Dịch Duy đặc biệt nói chuyện với Cố Nhạc Sán để anh tiếp nhận chuyện Mễ Tuyết trị liệu cho anh, Cố Nhạc Sán không muốn Dịch Duy lo lắng, cũng biết loại tình huống này, tuy tạm thời che giấu được nhưng sẽ có nguy cơ bại lộ, không nhanh chóng trị liệu xong xác thực rất nguy hiểm, thế nên bèn đồng ý.
Dịch Duy tiến hành nói chi tiết với Mễ Tuyết, Mễ Tuyết sau khi hiểu rõ hết toàn bộ tình huống cụ thể của Cố Nhạc Sán, nói cho Dịch Duy biết, do cậu đích thân tiến hành trị liệu cho Cố Nhạc Sán sẽ thích hợp hơn, vì người có thể khiến Cố Nhạc Sán tín nhiệm và buông lỏng cảnh giác, chỉ có cậu, Mễ Tuyết đồng ý sẽ tiến hành trợ giúp và hướng dẫn Dịch Duy.
Quá trình và phương án trị liệu cụ thể, Mễ Tuyết vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu, cho nên cách chính thức bắt đầu trị liệu, còn một khoảng thời gian.
Dịch Duy canh giữ Cố Nhạc Sán để anh nghỉ ngơi hai ngày, sau khi xác nhận anh đã khôi phục tinh thần, mới cho anh đi công ty làm việc.
Dịch Duy cũng đã trả lời Dịch Bác, nói đồng ý hợp tác với gã ta, cậu thực ra muốn xem thử Dịch Bác tiếp theo tính làm gì, cũng rất muốn biết Dịch Bác rốt cuộc nắm được điểm yếu gì của nhà họ Tưởng hoặc nhà họ Hứa, cậu cảm thấy thông qua lần hợp tác này với Dịch Bác, có lẽ sẽ biết được.
Dịch Duy đã đồng ý hợp tác với Dịch Bác, tự nhiên phải biểu ra một chút thành ý của mình, mà phương thức cậu biểu hiệu thành ý, là cho Ngô Hiên một vài cảnh cáo, khiến người khác cho rằng, cậu dù không xem trọng nhà họ Dịch bằng nhà họ Mễ, nhưng cũng không tùy ý người khác đè ép nhà họ Dịch. Đương nhiên, đây chỉ là kế hoạch nhất thời, đợi cậu đạt được mục đích của mình, nên làm thế nào vẫn làm như thế đó.
Dịch Bác trước đây là bạn rất tốt với Ngô Hiên, cha mẹ họ đều biết, nhưng gần đây, cha mẹ họ chỉ biết Dịch Bác và Ngô Hiên dường như quan hệ nhạt đi, nhưng nguyên nhân trong đó họ cũng không rõ.
Dịch Bác nói với cha mẹ, vì Ngô Hiên thuyết phục, nhà họ Ngô đồng ý hợp tác với nhà họ, Dịch Hồng và Triệu Trân cảm thấy, tuy kiểm soát tập đoàn Ngô Sáng là nhà bác cả Ngô Hiên, cha hắn không có quyền phát ngôn trong tập đoàn, nhưng tình huống nhà họ Dịch bây giờ, căn bản không có lập trường kén chọn, hơn nữa người khác bằng lòng chủ động giúp họ, bày ra thiện ý với nhà họ, mặc kệ thế nào họ cũng nên bày tỏ cảm ơn mới đúng.
Thế nên Dịch Bác đề xuất, người hai nhà ăn một bữa cơm tụ tập, Dịch Hồng và Triệu Trân không nghĩ nhiều, lập tức đồng ý, bảo Dịch Bác nhanh chóng sắp xếp.
Dịch Bác lên lầu đi vào phòng, ánh mắt lập tức thay đổi, gã ta liên lạc với Tề Nhiên, để hắn ta nói chuyện này với Ngô Hiên, Tề Nhiên đồng ý, hỏi gã ta có thể cùng nhau đi không, Dịch Bác nói có thể, Tề Nhiên rất vui mừng, lập tức tiến hành liên lạc với Ngô Hiên.
