Sống Lại Rồi Thì Phải Làm Sao?

Chương 43

Hôm nay là 1 ngày đặc biệt với Long. Là cái ngày mà hắn sẽ chẳng thể nào quên được. Gặp lại mẹ và em, biết về sự tồn tại của gia tộc, chạy trốn kẻ thù của bố, và còn nhiều chuyện nữa xảy ra...

...

2 giờ trưa.

Khi đám sát thủ của Thiên Địa Hội đuổi theo Nam lão, thì phía lão Khang cũng có biến.

Lão Khang và Nguyên đang bay đi rất nhanh thì phải dừng lại vì sự xuất hiện đột ngột của 6 kẻ quái dị này. Gã ngoài cùng bên trái dáng to cao, theo thường thức thì hẳn là 1 gã đàn ông thô kệch, phía sau áo chùm gồ lên 1 khoảng, có lẽ đeo theo thứ gì đó, có thể là vũ khí. Bên cạnh gã là 1 kẻ dáng dong dỏng cao, cao bằng gã nhưng không đô con mà khá mảnh mai, vì áo chùm mà không rõ giới tính. 2 kẻ kế bên thì dáng người trung bình, cao thấp bằng nhau. Tiếp nữa là 1 kẻ vóc dáng nhỏ bé, chỉ bằng thằng nhóc 6 – 7 tuổi. Cuối cùng bên phải là 1 cô gái, sở dĩ nhận được ra là vì vòng 1 lồi hẳn ra, hẳn là kích cỡ không có nhỏ a. 6 người với 6 dáng người khác nhau, 6 khí tức khác nhau, nhưng trong vô hình, 6 luồng khí tức khác biệt đó lại hoà vào nhau làm 1 thể. Chỉ là cảm giác, nhưng lại có thể huyền diệu như vậy. Lão Khang cảm giác như đối diện không phải là 6 người phân biệt, mà là 6 phần của 1 cơ thể tách ra vậy. Tuy độc lập, nhưng luôn hoà hợp lẫn nhau. 6 người đứng đó, nhưng lại khiến lão và Nguyên cảm giác như có như không. Giống như cái khí tức kia chỉ là nguỵ tạo, là cố ý tạo ra cho người ta cảm nhận, nhưng lại không rõ ràng. Nửa thật nửa ảo.

2 người căng thẳng tột độ. Bởi nếu họ đoán không sai thì có lẽ đây chính là Lục Đạo của Thiên Địa Hội. Tiếng tăm của chúng không ai không biết, bởi mọi nhiệm vụ, chỉ cần có sự xuất hiện của Lục Đạo thì khó khăn thế nào cũng xong. Nghe đồn, Lục Đạo khi mới chỉ là Kim Đan trung kì đã có thể giết chết 1 Nguyên Anh trung kì. Nhưng đó chỉ là đồn, bởi không có bất kì ai chứng kiến cuộc chiến ấy. Hoặc có thể có, nhưng đã không còn tồn tại để xác minh. 6 người, đại diện cho 6 đạo, nên tên cũng bỏ mà chuyển thành hiệu, theo thứ tự từ trái sang là Địa Ngục, Ngạ Quỷ, Nhân, Súc Sinh, Asura (A Tu La), Thiên. 2 người bị suy đoán của mình làm hoảng sợ, bởi họ không ngờ rằng sẽ gặp 6 con quái vật này ở đây. Nguyên mặc dù là thế hệ, nhưng cũng không cản được hắn biết tới Lục Đạo của Thiên Địa Hội – tổ chức sát thủ lớn nhất châu Á. Bản thân 2 người thực sự sinh ra thoái ý. Bởi họ chắc chắn, không có bất kì cơ hội nào để vượt qua được 6 kẻ biến thái này, chạy trốn là điều duy nhất họ có thể nghĩ tới. Nhưng họ trốn thì không sao, quan trọng là lại liên luỵ tới gia đình Long. Nhiệm vụ bảo vệ họ an toàn về gia tộc sẽ thất bại. Hai người đang suy nghĩ làm sao trốn thì gã đô con bên trái – Địa Ngục – lên tiếng:

- Giao ra gia đình Lam Thiên Sát, tha mạng cho 2 người. Câu trả lời là đồng ý, hoặc xuống Địa Ngục. 10 giây đếm ngược.

