Vậy là hắn lựa chọn:
Công pháp: Quy Nguyên Hỗn Khí ( Địa cấp)
Đấu kĩ: Ẩn Sát (Địa cấp), Táng Phong Kiếm Pháp ( Huyền cấp)
Thân Pháp: Lăng Vân Bộ ( Huyền cấp)
Thuỷ Huyết Thệ (???) ( Địa cấp)
...
Tại 1 góc nào đó, có 4 lão già nói chuyện với nhau.
- Con cả của nhóc Thiên Lam đây sao? Thật là kém cỏi.
- Tất cả là do ả phàm nhân kia, nếu không thì con của Thiên Lam cũng không có kém cỏi vậy.
- Khi mới sinh ra nghe nói không có linh căn, hẳn Thiên Lam vì mở ra con đường tu luyện cho nó mà lao lực. Nhưng xem ra kết quả thật khiêm tốn.
- Tu luyện thì hỗn tạp, nửa tu chân, nửa tu linh, nửa dị năng. Có tạp mà không có tinh.
- Lựa chọn đều là những loại khó tu luyện nhất. Aiz, coi như món quà tặng xoa dịu Thiên Lam về chuyện kia đi.
- Nhắc tới Thiên Lam, nó chạy tới đất Băng Yêu làm gì chứ? Nó đang suy tính điều gì?
- Ai mà biết được nó nghĩ gì.
4 lão già này chính là 4 thủ hộ giả của Tàng Thư Các, đại diện cho 4 tầng. 4 lão đã theo dõi Long ngay khi hắn còn ở trước cửa Tàng Thư Các. Mọi hành động của hắn, 4 lão đều trông thấy rõ mồn một.
...
Long thực sự là đánh cược rất nhiều vào lựa chọn của mình. Cả Thuỷ Huyết Thệ lẫn Quy Nguyên Hỗn Khí công pháp. Lựa chọn điều bản thân không rõ ràng, chắc chắn luôn là thứ mang lại cảm giác hồi hộp cực điểm. Không biết liệu cuộc đời sẽ nở hoa, hay là cuộc sống bế tắc. Về phần Táng Phong Kiếm Pháp và Lăng Vân Bộ, là 2 thứ hắn cảm thấy hợp với bản thân nhất. Táng Phong Kiếm Pháp, là môn đấu kĩ vận dụng Phong lực lượng. Nên nó cũng có ưu điểm là nhanh. Nếu chỉ nhanh thôi, thì đã không gọi là Táng Phong. Điều làm nên cái tên Táng Phong, chính là Sát Khí kèm theo trong mỗi đường kiếm. “Kiếm chưa tới, Sát Khí đã tới. Máu chưa rơi, hồn đã rời khỏi xác.” Mặc dù chỉ là Huyền giai, nhưng Long cảm thấy nếu tu luyện đúng cách, vận dụng hợp lí thì Huyền giai, Hoàng giai, Địa giai gì cũng như nhau. Long thấy các truyện thì main thường có 1 câu rất hay, là “không có mạnh nhất, chỉ có phù hợp nhất”. Và hắn thấy đúng là như vậy, sự thật cũng đúng là như vậy. Chỉ có phù hợp nhất, thì mới có thể phát huy hoàn toàn tiềm năng của bản thân. Nhưng khó là ở chỗ, tìm được thứ phù hợp đâu phải dễ.
Hắn rất may mắn vì được tự do lựa chọn, và lựa chọn công pháp bên trong Vũ gia – gia tộc nổi tiếng về vũ kĩ đất Việt Nam. Không nói nhiều nhất, nhưng tuyệt đối là tinh phẩm nhất. Không dám so với các đại gia tộc Trung Quốc, nhưng ở trong Đông Nam Á, thì tuyệt đối Vũ gia có quyền lên tiếng về Vũ kĩ nhất. Vũ gia, thành viên chính chi thì ít nhưng bàng chi thì nhiều gấp mấy lần chính chi. Và còn phân nội gia, ngoại gia. Nội gia là những người của giới tu chân, ngoại gia là thuộc về phàm nhân lo chuyện tài chính các thứ. Cũng sẽ có những tu sĩ vì lí do gì đó bị đẩy tới ngoại gia, nơi mà chả có ai mong muốn.
