Sống Lại Về Một Nhà

Chương 55

Có nghiên cứu khoa học cho thấy, người ta luôn có thể có nhiều lòng khoan dung và thân thiết hơn đối với người có vẻ ngoài đẹp đẽ, đối với lỗi lầm của người như thế gây ra thì càng có khuynh hướng chọn tha thứ và bỏ qua. Đã có người từng điều tra kết quả phán quyết của nước nào đó, phát hiện đối với cả nam lẫn nữ có bề ngoài đẹp đẽ thì hình phạt mà bồi thẩm đoàn đưa ra thường sẽ đắn đo xử nhẹ, mà tương tự, nếu là người có bề ngoài khó coi thì sẽ hướng về phạt nặng.

Điều đó lại lần nữa được thể hiện sâu sắc trong sự việc lần này của Chu Bác Nghị. Bắt đầu từ trong chuyện kêu đưa thai phụ đi bệnh viện là chiêu trò, hai người có liên quan được truyền thông nghìn người hướng về – một người là chàng trai lực lưỡng cao lớn đẹp trai còn một người là thiếu niên xinh đẹp nhã nhặn, dù là người nào đi trên đường cũng đều là anh chàng đẹp trai có xác xuất ngoái đầu nhìn siêu cao. Mà ngay khi hai người này đứng chung một chỗ, chỉ số thu hút lại tăng lên gấp đôi. Lại thêm Tinh Hạo và tập đoàn họ Chu cố gắng tuyên truyền mối quan hệ của hai người, đắp nặn một đôi chồng-chồng đẹp như trong truyện cổ tích: Gia đình giàu có, có tài có sắc, đồng cam cộng khổ, không rời không bỏ. Thêm mấy cái yếu tố tuyên truyền này khiến hai người Chu Bác Nghị và Hàn Duyệt quả thật còn hoàn hảo hơn so với cặp đôi hoàn hảo trong phim thần tượng nữa.

Có hai điểm đó làm nền, những dân mạng ngay từ đầu còn chưa hiểu rõ là đã xảy ra chuyện gì liền bất giác nảy sinh cảm tình với hai người bọn họ, lại nhìn thấy đoạn clip ngắn trong cuộc họp báo kia: Hai anh chàng đẹp trai bị người ta đối xử xấc xược như thế nhưng vẫn chịu đựng và cư xử lễ phép, chửi không chửi lại đánh không đánh trả, phần đông các dân mạng thuộc nhóm thích vẻ bề ngoài nháy mắt liền càng thấy thương hơn, tuy cũng không phải hiểu rõ lắm chuyện gì đã xảy ra nhưng điều đó cũng không ngăn họ lập tức bắt đầu gai mắt kẻ gây chuyện trong clip.

Đến bước này, bộ phận giao tiếp của Tinh Hạo và tập đoàn họ Chu cũng không có ý che đậy hay là tẩy trắng sự kiện tai nạn xe cộ của Chu Bác Nghị, mà là khéo léo dẫn dắt ánh mắt của công chúng về phía tình cảm của Chu Bác Nghị và Hàn Duyệt, dẫn dắt tới hình ảnh giành nhau bảo vệ đối phương của hai người trong cuộc họp báo, dẫn dắt tới tình cảnh Chu Bác Nghị ôm Hàn Duyệt đi bệnh viện, dẫn dắt tới tin tức sau khi nhập viện Chu Bác Nghị vẫn luôn ở lại bên giường bệnh chưa từng rời khỏi.

Cho nên sau khi biết chuyện ba năm trước Chu Bác Nghị say rượu lái xe tông chết người vẫn có không ít người chọn tha thứ cho Chu Bác Nghị: Anh ấy đã bị trừng phạt rồi, đang rất cố gắng hối lỗi tại sao còn có người cứ nhắc mãi thế? Bây giờ lại giúp người làm niềm vui đưa phụ nữ có thai không quen biết đến bệnh viện, không hề quan tâm đối phương làm dơ xe của mình rõ ràng là một việc tốt lại bị truyền thông nói xấu là dựng chuyện, thật sự là rất đáng thương!

