Song Sát

Chương 14

.

Động tác của Quý Ngật Lăng khá thô bạo, sau khi đem toàn bộ áo sơ mi của Triển Phi xé nát thì bắt đầu cướp đoạt cơ thể hắn, không mang theo một chút ôn nhu nào. Lực độ cắn xuống cùng lực độ của bàn tay đang hấp thụ da thịt của Triển Phi lại càng khiến toàn thân hắn trở nên siết chặt không thể thả lỏng, giống như đang trải qua một trận tra tấn khó nhịn. Hắn muốn cử động thân thể một chút, ít nhất cũng không để bị động như thế này, nhưng Quý Ngật Lăng đã dùng cả sức nặng của cơ thể để áp hắn xuống giường khiến hắn không thể nhúc nhích, bộ vị kia bị đầu gồi cậu đè lên lại càng không cho phép hắn giẫy giụa quá nhiều.

Thời điểm kim tiêm bị rút khỏi cánh tay, máu cũng nhanh chóng bắn phụt ra ngoài, giây tiếp theo cổ tay liền bị áp chế lên đầu giường, ngược lại giúp cho máu trên miệng vết thương bắt đầu nhanh chóng đông lại.

Dường như từ động tác nho nhỏ này vẫn có thể nói Quý Ngật Lăng còn chút lý trí, ít nhất nếu không cẩn thận khiến kim truyền dịch rơi ra chạy vào trong mạch máu, người nào đó sẽ thật sự gặp phiền toái.

Nhưng cũng chỉ có duy nhất điểm này là nhìn giống với một hành động bình tĩnh lý trí mà thôi.

Khi răng Quý Ngật Lăng nấn ná lưu luyến phía trên đầu ngực hắn, Triển Phi không thể tin nỗi điều đang diễn ra, khàn giọng hít sâu một hơi, nhũ đầu trong nháy mắt bị nuốt vào khoang miệng của cậu, lực độ dùng sức hút vào khiến hắn có cảm giác cả quầng ngực cũng bị cậu tươi sống hút bứt khỏi cơ thể, nhưng loại cảm giác bị áp đảo lập đi lập lại này càng khiến cơ thể thêm kích động lạ lùng, đầu gối Quý Ngật Lăng hơi hơi xoay xoay ma sát bộ vị phía dưới càng làm nó trở nên khó nhẫn nại, Triển Phi sắp không thể chịu nỗi cảm giác đau nhức gò bó khi bị quần lót gắt gao siết chặt được nữa.

Sau khi dùng sức mút mạnh, Quý Ngật Lăng bắt đầu nhay cắn không ngừng, dường như đầu lưỡi cứ như vậy liếm một vòng quanh nhũ đầu vô cùng mẫn cảm, cũng không để Triển Phi có thời gian vượt qua tư vị của trận rung động vừa rồi, ngay sau đó đầu răng bén nhọn liền lập tức dùng hết sức cắn chặt lấy phần đầu ngực cao thẳng, máu cơ hồ trong nháy mắt đã tràn ngập khoang miệng của cậu.

“Ô ————” cảm giác đau đớn xuyên đến tận tim, hạ thể cũng đã không chống đỡ được nữa mà bắt đầu kịch liệt bành trướng. Cơ hồ cùng lúc khi Triển Phi dùng sức muốn giúp bộ vị bị đầu gối Quý Ngật Lăng đè ép ngay từ đầu vùng thoát, nơi đó quả thật sắp muốn bùng nổ, nếu không được giải thoát hắn sẽ phát điên mất, lại càng không muốn nói tới người nào đó vẫn tiếp tục dùng đầu gối thô ráp không thể kiềm chế liên tục cao thấp trái phải ma sát, thật là muốn giết người mà. Lực độ vô pháp khống chế hòa cùng hướng ma sát tinh tế cư nhiên so với việc được dùng tay trực tiếp âu yếm, cảm giác lại càng bị kích thích mãnh liệt.