2 người cảm nhận được sự kiêu ngạo, sự khinh bỉ mà gã dành cho họ. Như việc giết 2 người là sỉ nhục đối với chúng vậy. Nhưng chúng có vốn để kiêu ngạo, để khinh bỉ. Và 10 giây, lựa chọn giữa bản thân và gia tộc, giữa sinh và tử, gánh nặng đè nén lên đôi vai 2 người. Nguyên luôn không bộc lộ cảm xúc ra mặt, suy nghĩ của hắn cũng rất đơn giản, vì gia tộc mà sống, vì gia tộc mà chết. Nên hắn đã rút ra thanh kiếm dắt bên hông, hành động thay lời nói.

“Từ chối chắc chắn chết. Nhưng đồng ý, cũng không có gì đảm bảo họ sẽ sống. Tất cả chỉ là lời nói của Địa Ngục”. Lão Khang, trước ranh giới sinh tử, lão lựa chọn sinh. Suy nghĩ của lão là: “hi sinh vì gia tộc bao nhiêu năm qua vậy là quá đủ, bây giờ lão nên lựa chọn cho bản thân. Không phải lão không muốn cứu gia đình Thiên Lam, mà là không có sức cứu. Lão cũng đã tận lực, nhưng chướng ngại quá lớn, lớn đến không thể vượt qua. Vậy thì sao phải cố gắng tiến lên vô ích, mà không chấp nhận lùi lại? Còn mạng là còn tất cả, còn mạng về thông báo cho gia tộc, giải cứu gia đình Thiên Lam sau. Giờ mà chết thì chẳng còn cơ hội nào.”

Địa Ngục thấy Nguyên rút kiếm, có vẻ đã xác định câu trả lời, định tuyên bố án tử thì lão Khang lên tiếng:



- Thật sự không giết chúng ta chứ?

Địa Ngục gật đầu xác nhận:

- Lục Đạo chưa bao giờ nuốt lời. 2 Kim Đan không đáng để chúng ta ra tay.

- Được, ta giao người.

Nguyên nghe lão Khang nói vậy thì quay lại nhìn lão đầy xa lạ và bất ngờ. Thực hiện nhiệm vụ lần này, gia chủ đã lựa chọn những người tuyệt đối trung thành với gia tộc, nguyện hi sinh vì nhiện vụ, nhưng hắn không ngờ lão Khang, lại chập nhận làm ngược lại, hi sinh nhiệm vụ tối quan trọng để giữ mạng như vậy. Nguyên nhìn lão, sau vài giây ngắn ngủi, Nguyên đưa mũi kiếm lên chỉ vào lão. Lạnh giọng:

- Lão hồ đồ, từ khi nào người Vũ gia trở nên yếu mềm như vậy?

Lão Khang đưa tay gạt mũi kiếm của Nguyên ra khỏi chóp mũi, giọng nói đã không còn lạnh nhạt nữa, mà tràn đầy cảm xúc bất kham:

- Mềm yếu hay không mềm yếu, đó không phải là vấn đề. Kẻ còn sống mới là kẻ mạnh. Không phải chú không muốn cứu họ, mà là không thể cứu. Thử nhìn đi, là Lục Đạo đó. Nếu không giao ra, cả 2 chú cháu ta đều chết. Nam lão và Vũ đã hi sinh để chúng ta chạy, không thể tất cả đều chết. Hiểu cho chú. Không còn lựa chọn nào khác đâu.

Nguyên nổi điên lên, đây là lần đầu tiên hắn nổi điên trong đời, hắn hét lên đầy tức giận, cũng có cả bi thương:

- Lão còn biết 2 người họ hi sinh sao? Họ hi sinh vì gì? Vì để chúng ta bảo vệ gia đình Thiên Lam. Nay lão giao người, làm sao ăn nói với họ? Mấy lời vô nghĩa như vậy mà lão cũng nói ra được? Để tôi cho lão 1 kiếm, rồi mình tôi chạy. Tôi quyết không giao họ cho chúng.

