Sinh Hoạt Của Võ Đế Sau Khi Ẩn Cư

Chương 12 - Ta Bị Lừa Đến Bích Nguyệt Các Nữ Trang Một Ngày

Bích Nguyệt các, là nơi cấm kỵ của các nam đệ tử ,  thánh địa của các nữ đệ tử, Bích Nguyệt các cho tới bây giờ chỉ có nữ đệ tử, không thu nam đệ tử, đệ tử không an phận  nhẹ thì đánh gãy hai chân, nặng thì đánh gãy ba cái chân.

Nhìn xem các dạng nữ đệ tử, lăng ca hỏi nghi ngờ trong lòng.

“Bạch sư tỷ, ở đây là Bích Nguyệt các sao? Vì cái gì không có một cái nam đệ tử nào vậy?”

“Ngươi không biết sao? Bích Nguyệt các từ trước đến nay chỉ lấy nữ đệ tử, không thu nam đệ tử sao?~” môi đỏ của Bạch Tô Linh  khẽ mở, ngữ khí không hiểu.

“Chờ đã, để cho ta chậm rãi, ta là nam đệ tử, Bạch sư tỷ ngươi dẫn ta tới đây, là muốn làm gì?!” Lăng ca dùng hai tay che cơ thể, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, giống như đang muốn nói, “Ngươi muốn làm cái gì? Ta vẫn là xử nam!”

“Đợi lát nữa ngươi sẽ biết, dù sao, ngươi là trường hợp đặc biệt ~” Bạch Tô Linh hoạt chớp chớp mắt mấy cái, vừa cười vừa nói, cười đẹp như vậy.

Tại sao luôn  cảm thấy có loại dự cảm bất tường đâu?

“Hi vọng là ảo giác a.” Lăng ca trong lòng chỉ có thể tự an ủi bản thân, chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể nhắm mắt lại.

Tiến vào Bích Nguyệt các, hoàn cảnh bốn phía hoàn toàn hấp dẫn không được sự  chú ý của  lăng ca, bốn phía muội tử đếm không hết ngược lại để hắn vô cùng vui lòng.

Oa! La lỵ Ngực lớn khả ái !

Oa!  thiếu nữ Thanh thuần mỹ lệ linh động lòng người !

Oa!  ngự tỷ Cao gầy chân dài vũ mị!

Từng cái muội tử rực rỡ muôn màu, để cho lăng ca trầm mê trong đó, không cách nào tự kềm chế, si ngốc ngốc tại chỗ,  xử nam ngây thơ như hắn lúc nào gặp qua cảnh tượng như thế.

“Làm phiền các sư muội , mang  sư đệ mới đi đổi quần áo một chút.” Bạch Tô Linh đứng ở một bên hướng về vài tên nữ đệ tử nói.

“dạ, Đại sư tỷ!” Các nữ đệ tử gật đầu một cái, hướng về lăng ca đi đến.

“Sư đệ, cùng chúng ta tới ~” nữ đệ tử Cầm đầu hướng về lăng ca vứt ra một cái mị nhãn, lăng ca vô cùng thông minh đã cảm thấy da gà vụt vụt vụt nổi lên như  bão tố.

vây quanh hắn như vậy chắc là    muốn làm  sự tình bí ẩn gì đó.

“Các sư tỷ, nhớ kỹ nhẹ một chút......” Lăng ca có chút ngượng ngùng nói .

“Sư đệ yên tâm, chúng ta biết.” Các nữ đệ tử nói xong, liền vây quanh lăng ca đi vào trong các.

Sau một lúc...…

“Cứu mạng a!” Một tiếng kêu thảm kinh thiên  từ phương hướng Bích Nguyệt các  truyền đến, có không biết bao nhiêu tâm tình ẩn ở trong tiếng hét đó.

Bi phẫn, thê lương, đau đớn, khó chịu......

...…

Lăng ca không chịu nổi!

trong phòng của Bích Nguyệt các , lăng ca nhìn qua mỹ thiếu nữ trong gương phản chiếu , trong lòng chỉ cảm thấy sụp đổ 

Vốn cho là có chuyện gì tốt sắp xảy ra, kết quả bị mấy cái sư tỷ bắt lại, bắt đầu thay đổi trang phục,  thân nam nhi  của bản thân hắn liền bị thấy hết.

Càng đáng sợ hơn là, sau đó mình bị đổi lại một thân nữ trang, từ trong miệng vài tên sư tỷ mới hiểu được, đây là quần áo chuyên chúc của các nữ đệ tử trong Bích Nguyệt   .

Nhưng mà tại sao phải cho ta nữ trang?!

