Sorry Girl! I’m Gay!

Chương 2

Editor: Du Bình

Dật Thần có một khuyết điểm! Chính là một con người vô cùng tuỳ tiện mà dễ quên, nói quá ra thì chính là một kẻ trì độn, không tim không phổi. Dù cho hôm trước có cùng ai nháo một trận, thì ngày hôm sau cậu ấy cũng sẽ đối với kẻ đó mà cười nói hì hì. Nếu như kẻ đó không làm gì khó dễ, thì rất nhanh sẽ cùng cậu khôi phục lại mối quan hệ!

Bất quá, cái này cũng cũng không hẳn không thể nói là một ưu điểm của cậu.

Bởi vì cậu có ưu điểm này, cho nên dù tối hôm qua tôi đối với cậu ấy có chút tính xấu, nhưng vì hôm nay phải làm việc thì quan hệ của hai chúng tôi lại trở về như thường ngày.

Nhớ rõ Dật Thần lần đầu tiên tới đây chính là cái thứ cái gì cũng sững sờ, giống như một con đà điểu núc ních, vừa ngố vừa nát. Hoàn toàn không biết làm thế nào để nịnh nọt khách hàng, chỉ là ngây ngốc đứng một góc mà nhìn người ta đi tới đi lui. Không có cô gái nào lại thích đàn ông quá chất phác. Cho nên Dật Thần là không khí, cơ hồ nhanh chóng không ngừng biến ảo như ngọn đèn, “lăn lộn” mãi. Có lẽ tôi bị cái mặt vô hại của cậu ấy hấp dẫn, lăn lộn ở chỗ này một thời gian rồi, “ma xui quỷ khiến” thế nào, lợi dụng danh chức “tiền bối” mà qua vỗ vai cậu ấy: “Cậu thế nào lại đứng một chỗ ngẩn người thế à?”

Cậu quay đầu, tôi chưa cho cậu ấy cơ hội nói chuyện, liền tiếp lời ngay: “Biết cách hấp dẫn phụ nữ không? Để tôi tôi nói cho cậu một bí quyết như thế này!”. Tôi giơ tay lên chỉ xung quanh: “Kỳ thật những cái biến hoá thất thường là một loại hiệu quả, chính là khiến cho đàn ông trong mắt phụ nữ càng thêm mị lực. Tựa giống như tôi vậy!”. Tôi tự nhiên mà cởi bỏ một cúc áo sơ mi, sau đó đem cổ áo dựng thẳng mà bắt đầu hướng phía cậu làm một kiểu pose rất thu hút: “Như thế này thế nào? Có phải không rất tuấn tú?”. Tôi lộ ra chút đắc ý.

Cậu ấy nở nụ cười, dùng sức gật gật đầu. Thật ra bộ dạng cậu ấy như vậy thật đáng yêu, ngoan ngoãn lắm dấy, lúc tươi cười cũng rất đẹp. Bất quá xem ra cái ấn tượng đầu tiên ấy cũng chỉ là ảo giác.

Tôi thoả mãn gật đầu, sau đó thò tay định mở cúc áo cậu ấy: “Cậu cũng làm vậy đi!”

Khi đó Dật Thần chính là một đứa con ngoan, bị tôi đột xuất làm cái trò này liền cảm thấy hoảng sợ, cầm lấy y phục của mình, không ngừng lắc đầu nói không.

“Xem cậu này! Nhăn nhó như thế này sao làm được MB!” Trong nội tâm tôi liền nghĩ rằng tên nhóc này đến nhầm chỗ rồi.

“Không được!” Cậu ấy cau mày, đem cúc cài lại.

Tôi bị cái vẻ bướng bỉnh của cậu ấy đánh trúng nên có chút bực mình, có lẽ cũng vì mặt mũi của mình, vì vậy không để ý đến cậu đang giãy dụa mà hướng sân nhảy, sau đó kéo cậu đi, mãnh mẽ đổ lên người một cô gái. Tại đây cô gái nào bị một người có tướng mạo xuất thần đột nhiên xông đến chỗ mình thì đều không có sức chống cự. Mà các cô gái tại sàn nhảy cùng nam nhân đi vào một chỗ khó nói, tại chỗ đấy cùng nhau vui thích thì tuyệt đối sẽ chẳng đơn giản mà để người đi.

Tôi nhìn Dật Thần bị các loại đàn bà tại sàn nhảy bao quanh, có chút lạnh nhạt không được tự nhiêu mà khuấy động thân ảnh, nhịn không được mà cười ra tiếng. Nghĩ thầm như vậy mới nghe lời nha.

Hiện tại Dật Thần đã sớm thoái thai hoán cốt, có thể thành thạo cùng phụ nữ, mà cái kia có thể dùng từ “nảy sinh” mà hình dung, cũng không thể nghi ngờ cậu ấy được trợ giúp rất lớn. Đương nhiên tôi không cảm thấy tất thảy từ bắt đầu cho đến kết quả đều có thể quy từ tôi.

Tôi đi vào phòng thay quần áo đổi một một bộ bảnh bao, hôm nay chủ đề là lễ phục, dùng những cái… kia đầy tinh thần để an ủi các cô gái.

Tôi đứng trước gương sửa sang lại bạch y phục cùng cà vạt, thuận tiện hướng chính mình phun chút gel lên mái tóc xoăn.