Trong lúc đó, sự chúc phúc đối với hai người chồng Chu-Hàn và sự hâm mộ đối với tình cảm tốt đẹp giữa bọn họ, cùng với sự cổ vũ và ủng hộ đối với Chu Bác Nghị làm việc tốt nhưng bị nói xấu đã đè bẹp ảnh hưởng tiêu cực mà sự kiện tai nạn xe cộ ba năm trước của Chu Bác Nghị mang tới.

Đương nhiên cũng không phải không có người qua đường vì thế mà lập tức trở thành anti, chửi bới Chu Bác Nghị là kẻ giết người cần phải lấy cái chết để đền tội, người nhà họ Chu giả vờ đáng thương. Hai bên thái độ hoàn toàn trái ngược cãi nhau ầm ĩ ở trên mạng, chẳng cần Tinh Hạo ra tay trận chiến nước bọt đã đánh hết ván này tới ván khác.

Mong muốn giúp Chu Bác Nghị lên trang nhất của Hàn Duyệt đã vượt quá mong đợi, Chu Bác Nghị không chỉ lên trang nhất mà còn chiếm lấy trang nhất rất nhiều ngày, độ hot của đề tài về hai người bọn họ ở trên weibo cũng lần lữa không có giảm đi.

Chu Bác Nghị là một người mới ngay cả tác phẩm ra mắt chính thức cũng chẳng có lần này xem như triệt để hot một hồi, kéo theo bộ phim truyền hình 《Yêu người, dằn lòng không nổi》cũng được tuyên truyền rầm rộ, xem như giúp Tinh Hạo giảm một phí tuyên truyền đáng kể.

Mà làm vị hôn phu của Chu Bác Nghị, chẳng có gì bất ngờ xảy ra thân thế của Hàn Duyệt cũng rất nhanh chóng bị người ta moi ra. Tin tức Hàn Duyệt không phải là đứa con hợp pháp của nhà họ Hàn mà là con riêng của một người phụ nữ phong trần vừa truyền ra lập tức tạo nên tiếng vang rất lớn, hoàn toàn triệt để đè bẹp chuyện tông người và chiêu trò của Chu Bác Nghị, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Tình tiết vốn chỉ có thể nhìn thấy trong phim thế nhưng thật sự xảy ra trong cuộc sống đời thường, cái cốt truyện máu chó này đương nhiên sẽ thu hút ánh nhìn của người ta hơn sự kiện tai nạn xe cộ ba năm trước.

Thân thế của Hàn Duyệt một khi được đưa ra ngoài sáng thì các kiểu ngôn luận liền ùn ùn kéo tới, vừa có đơn thuần tỏ ra ngạc nhiên vừa có tỏ ra đau lòng và ủng hộ, cũng có chửi bới và khinh bỉ vô duyên vô cớ. Lòng nhiệt tình của mọi người đối với chuyện bí mật của nhà giàu tăng vọt, vì thế truyền thông không thể không dời đi sự chú ý từ trên người Chu Bác Nghị mà rơi vào trên người Hàn Duyệt, dùng hết sức moi móc các tin đồn vô căn cứ của nhà họ Hàn và Hàn Duyệt. Cha Hàn, mẹ Hàn và ba anh em nhà họ Hàn cũng trở thành nhận vật tin nóng. Đợi ký giả thật sự không bới móc ra được nữa thì bắt đầu nhìn hình nói chữ, nói bóng gió không căn cứ làm người nhà họ Hàn rất phiền.

“Phó tổng giám đốc” bí thư khẽ gõ cửa phòng làm việc, “Phóng viên ở bãi đổ xe dưới hầm đã bị xe ngài dụ đi hết rồi ạ”.

Qua hai giây, Hàn Tư Triết mới đưa ánh mắt rơi vào tòa nhà cao tầng đằng xa ngoài cửa sổ sát đất về, quay đầu lại nhìn vào bí thư ở cửa, mỉm cười nói: “Vất vả rồi”.

“Đây là chuyện tôi nên làm” bí thư lập tức nở một nụ cười lộ tám chiếc răng hoàn mỹ mê người, một bộ đồng phục trắng toàn thân càng hiện rõ vẻ xinh đẹp rạng rỡ của cô ấy, “Vậy phó tổng giám đốc, hôm nay ngài muốn chạy xe của ai đây ạ?”.