Còn về Lăng Vân Bộ, đây là bộ thân pháp dùng để chạy trốn và truy tung. Tốc độ bộc phát không được nhanh cho lắm, nhưng chạy đường dài thì tuyệt đối thích hợp. Tốc độ bộc phát đã có Ẩn Sát rồi, nên không cần nữa. Dẫu sao sát thủ thì cũng không thể nào tránh khỏi chuyện phải truy đuổi mục tiêu, hay bị mục tiêu đuổi ngược. Mà hiện tại không còn là ở thế giới người phàm đấu người phàm nữa. Nên mọi thứ đều phải được tính toán. Đánh được, thì phải chạy được. Chứ đánh xong bỏ mạng lại thì quá tầm thường.
Long chọn xong thì cũng học mấy main trong truyện, chắp tay vái hư không 1 cái thật sâu rồi quay về. Hắn về chỗ ông. Định đón thằng Dũng nhưng nó và ông đã đi đâu mất tiêu. Vừa lúc gặp Vũ Nguyên ở đây, Vũ Nguyên hắn cũng tìm Vũ Càn Khôn nhưng không gặp. Long tới bắt chuyện với hắn, nhưng có vẻ Vũ Nguyên người này tiếc chữ như vàng. Ngoài gật đầu khi Long chào hắn thì hắn luôn bảo trì im lặng suốt quãng đường đi. Nên hắn cũng chán, cáo từ rồi lủi thủi ra về.
Long trở về nhà liền chui luôn lên phòng, chốt cửa lại. Hắn bỏ mấy cuốn bí kíp vừa mới mượn được của Tàng Thư Các ra xem. Thời hạn mượn là 7 ngày, nên trong 7 ngày này, hắn buộc phải thuộc nằm lòng yếu quyết của mấy cuốn Địa cấp bí kíp. Còn Huyền cấp thì là dạng ngọc giản truyền thừa, không cần phải đọc. Hắn đầu tiên là mở Quy Nguyên Hỗn Khí ra xem. Vì là công pháp tu luyện nên phải học đầu tiên để nâng cao tu vi. Tu vi hiện tại của hắn là Trúc Cơ sơ kì đỉnh, mặc dù có Long Nhị tu luyện không ngừng nghỉ bất kể thời gian nhưng vì tu là Thổ Nạp Thuật, loại tối cơ bản nên tốc độ như rùa bò vậy nên vẫn chưa thể tiến lên Trúc Cơ trung kì. “Hi vọng sau khi thay đổi thành Quy Nguyên Hỗn Khí thì sẽ đột phá.”