Họ hẹn xong thời gian và địa điểm, đến ngày, người hai nhà đến phòng nhà hàng đã đặt, Dịch Tuyên và Tề Nhiên cũng đã đến.
Người hai nhà chào hỏi lẫn nhau một lát, rồi ngồi xuống vừa nói chuyện vừa đợi lên món.
"Rất xin lỗi, cháu là người ngoài, hôm nay vốn không nên xuất hiện ở trường hợp như vậy." Tề Nhiên biểu hiện ra bộ dáng có chút ngại ngùng nói.
"Là con mời anh Tề Nhiên đến, anh cũng đồng ý, trước đây giữa anh và anh Ngô Hiên có chút hiểu lầm nhỏ, nhờ anh Tề Nhiên, họ mới hòa hảo." Dịch Tuyên nhìn Dịch Hồng và Triệu Trân nói: "Cha mẹ hai người sẽ không để ý đúng không?"
Dịch Tuyên đã nói như vậy, Dịch Hồng và Triệu Trân sao có thể còn để ý, đương nhiên nói không để ý.
Thế nên người hai nhà lại trò chuyện, nhưng Triệu Trân và Dịch Hồng rất nhanh cảm nhận được, không chỉ cha mẹ Ngô Hiên thoạt nhìn bộ dáng không hứng thú lắm, ngay cả Dịch Bác và Ngô Hiên cũng vẫn luôn im lặng, nhưng người ngoài như Tề Nhiên, mấy lần cố gắng điều hòa bầu không khí, khiến trong lòng họ sản sinh nghi ngờ.
Nguyên nhân là, cha mẹ Ngô Hiên thực ra cũng không bằng hợp tác với công ty nhà họ Dịch, là Ngô Hiên năn nỉ họ, họ mới đồng ý. Mà bản thân Ngô Hiên thực ra cũng không bằng lòng giúp nhà họ Dịch, là Tề Nhiên vẫn luôn năn nỉ hắn, hắn mới đồng ý.
Lúc bầu không khí ngày càng xấu hổ, Dịch Duy mang người đi vào.
"Xin lỗi, tôi đến trễ." Dịch Duy mỉm cười đi về phía họ.
Ngoại trừ Dịch Bác mọi người đều sửng sờ, họ không rõ Dịch Duy sao sẽ đến đây.
"Dịch Duy?" Triệu Trân nghi ngờ hỏi: "Con sao đến rồi?"
"Tôi có chút đồ, muốn cho ông Ngô bà Ngô xem." Dịch Duy ngồi xuống, vẫy tay, trợ lý của cậu đặt túi tài liệu đến trước mặt Ngô Đạt Khải.
Ngô Đạt Khải nghi ngờ nhìn Dịch Duy, rồi mở túi tài liệu ra.
"Tôi gần đây được biết, xí nghiệp Vĩnh Truyền vẫn muốn tìm thử mọi cách lật đổ và đè ép công ty nhà họ Dịch, thế nên tôi đi tìm sếp tổng của họ nói chuyện, Tần tổng của Vĩnh Truyền nói cho tôi biết, những chuyện này, do Ngô Hiên bảo ông ta làm, hơn nữa Ngô Hiên còn hứa hẹn sẽ dùng tình báo quan trọng của tập đoàn Ngô Sáng làm trao đổi với ông ta." Dịch Duy nói.
"Cậu tinh thần có vấn đề sao?! Chạy đến chỗ này nói lung tung!" Ngô Hiên dùng sức vỗ bàn đứng lên nói: "Cậu cút ra ngoài cho tôi!"
Ngô Đạt Khải vội vàng đứng lên, dùng sức đánh Ngô Hiên một bạt tai, gào rống với hắn: "Mày ngậm miệng cho tao! Mày cho rằng mày đang nói chuyện với ai?!"
"Hiên Nhi!" La Hà lập tức theo tiềm thức đi kiểm tra nhìn tình huống Ngô Hiên đã ngã trên sàn.