Ánh mắt của Hàn Tư Triết khẽ lướt qua trên người bí thư của mình. Chút xíu tính toán này của bí thư anh cũng biết rõ, nhưng đối phương lúc này cũng không có làm ra ám chỉ hay hành vi không phải phép gì quá trớn, cũng không có ảnh hưởng tới công việc thường ngày nên anh cũng vui vẻ giả vờ ngớ ngẩn: “Chạy xe của bí thư Triệu đi, một người đàn ông như cậu ta buổi tối ngồi xe tắc xi cũng không có nguy hiểm lắm. Cô nhớ nói cho cậu ta một tiếng, tiền xăng và bảo trì xe tháng này cùng với tiền gọi xe của cậu ta sẽ do tôi ra hết”.

Bí thư trong lòng thất vọng nhưng trên mặt không lộ ra chút nào, hơi khom người nói: “Được, tôi sẽ đi lấy chìa khóa xe cho ngài”.

Vì thế hai mươi phút sau, một chiếc Ford màu đen vô cùng bình thường từ từ chạy nhanh khỏi bãi đổ xe dưới tầng hầm của tòa cao ốc Hàn thị.

Lúc này đúng là giờ tan tầm cao điểm, gần sát cuối năm rất nhiều người đã rời khỏi thành phố B trở về quê, điều này ở một mức nào đó đã giảm bớt ách tắc giao thông của thành phố B. Hàn Tư Triết chậm chạp tiến lên theo dòng xe. Anh không muốn về nhà, đã nhiều ngày bởi vì thân thế của Hàn Duyệt bị đưa ra ngoài sáng tất cả người nhà họ Hàn đều bị phóng viên quấy rầy một lần, cảm xúc của mọi người đều rất xấu nhất là cha Hàn và Hàn Tư Mộng, người trước thì cảm thấy đã mất hết mặt mũi người sau thì lại là do khi đi dạo phố tình cờ gặp phóng viên, trả lời mấy câu hỏi kết quả lại bị người ta gài nói ra những chuyện không nên nói.

Nghĩ tới bầu không khí ở trong nhà Hàn Tư Triết liền vứt ngay chút ý định về nhà cuối cùng, cũng may anh có một căn chung cư ở khu trung tâm thành phố B, so với cô em gái chỉ có thể ở lại trong nhà và Hàn Tư Huy luôn ra vẻ đứa con hiếu thảo chăm sóc cha mẹ thì anh tự do hơn nhiều.

Lại lần nữa gặp phải đèn đỏ một phút đồng hồ, Hàn Tư Triết kéo thắng tay lên uể oải tựa vào trên lưng ghế, cầm lấy di động ở bên cạnh mở số điện thoại của Hàn Duyệt trong danh bạ ra theo thói quen.

Anh nhìn màn hình di động rất lâu cho tới khi màn hình lại lần nữa tắt đi, đèn đỏ trước đó thay thành đèn xanh xe ở đằng sau bắt đầu sốt ruột bấm kèn giục anh.

Mặt Hàn Tư Triết không chút thay đổi buông di động, khởi động xe tìm một chỗ đỗ lại rồi lấy điện thoại ra lần nữa gọi điện thẳng cho Hàn Duyệt. Mà khi điện thoại bắt máy, giọng của Hàn Duyệt từ trong di động truyền tới anh mới nhận ra mình thế nhưng vẫn luôn nín thở, còn trên trán cũng ra một lớp mồ hôi mỏng.

“A lô, anh hai?”

“Duyệt Duyệt, là anh” Hàn Tư Triết khẽ hắng giọng, cảm thấy cổ họng có hơi căng, “Mấy hôm nay vẫn khỏe chứ?”.

“Rất tốt ạ”.

Hàn Tư Triết lại khẽ ho khan một tiếng, nói: “Chuyện tin tức không cần phải lo anh với cha đã bắt đầu xử lý rồi, cũng đã bàn bạc xong với Chu thị rất nhanh sẽ đè xuống, em đừng sợ, cũng đừng để ý tới mấy lời vớ vẩn ở trên mạng đó”.

Đầu kia di động Hàn Duyệt khựng lại hai giây mới nói: “Để anh hai phải lo lắng, cám ơn đã nhớ tới em”.

