Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Tôn Hiểu Mỹ đã rút tiền từ Khuynh thành, Tô Mặc Nhiên cũng không buồn phiền ở nhà, cô tính toán bắt đầu cổ động khuếch trương Khuynh thành. Hiện giờ trong tay cô trừ có hai vạn đồng bà nội lưu lại, còn có hơn một vạn đồng ban đầu ở Đông Bắc đen ăn đen có được, hơn nữa trong khoảng thời gian này hoa hồng của Khuynh thành và hoa hồng của công ty quần áo Hongkong, những khoản nhiều vô số này cộng thêm vào có sáu, bảy vạn rồi. Ở niên đại này coi như là một khoản tiền lớn, trên tay còn có vàng thỏi châu báu đồ cổ, tùy tiện lấy ra một món cũng có thể đổi tiền, là một cường hào chính cống.
Cô kéo Từ Tường giúp cô tìm kiếm một cửa hàng vị trí tốt, cũng không mướn trực tiếp trả tiền mua lại, sau này coi như mình không buôn bán cũng có thể thu tiền thuê nhà làm bà chủ cho thuê.
Nhưng mà không biết nhà họ Kỷ từ đâu biết được chuyện cô muốn mua cửa hàng, mấy ngày sau liền cho người đưa tới tài liệu mấy cửa hàng. Cô xem một cái tổng cộng có sáu cái, diện tích khu vực cũng không tệ, giá tiền cũng thích hợp. Cô chọn trúng ba nhà trong đó, vốn định tự mua, ba chỗ này mua lại không sai biệt lắm cần bốn vạn đồng, chỉ có điều người đưa tài liệu tới nói, những cửa hàng này chỉ cần cô nhìn trúng, nhà họ Kỷ đưa tất cả cho cô, coi như tiền xem bệnh cô điều trị cho Kỷ Mân Huyên.
Tô Mặc Nhiên vốn không muốn tiếp nhận, sau đó suy nghĩ một chút vẫn thu, người của những đại gia tộc này đều sợ nợ nhân tình, nếu như mình không thu, người ta sẽ cảm thấy cô có mưu đồ khác. Lại nói cô dùng đồ tốt trên người Kỷ Mân Huyên cũng không ít, Linh Tuyền dưỡng sinh hoàn đều là đồ tốt có tiền cũng khó mua.
Mấu chốt nhất cửa hàng có, những chuyện khác cũng liền nước chảy thành sông. Bởi vì Khuynh thành khuếch trương và Tôn Hiểu Mỹ rút tiền, Tô Mặc Nhiên và Nghiên Vũ thành lập công ty hữu hạn phục sức Khuynh thành, hơn nữa hai người tiến hành phân phối cổ phần lần nữa. Pháp nhân của công ty là Tô Mặc Nhiên, cô còn cung cấp cửa hàng hơn nữa đầu tư một vạn đồng nhận lấy 65% cổ phần của Khuynh thành, Liễu Nghiên Vũ đầu tư năm ngàn cũng phụ trách quản lý hằng ngày của Khuynh thành nhận được 25% cổ phần, còn dư lại 10% làm phúc lợi của công ty, phát cho nhân viên hoặc về sau làm phần thưởng cho người làm ra cống hiến trọng đại vì công ty.
(*) Phục sức: Trang phục, trang sức.
Bận rộn xong chuyện của công ty, khôi phục giai đoạn đầu của Kỷ Mân Huyên cũng không xê xích gì nhiều, ngâm thuốc tắm xoa bóp và kết hợp với dưỡng sinh hoàn điều dưỡng một chút nhiều ngày như vậy, thân thể Kỷ Mân Huyên đã khôi phục được trình độ nhất định, Tô Mặc Nhiên tính toán mấy ngày nữa tiến hành châm cứu cho anh.
Trong khoảng thời gian này mặc dù cô quá bận rộn với sự việc bên ngoài nhưng cũng không quên tu luyện trong không gian, hiện giờ cô đã tu luyện bí quyết rèn thể dưỡng sinh tới đỉnh tầng hai, thiếu chút nữa có thể đột phá tới tầng ba, nội lực trong cơ thể nhiều hơn lúc chữa bệnh cho Từ Tường khi trước. Nếu như ban đầu chữa bệnh cho Từ Tường nội lực trong cơ thể chỉ là một con sông nhỏ, như vậy hiện giờ chính là một con sông lớn, hoàn toàn có thể ứng phó lúc châm cứu cho Kỷ Mân Huyên cần có tiêu hao nội lực.