Nhưng sự giãy giụa của Triển Phi vẫn như trước, không hề hiệu quả, chính là sự vặn vẹo kia tựa hồ lại như đang nhóm lửa khiến sự kích động của Quý Ngật Lăng tăng thêm một bậc.

Mở miệng, buông tha cho đầu ngực bị kích thích chà đạp, rồi tiếp tục ở trên bụng Triển Phi nhay cắn, một tay thì tung hoành ngang dọc trên ngực Triển Phi, dùng sức mạnh của khuỷu tay gắt gao cố định hắn ở trên giường, tay kia thì bắt đầu kéo quần của Triển Phi xuống, mà Triển Phi cũng đã sớm nhịn không được nữa, muốn được phóng thích cho bộ vị bị chén ép, hắn phi thường phối hợp giúp Quý Ngật Lăng dễ dàng lột bỏ cái quần vướng víu, khi nhìn thấy phần đỉnh đầu trần trụi ở bên dưới, động tác của Quý Ngật Lăng bị chậm nửa nhịp, nhưng cũng chỉ chần chừ như vậy trong nửa giây, cậu vẫn lập tức dùng sức cởi xuống lớp quần lót cuối cùng, khiến toàn bộ dục vọng của Triên Phi phóng ra ngoài.

Khi dục vọng đã hoàn toàn được giải thoát thì trong khoảng khắc lại càng thêm bành trướng, thắt lưng Triển Phi đột nhiên dùng sức, nửa thân trên lập tức nhỏm dậy, nhưng phản ứng của Quý Ngật Lăng lại nhanh hơn, trong nháy mắt biết không thể áp chế được hắn nữa thì tay cũng lập tức buông lỏng, để hắn thuận lợi vùng lên, nhưng ngay sau đó, Quý Ngật Lăng cũng ra sức tóm lấy hai chân của Triển Phi, mạnh mẽ bẻ gập áp sát lại tạo thành hình chữ M.

“Ân ————” Hắn không nghĩ đến việc sau khi bị đè ép một hồi, thật vất vả nhới nhúc nhích được thân trên, lại bất ngờ bị ngã ngược trở lại chẳng khác gi cầu bập bênh. Hai chân bị Quý Ngật Lăng nắm giữ hơn nữa còn dùng sức áp chế khiến Triển Phi té xuống giường đồng thời phát ra một tiếng vang nặng nề.

Chưa từng bị người nào dễ dàng chế ngự như vậy, Triển Phi cảm thấy cả mặt cùng một lúc cháy sạch, nóng rang lên, tư thế hướng người khác mở ra hai chân để lộ hạ huyệt khiến hắn lúng túng đến xấu hổ vô cùng.

Mà khi Quý Ngật Lăng cũng lột bỏ quần lót của chính mình, Triển Phi cuối cùng đã nhận thức được nguy hiểm, thanh âm bất giác có chút run rẩy.

“Lăng. . . . . . Đừng. . . . . . Đừng thượng tôi. . . . . . Làm vậy cũng không khiến cậu thoải mái đâu. . . . . .”

Trừng mắt nhìn Triển Phi không thể động đậy bị gắt gao áp dưới thân, trong hai con ngươi của Quý Ngật Lăng, sự phẫn nộ lúc trước đã dần dần nhường chỗ cho dục vọng, giống như bị dục hỏa mãnh liệt thiêu đốt, thanh âm lại như trước, chứa đầy sự phẫn nộ, dường như mỗi một lời nói đều dùng hết sức để rít ra từ giữa hai khẽ răng.

“Vì cái gì hắn được còn ngươi lại không được, bởi vì hắn chủ động đối với ta mở rộng thân thể, tự mình thả lỏng bôi trơn, dùng lời nói để châm lên dục vọng cho ta, khiến dục vọng của ta cương đến mức lớn nhất, sau đó chậm rãi cầm lấy sáp nhập vào thân thể hắn . . . . . .”