Hai người dường như lại lần nữa không có lời nào để nói, một lát sau Hàn Tư Triết mới nói: “Khi nào thì em về nhà? Ngay mai đã là đêm giao thừa rồi”.

“Cha còn muốn cho em về nhà?” giọng của Hàn Duyệt nghe ra có hơi kỳ lạ, “Hôm qua em gọi điện thoại cho trong nhà hỏi khi nào thì về, ông ấy kêu em cút được bao xa thì cút bấy xa, mãi mãi cũng đừng trở về”.

Hàn Tư Triết uể oải nặn trán, hít một hơi thật sâu mới nói: “Ba nói chỉ là lời tức giận, em đừng cho là thật”.

“Ông ấy tức giận gì chứ?” giọng Hàn Duyệt nghe ra có chút lạnh, “Em làm sai cái gì hay sao?”.

Hàn Tư Triết im lặng chống chịu, sau một hồi lâu mới nói: “Duyệt Duyệt, xin lỗi, để em phải uất ức”.

Hàn Duyệt hình như bị giật mình, mãi cũng không có trả lời.

Hàn Tư Triết không khỏi cười khổ, nói: “Vẫn nên quay về nhà một chuyến đi dù thế nào các em dẫu sao cũng còn chưa có kết hôn, nhà họ Chu và nhà họ Hàn đều ở một thành phố mà năm mới em lại không về nhà tới lúc đó truyền thông lại có thứ để bịa đặt nữa”.

Hàn Duyệt lặng im một hồi, nói: “Em bàn với Bác Nghị cái đã, đợi lát nữa nhắn tin cho anh”.

Cúp điện thoại, Chu Bác Nghị nhích lại gần ôm lấy Hàn Duyệt từ phía sau, nói: “Hàn Tư Triết kêu em trở về nhà họ Hàn à?”.

Hàn Duyệt gật đầu, thở dài một hơi thật sâu, nói: “Chú với dì không phải cũng cho rằng nên để cho em trở về, chí ít tạo ra một cảnh gia đình êm ấm giả tạo thì tốt hơn mà không phải sao? Đừng lo, tết âm lịch nghỉ bảy ngày em nhịn rồi cũng sẽ qua thôi, dù sao tới lúc đó trốn ở trong phòng không ra chạm mặt với đám người điên đó là được”.

Chu Bác Nghị không nói gì, cúi đầu hôn hôn vai cậu nhóc, kề sát mặt vào mặt cậu cho đến khi Chu Bác Hạo tới gõ cửa phòng bọn họ kêu bọn họ xuống lầu ăn cơm.

Trên bàn cơm, Hàn Duyệt nói chuyện Hàn Tư Triết gọi điện kêu cậu về nhà cho cha Chu và mẹ Chu. Đối với chuyện hôm qua cha Hàn tức giận mắng mỏ Hàn Duyệt không cho cậu về nhà mọi người nhà họ Chu đều biết rõ. Nhà họ Hàn chắc chắn là phải trở về, nhưng đương nhiên không cần Hàn Duyệt gọi điện thoại về xin phép. Sau khi ăn xong mẹ Chu gọi thẳng tới nhà họ Hàn, sau khi chào hỏi một hồi với mẹ Hàn nói sơ chuyện để cho Hàn Duyệt về nhà ở mấy ngày, mẹ Hàn đương nhiên sẽ không có ý kiến, vui vẻ hòa nhã nhỏ nhẹ hỏi chuyện, vừa than vãn với mẹ Chu con cái lớn có bạn trai liền không muốn về nhà vừa đồng ý sáng mai kêu xe tới đón Hàn Duyệt.

Khi mẹ Chu và mẹ Hàn nói chuyện điện thoại Hàn Duyệt ngồi ở bên cạnh nghe, nghe dáng vẻ mẹ hiền cẩn thận tỉ mỉ không thể xoi mói được chút gì của mẹ Hàn chỉ có thể cười lạnh trong bụng. Lại lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Hàn Tư Triết.

Chưa được một phút Hàn Tư Triết đã nhắn lại: [Sáng mai anh tới đón em].
Bình Luận (0)
Comment