Nguyên thu kiếm lại, rồi đâm ra 1 nhát nhằm thẳng tim lão Khang. Nhát kiếm nhanh, dứt khoát cũng giống như con người hắn vậy. Đã nói là làm, đã làm là dứt khoát. Lão Khang nghiêng người né kiếm, trong tay cũng hiện ra phi đao. Lão phẩy tay, 3 ngọn phi đao xé gió lao đi về phía Nguyên, vị trí nhắm tới là giữa trán, họng, và tim. Có thể thấy được lão đã bị nhát kiếm kia của Nguyên kích động, cũng đã quyết tâm đáp trả. 2 người kẻ qua người lại, chiêu chiêu thức thức đều là muốn giết đối phương. Cục diện biến hoá quả thực không thể lường, 2 chú cháu, trước lằn ranh sinh tử và vinh diệu gia tộc, lại lựa chọn quyết đấu bất chấp kết quả.

Lục Đạo ở bên cạnh, cục diện trở thành như vậy cũng khiến chúng bất ngờ. Chúng đoán sẽ chỉ có 2 lựa chọn, hoặc hoàn thành nhiệm vụ nhẹ nhàng, trở về báo cáo mà không dính giọt máu nào, hoặc hoàn thành nhiệm vụ nhẹ nhàng, trở về báo cáo với 2 cái xác đằng sau. Chúng cũng không có nghĩ sẽ phát sinh chuyện nội chiến này. Nhưng như vậy cũng tốt. Lâu lâu giải trí chút cũng không sao. Chúng có tự tin là nhiệm vụ lần này, chắc chắn sẽ thành công. Vậy nên chúng cũng không can dự vào.

Lão Khang và Nguyên đã đấu với nhau hơn 100 chiêu. Hiện giờ khoảng cách 2 người là 10m. 2 người đang đứng thở dốc. Rồi bỗng bất ngờ, như có báo hiệu trước, 2 người lao đi. Chạy xa khỏi Lục Đạo.

Thì ra từ nãy họ chỉ đóng kịch. Đóng 1 vở kịch để kéo giãn khoảng cách với Lục Đạo, cũng để chúng lơi lỏng sát ý. Mỗi lần họ tung chiêu, mỗi lần họ né tránh đều là cố ý cả. Tung chiêu chí mạng, để có cớ né tránh kéo khoảng cách hợp lí. Và rồi khi khoảng cách đã đủ để Lục Đạo trở tay không kịp, thì họ bất ngờ chạy đi thành 2 phía.

Kế hoạch này là lão Khang nghĩ ra, và truyền âm cho Nguyên khi hắn nhìn lão, ngắn ngủi trong vài giây trước. Lão biết, nếu ngay từ đầu chạy trốn thì chẳng thể nào chạy thoát, bởi chúng đã đề phòng trước, cần phải giảm sự tập trung chú ý của chúng trước. Rất may cho lão là Nguyên diễn rất đạt. Khiến cho vở kịch này trở nên hoàn hảo, và qua mặt được Lục Đạo Thiên Địa Hội, mở ra 1 cơ hội trốn chạy. Nếu đổi lại không phải Nguyên mà là Vũ, thì không thể nào làm nổi. Vũ vốn sợ chết, biểu cảm phong phú, nên rất dễ có sai xót để Lục Đạo nhìn ra. Nguyên thì đơn giản hơn, bộ mặt lạnh lùng thành danh, ít nói, ít biểu cảm đến đặc trưng.

Lục Đạo cũng không ngờ được, màn chiến đấu kịch liệt ta sống ngươi chết kia chỉ là 1 vở kịch, nên để cho 2 người chạy 1 khoảng thì chúng mới đuổi theo. Nhưng đã lỡ 1 nhịp. Chúng cảm thấy bị xúc phạm nặng nề, nên càng gia tốc đuổi theo. Nhưng 2 người tốc độ cũng không chậm, đặc biệt là Nguyên. Hắn chủ tu tốc độ nên càng nhanh. Lục Đạo buộc phải chia thành 2 hướng. Đuổi theo lão Khang là Địa Ngục, Thiên, Asura. Đuổi theo Nguyên là Ngạ Quỷ, Nhân, Súc Sinh, vì 3 tên này tốc độ nhanh nhất, nên lựa chọn Nguyên để đuổi theo.

Thoát chết trong gang tấc khiến 2 người càng cố sức chạy. Vừa chạy vừa tính toán làm sao giữ mạng trước mấy con ác quỷ kia. Nhất thời, diễn biến trở thành đuổi bắt. 2 bên có khoảng cách nhất định, chưa rút ngắn được bao nhiêu. Nếu cứ tiếp tục, có lẽ cuộc truy đuổi này sẽ còn kéo dài.
Bình Luận (0)
Comment