Mới từ trong phòng thay đồ đi ra, đã thấy Dật Thần thay đổi y phục. Nói thật ra, lễ phục màu trắng rất xứng đôi với khí chất của cậu ấy, trong mắt tôi còn cảm thấy cậu thuần khiết quá chói mắt, lại khiến tôi khó mà dời mắt được. Đây chính là một dạng ma mị khiến người ta hoang mang, thật không thua kém bất kỳ một cô gái nào.

Nghĩ đến vậy tôi cuống quít dùng sức lắc đầu, điều này hoang đường khiến cho tự chính mình khiếp sợ đến nỗi óc đều long cả ra.

Khách hàng của Dật Thần là người phụ nữ nhìn bề ngoài rất điềm đạm, nhẹ nhàng. Có lẽ đây là lần đầu tiên đến mấy chỗ như thế này, mặt xấu hổ đỏ hồng, nét thẹn thùng không giấu đi đâu được.

Tiểu tử kia quen thuộc nắm bàn tay trắng nõn mềm mại của cô gái kia, rồi sau đó cười yếu ớt mở miệng, tôi biết rõ hắn đang nói cái gì, cậu ấy thường dùng khúc dạo đầu: “Để cho chúng ta cùng một chỗ mà làm những việc mỹ hảo, mà thời gian lại ngắn ngủi. Em của tôi như hoa mỹ miều, quyến rũ như vậy.”. Sau đó nhẹ nhàng nâng nữ nhi mềm như không có xương bằng cánh tay của mình, hôn lên.

Tuy các lời này cậu ấy đã nói quá nhiều lần, nhưng các cô gái sẽ vĩnh viễn không cảm thấy mất hứng. Đặc biệt là mấy cô nàng mới đến này, khó có thể chống đỡ được tửu tình này.

Đang chăm chú xem, đột nhiên có người vỗ nhè nhẹ bờ vai của tôi, quay đầu lại. Là Lisa, cô ta là khách quen của tôi, chính là kẻ cần tôi dùng thân thể để an ủi.

Kỳ thật đối với nhu cầu của nàng tôi hoàn toàn có khả năng để lý giải, một phụ nữ gần bốn mươi tuổi lại đối với những dạng khát vọng thân thể kỳ thật so với những cô gái trẻ tuổi kia phải mạnh mẽ lắm đấy.

“Này, Vũ!” Nàng có thói quen như vậy gọi tôi. Tuy đã gần bốn mươi tuổi rồi, nhưng nàng trước sau vẫn giàu mị lực, ánh mắt nóng bỏng, đồng thời cũng phải so với những cô gái trẻ tuổi: đám bọn họ so với nàng còn kém nhiều phần thành thục cùng đoan trang. Có lẽ đối với đa số đàn ông mà nói, nàng chính là tình nhân hoàn mỹ nhất!

“Ồ, Lisa!” Tôi cười nói.

Nàng khoác cánh tay của tôi, thần sắc hơi lười biếng đến gần: “Đi không?”

“Đương nhiên ~ “

Giường bởi vì kịch liệt vận động mà phát ra những tiếng lịch kịch rất lớn, Lisa vong tình mà phát ra những âm thanh ừm à.

Nàng chặt chẽ ôm thân thể tôi, tôi biết rõ thân thể của mình giống như là có lửa thiêu đốt không bao giờ tắt nhiệt, đủ để đem bao nhiêu nhiệt tình của nàng nhen nhóm toàn bộ.

Tôi hướng nàng đẩy toàn bộ dục vọng cuồng phong ra vào, thân thể của nàng thuận theo động tác của ta mà phập phồng, lớn tiếng rên, cả người như dây leo quấn thấy thân thể tôi.

Nàng giơ tay lên nhẹ ôm lấy mặt của tôi, thần sắc điên cuồng đầy mê ly: “Vũ ah… ~~~”. Nàng khẽ gọi tôi, một giây sau liền muốn trao cho tôi một nụ hôn nóng bỏng.

Tôi khẽ nghiêng mặt để tránh đi nụ hôn của nàng, sau đó động tác càng kịch liệt đến bức bàn tay đang đặt trên mặt tôi phải rời đi.

Lisa đang rên rỉ ngân nhỏ lập tức biến thành thét lên, cả người run lẩy bẩy, rồi sau đó dần dần trầm tĩnh lại, tay phải mềm nhũn khoác lên vai của tôi.

Tôi dừng động tác, nhận ra việc này không thể quá mức khiến mình bốc hoả.

Nhớ rõ Lisa từng vô số lần hỏi qua tôi, nếu như nàng có thể trẻ lại hai mươi tuổi, tôi liệu có thể động tâm với nàng không, có thể yêu nàng được không? Nhưng mỗi lần như vậy tôi đều dùng nụ cười qua loa mà đáp lại nàng.

Nàng là khách hàng của tôi, cho nên vô luận nàng có trẻ ra mấy chục tuổi tôi cũng sẽ không yêu. Tôi từ trước đến nay đều đem khách hàng cùng người yêu vạch ra ranh giới rất rõ ràng, sẽ không bởi vì tiền mà yêu vội một người. Huống hồ cái tình cảm của công việc này sao có thể dùng tiền để mà cân nhắc?

Nhưng những điều này tôi tôi đương nhiên đều không thể nói cho nàng biết. Làm cho khách hàng hài lòng là nhiệm vụ, sao có thể làm cho nàng thất vọng được đây?

Có lẽ do tôi trì hoãn đã lâu, Lisa một lần nữa dùng đôi tay trắng nõn quấn lên cổ ta, âu yếm hỏi: “Vũ, theo em đi được không nào?”
Bình Luận (0)
Comment