Buổi tối hôm đó, Tô Mặc Nhiên nói tin tức tốt cho Kỷ Mân Huyên, hơn nữa ước định ba ngày sau châm cứu điều trị cho anh, ba ngày này cô còn cần làm một chút chuẩn bị, mặt khác cô còn kê ra danh sách vị thuốc, sau khi châm cứu đến khôi phục sau đó còn phải tiêu hao lượng lớn vị thuốc. dfienddn lieqiudoon
Kỷ Mân Huyên biết tin tức này trong lòng vô cùng kích động, khôi phục lâu như vậy, cuối cùng đợi đến giờ khắc này, thân thể của mình có thể khôi phục hay không hoặc có thể khôi phục thành dạng gì? Sẽ phải nhìn tình huống châm cứu ba ngày sau.
Tô Mặc Nhiên nhìn phản ứng kịch liệt của anh vào trong mắt cũng không nói gì nhiều, chỉ nói để cho anh ổn định tâm tình, ngày châm cứu đó cần cảm xúc bình tĩnh, nếu không vô cùng dễ xuất hiện sai lầm. Cuối cùng dặn dò một chút hạng mục sự việc cần chú ý mấy ngày nay liền trờ về phòng, bây giờ cô nhất định phải vào không gian chuẩn bị một chút nguyên liệu. Còn phải chuẩn bị cho mình một chút quy nguyên Đan, dùng để bổ sung nội kình sắp sửa tiêu hao một lượng lớn, nguyên liệu thuốc chủ yếu của quy nguyên đan chính là hoa sen vàng và linh tuyền trong không gian, dùng cho mình đương nhiên dùng đồ tốt nhất, dĩ nhiên hiệu quả cũng là tương đối tốt.
Thời gian ba ngày, thoáng qua rồi biến mất.
Ngày châm cứu, ba người anh trai của Kỷ Mân Huyên đều đến đông đủ, nhưng bọn họ bị ngăn ở bên ngoài, ngay cả Ngô Chí Dũng cũng bị đuổi ra ngoài, lần này khi mình châm cứu phải sử dụng lượng lớn nội lực, phương pháp châm cứu lần này cũng không giống trước kia, cô không muốn để cho người ta biết. Vì vậy những người này cũng đều bị cô dùng lý do phải giữ bí mật bí pháp tổ truyền tất cả đều mời đi ra ngoài.
Lúc này, bên trong phòng liền chỉ còn lại hai người Kỷ Mân Huyên và Tô Mặc Nhiên, Kỷ Mân Huyên bị lột sạch chỉ còn lại một cái quần lót nằm ở trên giường.
Đầu tiên Tô Mặc Nhiên bắt mạch cho Kỷ Mân Huyên, lần nữa xác nhận một chút tình trạng thân thể trước khi châm cứu cho hắn, xác nhận tốt xong, Tô Mặc Nhiên nắm tay một cái, một chút bột nhỏ mịn màu vàng bị cô dùng nội lực đưa vào trong mũi Kỷ Mân Huyên. Chỉ chốc lát sau, Kỷ Mân Huyên lại cảm thấy đầu hơi choáng váng, mí mắt hạ xuống, vừa định nói ‘Xảy ra chuyện gì’, vẫn không thể nói ra khỏi miệng liền rơi vào hôn mê.
Tô Mặc Nhiên tiến lên thăm dò chút, xác nhận Kỷ Mân Huyên đã hôn mê, xem ra hiệu quả của “Tùy phong” thật không tệ, không đến hai ba tiếng Kỷ Mân Huyên đoán chừng sẽ vẫn chưa tỉnh lại.
Công tác chuẩn bị hoàn thành, cô đứng bên cạnh Kỷ Mân Huyên, mở bao kim châm cứu ra.
Hít sâu một hơi, nhắm mắt lại ổn định xao động trong lòng.
Không lâu sau, đột nhiên mở mắt ra, trong mắt hiện lên tia sáng.
Tô Mặc Nhiên vung tay lên, lập tức trên thân thể Kỷ Mân Huyên nhiều thêm mấy cây ngân châm, giống như từ trống rỗng xuất hiện, như vậy có thể thấy được thủ pháp của cô nhanh bao nhiêu. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Lại vung lên nữa, ngân châm lại thêm mấy cây.