"Dịch Duy, cậu muốn làm gì?" Tề Nhiên sắc mặt khó coi nhìn Dịch Duy nói.
"Có phải cậu bảo cậu ta làm như vậy không?" Dịch Bác giả vờ cái gì cũng không biết, căm giận nhìn Tề Nhiên chất vấn hỏi: "Tất cả cái này đều là âm mưu của cậu đúng không? Tôi sớm cảm thấy không đúng, nhưng không muốn nghi ngờ cậu, không ngờ tất cả cái này thật sự là âm mưu của hai người!!"
"Không phải, không phải như vậy!" Tề Nhiên hoảng hốt giải thích nói: "Anh tin tưởng em, em thật sự không làm như vậy!"
"Cậu coi tôi là đồ ngốc sao?!" Dịch Bác gào với Tề Nhiên: "Ở trong lòng cậu, tôi ngu xuẩn dễ lừa gạt như vậy phải không?! Cậu cảm thấy tôi sẽ xem không hiểu tình huống bây giờ?!"
Mà hai vợ chồng Dịch Hồng và Triệu Trân thấy Dịch Bác căm giận, nét mặt mờ mịt, còn chưa phản ứng được là chuyện gì.
"Cho tôi chút thời gian, chuyện này, tôi nhất định sẽ nhanh chóng tra rõ ràng, cho nhà họ Dịch một lời giải thích." Ngô Đạt Khải nghiêm túc nhìn Dịch Duy nói.
"Chú muốn tự mình điều tra một lần nữa, thế thì càng tốt, chú có thể hiểu rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì." Dịch Duy nói: "Qua mấy ngày nữa Cố đổng đi nhà họ Ngô tham gia tiệc, tôi sẽ nhờ Cố đổng lúc gặp Ngô đổng, thuận tiện nói về chuyện này."
Ngô Đạt Khải và La Hà lập tức thay đổi sắc mặt, Ngô Hiên bụm mặt, sắc mặt cũng rất khó xem.
"Vừa rồi Ngô Hiên mạo phạm cậu, tôi thay nó xin lỗi cậu, sau khi về tôi nhất định dạy dỗ nó, về phần chuyện cậu nói, trước khi tôi tra rõ ràng rốt cuộc chuyện gì xảy ra, có thể trước không cần để lộ ra không?" Ngô Đạt Khải khẩn cầu.
"Chú xác thực nên dạy dỗ lại con trai chú, nhưng chuyện này, tôi nhất định sẽ nhờ Cố đổng nói chuyện với Ngô đổng. Được rồi, các người tiếp tục nói chuyện đi, tôi không quấy rầy các người nữa." Dịch Duy nói xong đứng lên rời đi.
"Dịch Bác, này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Dịch Hồng nhìn Dịch Bác nói.
"Trước về đã, sau khi về, con lại nói với cha mẹ." Dịch Bác đứng lên nói.
Tề Nhiên nhìn người nhà họ Dịch đều rời đi, đi cũng không được mà ở cũng không được, có chút lúng túng nhìn về phía Ngô Hiên.
"Con rốt cuộc đã làm gì?! Lúc thì muốn chúng ta giúp nhà họ Dịch, lúc thì ở phía sau đè ép công ty nhà họ Dịch, con rốt cuộc giấu giếm chúng ta làm cái gì? Mấu chốt nhất là, con dám hứa hẹn dùng tình báo của tập đoàn Ngô Sáng làm giao dịch, cha thấy con ăn gan hùng mật gấu rồi!!" Ngô Đạt Khải dùng sức vỗ phần tài liệu kia, tức giận nhìn Ngô Hiên hỏi: "Con nếu không giải thích rõ, cha đánh gãy chân con!!"
Ngô Hiên cúi đầu im lặng.
"Con nói chuyện đi!!" La Hà sắp vội chết rồi.
"Con không nói chuyện phải không?!" Ngô Đạt Khải dùng sức nện đồ trên bàn về phía Ngô Hiên, căm giận gào: "Con cho rằng con không nói chuyện, có thể coi như chuyện gì cũng không xảy ra rồi sao?!"
