngược lại không lo lắng Giản Khiêm Nhất sẽ đối với hắn làm cái gì, trước mắt không tất yếu phải hại mình.

Lục Duệ đi đến, Giản Khiêm Nhất lập tức đem cửa khóa lại.

Lục Duệ xoay người nhìn về phía hắn.

Giản Khiêm Nhất nhịn thật lâu, rốt cuộc cũng đợi được thời khắc mình cùng Lục Duệ một mình ở chung, cỗ dục vọng trong lòng lập tức không kìm nén được nữa.

Giản Khiêm Nhất ánh mắt đào hoa, sắc mặt đỏ ửng hướng đến chỗ Lục Duệ, tim đập nhanh đến nỗi hắn cũng có thế nghe được nhịp đập.

“Anh đem quần áo ướt cởi ra đi, em lấy quần áo cho anh đi.” Giản Khiêm Nhất liếm liếm đôi môi đó tươi.

Nhìn phản ứng của Giản Khiêm Nhất thật đúng là… Làm cho người khác buồn nôn.

Lục Duệ cũng không hề động.

Tầm mắt của Giản Khiêm Nhất chuyển từ khuôn mặt của Lục Duệ

đi xuống đến bụng hắn, phía bên trái quần áo bị ướt một khối lớn, dính vào thân thể, xuống chút nữa, quần cũng ướt…

Càng nhìn Giản Khiêm Nhất càng cảm thấy nóng khuôn mặt cũng càng ngày càng hồng…..

Hắn đi đến bên người Lục Duệ, trong mắt kìm nén vài giọt nước mắt để cho ko chảy xuống, “ Duệ ca, trước đó em có mấy câu không dám nói với anh…”

“Em thích anh…Đặc biệt thích anh. Thích đến điên mất rồi…”
Bình Luận (0)
Comment