Lại vung.
Liên tục vung bốn lần.
Lúc này trên người của Kỷ Mân Huyên ghim ít nhất ba mươi mấy cây kim.
Tô Mặc Nhiên vừa quan sát cẩn thận tình trạng thân thể của Kỷ Mân Huyên vừa thỉnh thoảng khẽ vê ngân châm trên người anh, mỗi lần vê châm cũng đưa vào một tia nội lực. Ngón tay của cô bay múa xen kẽ giữa ngân châm, không lâu ngân châm trên người Kỷ Mân Huyên cũng rung động nhè nhẹ, giữa ngân châm và ngân châm hình như còn ảnh hưởng lẫn nhau rung rung.
Nếu như lúc này trong phòng có người, nhất định có thể nhìn thấy trên đỉnh đầu Tô Mặc Nhiên không ngừng bốc ra sương trắng.
Theo nội lực trong cơ thể tiêu hao từng chút một, sắc mặt của Tô Mặc Nhiên cũng càng ngày càng trắng. Lúc này cô biết mình vẫn đánh giá thấp nội lực tiêu hao lần trị liệu này, cho dù nội kình của mình đã là đỉnh tầng hai cũng chống đỡ không nổi, may mà trước đó cô còn làm chuẩn bị, nếu không thành quả khổ cực tu luyện mấy năm của mình sẽ bị phế đi.
Khi cô đang định dùng quy nguyên đan, đan điền trong thân thể đã xảy ra hiện tượng lạ. Một dòng nước ấm thay đổi từ đan điền chảy ra, chảy vào kinh mạch bên trong cơ thể, bổ sung nội lực không ngừng tiêu hao trong kinh mạch. Nơi dòng nước ấm chảy qua, vô cùng thoải mái, khiến cho cô không nhịn được muốn rên rỉ.
Dòng nước ấm cuối cùng chậm rãi chảy vào hai tròng mắt của cô, đúng lúc này, tình trạng kỳ dị xảy ra.
Tô Mặc Nhiên phát hiện cô lại có thể nhìn xuyên thấu.
Giờ phút này, cô có thể rõ ràng xuyên thấu qua da thịt Kỷ Mân Huyên nhìn thấy kinh mạch của anh, còn có thể nhìn thấy nội lực của mình đã thông qua ngân châm được mình ghim trên thân thể anh tiến vào cơ thể anh.
Nội lực của cô chạy khắp nơi dọc theo gân mạch trong cơ thể Kỷ Mân Huyên, vừa chạy dọc đồng thời cũng đang không ngừng bỏ đi hoặc chữa trị những bộ máy tổ chức hư hại kia.
Cô còn phát hiện cô có thể nhìn vào bên trong, mà chuyện này chắc bởi vì mặt dây chuyền hình hoa sen bằng ngọc trắng kia, kể từ sau khi trích máu nhận chủ, mặt dây chuyền hình hoa sen bằng ngọc trắng này vẫn lẳng lặng sống ở trong đan điền của cô, chưa từng động tới. Mà lúc này, mặt dây chuyền này đang xoay tròn tốc độ cao, trong quá trình xoay tròn còn không ngừng bắn ra một luồng khí màu vàng kim. Chính là luồng khí này bổ sung nội lực trong cơ thể cô, không để cho cô hao hết nội lực.
Làm sao lại phát sinh biến hóa như thế, cô nhất thời cũng làm không rõ ràng lắm, dù sao không phải chuyện xấu, hiện tại chủ yếu nhất vẫn là điều trị cho Kỷ Mân Huyên. Tô Mặc Nhiên bắt đầu tập trung tinh thần tiến hành điều trị cho Kỷ Mân Huyên, bây giờ có thể nhìn xuyên thấu, châm cứu càng thêm dễ dàng. di3n~d@n`l3q21y'd0n
Cô khống chế nội lực trong cơ thể Kỷ Mân Huyên không ngừng chữa trị những bộ phận bị tổn thương kia, dùng nội lực bao lấy tổ chức tế bào hoại tử sắp diệt trừ đưa vào đường ruột, khiến chúng nó về sau tự nhiên tống ra bên ngoài cơ thể.