Bởi vì thân thể bị ám ảnh nghiêm trọng khiến Quý Ngật Lăng căn bản không thể làm được việc đó, thật vất vả mới có thể cương lên lần nữa, nhưng từ lâu đối với phụ nữa đã không còn thú tính nữa, tự nhiên sẽ không có khả năng tiếp cận phụ nữ để gia tăng dục vọng, nhưng còn đàn ông thì sao?

Cậu cũng vô pháp chạm vào tính khí của nam nhân, thâm chí là sau huyệt, nên hết thảy đều là do người khác làm giúp, cậu từ đầu đến cuối đều chỉ thả lòng thân người hưởng thụ, lại càng không nói, quá trình muốn giúp cậu cương lên cũng không hề dễ dàng.

Nhưng không thể không thừa nhận, trong quá trình áp chế Triển Phi, hơn nữa từng chút một chinh phục hắn, khiến bản năng thú tính của Quý Ngật Lăng tăng thêm phần phấn khích. Có lẽ bởi điều đó thuộc về bản năng nam tính nguyên thủy nhất, dục vọng mãnh liệt được sinh ra khi chinh phục một kẻ cường giả. Hiện tại dục vọng đã sớm bị khơi mào, tại nháy mắt nhìn thấy Triển Phi bị ngã chúi nhũi ra sau liền lập tức ngẩng đầu, còn khi đang nhay cắn khiêu khích hắn lại càng khiến dục vọng của cậu bành trướng đến mức lớn nhất.

Ham muốn đâm thật sâu vào thân thể người đàn ông này, muốn ở bên trong hắn ra sức rong ruổi trừu sáp, đến tận khi hắn không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ thất thần. Cảnh tượng kia chỉ cần nghĩ đến cũng đủ khiến máu huyết cả người Quý Ngật Lăng sôi sục.

Đưa tay nắm lấy hung khí của chính mình, Quý Ngật Lăng liều mạng muốn xâm nhập vào trong cơ thể Triển Phi, nhưng bộ vị kia chưa bao giờ dung nạp qua bất luận kẻ nào, lúc này lại gắt gao khép chặt, đã vậy còn khô khốc không được bôi trơn, đừng nói là dục vọng, thậm chí cả ngón tay cũng đừng nghĩ đến việc len vào được, đương nhiên Quý Ngật Lăng không thể làm cái việc chết tiệt là giúp hắn bôi trơn.

Dục vọng kêu gào, nóng lòng muốn được phóng thích, Quý Ngật Lăng có làm thế nào cũng không tiến vào được, trên trán cậu mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau rơi xuống dưới, Triển Phi còn đang vùng vẫy nghĩ muốn đứng dậy, hạ huyệt theo bản năng khép lại càng nhanh, cả người đều căng thẳng siết chặt, giống như một con báo bất cứ lúc nào cũng có thể bạo phát.

Rốt cuộc, tại thời điểm Quý Ngật Lăng hết sức chăm chú muốn sáp nhập, Triển Phi trong nháy mắt quơ được thanh chắn giường, cả người dùng sức vùng thoát khỏi sự ràng buộc của đối phương, ở trên giường thở hổn hển, nóng nảy cáu kỉnh đối mặt với Quý Ngật Lăng.

“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào !?” Dục vọng thật vất vả mớ khơi mà lại không thể phóng thích, tính tình Quý Ngật Lăng càng kém đi vài phần, đôi con ngươi kia như có thể phun ra lửa, căm tức nhìn Triển Phi.Ngươi hết lần này đến lần khác ầm ĩ muốn ta thượng ngươi, ta thật sự làm thì ngươi lại trở mặt ưỡn ẹo.

“Tôi không cho cậu thượng tôi!” Triển Phi cả người cũng đổ đầy mồ hôi, nơi đầu ngực vẫn còn chảy máu khiến cả thân thể đã phô bày trọn vẹn của hắn càng tràn ngập dụ hoặc, Quý Ngật Lăng nhìn thấy kiệt tác của chính mình, mắt hơi hơi nheo lại.