La Hà gào thét ra tiếng, ngăn chặn Ngô Đạt Khải nói: "Anh bình tĩnh lại!! Anh thật sự muốn nện chết nó sao?!"
"Nện chết nó thì tốt, anh coi như chưa từng có đứa con trai là nó!!" Ngô Khải Đạt đẩy La Hà ra một bên, rồi xoay người rời đi.
Ngô Đạt Khải và vợ trước còn có hai đứa con trai, con trai lớn có năng lực nhất, ông sớm đã xác định cách nghĩ muốn cho con trai lớn kế thừa gia nghiệp, nếu ông đoạn tuyệt quan hệ với Ngô Hiên để anh cả ông không so đo, ông nhất định sẽ lựa chọn đoạn tuyệt quan hệ với Ngô Hiên.
Dịch Hồng và Triệu Trân về đến nhà, Dịch Bác giả vờ dựa theo chuyện vừa xảy ra ở nhà hàng tiến hành suy đoán, nói nguyên nhân hậu quả với Dịch Hồng và Triệu Trân, hơn nữa ngay cả thân thế của Tề Nhiên, còn có Tề Nhiên từng ở nước ngoài kết hôn với Ngô Hiên, sau khi về nước lại quấn lấy gã ta, toàn bộ đều nói ra.
Triệu Trân tức đến toàn thân run rẩy, nếu Tề Nhiên ở trước mặt bà, bà nhất định phải hung hăng dạy dỗ hắn ta một trận, trút ra tức giận trong lòng.
Tuy Tề Nhiên không ở trước mặt, nhưng Dịch Tuyên ở trước mặt, Triệu Trân nhìn Dịch Tuyên hỏi: "Con sớm biết tất cả cái này đúng không? Con rõ ràng biết nhưng vẫn giúp Tề Nhiên nói tốt phải không?!"
"Không phải." Dịch Tuyên lập tức lắc đầu phủ nhận, hoảng hốt giải thích nói: "Con bởi vì anh Tề Nhiên ở nước ngoài rất quan tâm con, nên mới nói tốt cho anh ta, con thật sự không biết anh ta làm những chuyện này, cũng không biết thân thế của anh ta."
"Khoảng thời gian con về, không ngừng nói Tề Nhiên rất tốt với con, rất quan tâm con, khen cậu ta trên trời có dưới đất không có, anh con cũng đã nói sẽ không bên cậu ta nữa, con còn muốn giúp họ làm mối, cậu ta là gì của con? Con hướng về cậu ta như vậy?" Triệu Trân căm giận chỉ Dịch Tuyên nói: "Chúng ta nuôi con lớn, không cầu con cảm ơn, không cầu con hồi báo, nhưng con cũng không thể nào ăn cây táo rào cây sung, giúp ngược người khác hại chúng ta chứ?!"
"Mẹ, con thật sự không biết." Dịch Tuyên gấp đến mức sắp khóc.
"Con cút cho ta!" Triệu Trân gào rống: "Ta không có đứa con trai là con, con sau này cũng không cần gọi ta là mẹ nữa!"
"Mẹ, con sai rồi! Con biết sai rồi!" Dịch Tuyên quỳ xuống, khóc túm tay Triệu Trân nói: "Mẹ đừng đuổi con đi, con sau này sẽ không liên lạc với Tề Nhiên nữa, con thật sự không biết anh ta làm những chuyện này, xin mẹ tin tưởng con!"
Triệu Trân rút tay mình ra, dùng sức đánh Dịch Tuyên một bạt tai, phòng khách bỗng chốc trở nên yên tĩnh, mọi người đều sửng sờ.
Dịch Tuyên nét mặt khó tin, từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên y bị đánh.
Triệu Trân nhìn tay mình cũng sửng sờ, bà chưa từng ngờ, sẽ có một ngày bà ra tay với Dịch Tuyên, đây là đứa nhỏ bà yêu thương nhất, bà tốt với y còn hơn con trai ruột, tại sao chuyện sẽ biến thành như vậy? Nước mắt Triệu Trân không ngừng chảy xuống.