Về nguyên lí thì cũng không có gì đặc biệt, vẫn là hấp thu thiên địa linh khí, bất kể chủng loại đều có thể hấp thu. Rồi trải qua 1 quá trình dài dòng gọi là Hoá Khí, những thứ hấp thu sẽ được chuyển hoá thành linh lực tinh thuần và tiên thiên khí của chủng loại đã hấp thu. Linh lực tất nhiên là dùng để để thăng tu vi và chiến đấu. Còn các loại tiên thiên khí kia sẽ được cất giữ bên trong Đan Điền, dung hợp với nhau để trở thành loại tiên thiên khí mạnh hơn. Người tu luyện sẽ vẫn có thể dùng tiên thiên khí này để chiến đấu, có điều cần phải nhớ rằng, dùng 1 phần là ít đi 1 phần, sẽ lại phải hấp thu và luyện hoá lại từ đầu. Càng là tiên thiên khí bậc cao thì càng khó tạo ra. Tuy nhiên, uy lực của những loại tiên thiên khí đó so với linh lực bình thường thì mạnh mẽ hơn nhiều, bởi chúng mang theo cả thuộc tính của bản thân chúng, không phải vô thuộc tính như linh lực. Ví dụ, Long hấp thu là Hoả linh khí, sau khi luyện hoá sẽ là tiên thiên Hoả khí, khi dùng để vận dụng các loại đấu kĩ Hoả hệ thì uy lực sẽ được để thăng rõ rệt, hiệu quả thiêu đốt vốn có của Hoả hệ cũng được nâng cao. Nhưng đó cũng chỉ mới là bước thứ 2, Hoá Khí. Còn bước thứ 3 nữa là Dung Khí. Là tập hợp những tiên thiên khí đã luyện hoá được để tạo nên tiên thiên khí mạnh hơn. Không phải bất kì loại nào cũng có thể kết hợp được với nhau, nên sẽ cần lựa chọn, hấp thu loại nào, hấp thu bao nhiêu. Bởi nếu không thể cân bằng lượng các loại khí, bạo thể là điều xảy ra tất yếu. Chính vì nguyên lí rủi ro cao này mà phẩm giai của nó chỉ là Địa giai. Người tu luyện không nhất thiết phải bước bước thứ 3 này, có thể chỉ dừng lại ở bước thứ 2. Nhưng bước thứ 2 so với các loại công pháp khác thì chậm hơn khá nhiều trong việc đề thăng tu vi bởi linh khí đi vào sẽ chia ra làm 2, suy ra là chậm đi 1/2 so với bình thường. Nếu bước thành công bước thứ 3, tu vi cũng sẽ được đề thăng nhanh chóng. Vì đã thành công dung hợp ra loại tiên thiên khí mạnh hơn nên sẽ cần nhiều linh khí tiến vào để bổ sung cho loại tiên thiên khí mới hình thành được ổn định, từ đó mà tốc độ tu luyện sẽ được nâng cao 1 cách tự nhiên. Đây cũng chính là điều đặc biệt của Quy Nguyên Hỗn Khí. Rủi ro cao, nhận lại cũng cao. Âu cũng là lẽ thường tình. Vậy là về Quy Nguyên Hỗn Khí, hắn cũng đã hiểu về cách tu luyện.
Tiếp đến sẽ là Ẩn Sát. 1 bộ cận chiến đấu kĩ kiêm thân pháp. Nguyên lí của bộ Ẩn Sát này khiến hắn thấy hơi mâu thuẫn ở chỗ, nó có 1 câu là: “... Cực động tức tĩnh, cực tĩnh tức động. Cực nhanh tức chậm, cực chậm tức nhanh. Động – Tĩnh, Tĩnh – Động, Nhanh - Chậm, Chậm – Nhanh, nhất niệm hoá cực tốc.” Cái gì mà “cực nhanh tức chậm, cực chậm tức nhanh”? Nhanh và chậm, vốn dĩ là 2 cực đối lập và riêng biệt. Nhanh là nhanh, chậm là chậm. “Động” và “tĩnh” cũng vậy. Và còn cả “Vô hình vô ảnh, hữu hình hữu thức, vô hình hữu hình, nhất niệm hoá hư vô”. Hắn không hiểu. Về phần biến hoá chiêu thức, nó không có chiêu số cố định, chỉ đưa ra các yếu tố cần biết, làm sao để xuất được 1 kiếm mạnh nhất, tinh chuẩn nhất, nhanh nhất. Hắn có thể hiểu sơ sơ, còn về nguyên lí tu luyện thì thực sự khá là thâm ảo so với hắn hiện tại. “Trước cứ học thuộc cái đã, có lẽ vấn đề thâm ảo, không thể nào nhìn cái hiểu ngay như mấy cái quyển sách lớp 9 được, không thì bá quá. Cũng may siêu trí nhớ của anh vẫn dùng tốt. Hô hô”. Hắn ghi nhớ rất nhanh. Tiếp đó là cuốn cuối cùng, cũng là cái thứ mà hắn đánh cược nhiều nhất: Thuỷ Huyết Thệ.