Sau khi có thể nhìn xuyên thấu, tốc độ điều trị nhanh rất nhiều, sau một tiếng rưỡi, việc điều trị đã kết thúc.
Các vị trí tổn thương trong cơ thể Kỷ Mân Huyên cũng đã tiến hành khôi phục, nhưng cô không định một lần sẽ khôi phục hoàn toàn, mà khôi phục bảy tám phần, như vậy lại trải qua hai ba lần châm cứu thì có thể hoàn toàn hồi phục. Nếu như lập tức liền chữa hết, vậy thì quá nổi tiếng, vẫn điệu thấp một chút thì tốt hơn.
Sau khi điều trị hoàn thành, Tô Mặc Nhiên thu hồi nội lực vào trong cơ thể. Theo nội lực không ngừng chảy trở về, luồng khí màu vàng kim khí này và nội lực giao hòa chung một chỗ, không bao lâu nội lực trong cơ thể cô liền hiện ra màu vàng nhạt, mà bí quyết rèn thể dưỡng thân cũng trực tiếp đột phá đến tầng ba sơ kỳ, đây thật là niềm vui ngoài ý muốn.
Sau khi thu hồi toàn bộ nội lực, cô mới rút toàn bộ ngân châm trên thân thể Kỷ Mân Huyên ra, đắp thêm chăn cho anh.
Lần điều trị này không chỉ có Kỷ Mân Huyên khỏi bảy tám phần, cô cũng có thu hoạch lớn, lấy được dị năng nhìn xuyên thấu, công pháp cũng lên cấp.
Dù sao thời gian vẫn còn sớm, trong chốc lát Kỷ Mân Huyên cũng không tỉnh được, Tô Mặc Nhiên liền bắt đầu ở bên trong phòng suy nghĩ về dị năng mới lấy được này. Cô phát hiện chỉ cần tụ tập nội lực trên hai mắt thì có thể nhìn xuyên thấu, thu nội lực lại sẽ trở thành giống như người bình thường. Lấy được kết luận này cô vô cùng vui vẻ, như vậy khi cô muốn nhìn xuyên thấu thì nhìn xuyên thấu, không muốn nhìn xuyên thấu thì không nhìn xuyên thấu, dùng không ít thời khắc lo lắng đề phòng, lo lắng cho mình thấy một vài thứ không nên nhìn.
Hơn nữa cô còn phát hiện, khi cô nhìn xuyên thấu thần thái cặp mắt hoàn toàn tương tự lúc bình thường, nói cách khác người khác vốn không phát hiện ra được, đây là phát hiện lúc cô soi gương để thí nghiệm, như vậy thì cô càng yên tâm, nếu không còn phải tốn sức che giấu.
Lại qua một giờ, Tô Mặc Nhiên cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, cô soi gương nhìn một chút, phát hiện trạng thái của cô mới vừa thăng cấp thật sự tốt quá, sắc mặt đỏ thắm sáng bóng, như vậy không thể được.
Cô lập tức vận nội lực, bức ra mồ hôi hột trên mặt trên đầu mình, sắc mặt cũng ép tái nhợt, đôi môi hơi khô rách, soi gương, lúc này mới hài lòng gật đầu một cái.
Ngụy trang kỹ xong, Tô Mặc Nhiên mới ngồi trên ghế trong phòng, sau đó cất giọng kêu một câu: “Vào đi, được rồi.”
Vừa dứt lời, cửa phòng đã bị mở ra.
Xông tới trước tiên là ba anh em nhà họ Kỷ, bọn họ cũng vọt tới bên cạnh Kỷ Mân Huyên trước tiên quan sát tình huống của em trai mình.
Đi theo phía sau ba anh em nhà họ Kỷ là ông nội Trương bà nội Trương còn có Từ Tường.
“Mặc Nhiên, cháu không sao chứ.”
Nhìn thấy sắc mặt cô tái nhợt hơn nữa mồ hôi đầy đầu, ngồi ở trên ghế không nhúc nhích, hai người nhà họ Trương và Từ Tường đều rất lo lắng.
“Không có việc gì, chỉ hơi thoát lực, xem ra phải nghỉ ngơi cho tốt một khoảng thời gian để điều dưỡng rồi.” Tô Mặc Nhiên sợ bọn họ lo lắng vội vàng mở miệng nói.