“Ta không thể bị ngươi thượng được, nếu phải làm, chỉ có thể dùng phía dưới của ngươi thôi.” Quý Ngật Lăng buộc bản thân nhắm mắt lại, không được nhìn đến thân thể cám dỗ của hắn nữa, cố gắng điều hòa hô hấp của chính mình, ra sức tỉnh táo trở lại, cùng kẻ điên này kêu gào quả thật có chút bệnh.

“. . . . . .” Không nói gì, Triển Phi chỉ nhìn chằm chằm Quý Ngật Lăng đang cưỡng ép chính mình phải bình tĩnh. Khi cậu mở mắt ra, đầu óc đã tương đối lý trí trở lại nhưng hai con ngươi vẫn còn tràn ngập dục hỏa. Triển Phi đột nhiên cảm thấy trái tim của mình siết chặt, hoàn toàn vô phát kháng cự được lực hấp dẫn mãnh liệt kia. Hiện tại nếu dùng sức mạnh, hai người chắc chắn một lần nữa tái hiện lại màn đánh đấm vật lộn, sẽ không ai nhượng bộ ai, không ai ăn được ai.

Nhưng dục vọng hai người đều bị triệt để khơi mào, không khí tại hiện trường như giương cung bạt kiếm, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.

Cuối cùng vẫn là Quý Ngật Lăng di dời tầm mắt trước, miệng khẽ rủa một tiếng, sải chân bước xuống giường, hoàn toàn khác với Triển Phi áo bị xé rách, cả quần cũng bị lột xuống khiến thân thể hắn gần như trần trụi, Quý Ngật Lăng chỉ cởi bỏ quần lót. Hoàn toàn không để ý đến tầm mắt của Triển Phi, Quý Ngật Lăng dùng sức đem dục vọng đã ngẩng cao đầu một nữa trói buộc vào trong quần lót, khóa lại nút quần bò, từng cái từng cái bó chặt lại, càng khiến hít thở không thông.

Sau đó cố gắng thắt chặt thắt lưng thêm chút nữa, làm cho đỉnh dục vọng triệt để bị chôn sâu vào trong quần bò, trong một khắc cuối cùng cài lại cúc áo, Quý Ngật Lăng nhìn cũng không thèm nhìn Triển Phi liếc mắt một cái, cầm áo khoác bị vất trên mặt đất lên, đi thẳng ra cửa.

Ngay giây phút cửa bị mở ra, bất ngờ có một trận gió từ phía sau đánh úp lại, đem cánh cửa Quý Ngật Lăng vừa mới mở ra đóng mạnh trở lại, Triển Phi cứ như vậy trần truồng nhảy xuống giường, chạy vội đến gắt gao lấy tay chặn lên cửa phòng.

Phẫn nộ quay đầu, một lần nữa đáp lại lại đôi mắt của Triển Phi, bàn tay Quý Ngật Lăng đang nắm lấy chuôi cửa bắt đầu run rẩy, cơ hồ có loại kích động muốn tươi sống bóp nát thứ đồ vật bằng sắt kia.

“Ngươi rốt cuộc là muốn thế nào! Triển Phi!”

Không trả lời tiếng gầm thét phẫn nộ của Quý Ngật Lăng, đôi lông mày của Triển Phi cũng khóa chặt, sắc mặt khó coi, lực độ đè nặng trên cánh cửa không hề giảm bớt, “Cậu hiện tại đi ra ngoài, là muốn làm gì !?”

Khi dục vọng không thể phóng thích, cứ như vậy ngẩng cao đầu, đi ra ngoài thì còn có khả năng làm gì nữa !?

Không chịu thoái nhượng, Quý Ngật Lăng gằn từng tiếng một, “Đi ra ngoài tìm một tên đàn ông cho ta thượng.”
Bình Luận (0)
Comment