Đương nhiên là bởi vì trong  Bích Nguyệt các chỉ có nữ đệ tử rồi, cho nên chỉ có nữ trang rồi ~

Lúc này lăng ca mang  một thân   váy dài hoa văn Minh Nguyệt bao khỏa thân trên, hai đầu  chân dài thon dài  trắng tại  phía dưới váy dài xẻ tà trần trụi trong không khí, hai cái chân ngọc  tinh xảo mặc một đôi  giày cẩm tú màu trắng, một đầu tóc dài đen thẳng tán phía dưới, trong đó còn cắm mấy cái  bím tóc nhỏ dài mang theo  tơ hồng ,tóc trên trán  cắt ngang  bị cài tóc treo chếch ở một bên,đôi mắt  to xinh đẹp có thần, mí mắt hơi hơi buông xuống, tăng thêm lăng ca trời sinh mặt trái xoan,cái cằm mượt mà  bóng loáng, tinh tế tỉ mỉ trắng trẻo làn da, trên hai gò má vẽ lên nhàn nhạt trang điểm, nhàn nhạt phấn hồng xuất hiện ở trên mặt, khí chất thanh thuần, xuất trần,  một bộ dáng mỹ thiếu nữ tuyệt sắc khiến cho người khác động lòng , làm người trìu mến  .

“Ta cự tuyệt!! Ta không muốn mặc nữ trang!” Lăng ca điên cuồng kháng nghị, nhưng mà dẫn tới lại là  tiếng than thở của các sư tỷ.

“Không nghĩ tới lăng sư đệ dáng dấp đẹp như thế, sau khi thay đổi trang phục của   Bích Nguyệt các chúng ta, thật là xinh đẹp ghê gớm, thật không dám tin tưởng ngươi chỉ là một nam hài tử, dáng dấp đẹp như thế.”

“Đúng nha, lăng sư đệ mang nữ trang thật sự khả ái, rất muốn ôm vào trong ngực hung hăng xoa xoa cái  khuôn mặt nhỏ nhắn  mềm mềm kia~”

“Không biết đám  nam đệ tử kia nhìn thấy bộ dạng lăng sư đệ như vậy  không biết lại là biểu tình gì đâu ~”

Vài tên sư tỷ cười cười nói nói, rõ ràng đối với bộ dạng này của lăng ca rất hài lòng.

Uy uy uy! Sư tỷ các ngươi đến cùng có nghe ta nói hay không vậy ! Ta mới không cần nữ trang ! Còn có để cho nam đệ tử nhìn thấy ta xuyên nữ trang là cái quỷ gì?!

“Không tệ không tệ, ăn mặc thật xinh đẹp thật nha ~ Lăng ~ Sư ~ Muội ~!” Lúc này Bạch Tô Linh từ bên ngoài đi vào, nhìn xem lăng ca  gằn từng chữ trêu chọc nói, nói xong này liền nhéo nhéo khuôn mặt của lăng ca.

Trong mắt lóe lên vẻ đắc ý, nhường ngươi đùa bỡn ta, hừ hừ ~

Lấy  sức quan sát bén nhạy của lăng ca ,  đắc ý trong mắt của Bạch Tô Linh để cho hắn nhớ tới cái gì.

Chẳng lẽ Bạch sư tỷ ngươi chỉ vì trả thù ta mà cùng các sư tỷ khác trong Bích Nguyệt các  thông đồng tiện đem ta lừa qua tới tiến hành mặc nữ trang sao?! Bạch sư tỷ ngươi thế mà còn là một cái người ngạo kiều sao?  thao tác này của ngươi thật sự rất tao 

 trong lòng của Lăng ca không ngừng mà tự sướng, nhìn xem Bạch Tô Linh, trong mắt tràn đầy sâu đậm ai oán, ta với ngươi thù oán gì sao ! Không phải liền là nhất thời cao hứng đùa giỡn ngươi một chút sao!

Bạch Tô Linh nhìn xem ánh mắt ai oán của lăng ca , nàng chỉ cười cười đối với cái này biểu thị không nhìn, tiếp đó cưỡng ép lôi kéo lăng ca ra bên ngoài chạy.

“Ai ai ai! Bạch sư tỷ, ta có thể không đi ra sao?!” Mời ngươi để cho ta cởi ra nữ trang! Lăng ca nửa câu đầu nói xong, nửa câu sau ở trong lòng hét lớn.

“Có quan hệ gì sao, ngươi xinh đẹp như vậy, để cho mọi người  nhìn cũng được mà.” Một cái sư tỷ ở một bên trợ công.

“Đúng nha đúng nha, lăng sư đệ đáng yêu như thế.”

Lăng ca nội tâm như bị  bạo kích.

“Xem ra ngươi không đi ra không được nha.” Bạch Tô Linh ở một bên nói, một bên kéo  tay của  lăng ca đi ra ngoài.

xúc cảm Mềm mềm tinh tế tỉ mỉ thoải mái  từ trên tay của Bạch Tô Linh  truyền đến, nhưng mà lăng ca căn bản là không có tâm tình bận hưởng những thứ này!

......

Trong diễn võ trường, lăng ca một người tự mình xếp bằng ở trong một góc hẻo lánh nào đó, hy vọng không có ai có thể chú ý tới mình.

Đương nhiên vẻn vẹn cũng chỉ là hy vọng, bên cạnh mình còn ngồi Bạch Tô Linh, ngoại vi thì lại được Vây quanh bởi một đống nam đệ tử, hai mắt phát sáng, như lang như hổ.

“Các ngươi muốn làm gì!” Lăng ca cắn răng từng chữ từng chữ từ  bên trong hàm răng trắng bóc gạt ra .

Bình Luận (0)
Comment